K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

M.n ơi, giải lao chút đi Chương 01: Đãng trí ​Dưới áng mây trắng bồng bềnh trong gió, những tia nắng ấm áp khẽ chiếu xuống sân trường nội trú Ngôi Sao. Một ngày đầu tuần với niềm háo hức của tất cả mọi người. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên cạnh hàng cây phượng già ngày nào. Nhưng đâu đó, trên dãy hành lang, trong một lớp học, tiếng cãi nhau vẫn không ngừng tiếp diễn... “Tôi đã nói bao nhiêu lần...
Đọc tiếp

M.n ơi, giải lao chút đi

Chương 01: Đãng trí
​Dưới áng mây trắng bồng bềnh trong gió, những tia nắng ấm áp khẽ chiếu xuống sân trường nội trú Ngôi Sao. Một ngày đầu tuần với niềm háo hức của tất cả mọi người. Tiếng cười nói vui vẻ vang lên cạnh hàng cây phượng già ngày nào.

Nhưng đâu đó, trên dãy hành lang, trong một lớp học, tiếng cãi nhau vẫn không ngừng tiếp diễn...

“Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi. Cậu lau bảng kiểu này đấy hả?” Vân đang đứng trước cửa lớp chống tay cùng nét mặt hình sự hơn bao giờ hết.

“Nhiều chuyện.” Có vẻ như Phong chẳng buồn để ý đến sự tức giận của cô bạn lớp phó, cậu nằm vắt chéo chân trên bàn giáo viên mà thoải mái nghe nhạc.

“Cậu… Lớp trưởng Vũ Nhật Phong!” Ôi! Một tiếng hét với cường độ âm thanh bằng tiếng sấm sét giữa vũ trụ bao la. Tất cả học sinh cho đến giáo viên, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, ai nấy đưa đôi mắt kinh hoàng về phía cửa lớp 11 Toán.

“Trời ơi! Người ta đang ăn mà làm hết hồn hà. Kì quá đi.” Giọng nói nửa nam nửa nữ không lẫn vào đâu được của bà tám Chí Nam với biệt danh là Chí Nữ.

“Bình tĩnh nào! Qua đây ngồi với tụi tui.” Trúc và Trân sau một hồi cố gắng trấn tĩnh thì cũng chạy lại kéo Vân về chỗ ngồi.

Còn Phong vẫn thế. Cậu bạn biết trước được tình huống này nên đã mở tiếng nhạc to nhất có thể. Nở một nụ cười nửa miệng xen lẫn đắc ý, Phong đứng dậy tiến lại phía Vân và ngồi đối diện. Hai tay khoanh lại trước ngực, chân bắt hình chữ ngũ, đưa đôi mắt màu nâu đậm nhìn cô bạn của mình chăm chú.

Vân thì cũng chẳng khác gì. Một tay chống cằm liếc mắt qua Phong, một tay gõ lốc cốc trên bàn. Nhỏ vẫn thường làm như thế mỗi khi suy nghĩ điều gì đó. Đôi mắt đen láy nhìn Phong với ánh mắt dò xét. Cậu muốn làm gì đây?

Không đợi cậu lên tiếng, nhỏ liền mở miệng “ra lệnh”:

“10 giây để làm sạch cái bảng trên.”

Và tất nhiên, người lau không phải Phong mà là... Huy “kính cận”. Khuôn mặt nhăn nhó cùng nụ cười đau khổ, cậu bước lên bục với dáng vẻ ngơ ngác.

Lúc này, thành viên trong lớp cũng đã tập trung lại đông đủ. Đánh ánh mắt sang hướng khác tỏ ý không hài lòng, Vân đứng dậy đi về phía bàn giáo viên. Nhưng có cái gì đó cứ ở dưới chân cô nhóc. Thấy chút khó chịu, nhỏ ngước xuống nhìn xem. Rồi...

“Trời ơi! Rác!!”

Lập tức như một phản xạ có điều kiện, Vân quay sang nhìn Phong với đôi mắt hình viên đạn. Nhỏ biết chắc người bày ra trò này không ai khác ngoài cậu. Bao nhiêu giấy vụn, vỏ bánh kẹo,... đều đổ dồn dưới chân ghế Lam Vân. Mặt nhỏ bắt đầu đỏ lên vì tức giận, liếc Phong một cái sắc lẻm, máu đã lên tới đỉnh não, nó chạy lại bàn cậu rồi xắn tay áo lên.

“Á á á!”

Tiếng la thất thanh của Phong lại vang vọng tận mây xanh. Một hành động không mấy đẹp lắm với dáng vẻ của cô lúc này. Khuôn mặt thanh tú phảng phất chiếc mái ngố xinh xắn. Mái tóc đen nhánh hơi xoăn nhẹ được buộc lên cao. Tay đeo đủ thứ vòng đầy màu sắc. Đặc biệt, dáng người nhỏ nhắn của nó rất hợp với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc váy sọc đỏ ngắn ngang đầu gối. Cô học trò nhỏ dễ thương trong mắt các giáo viên gần xa đang dùng tay bóp cổ một cậu lớp trưởng ngỗ ngược.

“Reng!”

Dù tiếng chuông đã vang lên báo hiệu tiết học đầu tiên bắt đầu. Nhưng nhỏ vẫn không buông tha cậu. Mặc cho mọi người có nhảy vào kéo ra cũng không nổi với sự “mạnh mẽ” được tiềm tàng trong cô – Một thiếu nữ mười bảy tuổi. Và chắc hẳn sẽ có người nghe đến câu: “Thiếu nữ là từ viết tắt của thiếu nữ tính.” Có lẽ đây là minh chứng cho câu nói ấy.

“Dừng lại hết cho tôi.” Kèm theo một tiếng đập bàn lớn. “Rầm!”

Do mải mê lôi kéo một sát thủ và một nạn nhân ra, nên chẳng ai để ý đến sự hiện diện của “Nga hổ báo” lúc này. Và tất cả đã nhanh chóng yên vị trên chiếc ghế thân yêu của mình. Không phải vì sợ bà cô già ấy mà là… vì mệt. Mệt đến bở cả hơi tai.

