đẹp wa. thế này con gái cg yêu nói chi con trai
dưới bình luận
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đáp án : C
Bố mẹ bình thường sinh ra con bị bệnh => gen gây bệnh là gen lặn
Bố bình thường sinh con gái bị bệnh => gen lặn nằm trên NST thường
??????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????
Kết bạn nha!
Theo như mình nghĩ thì có khoảng tầm 90% sẽ thuộc loại kiểu như vậy đó và mình cũng là một trong những người như thế!
Em là đứa con gái duy nhất trong gia đình, không biết vì không thể hay bố mẹ không muốn nhưng em là con gái và lại là con một. Chính vì thế mà bố em luôn mong muốn có một người con trai, em hiểu niềm khao khát có con trai của bố, em lớn lên thiếu tình thương, sự chăm sóc từ bố nhưng em vẫn cảm thấy hạnh phúc khi mình còn cả bố và mẹ và được lớn lên bên họ. Em chưa bao giờ trách móc vì điều đó. Nhưng khi em bắt đầu lớn, bắt đầu có ý thức em mới nhận ra rất nhiều điều "bất thường" trong cuộc sống gia đình mình. Không biết có phải vì mong muốn có con trai mà Bố em rất hay tìm và nhận những người con trai ngoài xã hội làm con nuôi.
Lý giải vì thèm có thằng cu nên em và mẹ mới đầu cũng hiểu và thông cảm được với suy nghĩ của bố. Nhưng với bố việc nhận con nuôi hình như chỉ là “trá hình” để che giấu cho những biểu hiện của một người đồng tính.
Bắt đầu năm bố 40 tuổi có nhận một anh con trai gần 30 tuổi làm con. Mãi về sau mẹ kể em mới biết nhận con chỉ là để lấy lí do cho có, chứ thực ra bố em yêu người này. Quả thực bố em rất chiều người này, đi du lịch ở đâu cũng đưa đi, suốt ngày rủ người này đến nhà ngủ cùng, một lần chính em bắt gặp thì thấy bố ôm người này thật chặt trên giường. Có lần đi du lịch cùng đoàn thì có một người trong đoàn về kể với mẹ em là người ta thấy khi ngủ hai ông này ôm nhau không rời. Mẹ em về góp ý với bố em thì bị bố em chửi cho thậm tệ, thậm chí dọa bỏ nhau. Gia đình em sóng gió từ đó. Thậm chí ông còn mê muội đến mức hứa sẽ cho anh kia một ngôi nhà nhưng chưa kịp thực hiện thì gia đình biết và phản đối dữ dội, biết không thể moi được tiền từ bố em nên anh kia giận bố em họ cãi nhau thậm tệ và từ đó không gặp nhau nữa.
Cuộc sống trôi đi đi vậy cứ ngỡ mọi chuyện sẽ rơi vào quên lãng nhưng không đến khi bố em 50 tuổi, mọi chuyện lặp lại. Bố em khăng khăng nhận một đứa con trai 18 tuổi làm con nuôi. Thật kỳ lạ chỉ là con nuôi mà bố coi hơn cả thần tương. Bố còn ghen tuông suốt ngày đi rình xem anh ta đi với đứa con gái nào không, có đánh nhau không, dẫn anh ta đi chơi khắp nơi mà quên luôn cả vợ con. Bố em còn cầu xin mẹ cho anh đi chơi với bố. Bố em còn viết thơ, tặng quà, quần áo giầy dép chẳng thiếu thứ gì. Mẹ em đến giờ không ai có thể hiểu được bà đã phải chịu đựng như thế nào trong suốt quãng thời gian qua, bà phản đối vì đã quá cay đắng sau vụ lần trước. Bố em điên tiết đập phá nhà cửa, chửi mắng quát nạt mẹ con em không ra gì, khăng khăng đòi chia tay. Bố cho rằng mẹ con em ích kỉ, nhỏ nhen không cho bố nhận con nuôi vì sợ bố đem tiền bạc đi cho người ngoài. Nhưng cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc khi đứa con nuôi đó cãi lại bố do thấy không lợi dụng ông thêm được chuyện tiền bạc.
Và lần này, mọi chuyện lại đến thật bất ngờ. Bố đã gần 60 tuổi, vẫn nhất quyết đòi nhận một anh nghệ sĩ nửa mùa làm con nuôi. Bố em ngày đêm mơ tưởng đến người ta, về nhà chỉ kể chuyện về tài năng của anh ta. Viết bao nhiêu bài thơ, rồi viết thư cho anh ta đến bao nhiêu trang. Mỗi khi anh ta làm gì làm bố buồn là bố lại thẫn thờ, không nói không rằng, như người mất hồn. Bố em nhắn tin với anh ta cả ngày, kể về anh ta đến hàng tiếng đồng hồ không chán. Anh ta ở thành phố khác nhưng bố em chỉ mong nghỉ hưu sớm để được chuyển đến đó sống gần anh ta. Thỉnh thoảng bố em lại lên nhà anh ta chơi và ngủ lại mặc dù anh ta có vợ con rồi. Và tất nhiên mẹ con em không đồng ý, bố em điên tiết đập tan điện thoại rồi chửi bới nhiếc móc đòi từ mặt mẹ con em. Mẹ con em rất đau đớn nhưng vẫn phải ngậm đắng nuốt cay chịu nhịn nhục khi thấy bố cứ si mê với anh chàng đó như vậy.
Mẹ em khăng khăng khẳng định bố em là người đồng tính nhưng thực sự em không biết có đúng không nữa. Bố mẹ em cũng ngủ riêng được khoảng 5 năm rồi. Bà em và họ hàng trong nhà đều bảo bố em là người đồng tính vì từ thời còn trẻ bố em đã đi với hết người con trai này đến người con trai nọ.
Mẹ thì cam đoan bố là người đồng tính thế nhưng em thì mơ hồ, phần vì cũng có học hàng và tìm hiểu trên Internet em thắc mắc rằng nếu bố đồng tính sao bố lại kết hôn với mẹ và sinh ra em, liệu bản chất bố có phải là đồng tính, hay chỉ vì khao khát có con trai qua mà tâm lý bố không ổn định nên có những hành vi như người đồng tính.
Cứ thế cuộc sống cuốn bố đi, bố chẳng là bố giống như ngày xưa em thấy nữa, bố cặp kè, hẹn hò, tình tứ với những người đàn ông bố nhận làm con nuôi. Em ước có một ngày bố trở lại là chính bố chứ không phải như bây giờ!
Mình chỉ làm được thế thôi câu này khó quá mong bạn thông cảm
Xinh ghê!!!