tả lại tiếng trống giờ ra chơi , các trò chơi,..
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm 1
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Đây là thời điểm chộn rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! ba tiếng trống vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao rộ lên. Ai cũng muốn nộp bài nhanh để ra chơi. Vài phút sau, từ các cửa phòng học túa ra không . biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục màu mây, rập rờn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ, Sân trường vốn rết rộng vậy mà giờ đây có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó không đủ chứa những bước chân bay nhảy của tụi trẻ chúng con. Khắp sân trường và cả trên hành lang của những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào buổi sáng mai vậy. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho một pha chơi đẹp mắt của một “cầu thủ” nào đó. Sôi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường nơi các “cầu thủ” bóng đá của hai đội lớp 5A và 5B đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho ngày “Hội khỏe Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ tụi con trai lớp 5A và rải rác một số bạn gái trong lớp đều tụ tập đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 5A là bạn Thành, đội 5B là bạn Thịnh. Hai cầu thủ ấy là “linh hồn” của mỗi đội. Ở vị trí nào cũng thấy bóng dáng của hai bạn. Cả hai đều khỏe và đá hay chẳng kém nhau. Mới năm phút đầu, được đồng đội đưa bóng tới, Thịnh nhanh nhẹn như một con sóc lừa bóng qua hàng hậu vệ, kẻ một đường bóng căng như sợi dây đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hô như làm vỡ tung cả sân trường. Lúc này đội 5A như hăng hái hẳn lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như tắm. Thành đón bóng từ chân “đồng đội” của mình đưa đến, lừa bóng qua được hai cầu thủ đội bạn, chỉ còn hàng hầu vệ nữa. Tiếng hoan hô cổ vũ dẫy lên:“Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”
Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Thành hất nhẹ bóng vào đối phương, bóng dội lại vào chân Thành. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Thành đưa bóng qua hàng hậu , vệ. Và bất ngờ Thành tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một chiếc lá vàng bay vào khung thành đội bạn, gỡ hòa cho đội mình. Một lần nữa, tiếng reo hò như làm rung chuyển cả sân trường: “Hoan hô Đức Thành! Hoan hô Đức Thành!”
Ở giữa sân trường, dưới những gốc phượng tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm bảy chơi trò banh đũa, nhảy dây… Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng theo những đôi chân thoăn thoắt của các bạn, mới thấy hết vẻ điệu nghệ của những “cây nhảy 1 lành nghề”. Thật là một trò chơi bổ ích và hấp dẫn. Trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo trong những bộ trang phục chỉnh tề với màu sắc trang nhã, đi lại ngắm nhìn những học trò thân yêu của mình đang nô đùa bay nhảy giữa sân trường mà lòng rộn lên bao niềm vui cùng tuổi thơ… Hai nhịp trống bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi lại rộn rã bởi muôn ngàn bước chân vội vẩ đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ kết, thúc.
Chao ôi vui quá! Ước gì suốt cả năm học, tiết trời lúc nào cũng sáng đẹp bồi chỉ có những buổi sáng như thế, chúng em mới cổ được những giờ phút giải lao vui nhộn và thật sự sảng khoái.Tiếng trống giờ ra chơi đã vang lên bên tai mỗi học sinh. Từ các lớp, học sinh ùa ra như những chú chim non, tò mò muốn bước ra ngoài không gian.
Nắng đuổi bắt chùm lộc non xanh mơn mởn, rồi đứng lại bên những cành phượng vĩ đỏ rực đang khoe sắc. Dưới gốc cây đa già sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những đôi chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các bạn xung quanh. Ngỡ rằng, đây chính là những thiên thần bé nhỏ, đang chơi đùa trong khung cảnh ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò. Gần đó là trò chơi đá cầu cũng lí thú không kém.