“Các em làm cái gì thế hả? Muốn loạn à? Bây giờ muốn học hay muốn xuống phòng giám thị ngồi?” Tuy đang mặc một chiếc áo dài màu tím rất thướt tha, nhưng giọng nói vẫn “dữ dội” như thường.

“Tùy cô ạ.” Các bạn rất chi là đồng thanh.

“Các... các... em...” Sự ngập ngừng, đứt quãng trong lời nói cũng đủ để biết rằng sự tức giận của cô đang đến mức độ nào.

Đâu đó là tiếng cười khúc khích của những cô cậu “học trò quỷ”.

“Rầm!”

Tiếc thương cho chiếc bàn giáo viên. Dưới nội công thâm hậu đã được “luyện ngày luyện đêm” ngần ấy năm cũng đủ để tấm gỗ vỡ làm đôi. Còn chiếc bàn thì... chỉ nứt nẻ tí thôi. Cầm chiếc cặp màu đen, cô bước ra khỏi lớp trong bộ dạng “mặt đỏ tía tai”.

Đợi bóng dáng ấy khuất khỏi sau dãy hành lang, bà tám Chí Nữ chạy về mà sự vui sướng hiện rõ trên khuôn mặt. Xem như là trống tiết.

Nhưng thật sự mà nói thì lũ “trời ơi” này mặc dù có quậy đến đâu cũng không bao giờ đối xử với các thầy cô như vậy. Chỉ duy nhất có “Nga hổ báo” là ngoại lệ. Bởi cái tính khó chịu kiêm dữ dằn đây thì phải dùng đến giải pháp này mà “xử lí” thôi.

Sau vài phút im lặng đến kinh ngạc, thì Phong mới đưa tay ra hiệu. Vậy là đã hiểu.

Tấm rèm được kéo xuống, bao nhiêu cánh cửa sổ đều khép lại. Bây giờ cái lớp học chẳng khác nào một đám hỗn loạn, tiếng hét, tiếng nhạc,... Đối với phe Vân là một đống tạp âm khủng khiếp. Phong vẫn ngồi đó, mà nói đúng hơn là nằm trên bàn đưa hai tay gác lên trán. Hoàng Anh nhìn Vân mà thở dài thườn thượt. Không biết làm cách nào mà nhỏ vẫn cứ chăm chú vào cuốn tiểu thuyết trên tay. Quả là bái phục. Có lẽ một năm hai tháng sống chung với cái lớp này suốt rồi cũng quen.

Rồi cậu lại ngước nhìn lên trên, hai chị em sinh đôi Trúc và Trân. Có lẽ đặc điểm dễ nhận ra của hai người nhất là tính cách. Người chị Ngọc Trân thì dịu dàng, nhẹ nhàng và lặng yên. Trái ngược với cô em Ngọc Trúc với sự hồn nhiên, vô tư đến cá tính. Thêm một chi tiết nữa, tông màu của cô chị là trắng còn của cô em là đen.

Có những lúc tụi nó tự hỏi, sao tụi nó lại gặp nhau? Duyên phận chăng? Bởi không có lúc nào là không có tiếng cãi cọ. Từ chuyện nhỏ cho đến chuyện to, từ hiền cho đến dữ, không khí nơi đây luôn là sự ồn ào. Cũng như lúc này...

“Này này! Cậu vừa phải thôi nhá! Lấn qua bàn người khác mà còn nói nữa hả? Uống nước sao lại phun qua chỗ tui hả? Ướt hết áo tui rồi nè! Ôi! Mấy cái vòng tay tui mới mua nữa. Hức...” Thảo “điệu đà” đập bàn đập ghế và đập cả ai kia. “Bốp! Bốp!”

“Đau! Trời ơi tui nói xin lỗi rồi mà. Ai kêu tui đang uống nước bà gác chân lên người tui. Đồ... đồ...” Huy “kính cận” đau khổ la oai oái.

“Đồ gì? Hả? Tui gác thì sao?” Đôi mắt tròn xoe của nhỏ giờ lại thêm tròn hơn. Mặc kệ ai đó nhăn nhó đến phát tội, nhỏ vẫn dùng nội lực của mình mà đánh.

Duy Khang ngồi kế bên, vẫn thản nhiên như không. Cậu luôn là vậy. Cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì vẫn như vậy, lặng lẽ xem xét tình hình. Có thể nói, đây là một sự đặc biệt của riêng cậu. Rất đặc biệt.

“Reng. Reng.”

Tiết hai sắp bắt đầu. Chí Nữ vội chạy vào thông báo. Tất cả tạm gác trận hỗn chiến qua một bên, vì tiết này là tiết kiểm tra Sinh. “Phao”đã chuẩn bị đầy đủ. Sẵn sàng để... chép. Nhưng không phải ai cũng như “phe phái nhà lớp trưởng”, bên đội nhà lớp phó đều thuộc bài hết cả rồi.

Thầy Sinh bước vào lớp, nở một nụ cười thân thiện, bảo mọi người lấy giấy kiểm tra rồi từ từ viết đề lên bảng. Và một phát hiện...

“Ý chết! Quên mang cặp rồi.” Vân hoảng hốt.

Cả lớp cười lớn. Thật hết nói nổi với cô học trò đãng trí này. Thầy giáo cố nén một nụ cười, quay xuống nói:

“Em là học sinh có một không hai đó.”

“Hậu đậu đến thế là cùng.” Phong bình thản lên tiếng. Nhưng thật sự trong lòng cậu rất muốn cười phá lên. Nhưng lại sợ... mất “hình tượng” nên thôi.

“Hứ!” Nhỏ liếc xéo Phong một cái.

Rồi cũng bắt đầu làm bài. Cũng nhờ có Trân cho mượn cây bút và tờ giấy kiểm tra. Không thì tiêu mất.

Hết giờ học và cũng đến giờ ra chơi.

