Dựa vào bài thơ dưới đây, em hãy viết đoạn văn kể về giọt sương kiều diễm mà kiêu kì.
Giọt sương kiều diễm
Giọt sương kiều diễm
Có giọt sương kiều diễm
Tính đỏng đảnh, kiêu kì
Chẳng coi ai ra gì
Luôn nghĩ mình đẹp nhất.
Sương bảo chị cỏ Mật :
-Đấy, chị cứ nghĩ xem
Không có tôi đậu lên
Chị làm sao lấp lánh
Sương còn bảo chị Nấm :
- Nếu tôi không đánh đu
Vành nón chị rất thô
Chị làm sao duyên dáng?
Khoe mãi không biết chán
Bỗng nắng ập đến rồi
Đang khoác lác liên hồi
Sương thấy mình tan chảy…
Cỏ cây càng lộng lẫy
Hạt sương càng nóng ran
Có phải thấy bẽ bàng
Mà hạt sương trốn biệt ?
Bạn tham khảo nha
ngày xưa có 1 giọt sương xinh đẹp,kiều diễm nhưng lại rất xấu tính,đỏng đảnh và kiêu kì cứ cho mình là đẹp nhất,không coi trời đất là gì.có 1 lần khi vô tình đậu trên chị vỏ mật ,giọt sương nói:"này,chị thấy tôi có đẹp không?cứ nghĩ xem tôi có đẹp không?nhờ tôi chị mới xinh đẹp lấp lánh như vậy đấy.
chị vỏ mật liền nói :"được rồi cô lúc nào cũng cho là mình đẹp hết phần thiên hạ mà!Dừng lại mà sống đứng là chính mình đi.Sương nói:"ưi thế à,nếu tôi không đánh đu vành nón chị rất thô,khô,làm gì có chuyện duyên dáng,sang chảnh,xinh đẹp như tôi đây.chị vỏ mật nói:"vâng cô thì đẹp rồi ,lúc nào cũng cho là mình đẹp nhất,giọt sương như cậu vô tình đến với tôi thôi, chứ làm gì có chuyện tôi lại thích chị khoe khoang vậy.Giotj sương cứ khoe khoang sắc đẹp cả buổi, rồi đến lúc nắng lên.giọt sương đang mát lạnh bỗng bị nóng rồi tan chảy rồi bốc hơi lên.Vậy là cuộc đời giọt sương kiêu kì kết thúc.
Mình viết theo văn kể chuyện .Tick cho mik nha