viết 1 đọa văn về cảm nghĩ của em từ 2 câu thơ dịch trong bài hồi hương ngẫu thư:
Khi đi trẻ, lúc về già
Giọng nói vẫn thế tóc đà khác bao
*Lưu ý: trong đoạn sử dụng quan hệ từ và chỉ rõ quan hệ từ đó chỉ mối quan hệ gì?
Giúp mk nhá!!! Mai mk thi Văn rùi!!! Cần gấp lắm, các bn ai lm đc thì giúp mk nha!!!
Thanks trước
Trong cùng một câu thơ nhưng lại có rất nhiều những cặp từ ngữ trái nghĩa nhau thể hiện sự thay đổi một cách hoàn toàn, từ trẻ cho tới già, từ li sau đó lại hồi. Tất cả những thứ mà tuổi trẻ đã theo đuổi và không hề chú ý tới thì nay, khi đã về già, những con người ấy lại nhớ về những thứ gì bình dị nhất, những gì đã gắn bó với mình trong suốt những ngày ấu thơ với những điều tưởng chừng như gần gũi mà lại thật quan trọng.Dù đã đi xa quê cả nửa cuộc đời thế nhưng những thanh âm thuộc về quê hương với những giọng nói của quê hương không hề có sự thay đổi. Những điều đó đi theo ông như luôn gợi nhớ tất cả những gì thuộc về quê hương của người đàn ông đã đi nơi xứ người bao nhiêu năm. Chỉ với hai câu thơ nhưng chúng ta đã cảm nhận được sự tự hào của tác giả khi nói về quê hương của mình và những mong đợi khi tác giả được trở về với quê hương vào nửa cuối cùng của cuộc đời con người.
cảm ơn bạn nhiều nha Nguyễn Phương Linh :))