Cả lớp chạy tán loạn xuống căn tin. Riêng nhỏ thì xụ mặt xuống đi về kí túc xá để lấy cặp. Vừa bước nhỏ vừa tự rủa bản thân mình về cái tính hay quên trầm trọng. Lấy về xong, tâm trạng cũng đã thoải mái hơn nhiều, Vân tung tăng nhảy chân sáo về phía sân sau của trường. Một nơi mà nó rất thích. Bình yên và tĩnh lặng.

Đến nơi, khẽ đặt chân mình lên thảm cỏ xanh mướt, nhỏ thích thú nghịch những bông hoa. Nắng hôm nay rất dịu, đúng là mùa thu có khác. Một tiếng hát cất lên từ miệng nhỏ.

I believe I can love
You give me your loving care
I believe in what we are
I don't know where I would be
Without you staying with me.

Sometimes, I'm lost in misery
You will take me all the way, I'm not afraid
Oh, you and me, hand in hand
To everywhere amazing
Be my friend, oh friend
We are forever friends
Oh baby, you give me all the love I need
You are the only one.

I believe I can love
You give me your loving care
I believe in what we are
You will take me all the way, as day by day
Oh, you and me, hand in hand
To everywhere amazing
Be my friend, oh friend
We are forever friends
Oh baby, you give me all the love I need
You are the only one.

You will take me all the way, as day by day
Oh, you and me, hand in hand
To everywhere amazing
Be my friend, oh friend
We are forever friends
Oh baby, you give me all the love I need
You are the only one.

“Có vẻ như cậu rất thích đến nơi này nhỉ?”

Nhỏ thoáng giật mình và quay đầu lại.

2
23 tháng 10 2017

tuyệt

22 tháng 10 2017

M.n xem phần giới thiệu nha!

Một lớp học cực kì rắc rối…

Bao gồm hai mươi tám thành viên “quái dị”…

Bốn dãy nam và nữ đồng đều…

Được chia làm hai phe phái khác nhau…

Với nhiều tình huống dở khóc dở cười…

Từ học sinh cho đến giáo viên…

Tất cả đều phải bó tay…

Vũ Nhật Phong - Cậu lớp trưởng nghịch ngợm, ranh ma.

“Mọi người cứ tự nhiên mà quậy nhé!”

Trần Lam Vân - Cô lớp phó nghiêm túc, cứng đầu.

“Cậu nên nhớ mình là lớp trưởng đấy! Tôi bảo là dừng lại ngay.”

Và những học sinh đặc biệt khác…

“Trời ơi! Lại có chiến tranh nữa rồi.” Chí Nam bà tám.

“Cho tớ xin giây phút bình yên.” Hoàng Anh điềm đạm.

“Các cậu một ngày không gây là không ăn ngon hả?” Thanh Linh nhu mì.

“Từ từ mà đánh. Để mình soi gương tí.” Phương Thảo điệu đà.

“Sẵn sàng để chiến đấu.” Chị em sinh đôi Ngọc TrúcNgọc Trân.

“Chậc chậc!” Huy “kính cận” lắc đầu.

“Các em dừng lại hết cho tôi!” Cô chủ nhiệm lừng danh “Nga hổ báo.

“Không!”

Và liệu... Lớp 11 Toán sẽ tiếp tục ra sao trước công cuộc “chiến đấu” của hai vị thần Phong - Vân?

Mọi chuyện sẽ diễn biến thế nào trong suốt quá trình học tập?

Ai có thể ngăn cản nổi được đây?

Đến giây phút cuối cùng, là nụ cười hay là nước mắt?

Là hạnh phúc hay là chia tay?

Mời mọi người tiếp tục theo dõi nhé!

(Sơ đồ lớp)

[​IMG]

Đọcđoạn tríchvăn bảnsau và thực hiện các yêu cầu:“ ...Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, bầu trời Vĩnh Linh xanh trong,chanhoà ánh nắng,bồng bềnh mây trắng. Dòng sông Bến Hải lấp lánh muôn ngàn ánhbạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phíabiển.Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợnvà lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùngcon...
Đọc tiếp

Đọc

đoạn trích

n bản

sau và thực hiện các yêu cầu:

“ ...

Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, b

ầu trời Vĩnh Linh xanh trong

,

chan

hoà ánh nắng,

bồng bềnh mây trắng. Dòng sông B

ến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh

bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía

biển.

Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn

và lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùng

con nước dềnh dàng theo

hướng C

ửa Tùng mà về với đại dương bao la. Ai hay, cái con sông hiền lành như

thế lại có một thời l

à nơi “tỳ vai của chiếc đòn gánh nặng hai đầu đất nước”; từng

là chứng nhân của “nỗi đau chia cắt bên ni bên nớ dằng dặc hai chục năm ròng”.

Trong ánh bình minh buổi sớm, đôi bờ Hiền Lương chẳng khác gì bức bích họa.

Dòng nước lững lờ buông trôi một cách t

hơ mộng dưới gầm cầu hai sắc vàng xanh

(1)

khiến cho cảnh vật đôi bờ tuyến lửa hiện lên thật thanh bình. Từ điểm phân

ranh giới ở giữa cây cầu trông sang mạn Bắc ta vẫn thấy đó lá cờ đỏ sao vàng năm

cánh cùng với khát vọng “Nước Việt Nam là một, dân tộc Vi

ệt Nam là một. Sông

có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” đang phần

phật tung bay ngạo nghễ kiên cường trên cột cờ giới tuyến. Ngó về phía bờ Nam,

ta không chỉ nhìn thấy cụm tượng đài

"Khát vọng thống nhất" mà

thấy cả nguyên

v

ẹn, sừng sững những tháp canh, lô cốt tựa như những vết sẹo găm vào dòng chảy

của thời gian làm hằn lên bao vết đau thương chưa thể chữa lành, khiến cho đất mẹ

vẫn đang còn âm ỉ nhói đau

Ao ước mãi thế rồi cũng có ngày ta đến được nơi này. Con sông giới tu

yến.

Dòng chảy của những khát vọng cùng với bao nỗi thương nhớ, chia ly, xa cách.

