Em nghĩ mọi người có nên xa lánh và kì thị vs ng nhiễm hiv ko ? vì sao ? ( trả lời cụ thể giùm mình nha mấy pạn....!!! thanks nhìu )
=> P/s : cần gấp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đáp án: D
Để phòng, chống HIV/AIDS, pháp luật nước ta quy định nghiêm cấm các hành vi mua dâm, bán dâm, tiêm chích ma túy và các hành vi làm lây truyền HIV/AIDS khác.
Căn bản vì họ cũng là con người, họ cũng cần được đối xử tốt, được hưởng nhân quyền và được tham gia các hoạt động như bao con người khác. Mặt khác khi đối xử tốt với họ, chúng ta sẽ mở ra những suy nghĩ tích cực cho họ về cuộc sống và những người xung quanh, họ sẽ có động lực sống tốt và làm nhiều điều có ý nghĩa cho cuộc sống của chính họ và mọi người.
Bắt đầu từ lớp một, chúng ta bước vào công cuộc tiếp thu tri thức để chinh phục cũng như chung sống với xã hội loài người và tự nhiên. Rời bàn tay mẹ, bước qua cánh cổng trường là có bao điều kì thú đến với ta. Trong văn bản “Cổng trường mở ra”, tác giả Lí Lan viết: “Ngay mai là ngày khai trường lớp Một của con. Mẹ sẽ đưa con đến trường, cầm tay con dắt qua canh cổng, rồi buông tay mà nói: “Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới nay là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra". Lời nhắn nhủ của người mẹ xiết bao cảm động và giàu ý nghĩa.
Thế giới này rộng lớn biết bao nhiêu nhưng thế giới nếu không có bàn tay con người khai phá thì đó chỉ là thế giới hoang vu đầy thú dữ và cỏ dại. Con người xây dựng nhà máy, trường học, tạo nên những cánh đồng tít tắp, đưa người lên vũ trụ, thám hiểm đại dương, khai thác các mỏ quặng kim loại. Rồi tương lai thế giới này sẽ thuộc về ai khi những thế hệ của thời đại hôm nay sẽ ra đi? Nó thuộc về tuổi trẻ của hôm nay, thuộc về những cô bé, cậu bé đang rụt rè nấp sau cha mẹ, thầy cô mà ngỡ ngàng nhìn cuộc sống. Vậy thì thế giới rộng này thuộc về tuổi trẻ “Thế giới này là của con”, con cần phải biết thế giới của mình như thế nào, nó đẹp đẽ giàu có và cũng có những góc khuất ra sao. Để biết về thế giới của mình, con hãy can đảm rời tay mẹ bước qua cánh cổng trường cao rộng.
Trước khi đến trường, cuộc sống của chúng ta bó hẹp trong một ngôi nhà, một góc phố, một ngôi làng với những con người ta đã quen mặt, quen tình, với những trò chơi ta đã thành thạo, thuần thục. Nhưng ngày qua ngày, vẫn bầu trời ấy, vẫn ngôi nhà ấy, vẫn những con người với những công việc và thói quen ấy,... thật khó có thể tưởng tượng dược sự đơn điệu, tẻ nhạt bao trùm lên chúng ta như thế nào.
Nhưng bước qua cánh cổng trường là ta bước vào một thế giới sôi nổi, say mê ăm ắp khát khao với bao điều mới lạ. Những thầy cô - những người cha mẹ mới, hàng chục người bạn, hàng trăm gương mặt mới lạ,... Tính cách, cuộc sống của mỗi người đã là một điều thú vị cho ta. Nhìn vào mỗi ngươi là một lần ta được nhìn vào gương để xem xét chính mình, kiểm nghiệm chính mình. Nhưng đó cũng chưa phải là điều tuyệt diệu nhất khi đến với trường học.