Quả cầu nhiều màu sắc như bảy màu tinh tú của cầu vồng. Nó được đôi chân khoẻ khoắn, nhanh nhẹn của các bạn nam làm cho có sức sống. Chẳng có thể nhìn thấy quả cầu xinh xinh đâu nữa, mà chỉ thấy đôi chân nhanh nhẹn thoắt lên, thoắt xuống của các bạn. mấy bạn đứng xem, người thì chăm chú nhìn quả cầu tung lên hạ xuống, người thì trổ tài dự đoán xem bàn chân nào khéo nhất. Cuối cùng, bạn nam lớp tôi cũng giành chiến thắng bởi những cú đá hiểm hóc.
Thật sung sướng! Khi nhận được danh hiệu mà các bạn yêu thích tăng cho đó là: “quả cầu thần”. Có bạn muốn tìm cho mình một sự thư giãn nhẹ nhàng, lại đến bên gốc bàng xanh mướt kia ngồi đọc những cuốn sách lí thú. Vẻ chăm chú ấy làm cho ai cũng tin rằng đó là những cô gái, chàng trai sẽ là những tinh hoa cho xã hội, làm nên một cuộc sống tươi đẹp cho chính mình và cả đất nước. Với những “nhà thơ nhí” luôn thả mình vào trong bầu không khí sôi động, hồn nhiên, để có thể nảy ra những vần thơ chứa chan thi vị. Ngược lại, các bạn trai hiếu động lại tìm thấy niềm vui riêng trong trò chơi đuổi bắt. Mồ hôi nhễ nhại toát ra như tắm, nhưng dường như nó chẳng là gì đối với các bạn, bởi lẽ ai cũng thấy lòng rộn lên niềm vui của trẻ thơ. Vì là một vận động viên điền kinh, nên bảo luôn là một “đối thủ” đáng gờm.
Chẳng vậy, mà bạn nào bạn nấy cũng cố gắng thoát khỏi vòng vây của Bảo “vận động viên điền kinh tương lai”. Chị gió tốt bụng dùng chiếc quạt của mình xua tan cái nắng nóng cho cả sân trường. Những bạn gái nhút nhát, dịu dàng lại luôn quây quần lại luôn quây quần bên gốc cây phượng vĩ tâm sự về mọi việc mà các bạn cho là lí thú nhất. Sân trường vui thật đấy! Làm cho các chú chim sâu cũng phải ngó xuống nhìn. Những chùm hoa sữa nở rộ toả hương thơm quyến rũ, dù chỉ với bông hoa li ti, trắng muốt. Trên không trung, ông mặt trời cháy bỏng, ngó xuống nhìn nở nụ cười với đàn em thơ đang nô đùa.
Bỗng ba hồi trống vang lên, các bạn học sinh lần lượt vào lớp, ai cũng tươi tắn như những đoá hoa ban mai. Bởi các bạn sắp bước vào những tiết học sôi nổi hào hứng. Giờ ra chơi ở trường em là vậy đó, nó mang lại cho chúng em biết bao kỉ niệm thân thương, dưới mái trường mến yêu.
NHỚ TICK GIÚP NHA
Chứa tiếng bắt đầu bằng tr hoặc ch
- ch:
+ Đồ chơi: M : chong chóng, chó bông, que chuyền
+ Trò chơi: chọi dế, chơi chuyền.
- tr:
+ Đồ chơi: M : trống cơm, trống ếch, cầu trượt
+ Trò chơi: trốn tìm, cầu trượt, cắm trại,
Bạn tham khảo nha!