Đứng giữa đôi bờ nhớ thương, trong nắng gió chênh chao, bâng khuâng lặng ngắm

con sông lịch sử với một dòng xanh trong êm ả đang lững lờ trôi như thể bao con

sông kh

ác của kh

úc ruột miền Trung

hướng về phía biển giữa bạt ngàn cỏ dại

hoang sơ mướt xanh được điểm xuyết bởi những chòm xuyến chi nhị vàng cánh

trắng nở êm đềm, rung rinh phía dưới chân cầu, bỗng thấy đâu đó trong mình như

thể đang ngân lên điệu hò da diết: “

Cầu Hiền

Lương ai tường mấy nhịp

/

Thiếp

thương chàng nỏ biết mấy mươi

/

Cách nhau chỉ tấc gang thôi

/

Tại răng không ngỏ

đôi lời cùng nhau”. Thế đấy! Đâu còn còn cuộc chiến sắc màu hay cái cảnh chọi

cờ, đấu loa của hai bờ Bắc

Nam. Dòng sông, cây cầu và đôi bờ tha

nh bình quá!

Cứ ngỡ như chiến tranh với những bom rơi đạn nổ chưa từng đi qua chốn này.

.

(“Đôi bờ Hiền Lương, hò hẹn mãi thế rồi cũng đến”,

theo

Phương Nam

văn hóa và phát triển

,

ngày 20/9/2018)

Câu

1

. Tìm 4 t

ừ láy có trong đoạn văn cuối cùng. (1.0

đ

)

Câu 2

. Cho biết tác dụng của các từ láy đó? (0.5

đ

)

Câu

3

. Em hãy tìm một biện pháp tu từ nghệ thuật

nhân hóa hoặc so sánh

được tác giả sử dụng trong đoạn trích? (0.5

đ)

Câu 4

.

Phân tích tác dụng của biện pháp tu

từ nghệ thuật đó.

(0.5

đ

)

Câu

5

. Tìm những

chi tiết,

hình ả

nh miêu tả dòng sông và cảnh vật hai bên

cầu Hiền Lương. (0.5

đ

)

Câu 6

.

Những

chi tiế

t, hình ảnh miêu tả dòng sông cùng

cảnh vật hai bên

cầu Hiền Lương

gợi cho em cảm nhậ

n được điều gì

về dòng sô

ng

?

(0.5

đ

)

Câu

7

. Qua các chi tiết miêu tả cảnh vật dòng sông và hai bên bờ sông Hiền

Lương

em cảm n

hận được điều gì về tình cảm của tác giả? (0.5

đ

)

Câu 8

. Đoạn trích v

ăn

bản

trên thuộc thể loại

văn học

nào?

(0.5

đ

)

Câu

9

.

Hãy chỉ ra những đặ

c điểm cơ b

ản về thể loại của trích đoạn

văn

bản

trên?

(0.5

đ

)

Phần II:

Viết

(5 điểm)

Đọc

đoạn

thơ sau

và thực hiện các yêu cầu

:

Bão bùng thân bọc lấy thân

Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm

Thương nhau tre

không

ở riêng

Lũy thành từ đó mà nên hỡi người

Chẳng may th

ân gãy cành rơi

Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng

Nòi tre đâu chịu mọc cong

Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.

Lưng trần phơi nắng phơi sương

Có manh áo cộc, tre nhường cho con”.“

Tre Việt Nam”, Nguyễn Duy,“Mẹ và em NXB Thanh Hoá, 1987)

Câu1:Đoạn thơ trên được làm theo thể thơ nào?

Câu 2:Hãy viết một đoạn văn khoảng từ 7 đến 1câu nêu cảm nhận của em về đoạn thơ trên.

1
4 tháng 1 2022

mọi người ơi giúp em với ạ

 

Đọc đoạn trích văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:“ … Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, bầu trời Vĩnh Linh xanh trong, chan hoà ánh nắng, bồng bềnh mây trắng. Dòng sông Bến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía biển. Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn và lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùng...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

“ … Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, bầu trời Vĩnh Linh xanh trong, chan hoà ánh nắng, bồng bềnh mây trắng. Dòng sông Bến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía biển. Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn và lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùng con nước dềnh dàng theo hướng Cửa Tùng mà về với đại dương bao la. Ai hay, cái con sông hiền lành như thế lại có một thời là nơi “tỳ vai của chiếc đòn gánh nặng hai đầu đất nước”; từng là chứng nhân của “nỗi đau chia cắt bên ni bên nớ dằng dặc hai chục năm ròng”. Trong ánh bình minh buổi sớm, đôi bờ Hiền Lương chẳng khác gì bức bích họa. Dòng nước lững lờ buông trôi một cách thơ mộng dưới gầm cầu hai sắc vàng xanh (1) khiến cho cảnh vật đôi bờ tuyến lửa hiện lên thật thanh bình. Từ điểm phân ranh giới ở giữa cây cầu trông sang mạn Bắc ta vẫn thấy đó lá cờ đỏ sao vàng năm cánh cùng với khát vọng “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” đang phần phật tung bay ngạo nghễ kiên cường trên cột cờ giới tuyến. Ngó về phía bờ Nam, ta không chỉ nhìn thấy cụm tượng đài "Khát vọng thống nhất" mà thấy cả nguyên vẹn, sừng sững những tháp canh, lô cốt tựa như những vết sẹo găm vào dòng chảy của thời gian làm hằn lên bao vết đau thương chưa thể chữa lành, khiến cho đất mẹ vẫn đang còn âm ỉ nhói đau

Ao ước mãi thế rồi cũng có ngày ta đến được nơi này. Con sông giới tuyến. Dòng chảy của những khát vọng cùng với bao nỗi thương nhớ, chia ly, xa cách. Đứng giữa đôi bờ nhớ thương, trong nắng gió chênh chao, bâng khuâng lặng ngắm con sông lịch sử với một dòng xanh trong êm ả đang lững lờ trôi như thể bao con sông khác của khúc ruột miền Trung hướng về phía biển giữa bạt ngàn cỏ dại hoang sơ mướt xanh được điểm xuyết bởi những chòm xuyến chi nhị vàng cánh trắng nở êm đềm, rung rinh phía dưới chân cầu, bỗng thấy đâu đó trong mình như thể đang ngân lên điệu hò da diết: “Cầu Hiền Lương ai tường mấy nhịp/ Thiếp thương chàng nỏ biết mấy mươi/ Cách nhau chỉ tấc gang thôi/ Tại răng không ngỏ đôi lời cùng nhau”. Thế đấy!   Đâu còn còn cuộc chiến sắc màu hay cái cảnh chọi cờ, đấu loa của hai bờ Bắc – Nam. Dòng sông, cây cầu và đôi bờ thanh bình quá! Cứ ngỡ như chiến tranh với những bom rơi đạn nổ chưa từng đi qua chốn này.”.

