1.Vì sao nói thời Đường là thời kì phát triển đỉnh cao của chế độ phong kiến Trung quốc?
2.Vì sao Nho giáo trở thành công cụ của giai cấp thống trị?
3.So sánh hoạt động kinh tế của lãnh địa phong kiến với thành thị trung đại?
4.Nguyên nhân và điều kiện tiền đề của các cuộc phát kiến địa lý?
5.Các cuộc phát kiến địa lý có tác động như thế nào đến thế giới?
6.Mô tả hoạt động kinh tế chính trị và cấu trúc của lãnh địa phong kiến?
7.Em biết gì về vị vua sáng lập ra triều Tần của Trung/ Quốc?
8.Hoạt động kinh tế và vai trò của thành thị Trung đại
Câu 1. *Thời Đường là thời kì phát triển đỉnh cao của chế độ phong kiến Trung quốc, vì:
* Kinh tế: phát triển tương đối toàn diện.
- Nông nghiệp:
+ Giảm tô thuế, bớt sưu dịch.
+ Thực hiện chế độ quân điền: lấy đất công và ruộng bỏ hoang chia cho nông dân.
+ Áp dụng những kĩ thuật canh tác vào sản xuất như chọn giống, xác định thời vụ,… làm cho năng suất tăng.
- Thủ công nghiệp: Các nghề dệt, in, gốm sứ phát triển. Hình thành các xưởng thủ công luyện sắt, đóng thuyền có hàng chục người làm việc.
- Thương nghiệp: Phát triển thịnh đạt, giao lưu buôn bán được mở rộng, hình thành “con đường tơ lụa” trên đất liền và trên biển.
* Chính trị:
- Hoàn thiện bộ máy nhà nước từ trung ương đến địa phương nâng cao quyền lực của Hoàng đế.
* Văn hoá: Thơ Đường phản ánh phản ánh toàn diện bộ mặt xã hội bấy giờ và đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật. Tên tuổi nhiều nhà thơ như Lý Bạch, Đỗ Phù, Bạch Cư Dị,… còn đến ngày nay.
* Đối ngoại: với tiềm lực về kinh tế và quân sự: nhà Đường tiếp tục chính sách xâm lược các nước, lãnh thổ Trung Quốc được mở rộng.
Câu 3.
- Sản xuất chủ yếu là nông nghiệp.
- Sản xuất ra sản phẩm chỉ để tiêu dùng trong lãnh địa, không trao đổi, buôn bán ra bên ngoài nên gọi là nền kinh tế "tự cấp, tự túc".
- Kinh tế lãnh địa kìm hãm sự phát triển của xã hội phong kiến.
- Sản xuất chủ yếu là thủ công nghiệp.
- Sản xuất ra sản phẩm thủ công để trao đổi, mua bán nên gọi là nền kinh tế hàng hóa.
- Kinh tế thành thị tạo điều kiện cho xã hội phong kiến phát triển.