viết cái kết khác cho truyện cô bé bán diêm
cô đc nuối sống tự làm nha
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo nhé:
Cô bé bán diêm quẹt đến que diêm cuối cùng lửa vụt tắt. Em nằm co quắp trong góc tường. Khi em dần lịm đi thì bỗng thấy có đôi bàn tay ấm áp của ai đó chạm vào má em. Em được bế bổng lên và không còn biết gì nữa. Khi cô bé bán diêm tỉnh dậy thì đang nằm trên một chiếc giường êm ái, ấm áp, phía xa xa là tiếng nói ấm áp của ai đó. Lúc em định bước chân xuống giường thì 1 người phụ nữ trung niên tiến lại đem theo một bát súp. Thì ra trong đêm đông giá lạnh, người phụ nữ này đã trông thấy em và cứu em về, chăm sóc cho em. Từ đó cô bé bán diêm ở bên cạnh người phụ nữ đó và sống cuộc sống hạnh phúc.
Thay vì kết cục cô bé bán diêm chết cóng thì đổi lại cô ấy gặp được một gia đình nghèo khổ cứu sống ( vì tất cả mọi người giàu đều ngoảnh mặt làm ngơ) tuy sống trong gia đình nghèo vất vả nhưng cuộc sống của học rất hạnh phúc và đầm ấm//^_^//
Em tham khảo:
Cô bé bán diêm quẹt đến que diêm cuối cùng lửa vụt tắt. Em nằm co quắp trong góc tường. Khi em dần lịm đi thì bỗng thấy có đôi bàn tay ấm áp của ai đó chạm vào má em. Em được bế bổng lên và không còn biết gì nữa. Khi cô bé bán diêm tỉnh dậy thì đang nằm trên một chiếc giường êm ái, ấm áp, phía xa xa là tiếng nói ấm áp của ai đó. Lúc em định bước chân xuống giường thì 1 người phụ nữ trung niên tiến lại đem theo một bát súp. Thì ra trong đêm đông giá lạnh, người phụ nữ này đã trông thấy em và cứu em về, chăm sóc cho em. Từ đó cô bé bán diêm ở bên cạnh người phụ nữ đó và sống cuộc sống hạnh phúc.
đốt 1 que diêm Á bố đã về
đốt 2 que diêm Á mẹ đã về
đốt 3 que diêm Á cháy nhà
ha ha buồn cười quá cái đó con bạn của mk cũng nói suốt làm mk cười lăn lộn luôn
Hôm nay là đêm giao thừa, mọi người trên phố hạnh phúc trong những nụ cười tươi tắn còn tôi chẳng thấy vui chút nào. Nền tuyết trắng lạnh lẽo khiến đôi chân tôi tím tái cứng đờ. Gió cứ rít vào từng mép quần áo làm cả thân mình tôi run lên, hai hàm răng liên tục va vào nhau lập cập. Không khí xung quanh sực nức mùi ngỗng quay hòa cùng hơi lạnh của gió. Tôi ko dám về nhà, tôi sợ bố đánh lắm, mẹ tôi mất sớm, từ ngày bà tôi qua đời, gia đình tôi chuyển đến 1 nơi tối tăm lạnh lẽo, ngày đêm chỉ nghe toàn những lời mắng nhiếc, chửi rủa. Trong cô đơn cùng chút tủi thân, tôi chui vào 1 góc tối giữa hai ngôi nhà, 1 cái xây lùi vào chút ít. .............(chết, hình như viết sang thân bài luôn ròi ^^!)
sửa dùm mình đi mình cũng lộn qua thân bài 1 chút đc ko
TÔI LÀ .... RỒI BN VIẾT GIA CẢNH . THÊM 1 CÂU NHƯ VẦY : TÔI ĐI BÁN DIÊM ĐỂ KIẾM SỐNG NÊN MỌI NGƯỜI GỌI TÔI LÀ CÔ BÉ BÁN DIÊM . VẬY LÀ ỔN RÙI ......
Thay vì kết cục cô bé bán diêm chết cóng thì đổi lại cô ấy gặp được một gia đình nghèo khổ cứu sống ( vì tất cả mọi người giàu đều ngoảnh mặt làm ngơ) tuy sống trong gia đình nghèo vất vả nhưng cuộc sống của học rất hạnh phúc và đầm ấm
Chúc bạn học tốt!
Thực ra cô bé không chết mà cô chỉ ngất đi,lúc tỉnh dậy,cô thấy mình đang nằm trong bệnh viện.Cô cố nhớ lại những gì đã xảy ra với mình nhưng cô không thể nhớ được-đầu cô đau quá.Bỗng,bố cô bước vào phòng bệnh,ôm chầm lấy cô,nức nở khóc và xin lỗi cô vì bao lâu nay đã đối xử không tốt với cô.Ông nói ông đã suy nghĩ rất nhiều về những gì mình đã làm trước đây.Ông đã bỏ rượu và tìm được 1 việc làm tốt.Ông hứa từ bây giờ ông sẽ bù đắp những mất mát cô đã chịu trong thời gian trước
Và cuối cùng hai bố con học dắt nhau ra khỏi bệnh viện,dù trời rất lạnh nhưng họ không cảm thấy lạnh vì có một ngọn lửa của tình yêu thương đang nhen nhóm trong trí tim họ...