Những năm thập niên 90 của Thế kỷ trước, em lúc ý sv năm đầu, nhà em và nhà gấu cách nhau 3 km, tối cuối tuần em toàn hì hụi đạp xe đến nhà gấu chơi. Hai nhà cách nhau 3 km nhưng thời ý đường xá vắng lắm chả như bây giờ. Đoạn đường từ nhà em đến nhà gấu đi qua một nghĩa địa gần sát đường, trời tháng 10 âm lịch đi qua đó vừa tối vừa lạnh, cũng ghê, nhưng đang máu yêu đương lên e chả nghĩ hay sợ gì. Một lần sau khi chơi ở nhà gấu về tầm 22h30, em hì hụi đạp xe về nhà, vừa đi vừa huýt sáo rất vui vẻ. Trời tháng 10 tối, đèn đường k có, tầm nhìn chỉ cỡ 20-25 m, đang đi tự nhiên em nghe tiếng xe máy nổ ầm ầm, kiểu xe bị ” nổ” bô hoặc bô tháo ra ý, trời tối như mực, căng mắt k nhìn thấy gì nên e sợ, đi nép vào sát mé đường vì sợ xe máy nó phang vào ( hồi ý chưa được tự do yêu đương toàn trốn đi chơi trộm, rủi có va chạm hay ngã thì to tội).
📷
Em căng mắt ra nhìn và để ý, thấy đối diện có 3 chú cởi trần cưỡi trên con xe cup78 càng vênh phóng ầm ầm vụt qua, chả thấy bật đèn đóm gì.Thở phảo nhẹ nhõm e lại tiếp tục đạp xe, tự nhiên tiếng xe máy im tịt như chưa hề có trước ý vài giây. Em lúc ý đầu nhảy số, chết mẹ, trời lạnh mà sao ba thằng ý cởi trần, giờ xe nó lại im, hay nó thấy mình đi 1 mình đường vắng nó dừng xe quay lại cướp. Em tăng tốc và cảnh giác cao độ, cố gắng đạp nhanh để về gần chỗ có nhà dân ven đường cách ý khoảng 700-800 m. Trời tối nên dù sợ bị cướp n không thể đi nhanh được, sau vài giây im lặng thì tiếng xe máy lại nổi lên, nó chạy ngay đằng sau em. Vừa đạp sát mép đường, thỉnh thoảng ngoái lại, nhưng trời tối quá em k tài nào nhìn thấy gì phía sau, chỉ cảm nhận là nó đang chạy ngay sau mình.
Lúc ý nghĩ thôi chắc nó tính cướp mình rồi, nhưng lạ là phải tầm mấy chục giây mà k thấy xe vượt qua hay tiến sát em, vì sợ và cảnh giác nên e vừa đạp xe vừa ngoái lại liên tục để quan sát. Chợt từ xa chỗ khúc cua có anh đèn xe loé sáng, em mừng lắm vì đó là đèn xe o tô. E gắng đạp thật nhanh, đến lúc cái xe oto hiện ra sau khúc cua, ánh đèn sáng loà, em ngoái lại nhìn, tuyệt nhiên k hề thấy cái xe máy nào sau em, truớc đó tầm 5-6 s vẫn có cảm giác nó đang đuổi sát lưng mà giờ k nghe tiếng xe và cũng k hề có cái xe nào, chỉ có bên tay trái là cái nghĩa địa với những ngôi mộ nằm cách đường tầm 30-40 m. Sau này em còn đi qua đó nhiều lần, k thấy gì, chỉ thỉnh thoảng da gà và tóc gáy dựng ngược lên thôi ( những lần sau liều mạng lôi trộm xe máy của ông cụ đi, qua đó là cứ hết ga hết số thôi)
Truyện Thứ 2 : Tác Giả Mít tố nữ
Chuyện xảy ra khi em còn trẻ và là lần đầu tiên trong đời nên em rất ấn tượng.
Hôm ấy bà chị họ em bị mổ ruột thừa. Em vừa đi làm về thì bác gái em kêu vào bệnh viện trông chị với bác. Thế là ăn tối xong, em xách đồ vào viện.
Bà chị vừa mổ ra nằm phòng hậu phẫu Bệnh viện Thống Nhất. Người nhà không có chỗ nghỉ, ban ngày loanh quanh bên ngoài tối mạnh ai trải chiếu chiếm chỗ nằm hành lang. 9h tối hai bác cháu em cũng chiếm một chỗ cách cửa phòng hậu phẫu không xa lắm.
Cái bệnh viện Thống nhất ngày đó cũ xì, đèn đóm âm u nhưng em cũng không thấy sợ gì lắm vì bên cạnh là bà bác to béo đẫy đà. Cảm giác nằm cạnh rất yên tâm. Nói chuyện qua lại một chút thì bác em ngủ mất. Em cũng nhắm mắt.
Đến bây giờ em vẫn nhớ là lúc đó em chưa ngủ. Chỉ vừa nằm xuống nhắm mắt thì em nghe một tràng cười khành khạch của đàn ông rồi tiếp đó là cảm giác nặng chịch cả người không thể nhúc nhích gì được. Em ra sức chống cự rồi tự nhiên người lại nhẹ hẫng. Em ngồi bật dậy bên tai vẫn nghe tiếng cười ma quái khó tả cứ vang lên xa dần. Ối cha mẹ ơi, em không dám nằm luôn, ngồi mà tỉnh như sáo. Đang ngồi thì lại nghe tiếng xe đẩy rầm rập chạy qua, một người lớn tuổi nằm trên băng ca được đưa về nhà.
Bạn ơi, khi lm việc gì lần đầu, chúng ta cũng phải gặp khó khăn chứ, phải ko? Lúc đầu mk tập nó cũng nghiêng lắm, mk đã sợ, mk ngã rất nhiều lần rồi, nhưng nhờ vậy mà mk đã đi đc xe đạp. Bạn cứ chăm chỉ luyện tập rồi sẽ đc ngay, ngã vài lần là bt đi mà, lúc đầu thì ko tránh khỏi việc xe nghiêng khi đi đâu, bn cứ giữ tay lái thẳng chứ đừng nghiêng ngả lung tung, như vậy bn sẽ đi tốt hơn đấy!!!
bạn ơi , mình đâu có bảo mình đã bị ngã đâu mà là mình sợ ngã . cứ mỗi lần xe nghiêng chực té là mình lại bỏ chân xuống chống , mình mốn chữa khỏi bệnh đó bạn ạ .