K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 7 2021

BPTT : so sánh

Mẹ về như nắng mới

Sáng ấm cả gian nhà

Tác dụng :

+ tăng sức gợi hình , gợi cảm cho câu thơ

+ cho thấy tầm quan trọng của ng mẹ trong những lúc khó khăn

+ từ đó khuyên nhủ chúng ta nên chân trọng khi mẹ vẫn còn sống 

28 tháng 7 2021

Cảm ơn bạn nha

 

 

Mấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi vềCơn mưa dài chặn lối.Hai chiếc giường ướt mộtBa bố con nằm chungVẫn thấy trống phía trongNằm ấm mà thao thức.Nghĩ giờ này ở quêMẹ cũng không ngủ đượcThương bố con vụng vềCủi mùn thì lại ướt.Nhưng chị vẫn hái láCho thỏ mẹ, thỏ conEm thì chăm đàn nganSáng lại chiều no bữaBố đội nón đi chợMua cá về nấu chua...Thế rồi cơn bão...
Đọc tiếp

Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối.

Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức.

Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt.

Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sáng lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua...

Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại.
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà.
Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của bài văn trên
Câu 2: Theo tác giả, tại sao"ba bố con nằm chung - Vẫn thấy trống phía trong - Nằm ấm mà thao thức"?
Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng  của các biện pháp nghê thuật được sử dụng ở khổ thơ cuối

2
4 tháng 5 2022

trả lời hộ mik câu 2 thui :>
 

 

4 tháng 5 2022

Câu 2:

Vì khi mẹ đi vắng,ba bố con nằm chung một giường.Dù đủ và ấm,họ cảm thấy trống và thao thức vì người mẹ đi vắng

Mấy ngày mẹ về quêLà mấy ngày bão nổiCon đường mẹ đi vềCơn mưa dài chặn lối. Hai chiếc giường ướt mộtBa bố con nằm chungVẫn thấy trống phía trongNằm ấm mà thao thứcNghĩ giờ này ở quêMẹ cũng không ngủ đượcThương bố con vụng vềCủi mùn thì lại ướt. Nhưng chị vẫn hái láCho thỏ mẹ, thỏ conEm thì chăm đàn nganSáng lại chiều no bữa.Bố đội nón đi chợMua cá về nấu chua …Thế rồi cơn bão...
Đọc tiếp

Mấy ngày mẹ về quê

Là mấy ngày bão nổi

Con đường mẹ đi về

Cơn mưa dài chặn lối.

 

Hai chiếc giường ướt một

Ba bố con nằm chung

Vẫn thấy trống phía trong

Nằm ấm mà thao thức

Nghĩ giờ này ở quê

Mẹ cũng không ngủ được

Thương bố con vụng về

Củi mùn thì lại ướt.

 

Nhưng chị vẫn hái lá

Cho thỏ mẹ, thỏ con

Em thì chăm đàn ngan

Sáng lại chiều no bữa.

Bố đội nón đi chợ

Mua cá về nấu chua …

Thế rồi cơn bão qua

Bầu trời xanh trở lại

Mẹ về như nắng mới

Sáng ấm cả gian nhà.

 

Nhưng chị vẫn hái lá

Cho thỏ mẹ, thỏ con

Em thì chăm đàn ngan

Sáng lại chiều no bữa.

 

Bố đội nón đi chợ

Mua cá về nấu chua …

Thế rồi cơn bão qua

Bầu trời xanh trở lại

Mẹ về như nắng mới

Sáng ấm cả gian nhà.

 

 

 (Mẹ vắng nhà ngày bão – Đặng Hiển)

Câu 5: Viết đoạn văn (khoảng 120 chữ) ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc xong bài thơ trên.

0
12 tháng 8 2018

                                                                           Ngãi Giao, ngày 12 tháng 8 năm 2018

Gửi mẹ thân yêu,

Từ khi mẹ đi đến giờ, đều là những ngày bão, khó nhọc, nhưng ba cha con đều xoay xở được, mẹ ở ngoài quê nằm ngủ có ướt không ạ ? Còn cả nhà thì mẹ đừng lo. Ở nhà vẫn cơm cháo đầy đủ, không thiếu ăn, thiếu ngủ đâu ạ. Tối cả nhà ngủ, mặc dù ấm nhưng cả nhà vẫn thấy trống mẹ đấy ạ. Bố và chị, cả con cũng nghĩ và lo rằng chắc ngoài quê, mẹ không thể ngủ được . Nhưng mà vẫn kiếm sống được nên mẹ đừng lo lắng gì nữa nhé, mẹ cứ yên tâm  ở ngoài đó đi ạ ! Chị hai vẫn thường hái lá để chăm cho thỏ mẹ và đàn con. Còn con thì chăm sóc cho đàn ngan. Con nào con nấy đều no và đầy bụng. Bố thì cắp chiếc nón lá đi chợ, mua cá về để nấu canh chua đấy ạ !

Còn ở ngoài đó thì sao rồi ạ, con rất là mong có thể nhận được lá thư hồi âm từ tay mẹ đấy ạ, chúc mẹ khỏe  !

            Con út

               An

      Đường Thúy An                                                                                                                                                        

10 tháng 8 2018

                                                                               Phú Mậu, ngày 10, tháng 8, năm 2018.

Gửi mẹ yêu!

Vậy là đã 3 ngày kể từ hôm mẹ về quê ngoại. Cả nhà rất nhớ mẹ đấy! Mẹ và ông bà ngoại bây giờ vẫn khỏe chứ? Còn ba bố con con thì vẫn rất khỏe. Ở đấy có mưa không mẹ? Nhà mình mưa rất to, một chiếc giường lớn đã ướt nên cả nhà chỉ còn một chiếc nhỏ mà thôi. Dù chật chội nhưng bao giờ cũng thấy trống trãi vì thiếu mẹ. Đêm nào cũng vậy, nằm ấm nhưng không ai ngủ được cũng chỉ vì nhớ mẹ. Thường ngày, mọi việc nhà đều có mẹ làm, giờ mẹ về quê, mọi việc như dựa vào bố. Mà mẹ cũng biết đấy, rất ít khi bố vào bếp nên bữa ăn nào cũng lúc mặn, lúc lạt. Hơn nữa cũng là do mấy hôm nay trời mưa, củi ướt nên lại càng vất vả hơn. Nhưng bữa nào, ăn vào thì cả nhà cũng cười hả hê, quên hết khó khăn, mưa bão. Ở nhà, con và chị chỉ có thể làm những việc nhỏ. Chị thì đi hái lá về cho thỏ ăn, còn con lại chăm sóc đàn ngan. Mẹ thấy ba bố con con giỏi không? Thư đã dài, con xin dừng bút tại đây, và mong rằng mẹ sẽ về sớm với cả nhà, mẹ nhé! Yêu mẹ rất nhiều! 

                                                                                                                          Con của mẹ 

                                                                                                          

                                                                                                                                                 Phan Khánh Hoài