K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 3 2017

Chú Hạc làm bảo vộ trường em.

Năm nay chú bước sang tuổi 48. Chú cho biết chú cầm tinh con gà. Chú từng đi bộ đội, đã chiến đấu chống quân giặc “bành trướng” tại mặt trận Lạng Sơn. Dáng chú gầy cao, da ngăm ngăm. Tóc cắt ngắn, râu mọc tua tủa. Chú nhanh nhẹn, làm việc gì cũng nhanh thoăn thoắt. Chú đánh trống báo giờ học, giờ ra chơi,... không sai một phút nào.

Chú nói ít nhưng tính tình vui vẻ, cởi mở. Học sinh đều gọi là chú Hạc, hay Bác Hạc. Các thầy cô giáo đều quý trọng chú. Nhiều lần, em thấy các thầy cô giáo biếu chú thuốc lá. Chú vừa cười vừa cảm ơn.

20 tháng 3 2017

Hè vừa rồi, khi về quê thăm nội, tôi làm quen với bác Tám và được xem bác cày ruộng. Hôm ấy, sau một đêm mưa nước ngập đồng, từ mờ sáng tôi đã theo bác Tám ra đồng. Bác có vóc người khỏe mạnh, tuổi khoảng trên bốn mươi. Nước da ngăm đen, đầu đội chiếc nón lá cũ. Bác mặc áo bà ba, quần cụt đen, để lộ cánh tay và bắp chân thật rắn chắc. Gương mặt bác trông đã già trước tuổi nhưng biểu hiện nét phúc hậu và thật thà, miệng bác ngậm điếu thuốc, tay dắt trâu, vai vác cày ra đồng. Cánh đồng lúc này đã ngập nước trắng xóa mênh mông nó chia ngang, chia dọc những bờ đê nhỏ. Các bác nông dân ở các thửa ruộng đã có mặt tự bao giờ. Đến nơi, bác bảo tôi ngồi dưới bóng cây mát. Bác bắt cày vào ách đôi trâu. Rồi tay phải bác nắm chặt cày, tay trái bác cầm roi đánh vào lưng trâu để ra hiệu cho cặp trâu xuống ruộng. Bác bắt đầu cày ở vòng ngoài rồi lẫn vào trong, cặp trâu quẹo trái quay phải theo tiếng "Ví, thá” của bác. Tiếng lội bì bõm của người và vật hòa lẫn tiếng điều khiển trâu của các bác nông dân tạo nên một âm thanh nhộn nhịp, phá tan bầu không khí yên tĩnh của cánh đồng. Lưỡi cày từ từ lướt đi rẽ nước và đất bùn ra hai bên. Trâu lặng lẽ kéo cày, chân nó bị lún sâu xuống bùn, bước chậm chạp, miệng thở phì phò, bọt miệng đầy nước dãi, mắt nó đỏ gay. Tuy thế nó vẫn ra sức kéo cày, cổ nó rướn thẳng bước nặng nhọc, nó vẫn tiến tới theo sự điều khiển của bác Tám. Đôi lúc nó chừng như mệt quá, nó muốn dừng lại, nhưng bác Tám gõ chiếc roi lên sừng là nó cố sức tiến lên. Bác Tám khéo léo điều khiển lưỡi cày ăn sâu xuống đất, lưng bác cũng ướt đẫm mồ hôi. Cày được một lúc bác dừng lại nghỉ mệt lấy thuốc ra hút và trò chuyện với tôi. Rồi bác tiếp tục công việc cho đến khi mặt trời lên đỉnh đầu, cũng là lúc cày xong thửa ruộng. Bác tháo cày và dắt trâu về nhà.Nhìn những luống cày mới úp lên nhau, tôi thầm nghĩ mai đây cánh đồng lúa này sẽ mọc bời bời và cho ta những hạt thóc quý thơm ngon nuôi sống mọi người… Em thầm cảm ơn các bác nông dân cần cù như bác Tám đã đổ bao nhiêu giọt mồ hôi cho chúng em những bát cơm thơm dẻo…

Bạn tham khảo nhé!