Bài làm 1
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Đây là thời điểm chộn rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! Ba tiếng trống vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao rộ lên. Ai cũng muốn nộp bài nhanh để ra chơi. Vài phút sau, từ các cửa phòng học túa ra không biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục màu mây, rập rờn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ. Sân trường vốn rất rộng vậy mà giờ đây có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó không đủ chứa những bước chân bay nhảy của tụi trẻ chúng con. Khắp sân trường và cả trên hành lang của những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào buổi sáng mai vậy. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho một pha chơi đẹp mắt của một “cầu thủ” nào đó. Sôi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường nơi các “cầu thủ” bóng đá của hai đội lớp6A2và 6A3đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho ngày “Hội khoẻ Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ tụi con trai lớp 6A 3và rải rác một số bạn gái trong lớp đều tụ tập ở đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 6A2 là bạn Phúc. Ở độ 6A3 là bạn Thịnh. Hai cầu thủ ấy là “linh hồn” của mỗi đội trí nào cũng thấy bóng dáng của hai bạn. Cả hai đều khỏe và đá hay chẳng kém nhau. Mới năm phút đầu, được đồng đội đưa bóng tới, Thịnh nhanh nhẹn như một con sóc. Lừa bóng qua hàng hậu vệ, kẻ một đường bóng căng như sợi dây đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hô như làm vỡ tung cả sân trường. Lúc này đội 6A3 như hăng hái hẳn lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như tắm.Phúc đón bóng từ chân “đồng đội” của mình đưa đến, lừa bóng qua được cầu thủ đội bạn, chỉ còn hàng hầu vệ nữa. Tiếng hoan hô cổ vũ dậy lên:
- “Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”
Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Phúc hất nhẹ bóng vào đối phương, bóng dội lại vào chân Phúc. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Phúc đưa bóng qua hàng hậu vệ. Và bất ngờ Phúc tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một chiếc lá vàng bay vào khung thành đội bạn, gỡ hòa cho đội mình. Một lần nữa, tiếng reo hò như làm rung chuyển cả sân trường: “Hoan hô Trọng Phúc! Hoan hô Trọng Phúc!”
Ở giữa sân trường, dưới những gốc phượng tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm bảy chơi trò banh đũa, nhảy dây… Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng theo những đôi chân thoăn thoắt của các bạn, mới thấy hết vẻ điệu nghệ của những “cây nhảy lành nghề”. Thật là một trò chơi bổ ích và hấp dẫn. Trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo trong những bộ trang phục chinh tề với màu sắc trang nhã, đi lại ngắm nhìn những học trò thân yêu của mình đang nô đùa bay nhảy giữa sân trường mà lòng rộn lên bao niềm vui cùng tuổi thơ… Hai nhịp trống bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi lại rộn rã bởi muôn ngàn bước chân vội vã đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ kết thúc.
Chao ôi vui quá! Ước gì suốt cả năm học, tiết trời lúc nào cũng sáng đẹp bởi chỉ có những buổi sáng như thế, chúng em mới có được những giờ phút giải lao vui nhộn và thật sự sảng khoái.
Bài làm 2
Có lẽ vui nhất và để lại trong em nhiều ấn tượng nhất giữa các buổi học là cảnh nhộn nhịp của sân trường trong giờ ra chơi.
