Biểu cảm :Tháng 5 : mùa hoa phượng nở tâm tình các cô cậu học trò
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mình thấy bài văn của bạn rất hay bạn đã biết cách mở bài gián tiếp rồi đấy.
Bài văn của bạn thế là đc rồi.
HỌC TỐT!!!
#Crazy#
thứ nhất: câu đầu tiên là chép trên mạng
thứ 2: đoạn văn mạch lạc, liên kết khá hây
thứ 3: theo mình, mình thấy thiếu kết bài.
“Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu…”. Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao buồn. những lời ca gợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý.
Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: “nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp”. Phượng không đỏ thẫm nghư nhung như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành.
Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác boài hồi xao xuyến ấy. Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế.
Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành. Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nhớ nhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp năm.
Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Nhưng tôi vẫn chờ với 1 tình yêu và 1 niềm nhớ nhung da diết. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy.
Bạn tham khảo nha!
Bạn tham khảo nhé
Khi trời bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói trang xuống mặt đất, tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.
Hầu như trong trường nào cũng trồng một vài cây phượng. Trường của tôi cây phượng được trồng ở giữa sân, dịu hiền với chiếc mũ bông đỏ thắm màu hoa. Thân cây cao to khoác nên mình chiếc áo nâu xù xì,mốc meo màu thời gian. Thời gian trôi, thấm thoắt mà cũng đến mùa thi,tôi nhớ khi trên vòm cây kia ve râm ran tiếng hát là phượng bắt đầu lấp ló những bóng lửa hồng. Phượng ra hoa. Hoa phượng có năm cánh,nở đồng loạt, từng cánh son mềm mịn như nhung kết thành từng bông, từng chùm,từng tán lớn xòe ra như muôn ngàn con bướm thắm đậu khít nhau. Giữa những cánh bướm thắm là nhị hoa dài phủ phấn vàng e lệ.
Trong khung trời trong xanh không gợn mây trôi hoa phượng hồng thắm nổi bật lên kiêu sa mà dễ thương đến lạ. tôi nhớ lại mùi hương hoa phượng không nồng nàn như hồng nhung mà mang một mùi riêng rất riêng chỉ thoảng nhẹ trong gió làm lắng đọng bao tâm hồn học trò...
Vào những ngày hè nắng như đổ lửa, phượng dang những cánh tay khẳng khiu mộc mạc chở che cho chúng tôi. Vẳng đâu đây bên tai tôi vẫn là những tiếng cười đùa vui vẻ của cô học sinh cấp I. Tôi nhớ những mùa hoa phượng rơi, phượng thả từng cánh son của mình xuống sân trường tạo thành một cơn mưa mang sắc đỏ của hoa phượng.Từng cánh phượng hồng rơi nhè nhẹ như ánh lên những tia nắng hè đếm từng giây phút xa bạn học sinh. Ba tháng hè dài đằng đẵng, không tiếng thầy giảng, không tiếng chuyện trò, không tiếng trống trường, phượn tróng vắng. Hẳn là hoa phượng đang buồn đang khóc!
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng tôi có rất nhiều kỉ niệm với cây phượng. Nhớ lắm những giờ ra chơi,lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ lắm ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng,chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ lắm cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tôi. Nhớ lắm những chiều tan trường, mái tóc tôi bay bay trong gió, đùa giỡn, vờn với lá phượng, lá phượng vấn vít, vương trên tóc. Nhớ lắm hình ảnh những cậu học trò bẽn lẽn với chùm hoa phượng giấu sau lưng vì còn ngại ngùng đợi trao tay cho một ai đó. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc chia li để rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn,buồn bã..Phượng đẹp,phượng rực rỡ,nhưng nhiều khi phượng hờn,phượng tủi vì chính mình. Bởi vẻ đẹp đó có được ai chiêm ngưỡng khi mà học trò đã nghỉ hè hết. Gió ghé qua đùa bỡn,trêu chọc, phượng chạnh lòng, phượng khóc. Lá phượng rơi, hoa phượng rụng.
Mỗi khi nhìn phượng rơi mà lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả, đó là dấu hiệu báo với chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ phai nhạt.
Hè đến nhớ về một loài hoa
Có ai hiểu tại sao phượng nở là chia tay, có ai trả lời được tại sao tuổi học trò lại yêu hoa phượng? Hình bóng thầy cô cứ trải dài theo những trang sách nhỏ, bên tấm bảng đen, và trên cả những buổi sớm mai như thế, những buổi sớm mai có màu hoa đỏ lốm đốm in trên bầu trời, trong khoảng sân trường vắng lặng ươm đầy hoa nắng.
Cánh phượng hồng bất chợt rơi, khẽ chạm vào nụ cười của những cô cậu học trò cuối cấp. Họ nhìn theo, một thoáng ngơ ngác, bâng khuâng… Nhớ lại một thời áo trắng, ngồi bên gốc phượng tung tăng vui đùa, đôi khi vô tình giẫm lên những cánh hoa phượng ngời sắc đỏ, đã đồng hành với tuổi học trò và vời vợi lúc chia xa.
~ chúc bn hok tốt ~
Bài văn thể hiện tình cảm buồn và nhớ trường, nhớ bạn của những học sinh trong kì nghỉ hè
+ Những trạng thái cảm xúc được biểu hiện khác nhau từ bối rối, xao xuyến, buồn nhớ đến trống trải, xa vắng, nỗi niềm cô đơn, bâng khuâng, nhung nhớ, dỗi hờn.