22 tháng 5 2022

1) Em và Lan Anh là hai người bạn thân thiết của nhau. Lan Anh rất xinh đẹp. Bạn có khuôn mặt trái xoan. Nước da trắng hồng. Đôi mắt to và tròn. Mái tóc ngắn mềm mượt, đen nhánh. Em thích nhất là mỗi khi Lan Anh cười. Nụ cười tươi rói . Lan Anh học rất giỏi, nhất là môn Toán. Mỗi khi rảnh rỗi, em và Lan Anh thường đọc sách cùng nhau. Em rất yêu quý người bạn của mình.

22 tháng 5 2022

5) Người em yêu quý nhất trong gia đình chính là mẹ. Mẹ em tên là ... Năm nay mẹ đã 40 tuổi nhưng mẹ vẫn rất trẻ. Mẹ em làm nội trợ trong gia đình. Mỗi sáng, mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà rồi đưa em đến trường. Sau đó mẹ đi chợ , đi làm. Mẹ em nấu ăn rất ngon. Mẹ chăm sóc em rất chu đáo Buổi tối, mẹ thường dạy em học bài. Em yêu mẹ nhất trên đời. Em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui lòng.

7 tháng 4 2017

Ngoài tình yêu thương bao la của bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương của bà ngoại nữa. Đêm nào tôi cũng đi vào giấc ngủ một cách ngon lành bởi những câu chuyện cổ tích thần kì của bà. Vậy mà giờ đây, bà của tôi đã mãi mãi đi xa…

Bà ơi! Cháu làm sao có thể quên được hình bóng thân thương, khuôn mặt hiền từ, làn da nhăn nheo, đôi mắt mỏi mòn của bà. Cháu sẽ nhớ mãi bà bởi bà đã hi sinh cả đời cho con, cho cháu. Bà đã an úi, động viên cháu, cho cháu từng quả táo, quả ổi, kế cho cháu nghe những câu chuyện “ngày xửa, ngày xưa”… Vậy mà bây giờ bà đã đi về với tổ tiên nơi suối vàng. Bà ơi, cháu còn nhớ lần bà bị ốm, cả gia đình họ nội, họ ngoại đều hết lòng quan tâm chăm sóc cho bà. Mọi người đi tìm thầy thuốc giỏi, lo lắng chữa trị cho bà để bà chóng khỏi. Ai cũng mong bà mau lành bệnh. Còn cháu, cháu chẳng biết làm gì, chỉ biết ngồi bên bà, áp bàn tay gầy gầy, xương xương của bà vào lòng mà nước mắt tuôn trào. Bà gầy và yếu đi nhiều. Cả gia đình xúm quanh bà, mắt ai cũng đỏ hoe. Vậy mà bà chỉ muốn một mình cháu bón cháo cho bà thôi vì bà cưng cháu nhất. Cháu run run bón cho bà từng thìa cháo nhỏ, hai hàng lệ cứ lăn dài trên má. Bà thì thào: “Cháu đừng khóc, bà còn sống, còn phải sống để tận mắt thấy cháu lớn lên từng ngày chứ!”. Nghe bà nói, cháu òa lên khóc nức nở. Thế rồi, đêm hôm đó, bà đã ra đi. Cả nhà đều vì thương tiếc bà.

Bà ơi! Đối với cháu, bà vẫn còn sống mãi. Cháu sẽ luôn là đứa cháu ngoan của bà. Cháu chẳng bao giờ quên được tình thương yêu bao la như trời biển của bà đâu, bà ơi!