Thông thường cứ sau hai tiết mỗi buổi học, là đến giờ giải lao. Sáng nay cũng vậy. Một hồi trống vang lên dõng dạc: “Tùng! Tùng! Tùng!” Tiếng trống giòn giã ngân lên như một âm thanh quen thuộc, nhưng sao náo nức đến thế! Tiếng trống xua đi nỗi căng thẳng mệt nhọc sau hai giờ miệt mài học tập. Sân trường mấy phút trước rộng và yên tĩnh vậy mà chưa đầy ba phút sau không gian như co hẹp lại, không còn đủ sức chứa tiếng ồn ào và hàng trăm bước chân chạy nhảy. Từ các phòng học, những cánh đồng phục màu mây ào ra trắng như những dòng thác đang chảy. Mấy tốp nam đá cầu nhanh chóng dàn “thế trận” ở khoảng trống không có bóng cây, miệng í ới gọi nhau. Những quả cầu xảnh, đỏ, trắng bay qua bay lại, rồi bỗng vút lên trên không, chao liệng như những cánh hoa so đũa bay trong gió. Nhiều bạn nữ chơi trò nhảy dây đang lướt qua các vòng dây một cách nhịp nhàng trông thật đẹp mắt. Quanh mấy gốc phượng vĩ, từng tốp bạn nam, bạn nữ chơi trò đuổi bắt. Mồ hôi đổ ra, đôi má đỏ bừng, tóc bết xuống trán, xuống mặt. Số bạn thích đùa túm tụm kể chuyện tiếu lâm, ôm bụng cười ngặt nghẽo. Nhiều đôi bạn dắt tay nhau đi đi, lại lại, nhỏ to trò chuyện. Vài bạn còn ra tận hàng rào tìm người bán ô mai chua, sấu dầm… nhấm nháp cho đỡ buồn miệng. Tuy vậy, cũng có một vài nhóm bạn thì lại chụm đầu vào nhau tranh luận một bài toán hay, một câu Tiếng Việt khó chưa tìm ra đáp số, lời giải, một vài bạn ngồi dưới mái hiên ôn lại bài cho tiết học sắp tới, có bạn đứng tựa cửa sổ nhìn ngắm mọi người đùa chơi vui yẻ trên sân trường, có bạn lại say sưa ngắm bầu trời và những đám mây trắng đang lững lờ trôi trên nền trời cao xanh vời vợi, rồi lắng tai nghe những tiếng chim líu ríu trên vòm cây. Trên hành lang lớp học, các thầy cô giáo đưa mắt nhìn lũ trẻ chơi đùa, nét mặt tràn đầy niềm phấn khởi. Hẳn các thầy cô cũng đang vui cùng niềm vui tưng bừng của trẻ thơ.
Một nhịp trống trang nghiêm bỗng vang lên. Như có phép thần mầu nhiệm, chúng em răm rắp xếp hàng lần lượt vào lớp mình, trả lại sân trường không khí yên tĩnh của nó.
Bài làm 3
“Tùng! Tùng! Tùng!”… Ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ giải lao. Từ các cửa lớp, học sinh ùa ra rihư ong vỡ tổ. Phút chốc, sân trường đã rộn rã tiếng nói tiếng cười ồn ào của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy nhảy.
Một hồi trống dài thúc giục, báo hiệu thể dục giữa giờ. Chúng em nhanh nhẹn xếp thành đội hình đúng vị trí quen thuộc. Theo tiếng trống hiệu, từng động tác được thực hiện nhịp nhàng, đều đặn, thuần thục. Những tấm thân mềm mại quay trái, quay phải, kết hợp với các động tác tay đưa lên, hạ xuống, trông đẹp không khác gì tiết mục mở đầu “hội khỏe Phù Đổng” hàng năm.
“Khỏe! Khỏe!”… Tiểng hô đồng thanh vang động cả sân trường làm mấy chú chim sợ hãi bay vút lên tầng không. Tiếp đến là sự vui chơi giải trí theo từng nhóm bạn. Dưới gốc cây bàng, một nhóm các bạn nữ đang ngồi đánh chuyền. Những que chuyền từ tay các bạn rải ra, bóng tung lên, bàn tay lại thoăn thoắt nhặt những que chuyền theo nhịp hát của bài đồng dao. Bên dưới những vòm me mát rượi, đám bảy bạn cả nam lẫn nữ bàn tán chuỵện gì đó rất sôi nổi, nét mặt ai cũng hớn hở. Nhóm con trai thì chơi đá gà hay bịt mắt bắt dê, cướp cờ… chẳng kể gì đến nắng bụi. Có bạn mồ hôi đã nhỏ giọt mà vẫn lao vào cuộc chơi. Cách đó không xa, tốp nam lớp 5A thi đá cầu với 5B. Trái cầu làm bằng những sợi dây thun cuộn lại, ở giữa cắm mấy chiếc lông chim, vun vút bay đi bay lại. Tiếng bàn tán nổi lên xen lẫn tiếng nói cười thật là vui nhộn. Ồn ào nhất là đám kéo co. Mỗi bên có tới hàng chục người. Người này ôm ngang lưng người khác. Đứng đầu hai bên là “Hải đen” và “Phúc mập”. Sau tiếng hô dõng dạc của “trọng tài” Thành, hai bên gò lưng, xoãi chân, bặm môi, ra sức kéo. Bên “Hải đen” dường như yếu thế hơn nên bị bên “Phúc mập” kéo dồn qua vạch ranh giới chừng nửa bước đang dồn mọi nỗ lực ghìm lại. Giằng co chừng độ một phút, bỗng, “Phúc mập” buông tay, cả hai nhóm đều bị té ngửa, nằm chồng lên nhau, ngổn ngang dưới đất. Những tràng vô tay reo hò vang dội. “Phúc mập” lồm cồm ngồi dậy. Những giọt mồ hôi tròn như những hạt mưa chảy dài trên gương mặt đỏ gay, Phúc vội vã thanh minh: “Tớ đau bụng quá, không chịu nổi. Với lại cậu Mạnh nữa, ôm không ôm chặt, cứ cấu vào bụng tớ, đau chết đi được. Ngày mai chúng tớ sẽ phục thù”.