(“Đôi bờ Hiền Lương, hò hẹn mãi thế rồi cũng đến”, theo “Phương Nam văn hóa và phát triển”, ngày 20/9/2018)

Câu 1. Hãy chỉ ra những đặc điểm cơ bản về thể loại của trích đoạn văn bản trên? (0.5 đ)

giúp em với ạ

0
các bạn giải cho mình bàiĐọc đoạn trích văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:“ … Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, bầu trời Vĩnh Linh xanh trong, chan hoà ánh nắng, bồng bềnh mây trắng. Dòng sông Bến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía biển. Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn và lóng lánh mây trời như...
Đọc tiếp

các bạn giải cho mình bài

Đọc đoạn trích văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:

“ … Bên cầu Hiền Lương, buổi sáng, bầu trời Vĩnh Linh xanh trong, chan hoà ánh nắng, bồng bềnh mây trắng. Dòng sông Bến Hải lấp lánh muôn ngàn ánh bạc bởi những tia nắng phản chiếu muôn trùng con sóng lăn tăn đi về phía biển. Sông nước Hiền Lương hiền hoà bốn bề yên ắng đến lạ. Chỉ có xôn xao sóng gợn và lóng lánh mây trời như thể đang đồng hành cùng con nước dềnh dàng theo hướng Cửa Tùng mà về với đại dương bao la. Ai hay, cái con sông hiền lành như thế lại có một thời là nơi “tỳ vai của chiếc đòn gánh nặng hai đầu đất nước”; từng là chứng nhân của “nỗi đau chia cắt bên ni bên nớ dằng dặc hai chục năm ròng”. Trong ánh bình minh buổi sớm, đôi bờ Hiền Lương chẳng khác gì bức bích họa. Dòng nước lững lờ buông trôi một cách thơ mộng dưới gầm cầu hai sắc vàng xanh (1) khiến cho cảnh vật đôi bờ tuyến lửa hiện lên thật thanh bình. Từ điểm phân ranh giới ở giữa cây cầu trông sang mạn Bắc ta vẫn thấy đó lá cờ đỏ sao vàng năm cánh cùng với khát vọng “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi” đang phần phật tung bay ngạo nghễ kiên cường trên cột cờ giới tuyến. Ngó về phía bờ Nam, ta không chỉ nhìn thấy cụm tượng đài "Khát vọng thống nhất" mà thấy cả nguyên vẹn, sừng sững những tháp canh, lô cốt tựa như những vết sẹo găm vào dòng chảy của thời gian làm hằn lên bao vết đau thương chưa thể chữa lành, khiến cho đất mẹ vẫn đang còn âm ỉ nhói đau

Ao ước mãi thế rồi cũng có ngày ta đến được nơi này. Con sông giới tuyến. Dòng chảy của những khát vọng cùng với bao nỗi thương nhớ, chia ly, xa cách. Đứng giữa đôi bờ nhớ thương, trong nắng gió chênh chao, bâng khuâng lặng ngắm con sông lịch sử với một dòng xanh trong êm ả đang lững lờ trôi như thể bao con sông khác của khúc ruột miền Trung hướng về phía biển giữa bạt ngàn cỏ dại hoang sơ mướt xanh được điểm xuyết bởi những chòm xuyến chi nhị vàng cánh trắng nở êm đềm, rung rinh phía dưới chân cầu, bỗng thấy đâu đó trong mình như thể đang ngân lên điệu hò da diết: “Cầu Hiền Lương ai tường mấy nhịp/ Thiếp thương chàng nỏ biết mấy mươi/ Cách nhau chỉ tấc gang thôi/ Tại răng không ngỏ đôi lời cùng nhau”. Thế đấy! Đâu còn còn cuộc chiến sắc màu hay cái cảnh chọi cờ, đấu loa của hai bờ Bắc – Nam. Dòng sông, cây cầu và đôi bờ thanh bình quá! Cứ ngỡ như chiến tranh với những bom rơi đạn nổ chưa từng đi qua chốn này.”.

(“Đôi bờ Hiền Lương, hò hẹn mãi thế rồi cũng đến”,

theo “Phương Nam văn hóa và phát triển”, ngày 20/9/2018)

Câu 1. Tìm 4 từ láy có trong đoạn văn cuối cùng. (1.0 đ)

Câu 2. Cho biết tác dụng của các từ láy đó? (0.5 đ)

Câu 3. Em hãy tìm một biện pháp tu từ nghệ thuật nhân hóa hoặc so sánh được tác giả sử dụng trong đoạn trích? (0.5 đ)

Câu 4. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ nghệ thuật đó. (0.5 đ)

Câu 5. Tìm những chi tiết, hình ảnh miêu tả dòng sông và cảnh vật hai bên cầu Hiền Lương. (0.5 đ)

Câu 6. Những chi tiết, hình ảnh miêu tả dòng sông cùng cảnh vật hai bên cầu Hiền Lương gợi cho em cảm nhận được điều gì về dòng sông? (0.5 đ)

Câu 7. Qua các chi tiết miêu tả cảnh vật dòng sông và hai bên bờ sông Hiền Lương em cảm nhận được điều gì về tình cảm của tác giả? (0.5 đ)

Câu 8. Đoạn trích văn bản trên thuộc thể loại văn học nào? (0.5 đ)

Câu 9. Hãy chỉ ra những đặc điểm cơ bản về thể loại của trích đoạn văn bản trên? (0.5 đ)

0
Một ngày mới bắt đầu ở quê emMùa xuân thật là ấm áp, không còn cái lạnh và cái rét buốt của mùa đông. Sau một đêm dài ngủ say, làng xóm quê em đã tỉnh giấc. Tiếng gà gáy từ xa vọng lại báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu.Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt...
Đọc tiếp

Một ngày mới bắt đầu ở quê em

Mùa xuân thật là ấm áp, không còn cái lạnh và cái rét buốt của mùa đông. Sau một đêm dài ngủ say, làng xóm quê em đã tỉnh giấc. Tiếng gà gáy từ xa vọng lại báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu.

Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hoà quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời. Một lát sau, hàng cây tre, mái nhà, bãi ngô... đang thấp thoáng hiện dần trong màn sương trắng bồng bềnh.Tiếng gà gáy hòa cùng tiếng là cây xào xạc trong gió như đang chuyển mình theo tiếng gọi của ngày mới. Các ngôi nhà đã lên đèn, ánh điện sáng tỏ ngoài sân. Làn khói tràn từ bếp nhà ai lan ra bầu trời. Mẹ em đã dậy đi chợ, bố em đang ngồi xem tivi trong phòng khách. Chú gà trống nhà em trèo lên cây ổi sau hè, cất tiêng gáy “ó o”. Mặt trời bắt đầu mọc, sân nhà em sáng lên bởi những tia nắng chói chang,ấm áp của ánh mặt trời.Ngoài đồng, những bông lúa vàng óng đang ngã dần vào nhau như thì thầm trò chuyện. Khi mặt trời lên cao, cả làng em nhộn nhịp hẳn lên. Trên các ngả đường học sinh nô nức đến trường, các cô các chú nông dân hớn hở ra đồng làm việc. Những cán bộ, công nhân viên khẩn trương đến cơ quan đúng giờ … Mỗi người một việc, ai cũng khẩn trương nhưng không kém phần hào hứng ,vui vẻ.

Buổi sáng mùa xuân trên quê em cảnh vật thật nồng nàn. Một ngày mới trên quê em là như thế đó, dào dạt sức sống và tràn đầy hi vọng.  . Em rất tự hào về quê hương mình. một làng quê thanh bình và trù phú. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp ấm no hơn .

Hay ko bình luận nha

8
3 tháng 5 2016

bài này hay lắm nhưng tránh lặp từ nha bạn!

ủng hộ mk nha!!!

LƯU Ý

Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.

Chuyên mục Giúp tôi giải toán dành cho những bạn gặp bài toán khó hoặc có bài toán hay muốn chia sẻ. Bởi vậy các bạn học sinh chú ý không nên gửi bài linh tinh, không được có các hành vi nhằm gian lận điểm hỏi đáp như tạo câu hỏi và tự trả lời rồi chọn đúng.

Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày

Các câu hỏi không liên quan đến toán lớp 1 - 9 các bạn có thể gửi lên trang web h.vn để được giải đáp tốt hơn.

Một ngày mới bắt đầu ở quê emMùa xuân thật là ấm áp, không còn cái lạnh và cái rét buốt của mùa đông. Sau một đêm dài ngủ say, làng xóm quê em đã tỉnh giấc. Tiếng gà gáy từ xa vọng lại báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu.Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt...
Đọc tiếp

Một ngày mới bắt đầu ở quê em

Mùa xuân thật là ấm áp, không còn cái lạnh và cái rét buốt của mùa đông. Sau một đêm dài ngủ say, làng xóm quê em đã tỉnh giấc. Tiếng gà gáy từ xa vọng lại báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu.

Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hoà quyện với sương sớm tạo thành những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời. Một lát sau, hàng cây tre, mái nhà, bãi ngô... đang thấp thoáng hiện dần trong màn sương trắng bồng bềnh.Tiếng gà gáy hòa cùng tiếng là cây xào xạc trong gió như đang chuyển mình theo tiếng gọi của ngày mới. Các ngôi nhà đã lên đèn, ánh điện sáng tỏ ngoài sân. Làn khói tràn từ bếp nhà ai lan ra bầu trời. Mẹ em đã dậy đi chợ, bố em đang ngồi xem tivi trong phòng khách. Chú gà trống nhà em trèo lên cây ổi sau hè, cất tiêng gáy “ó o”. Mặt trời bắt đầu mọc, sân nhà em sáng lên bởi những tia nắng chói chang,ấm áp của ánh mặt trời.Ngoài đồng, những bông lúa vàng óng đang ngã dần vào nhau như thì thầm trò chuyện. Khi mặt trời lên cao, cả làng em nhộn nhịp hẳn lên. Trên các ngả đường học sinh nô nức đến trường, các cô các chú nông dân hớn hở ra đồng làm việc. Những cán bộ, công nhân viên khẩn trương đến cơ quan đúng giờ … Mỗi người một việc, ai cũng khẩn trương nhưng không kém phần hào hứng ,vui vẻ.

Buổi sáng mùa xuân trên quê em cảnh vật thật nồng nàn. Một ngày mới trên quê em là như thế đó, dào dạt sức sống và tràn đầy hi vọng.  . Em rất tự hào về quê hương mình. một làng quê thanh bình và trù phú. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp ấm no hơn .

Hay ko bình luận nha

3
20 tháng 8 2016

Hay lắm! ^^

20 tháng 8 2016

 bạn chú ý 1) viết câu thiếu cụm chủ ngữ,vị ngữ:Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng.

                  2) sửa câu: ngoài đồng những bông lúa vàng óng đang ngã dần vào nhau như thì thầm trò chuyện thành câu: ngoài đồng , những bông lúa vàng óng đang ngả  đầu vào nhau như thì thầm trò chuyện.thì câu văn sẽ mượt mà hơn.

                 3)bạn bị lặp từ " khẩn trương"

                4) Bạn không nên đưa từ" nồng nàn "vào câu: "Buổi sáng mùa Xuân trên quê em cảnh vật thật nồng nàn" vì từ ấy chỉ có thể chỉ mùi hương mà thôi . Bạn có thể sửa: Buổi sáng mùa Xuân trên quê em  cảnh vật thật đẹp, êm đềm biết bao.