7 tháng 4 2017

Bác hàng xóm bên cạnh nhà em tên là Tuấn. Bác làm nghề thợ xây. Do sớm nắng chiều mưa phải đi làm lụng nên thân hình bác " chắc nịch". Nước da rám nắng cx đã nói lên sự chăm chỉ, tháo vát của bác. Bác Tuấn tính tình rất hài hước. Nhưng không hài hước đến nỗi mà làm người khác phải bực mk lên. Ánh mắt bác luôn hiện lên một sự suy tư, đôi lúc đôi mắt ấy như biết cười.Mái tóc cháy khô. Nhìn bác như một cục than được đun trong lò lửa nóng rực. Bác rất thích trẻ con, mỗi lần đi về sớm là bác lại rủ đám trẻ con trong làng chơi đuổi bắt, kéo co,... Một mk bác còn tự tạo ra một chiếc xe kéo, để cho trẻ em ngồi lên còn bác kéo. Các ông bố bà mẹ rất yên tâm khi có bác trông hộ. Mỗi khi gđ em có chuyện vui, hay buồn bác đều sang chia sẻ. Mẹ bác cx mất từ khi bác vừa mới lớn. Một mk bác Tuấn và ông Tư( bố của bác) đã phải trang trải cho cuộc sống. Mỗi lần bác sang nhà em cùng bố em uống rượu hì bác lại kể về bao chuyện cũ của mk. Nhiều lúc bác khóc, nhưng bác đã cố nén lại. Mất mẹ là một bất hạnh lớn trong đời người, nhưng bác vẫn đủ dũng cảm để vượt qua.

em rất yêu quý bác. Em coi bác Tuấn như một người cha của em vậy. em mong sao bác Tuấn sẽ sống thật hạnh phúc, không phải khổ cực như bây giờ nữa!

hẾt RồI đấY leuleu

7 tháng 12 2017

Mẹ em có dáng người cao cao, năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, tuổi đã qua thời xuân xanh. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son, cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, em yêu mẹ biết bao nhiêu.

 

Một trong những người thân yêu nhất của em là bà ngoại. Từ lúc em mới chào đời, bà đã ru em bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng mến thương.

   Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Đôi mắt bà rất sáng, bà nhìn em với ánh mắt hiền dịu đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xương của bà đã hằn in những nếp nhăn vì năm tháng. Mái tóc bà bạc phơ, óng ánh, búi gọn gàng sau gáy. Tiếng nói nhẹ nhàng của bà nghe êm dịu vô cùng. Mỗi lần nghe bà gọi, em lại thấy yêu bà nhiều hơn. Bà đã truyền cho em bao yêu thương, tưởng như thời còn bé được nằm trong lòng bà nghe bà ru, bà hát. Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình thương bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những lời hát êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã ru em say nồng giấc ngủ. Em lớn lên từ lời ru ngọt ngào ấy.

14 tháng 12 2022

Từ ngữ ở bt 3 là những từ nào ạ

Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong. Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.

8 tháng 5 2019

mk gửi 1 bài(bn tham khảo tạm nhé)

Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu "Công cha như núi Thái Sơn" thật là cao cả biết dường nào.

Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

22 tháng 12 2022

Bạn tk

Mùa thu luôn luôn là mùa được các nhà thơ ưu ái chọn để sáng tác ra những bài thơ hay làm xao xuyến lòng người. Mùa thu cũng là mùa làm cho tâm trạng của em như bồi hồi, lay động.

Đúng như vậy. Mùa thu có lẽ là mùa làm con người ta buồn. Nhưng đôi khi ta lại cần một khoảng lặng để nhìn lại những gì mà một phần cuộc sống đã đi qua. Mùa thu bắt đầu từ tháng bảy và kết thúc vào tháng chín. Lúc ấy, tiết trời đã sang thu và thay đổi hẳn. Mặt trời không còn những tia nắng chói chang, rực lửa như mùa hè kia nữa mà thay vào đó là một không khí mát mẻ hẳn lên. Những tia nắng nhẹ len qua những kẽ lá, những cơn gió heo may thổi mát lạnh làm tung mái tóc ai. Bầu trời cao và trong xanh hơn, còn đám mây thì cứ thế trôi bồng bềnh đi đâu ta không hề biết trước. Mùa thu là mùa của gió heo may, của những làn sương mù và không khí se se lạnh làm ta phải khép nép trong chiếc áo cánh mỏng. Cái đặc biệt nhất của mùa thu chính là sự thay đổi của thiên nhiên. Cây cối khắp mọi nơi bắt đầu rụng lá. Trên cành cây chỉ còn cái màu vàng đặc trưng phủ khắp không gian. Những chiếc lá vàng rồi dần chuyển sang đỏ sau đó cứ thế men theo chiều gió mà rơi rụng xuống đất. Mặt đất phủ đầy xác lá rơi làm cho ta cảm nhận mùa thu thật đẹp nhưng cũng thật buồn. Thỉnh thoảng chỉ cần một làn gió thổi nhẹ là lá cây lại trút xuống trong vô thức. Mùa thu mặt hồ tĩnh lặng, không một làn sóng. Những con chim cũng bay đi phương trời nào làm cho cảnh vật có vẻ ảm đạm. Nhưng rồi mùa thu sẽ qua và cây cối khi sang xuân sẽ lại đâm chồi nảy lộc khoác cho mình bộ áo mới. Em thích mùa thu vì là mùa của trăng tròn tháng 8, mùa của những trái bưởi chín mọng và của những đêm rằm phá cỗ. Mùa thu thật buồn mà cũng thật vui.