Tiếng trống báo hiệu giờ học đã điểm, chúng em nhanh nhẹn trở về lớp. Gương mặt ai cũng hớn hở, vui tươi. Thời gian đùa vui tuy ngắn ngủi nhưng, thật bổ ích.
Bài làm 4
Một hồi trống rộn rã vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Chúng em vội vàng xếp sách vở lại rồi chạy ùa ra khỏi lớp khi có lệnh của cô giáo.
Sân trường bỗng trở nên náo nhiệt. Tiếng chân chạy thình thịch, tiếng la hét vang vang, tiếng cười đùa rộn rã khắp nơi… Mùa đông, trời lạnh nên các bạn mặc áo ấm đủ màu sắc trông sân trường như một khu vườn đầy hoa. Những cây phượng cành lá trơ trụi, khẳng khiu, co mình trong gió bấc. Còn những cây bàng thì khoác áo màu tím đỏ phơi mình trong gió lạnh. Cảnh vật thì vậy đó nhưng chúng em thì lại rất vui. Tiết trời lành lạnh, se se mà hoạt động sôi nổi thì chẳng hề thấy lạnh chút nặo. Quanh gốc si già, các bạn gái chia thành cặp nhảy dây. Nhìn những vòng dây quay loang loáng, nghe vun vút và những đôi chân thoăn thoắt nhịp lên, nhịp xuống trông rất đẹp mắt. Còn những bạn trai thì chơi đá cầu, bắn bi dưới gốc bàng. Những viên bi xanh đỏ lăn tròn trên mặt đất chạm nhau kêu lách cách. Mấy bạn gái chơi lò cò, tiếng chân nện thình thịch trên mặt đất. Dường như ai cũng lao vào cuộc chơi một cách nhiệt tình vui vẻ, xua đi cái giá lạnh của tiết trời mùa đông. Bỗng “Tùng! Tùng! Tùng!” tiếng trống vào lớp vang lên. Tất cả đều dừng lại các cuộc chơi, nhanh chân xếp hàng vào lớp.
Gịờ chơi thật là thú vị. Nó đem lại cho chúng em những giây phút giải trí khoan khoái dễ chịu sau những tiết học căng thẳng. Tạo cho chúng em một tâm thế thoải mái bước vào những tiết học tiếp theo.