          TỚ GÓP Ý VẬY THÔI. CHÚC BẠN HỌC TỐT.

Nhận xét nào không đúng với đoạn văn dưới đây?       "(1) Xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh. (2) Những đám mây trắng nhỏ sà xuống cửa kính ô tô tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo. (3) Chúng tôi đang đi bên những thác trắng xoá tựa mây trời, những rừng cây âm âm, những bông hoa chuối rực lên như ngọn lửa. (4) Tôi lim dim mắt ngắm mấy con ngựa đang ăn cỏ trong một vườn đào ven...
Đọc tiếp

Nhận xét nào không đúng với đoạn văn dưới đây?
       "(1) Xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh. (2) Những đám mây trắng nhỏ sà xuống cửa kính ô tô tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo. (3) Chúng tôi đang đi bên những thác trắng xoá tựa mây trời, những rừng cây âm âm, những bông hoa chuối rực lên như ngọn lửa. (4) Tôi lim dim mắt ngắm mấy con ngựa đang ăn cỏ trong một vườn đào ven đường. (5) Con đen huyền, con trắng tuyết, con đỏ son, chân dịu dàng, chùm đuôi cong lướt thướt liễu rủ."
(Theo Nguyễn Phan Hách) 

 A :Đoạn văn có sử dụng biện pháp so sánh. 

B:Câu (1), (2), (3) là câu đơn.  

C:Câu (4) và câu (5) có sử dụng biện pháp nhân hoá. 

D:Câu (5) là câu ghép có các vế được nối với nhau bằng dấu phẩy.

2
3 tháng 3 2023

Thiếu đề bạn nha !

3 tháng 3 2023

c

Đường đi Sa Pa    Xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh. Những đám mây trắng nhỏ sà xuống cửa kính ô tô tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo. Chúng tôi đang đi bên những thác trắng xóa tựa mây trời, những rừng cây âm âm, những bông hoa chuối rực lên như ngọn lửa. Tôi lim dim mắt ngắm mấy con ngựa đang ăn cỏ trong một vườn đào ven đường. Con đen huyền, con trắng tuyết, con...
Đọc tiếp

Đường đi Sa Pa

   Xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh. Những đám mây trắng nhỏ sà xuống cửa kính ô tô tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo. Chúng tôi đang đi bên những thác trắng xóa tựa mây trời, những rừng cây âm âm, những bông hoa chuối rực lên như ngọn lửa. Tôi lim dim mắt ngắm mấy con ngựa đang ăn cỏ trong một vườn đào ven đường. Con đen huyền, con trắng tuyết, con đỏ son, chân dịu dàng, chùm đuôi cong lướt thướt liễu rủ.

   Buổi chiều, xe dừng lại ở một thị trấn nhỏ. Nắng phố huyện vàng hoe. Những em bé Hmông, những em bé Tu Dí, Phù Lá cổ đeo móng hổ, quần áo sặc sỡ đang chơi đùa trước cửa hàng. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt.

   Hôm sau chúng tôi đi Sa Pa. Phong cảnh ở đây thật đẹp. Thoắt cái, lá vàng rơi trong khoảnh khắc mùa thu. Thoắt cái, trắng long lanh một cơn mưa tuyết trên những cành đào, lê, mận. Thoắt cái, gió xuân hây hẩy nồng nàn với những bông hoa lay ơn màu đen nhung hiếm quý.

   Sa Pa quả là món quà tặng diệu kì mà thiên nhiên dành cho đất nước ta.

Theo NGUYỄN PHAN HÁCH

Những cảnh đẹp của Sa Pa được thể hiện bằng những hình ảnh nào trong đoạn 1 ?
- Những thác nước ...

- Những bông hoa chuối ...

- Những con ngựa : ...

 

1
18 tháng 5 2022

`+)` Những thác nước:

`-` Trắng xóa tựa mây trời.

`+)` Những bông hoa chuối:

`-` Rực lên như ngọn lửa.

`+)` Những con ngựa:

`-` Chân dịu dàng, chùm đuôi cong lướt thướt liễu rủ.

 

Bài đọcĐường đi Sa Pa   Xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh. Những đám mây trắng nhỏ sà xuống cửa kính ô tô tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo. Chúng tôi đang đi bên những thác trắng xóa tựa mây trời, những rừng cây âm âm, những bông hoa chuối rực lên như ngọn lửa. Tôi lim dim mắt ngắm mấy con ngựa đang ăn cỏ trong một vườn đào ven đường. Con đen huyền, con trắng tuyết,...
Đọc tiếp

Bài đọc

Đường đi Sa Pa

   Xe chúng tôi leo chênh vênh trên dốc cao của con đường xuyên tỉnh. Những đám mây trắng nhỏ sà xuống cửa kính ô tô tạo nên cảm giác bồng bềnh huyền ảo. Chúng tôi đang đi bên những thác trắng xóa tựa mây trời, những rừng cây âm âm, những bông hoa chuối rực lên như ngọn lửa. Tôi lim dim mắt ngắm mấy con ngựa đang ăn cỏ trong một vườn đào ven đường. Con đen huyền, con trắng tuyết, con đỏ son, chân dịu dàng, chùm đuôi cong lướt thướt liễu rủ.

   Buổi chiều, xe dừng lại ở một thị trấn nhỏ. Nắng phố huyện vàng hoe. Những em bé Hmông, những em bé Tu Dí, Phù Lá cổ đeo móng hổ, quần áo sặc sỡ đang chơi đùa trước cửa hàng. Hoàng hôn, áp phiên của phiên chợ thị trấn, người ngựa dập dìu chìm trong sương núi tím nhạt.

   Hôm sau chúng tôi đi Sa Pa. Phong cảnh ở đây thật đẹp. Thoắt cái, lá vàng rơi trong khoảnh khắc mùa thu. Thoắt cái, trắng long lanh một cơn mưa tuyết trên những cành đào, lê, mận. Thoắt cái, gió xuân hây hẩy nồng nàn với những bông hoa lay ơn màu đen nhung hiếm quý.