22 tháng 12 2022

THAM KHẢO : mik gộp 2 bài lại với nhau nên chọn ý ra rồi

Mỗi năm có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Nhưng em yêu nhất mùa thu. Mùa thu có Tết Trung thu với ông trăng tròn và chị Hằng xinh đẹp. Mùa thu với hương hoa sữa tràn ngập. Lại thêm làn gió mát đưa hương hoa ủ ấp trong từng nếp áo của người qua đường. Mùa thu còn có vị ngọt giòn của trái hồng chín, vị chua giôn giốt của trái ưởi tròn treo lơ lửng như những đứa con đầu tròn trọc lốc của bà mẹ cây . Nhưng có lẽ đẹp nhất vẫn là nắng thu. Nắng vàng tươi rực rỡ. Chúng nhuộm những chiếc lá bàng thành một màu quyến rũ. Nắng tràn ngập khắp nơi, nắng xao động theo bước chân em tới trường. Mùa thu đẹp thật.Mùa thu bắt đầu từ tháng bảy đến tháng 9 trong năm. Mùa thu thời tiết rất mát mẻ, làm dịu đi cái nắng gay gắt của mùa hạ chói chang. Mùa thu là mùa tựu trường của tất cả các bạn học sinh sau một thời gian dài nghỉ hè. Mùa thu trẻ nhỏ được vui rước đèn đón tết trung thu và múa sư tử. Em rất yêu thích mùa thu.

Tả 1 đoạn văn tự do là 1 đề rất mở, em thử tự làm tả về mẹ thử xem, sau đó đăng lên anh sửa cho nhé!

11 tháng 3 2021

Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.

31 tháng 3 2017

Tiếng sáo ngân vang trong trẻo, từ xa vọng lại. Đàn trâu vểnh tai nghe sáo trở về trong buổi hoàng hôn. Chiều về nghiêng bóng trên mảng núi xa như một bức tranh tuyệt đẹp.

Con đường rừng vắng lặng buối trưa, giờ như cũng rung chuyển theo nhịp chân của đàn trâu trở về. Con đường tuy hẹp, cây cối hai bên thật rậm rạp nhưng cũng vừa đủ cho đàn trâu bước đi. Đi đầu là con trâu trắng dẫn đàn. Nó trông thật oai phong. Hai chiếc sừng dài và cong vươn lên; bước đi từng bước thật tự tin. Theo sau nó là rộn ràng trâu đực, trâu thiến, cả những chú nghé con trông mũm mĩm, thật dễ thương.

Con trâu đực thật to và khỏe, chạy rầm rầm như hổ săn mồi. Ngược lại trâu thiến hiền lành, chậm chạp hơn, bước đi thong thả, ung dung, chẳng suy nghĩ gì. Cổ lừng lững như chum như vại, bụng no tròn như cái trống. Móng chân như những chiếc vỏ hến to hằn in lên mặt đường, cỏ xanh. Chúng lững thững từng bước nặng nề.

Bóng sừng trâu in dài dưới ánh hoàng hôn. cỏ cây bên đường reo vui như chào đón nhửng người bạn thân thiết ngày hai buổi đi về trên lối này. Những chú nghé thật dễ thương và ngây thơ. Ánh hoàng hôn nhuộm vàng những bộ lòng tư mịn như nhung. Nghé mũm mĩm, biểu hiện sự chăm sóc chu đáo của những người chủ tận tuỵ của nó. Những cái mũi xinh xắn của lũ nghé như dính vào những cánh hoa mua. Mùi hương thoang thoảng của đồng nội phảng phất đâu đây gợi lên cho con người cảm giác thật dễ chịu và bình yên.