Bài làm 5
Những tia nắng vàng sánh như mật ong và lốm đốm như hoa mướp chiếu vào lớp học. Chúng em đang học giờ Mĩ thuật. Tất cả im phăng phăng, chăm chú vẽ, tô bức tranh của mình. Bỗng, một nhịp trống ba vang lên “Tùng! Tùng! Tùng!” báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Từ các cửa phòng học, tụi nhỏ chúng em như bầy ong vỡ tổ ùa ra sân. Không gian đang vắng lặng bỗng trở nên náo nhiệt. Những chú chim hốt hoảng bay lên tít tận trời xanh. Quang cảnh sân trường ồn ào, sôi động như một ngày hội lớn. Các trò chơi bắt đầu diễn ra. Chị cứ tưởng tượng, khắp sân trường, dường như không còn khoảng trống. Chỗ này chơi bi, chỗ kia đá cầu, chỗ nọ nhảy dây, banh đùa, cướp cờ, bịt mắt bắt dê.., Em đang thả bộ, thư giãn cùng với Hùng – một cậu bạn thân nhất trong lớp, bỗng ở góc sân, những tiếng la hét om sòm rộ lên làm náo động cả sân trường, cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của em. Nhìn về hướng đó, em thấy một đám bạn trai đang chơi đá bóng. Những thân người luồn lách tranh cướp bóng như những “cầu thủ chuyên nghiệp” ở SeaGames 23, người nào người nấy mặt đỏ gay, mồ hôi nhễ nhại. Dưới những gốc cây phượng, tán lá xum xuê, từng tốp bạn chụm đầu vào nhau đọc truyện tranh, bàn tán sôi nổi. Trên trời, từng áng mây lững lờ trôi theo chiều gió. Phải chăng, chúng cũng đang nghỉ giải lao như tụi em, rồi rủ nhau đi “ngao du sơn thủy” cho thoải mái tinh thần? Phía căng tin đông nghẹt người. Ai cũng muốn mua vội những món giải khát giữa giờ: một vài quả mận, một bịch sơ ri, một li nước mía… chỉ vậy thôi mà ai cũng cảm thấy thích thú dễ chịu. Bỗng, một nhịp trống vang lên báo hiệu giờ giải lao kết thúc. Không ai bảo ai, mọi người tự động đi nhanh về cửa lớp mình tự giác xếp hàng ngay ngắn, trả lại sự yên tĩnh cho sân trường.
Thế đấy, ngày nào cũng vậy, giờ giải lao bao giờ cũng thoải mái, thú vị. Và những kỉ niệm đẹp mỗi lúc cứ chất đầy dần trong chặng đời niên thiếu giống như một bài ca hay, một nốt nhạc diệu kì mà chẳng bao giờ chúng em quên được.
Cả lớp đang chăm chú nghe cô giáo giảng bài. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cô giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên giòn giã. chúng em đứng dậy chào cô rồi ùa ra khỏi lớp.
Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột… Giữa sân trường, Hùng và Thắng chơi đá cầu thật hay. Hùng tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn, bay vun vút, hạ xuống chân Thắng. Thắng đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Hùng. Quả cầu bay lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn.
Bỗng nhanh thoăn thoắt, Hùng đá mạnh quả cầu qua người Thắng làm Thắng không đỡ kịp. Hùng reo lên “Ha ha, thắng rồi”. Nhóm của Lan thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi, dĩ nhiên đội trưởng Lan giành chiến thắng rồi. Lan nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Lan bằng con mắt thán phục. Dưới gốc cây phượng, mấy em lớp một kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc rích. ở một góc sân ttrường, trò mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây cọ rồi lại nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy em xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. chưa phân được thắng bại thì bỗng “tùng, tùng, tùng”, trống báo hết giờ chơi đã điểm. Chúng em nhanh chóng xếp hàng tập thể dục rồi vào lớp. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ, nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: “Mai chơi tiếp nhé!”
Câu đặc biệt: Tùng... Tùng... Tùng
Tác dụng: miêu tả âm thanh tiếng trống.
Giờ ra chơi luôn đầy ắp tiếng cười, tiếng nói, hãy viết bài văn tả quang cảnh ra chơi sân trường em.
đây là bài tham khảo
Tiếng trống giờ ra chơi đã vang lên bên tai mỗi học sinh. Từ các lớp, học sinh ùa ra như những chú chim non, tò mò muốn bước ra ngoài không gian. Nắng đuổi bắt chùm lộc non xanh mơn mởn, rồi đứng lại bên những cành phượng vĩ đỏ rực đang khoe sắc.