   Sa Pa quả là món quà tặng diệu kì mà thiên nhiên dành cho đất nước ta.

                                             Theo NGUYỄN PHAN HÁCH

Câu hỏi

Vì sao tác giả gọi Sa Pa là “món quà tặng diệu kì" của thiên nhiên?

3
1 tháng 4 2022

Tham Khảo:

Vì Sa Pa có núi non hùng vĩ. Trả lời: Vì Sa Pa có phong cảnh đẹp và sự đổi mùa trong một ngày ở Sa Pa rất lạ lùng, hiếm có. => Tác giả gọi sa pa là món quà kì diệu của thiên nhiên vì Sa Pa có phong cảnh đẹp và sự đổi mùa trong một ngày ở Sa Pa rất lạ lùng, hiếm có.

TK:

Vì Sa Pa có núi non hùng vĩ. Trả lời: Vì Sa Pa có phong cảnh đẹp và sự đổi mùa trong một ngày ở Sa Pa rất lạ lùng, hiếm có. => Tác giả gọi sa pa là món quà kì diệu của thiên nhiên vì Sa Pa có phong cảnh đẹp và sự đổi mùa trong một ngày ở Sa Pa rất lạ lùng, hiếm có.

Dựa vào đề bài sau e hãy viết thành bài vănĐề số 1: Tả mùa xuân*Mở bài: giới thiệu về trường . Khung cảnh mùa xuân ở khắp nơi nói chung và trường e nói riêng*Thân bài;*Tả về cảnh vật xung quanh-Bầu trời trong xanh- Các cô, cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió-Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp mượt mà xuống mặt đất*Tả bao quát-Từ xa...
Đọc tiếp

Dựa vào đề bài sau e hãy viết thành bài văn

Đề số 1: Tả mùa xuân

*Mở bài: giới thiệu về trường . Khung cảnh mùa xuân ở khắp nơi nói chung và trường e nói riêng

*Thân bài;

*Tả về cảnh vật xung quanh

-Bầu trời trong xanh

- Các cô, cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió

-Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp mượt mà xuống mặt đất

*Tả bao quát

-Từ xa trông ngôi trường giống như 1 e bé khổng lồ nằm dài trên đất như cố líu giữ giấc ngủ

*Đến gần tả chi tiết

-Chỉ có lác đác vài bn đến lớp sớm để trực nhật

-Vừa vào gần đến cổng trường e đã cảm thấy lòng vui rạo rực vì hôm nay là ngày đầu tiên sau kì nghỉ tết e được đi học trở lại

-Vẫn là cái cổng xanh ấy nhưng sao nay e thấy đáng yêu đến thế cánh cổng như người bảo vệ đang dang tay đón e đến lớp, và nghiêm khắc vs những bn đi muộn

-Khẩu hiệu chúc mừng năm mới đỏ rực chữ vàng:Năm mới may mắn

-Vào trường cây cối đều đâm chồi nảy lộc, những chồi non như những ngọn lửa tí xíu màu xanh

-Cờ đỏ sao vàng bay phấp phới

-Khu vườn hoa giữa sân trường thu hút đầy ong bướm

-Một lúc sau các bạn đã lũ lượt kéo đến

-Gặp nhau ai cũng chúc mừng năm mới vv những bao lì xì ko đáng giá như là món quà lớn về tình bn chim kéo đến hót líu lo

*Trong lớp

-Bàn ghế ngay ngắn sạch sẽ hơn mọi ngày

-Trên cao Bác Hồ cười tươi hơn mọi hôm

*Kết bài:Trống vào lớp 1 năm mới bắt đầu

0
Dựa vào dàn bài trên e hãy lm thành bài văn hoàn chỉnhĐề số 1: Tả mùa xuânMỏ bài: giới thiệu về trường e. Khung cảnh mùa xuân ở khắp nơi nói chung và trường e ns riêngThân bài:* Tả về cảnh vật xung quanh-Bầu trời trong xanh-Các cô, cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa vs gió-Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp mượt mà xuống mặt đất*Tả bao...
Đọc tiếp

Dựa vào dàn bài trên e hãy lm thành bài văn hoàn chỉnh

Đề số 1: Tả mùa xuân

Mỏ bài: giới thiệu về trường e. Khung cảnh mùa xuân ở khắp nơi nói chung và trường e ns riêng

Thân bài:

* Tả về cảnh vật xung quanh

-Bầu trời trong xanh

-Các cô, cậu mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa vs gió

-Ông mặt trời vàng rực chiếu những tia nắng vàng ấm áp mượt mà xuống mặt đất

*Tả bao quát

-Từ xa trông ngôi trường giống như 1 e bé khổng lồ nằm dài trên mặt đất như cố líu giữ giấc ngủ

*Đến gần tả chi tiết

-Chỉ có lác đác vài bn đến lớp sớm để trực nhật

-Vừa vào gần đến cổng trường e đã cảm thấy lòng vui rạo rực vì hôm nay là ngày đầu tiên sau kì nghỉ tết e đc đi hok trở lại

-Vẫn là cái cổng xanh ấy nhưng sao nay e thấy dáng yêu đến thế cánh cổng như người bảo vệ đang rang tay đón e đến lớp và nghiêm khắc vs những bn đi muộn

-Khẩu hiệu chúc mừng năm ms đỏ rực chữ vàng: năm ms may mắn

-Vào trường cây cối đều đâm chồi nảy lộc, những chồi non như những ngọn nửa tí xíu màu xanh

-Cờ đỏ sao vàng phấp phới

-Khu vườn hoa giữa sân trường thu hút đầy ong bướm

-Một lúc sau các bn đã lũ lượt kéo đến

-Gặp nhau ai cũng chúc mừng năm ms vv những bao lì xì ko đáng giá như là món quà lớn về tình bn chim kéo đến hót véo von

*Trong lp

-Bàn ghế ngay ngăn sạch sẽ hơn mọi ngày

-Trên cao bác hồ cười tươi hơn mọi hm

Kết bài: trống vào lp 1 năm ms bắt đầu

0