Đàn trâu đang vui mừng tiến về trại; tiếng bước chân thình thịch, phá tan bầu không khí yên lặng của trời chiều, ôi, cảnh trang trại thật náo động khi đàn trâu về. Cổng trại mở toang, máng rơm, máng nước đầy ắp đang vui mừng chào đón những người bạn thân sau một ngày trở về làng, và lúc bấy giờ vạn vật như rạng rỡ hẳn lên. Những cánh hoa râm bụt như tươi hơn trong nắng chiều. Đàn gà con vây quanh chân mẹ, nhảy nhót tíu tít hoà chung niềm vui cùa những buổi chiều đoàn tụ.

Những chú trâu con cất tiếng “nghé ọ”, ánh mắt ngơ ngác theo mẹ. Đàn trâu vào hẳn trong chuồng, cổng chuồng được đóng lại, chúng chen chúc gục đầu vào máng nước uống một hơi dài rồi lim dim đánh một giấc ngon lành.

---- Tham khảo ----

 

Mình gửi một bài cho bạn tham khảo nhé!

 

Tiếng sáo ngân vang trong trẻo, từ xa vọng lại. Đàn trâu vểnh tai nghe sáo trở về trong buổi hoàng hôn. Chiều về nghiêng bóng trên mảng núi xa như một bức tranh tuyệt đẹp.

Con đường rừng vắng lặng buối trưa, giờ như cũng rung chuyển theo nhịp chân của đàn trâu trở về. Con đường tuy hẹp, cây cối hai bên thật rậm rạp nhưng cũng vừa đủ cho đàn trâu bước đi. Đi đầu là con trâu trắng dẫn đàn. Nó trông thật oai phong. Hai chiếc sừng dài và cong vươn lên; bước đi từng bước thật tự tin. Theo sau nó là rộn ràng trâu đực, trâu thiến, cả những chú nghé con trông mũm mĩm, thật dễ thương.

Con trâu đực thật to và khỏe, chạy rầm rầm như hổ săn mồi. Ngược lại trâu thiến hiền lành, chậm chạp hơn, bước đi thong thả, ung dung, chẳng suy nghĩ gì. Cổ lừng lững như chum như vại, bụng no tròn như cái trống. Móng chân như những chiếc vỏ hến to hằn in lên mặt đường, cỏ xanh. Chúng lững thững từng bước nặng nề.

Bóng sừng trâu in dài dưới ánh hoàng hôn. cỏ cây bên đường reo vui như chào đón nhửng người bạn thân thiết ngày hai buổi đi về trên lối này. Những chú nghé thật dễ thương và ngây thơ. Ánh hoàng hôn nhuộm vàng những bộ lòng tư mịn như nhung. Nghé mũm mĩm, biểu hiện sự chăm sóc chu đáo của những người chủ tận tuỵ của nó. Những cái mũi xinh xắn của lũ nghé như dính vào những cánh hoa mua. Mùi hương thoang thoảng của đồng nội phảng phất đâu đây gợi lên cho con người cảm giác thật dễ chịu và bình yên.

Đàn trâu đang vui mừng tiến về trại; tiếng bước chân thình thịch, phá tan bầu không khí yên lặng của trời chiều, ôi, cảnh trang trại thật náo động khi đàn trâu về. Cổng trại mở toang, máng rơm, máng nước đầy ắp đang vui mừng chào đón những người bạn thân sau một ngày trở về làng, và lúc bấy giờ vạn vật như rạng rỡ hẳn lên. Những cánh hoa râm bụt như tươi hơn trong nắng chiều. Đàn gà con vây quanh chân mẹ, nhảy nhót tíu tít hoà chung niềm vui cùa những buổi chiều đoàn tụ.

Những chú trâu con cất tiếng “nghé ọ”, ánh mắt ngơ ngác theo mẹ. Đàn trâu vào hẳn trong chuồng, cổng chuồng được đóng lại, chúng chen chúc gục đầu vào máng nước uống một hơi dài rồi lim dim đánh một giấc ngon lành.