Dưới gốc cây đa già sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những đôi chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các bạn xung quanh. Ngỡ rằng, đây chính là những thiên thần bé nhỏ, đang chơi đùa trong khung cảnh ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò. Gần đó là trò chơi đá cầu cũng lí thú không kém. Quả cầu nhiều màu sắc như bảy màu tinh tú của cầu vồng. Nó được đôi chân khoẻ khoắn, nhanh nhẹn của các bạn nam làm cho có sức sống. Chẳng có thể nhìn thấy quả cầu xinh xinh đâu nữa, mà chỉ thấy đôi chân nhanh nhẹn thoắt lên, thoắt xuống của các bạn. mấy bạn đứng xem, người thì chăm chú nhìn quả cầu tung lên hạ xuống, người thì trổ tài dự đoán xem bàn chân nào khéo nhất. Cuối cùng, bạn nam lớp tôi cũng giành chiến thắng bởi những cú đá hiểm hóc. Thật sung sướng! Khi nhận được danh hiệu mà các bạn yêu thích tăng cho đó là: “quả cầu thần”.
Có bạn muốn tìm cho mình một sự thư giãn nhẹ nhàng, lại đến bên gốc bàng xanh mướt kia ngồi đọc những cuốn sách lí thú. Vẻ chăm chú ấy làm cho ai cũng tin rằng đó là những cô gái, chàng trai sẽ là những tinh hoa cho xã hội, làm nên một cuộc sống tươi đẹp cho chính mình và cả đất nước. Với những “nhà thơ nhí” luôn thả mình vào trong bầu không khí sôi động, hồn nhiên, để có thể nảy ra những vần thơ chứa chan thi vị. Ngược lại, các bạn trai hiếu động lại tìm thấy niềm vui riêng trong trò chơi đuổi bắt. Mồ hôi toát ra như tắm, nhưng dường như nó chẳng là gì đối với các bạn, bởi lẽ ai cũng thấy lòng rộn lên niềm vui của trẻ thơ. Vì là một vận động viên điền kinh, nên bảo luôn là một “đối thủ” đáng gờm. Chẳng vậy, mà bạn nào bạn nấy cũng cố gắng thoát khỏi vòng vây của Bảo “vận động viên điền kinh tương lai”. Chị gió tốt bụng dùng chiếc quạt của mình xua tan cái nắng nóng cho cả sân trường. Những bạn gái nhút nhát, dịu dàng lại luôn quây quần lại luôn quây quần bên gốc cây phượng vĩ tâm sự về mọi việc mà các bạn cho là lí thú nhất. Sân trường vui thật đấy! Làm cho các chú chim sâu cũng phải ngó xuống nhìn. Những chùm hoa sữa nở rộ toả hương thơm quyến rũ, dù chỉ với bông hoa li ti, trắng muốt. Trên không trung, ông mặt trời cháy bỏng, ngó xuống nhìn nở nụ cười với đàn em thơ đang nô đùa. Bỗng ba hồi trống vang lên, các bạn học sinh lần lượt vào lớp, ai cũng tươi tắn như những đoá hoa ban mai. Bởi các bạn sắp bước vào những tiết học sôi nổi hào hứng.
play badminton, play tennis, play hide-and-seek, play basketball,
Cái nào cũng được hết!