Tác giả gửi gắm hình ảnh hoa phượng, gợi từ hoa phượng, hóa thân vào phượng để thổ lộ tâm tình
b, Mạch ý của bài văn gồm có 3 đoạn:
- Đoạn 1: Hoa phượng gợi nhớ lại mùa hè chia tay trong lòng người
- Đoạn 2: Phượng chứng kiến mọi hoạt động của học trò
- Đoạn 3: Phượng nhớ các bạn, rơi nước mắt là những cánh hoa
c, Bài văn dùng hình thức biểu cảm trực tiếp, vừa dùng hình thức biểu cảm gián tiếp
- Gián tiếp: Dùng hoa phượng để nói nỗi niềm của lòng người, hoa phượng gợi nhắc tới những nỗi buồn xa trường, xa lớp.
Bài làm : Một mùa phượng nữa lại về và tôi biết, cũng như bao mùa phượng khác, mùa hoa đến rồi đi, sẽ để lại trong lòng người nhiều kỷ niệm tiếc nuối. Hơn thế, mùa phượng vĩ còn gợi lại trong lòng những ai đã, đang và sẽ đi qua thời học sinh, sinh viên những ký ức dịu dàng, da diết.
Tháng 5, mùa phượng về cũng là khi mùa thi tới, mùa gấp rút ôn bài vở cho kỳ thi của bao thế hệ học sinh. Là chút lo lắng đọng trong ánh mắt của các cô cậu học trò cuối cấp về tương lai, về những kỳ thi bước ngoặt trong đời.
Giấu chút buồn sâu trong đáy mắt, là vương vấn cho những yêu thương ấp ủ chẳng dám thành lời: “Rung cảm lắm nhưng nào đâu dám nói”, dù biết rồi đây ta và người rồi sẽ chẳng còn gặp lại nhau nữa. Thứ tình cảm trong veo không đầu, không cuối ấy cứ thế mãi chẳng nên lời.
Cánh phượng man mác buồn, những lá thư cứ mãi giấu trong hộc bàn rồi cũng chìm dần vào ký ức, để bất chợt một ngày kia nhận ra sắc hoa đỏ đã về, lòng người chợt bồi hồi, xuyến xao. Ta còn nhớ như in mùa hè sinh viên năm đầu, loay hoay một mình nơi thành phố xa lạ, quay cuồng trong những chồng bài vở cao ngất ngưởng, đôi khi thả hồn mình vào một góc phượng của khuôn viên đại học mà thấy lòng chợt bâng khuâng. Ta sẽ còn bao nhiêu mùa thi như này nữa? Rồi mùa ấy cũng qua, những mùa hè sinh viên sau ta không còn mơ mộng nhiều nữa, cuộc sống cứ thế tiếp diễn. Ta cũng chẳng thể quên nổi kỷ niệm cùng những đứa bạn đã cùng nhau đi qua khó khăn.Tháng 5, mùa hè sinh viên. Phượng về báo hiệu một mùa hè sinh viên đã đến. Chẳng còn bố mẹ bên cạnh quan tâm như ngày bé nữa, bản thân ta tự biết phải chăm sóc cho mình, học hành và những dự định sau khi ra trường, là những công việc làm thêm để kiếm chút học phí cho đầu năm sau, là những ước mơ tốt nghiệp đại học với một công việc ổn định...
Là những ngày sống trong túng thiếu, chỉ có thể ăn mì cầm hơi mà mấy đứa cư nhường nhau mãi, để rồi lại nhìn nhau thở dài vì cái cảnh túng thiếu. Chúng ta tự nhủ rồi sẽ sớm qua thôi cái giai đoạn này, lại chăm chỉ cặm cụi với sách vở, hy vọng về một tương lai sáng lạn hơn. Ra trường rồi đi làm, mỗi mùa phượng về, đọng lại trong ta là những kỷ niệm của thời sinh viên, nhớ đến quay quắt và thấy thương nhau đến lạ.
Tháng 5, mùa hoa phượng gắn liền với mùa yêu đầu. Ta gặp người vào mùa hoa ấy, nụ cười ngập nắng ấy, ánh mắt ấy làm ta xao xuyến mãi. Chùm hoa đỏ người tặng, ta mang về đặt lên bàn học, rồi xót xa khi qua mỗi ngày sắc hoa nhợt nhạt và héo úa.
Lòng ta chợt linh cảm,thấy lo sợ về những thứ đẹp nhưng chẳng tồn tại lâu dài. Như ta lo sợ, mùa hoa sau người rời xa ta. Để ta chơi vơi trong nỗi đau tình đầu, ta như người đi giữa những cơn say dài, cứ mãi mơ về một hạnh phúc nhỏ bé bên người nhưng biết sẽ chẳng bao giờ thành sự thật, vì người đã xa ta, mãi mãi.
Trái tim rỉ máu, qua những mùa hoa ấy ta trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn rất nhiều. Kỷ niệm cùng người rồi cũng thành một ngăn trong ký ức, ngủ yên, chỉ mỗi khi tháng 5 - mùa hoa phượng về lại khẽ làm ta nhói lòng.
Tháng 5 mùa phượng, sắc hao đỏ ấy đến và đi. Mùa ấy để lại trong lòng mỗi người nhiều da diết khôn nguôi, những buồn vui tiếc nuối và ký ức đẹp đẽ của một thời. Thời gian vẫn cứ trôi, bình thản đến không ngờ, cứ cuốn tất cả kỷ niệm vào một nơi gọi là quá khứ. Nhưng mỗi mùa phượng đến, sắc hoa ấy như đốt cháy ta, thôi thúc ta tìm về những ngày xưa. Giữa cuộc sống bộn bề, ta sẽ nhủ lòng, mình sẽ sống tốt hơn cho những gì đã qua.
Chúc bạn học tốt