Nhà văn M.Goócki từng nói: “Sách mở ra trước mắt tôi những chân trời mới”. Trên thế giới này, có thể trường học không phải là nơi nhiều sách vở nhất nhưng có thể khẳng định rằng đó là nơi có nhiều nhất những người dạy học. Dạy cách đọc sách. Và đó cũng là nơi sách được nâng niu trân trọng nhất. Và như thế. “những chân trời mới” đang được trải ra ngút ngàn trước mắt những đứa trẻ vừa chập chững bước vào cuộc sống. Thế giới rộng lớn ấy là thế giới của những cánh rừng rộng lớn, những cánh chim đại bàng mênh mông, những bước lao mình dũng mãnh. Là những lòng đại dương mênh mông xanh thẳm ăm ắp cá tôm. Là lòng đất thẳm sâu với bao khoáng sản, bao lò lửa đang rùng rùng sôi sục. Đó còn là những đất nước xa xôi với bao phong tục tập quán lí thú, độc đáo. Là nhưng người anh em cùng chung một Tổ với chúng ta trên khắp non nước Việt Nam,... Chao ôi! Thế giới này có bao điều diệu kì mới lạ. Từ hiện thực cuộc sống, “Cổng trường mở ra” còn dạy cho con biết ước mơ những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời này. Con ước thế giới này mãi hòa bình không có chiến tranh; con ước trẻ em trên khắp thế giới có cơm ăn, áo mặc và được đến trường như con; con ước ngày mai con sẽ được bay lên cung trăng thăm chú Cuội,... Thế giới của ước mơ rực rỡ, đẹp đẽ biết nhường nào!
“Cổng trường mở ra” cũng đồng thời mở ra trong mỗi chúng ta bao điều kì thú và hạnh phúc. "Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cống trường là một thế giới kì diệu sẽ mở ra", là những người học sinh đang được sống, đang được ước mơ sau cánh cổng trường vĩ đại, chúng ta càng cần can đảm bước đi khám phá, học tập cái thế giới rộng lớn mà tương lai sẽ thuộc về mình.
Câu văn thể hiện vai trò to lớn của giáo dục nhà trường. Gọi đó là " thế giới diệu kì" vì nhà trường là :
- Nơi cung cấp cho ta những tri thức về thế giới và con người.
- Nơi giúp ta hoàn thiện nhân cách : về lẽ sống , tình thương , quan hệ xử thế , ...
- Nơi ta được sống trong mối quan hệ trong sáng và mẫu mực : tình thầy trò
Ta có: \(x\cdot62+x\cdot21=1909\)
\(\Leftrightarrow x\cdot83=1909\)
hay x=23
62x + 21x = 1909
<=> 83x = 1909
<=> x = \(\dfrac{1909}{83}\) = 23
Trang 22 bài 10 nhé bạn
Xem phần ghi nhớ, số 2 bên trang 23 bài 10
Theo mk thì Tuấn suy nghĩ thế là sai. Vì nếu không làm thì sao có ăn, có mặc. Nếu không phải lao tâm cực khổ, mong muốn con mình được vui sướng thì ba mẹ Tuấn đã không cố gắng kiếm tiền để tạo thuận lợi cho Tuấn học hành.
Theo mình, Tuấn suy nghĩ như thế là sai. Vì dù hoàn cảnh gia đình có như thế nào thì nghĩa vụ của Tuấn cũng phải chăm chỉ học hành để giúp đỡ ba mẹ.
Còn ý thứ hai thì mình cũng chả bít
Chiều cao mảnh vườn đó là:
( 12 + 8,4 ) : 2 = 10,2 ( m )
Diện tích mảnh vườn đó là:
( 12 + 8,4 ) x 10,2 = 208,08 ( m2 )
Đáp số: 208,08 m2
không nên xa lánh họ bởi vì HIV ko thể lây nhiễm qua dường giao tiếp mà chỉ lây qua việc dùng chung bơm kim tiêm;quan hệ tình dục;truyền máu;mẹ truyền sang con thôi!
Em nghĩ mọi người không nên xa lánh và kì thị với những người bị nhiễm HIV .Vì trong giai đoạn này người bị nhiễm bệnh đang bị khủng hoảng nặng về cả mặt thể chất lẫn tinh thần .Thay vì những hành động tỏ thái độ xa lánh và kì thị, tạ nên gần gũi,chia sẻ và động viên,cho họ những lời khuyên hữu ích và biện pháp tốt nhất,giúp họ có niềm tin vững chắc vào cuộc sống.Từ đó người bệnh sẽ có ý chí và nghị lực để vươn lên trong hoàn cảnh,giúp họ làm lại cuộc đời,trở nên có ích cho xã hôi