Thân bài nhé 4 câu thui
Tùng.. tùng ..tùng..tiếng trống đã vang len báo hiệu giờ học kết thúc.sân trường đang tĩnh lẵng bỗng trở lên nhộn nhịp lạ thường .chúng tôi xếp hàng tập thể dục giữa giờ
Ko chép mạng nha(tick ngay)
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Đây là thời điểm chộn rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! ba tiếng trống vang lên rộn rã làm bể vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao rộ lên. Ai cũng muốn nộp bài nhanh để ra chơi. Vài phút sau, từ các cửa phòng học túa ra không . biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục màu mây, rập rờn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ, Sân trường vốn rết rộng vậy mà giờ đây có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó không đủ chứa những bước chân bay nhảy của tụi trẻ chúng con. Khắp sân trường và cả trên hành lang của những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào buổi sáng mai vậy. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho một pha chơi đẹp mắt của một “cầu thủ” nào đó. Sôi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường nơi các “cầu thủ” bóng đá của hai đội lớp 5A và 5B đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho ngày “Hội khỏe Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ tụi con trai lớp 5A và rải rác một số bạn gái trong lớp đều tụ tập đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 5A là bạn Thành, đội 5B là bạn Thịnh. Hai cầu thủ ấy là “linh hồn” của mỗi đội. Ở vị trí nào cũng thấy bóng dáng của hai bạn. Cả hai đều khỏe và đá hay chẳng kém nhau. Mới năm phút đầu, được đồng đội đưa bóng tới, Thịnh nhanh nhẹn như một con sóc lừa bóng qua hàng hậu vệ, kẻ một đường bóng căng như sợi dây đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hô như làm vỡ tung cả sân trường. Lúc này đội 5A như hăng hái hẳn lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như tắm. Thành đón bóng từ chân “đồng đội” của mình đưa đến, lừa bóng qua được hai cầu thủ đội bạn, chỉ còn hàng hầu vệ nữa. Tiếng hoan hô cổ vũ dẫy lên:“Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”
Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Thành hất nhẹ bóng vào đối phương, bóng dội lại vào chân Thành. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Thành đưa bóng qua hàng hậu , vệ. Và bất ngờ Thành tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một chiếc lá vàng bay vào khung thành đội bạn, gỡ hòa cho đội mình. Một lần nữa, tiếng reo hò như làm rung chuyển cả sân trường: “Hoan hô Đức Thành! Hoan hô Đức Thành!”
Ở giữa sân trường, dưới những gốc phượng tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm bảy chơi trò banh đũa, nhảy dây… Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng theo những đôi chân thoăn thoắt của các bạn, mới thấy hết vẻ điệu nghệ của những “cây nhảy 1 lành nghề”. Thật là một trò chơi bổ ích và hấp dẫn. Trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo trong những bộ trang phục chỉnh tề với màu sắc trang nhã, đi lại ngắm nhìn những học trò thân yêu của mình đang nô đùa bay nhảy giữa sân trường mà lòng rộn lên bao niềm vui cùng tuổi thơ… Hai nhịp trống bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi lại rộn rã bởi muôn ngàn bước chân vội vẩ đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ kết, thúc.
Chao ôi vui quá! Ước gì suốt cả năm học, tiết trời lúc nào cũng sáng đẹp bồi chỉ có những buổi sáng như thế, chúng em mới cổ được những giờ phút giải lao vui nhộn và thật sự sảng khoái.Cả lớp đang chăm chú nghe cô giáo giảng bài. Ngoài sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cô giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên giòn giã. chúng em đứng dậy chào cô rồi ùa ra khỏi lớp.
Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn Đội viên. Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột… Giữa sân trường, Hùng và Thắng chơi đá cầu thật hay. Hùng tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn, bay vun vút, hạ xuống chân Thắng. Thắng đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Hùng. Quả cầu bay lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn.
Bỗng nhanh thoăn thoắt, Hùng đá mạnh quả cầu qua người Thắng làm Thắng không đỡ kịp. Hùng reo lên “Ha ha, thắng rồi”. Nhóm của Lan thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi, dĩ nhiên đội trưởng Lan giành chiến thắng rồi. Lan nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Lan bằng con mắt thán phục. Dưới gốc cây phượng, mấy em lớp một kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc rích. ở một góc sân ttrường, trò mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây cọ rồi lại nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy em xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. chưa phân được thắng bại thì bỗng “tùng, tùng, tùng”, trống báo hết giờ chơi đã điểm. Chúng em nhanh chóng xếp hàng tập thể dục rồi vào lớp. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ, nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: “Mai chơi tiếp nhé!”
Không khí yên tĩnh trở lại trên sân trường. Giờ ra chơi tuy ngắn nhưng nó thật bổ ích, luôn giúp chúng em thoải mái để vào học tốt hơn