Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vẻ đẹp nội hàm xuất phát từ bên trong con người luôn là đáng quý hơn cả, vậy nên ngạn ngữ Nga có câu: "Bộ lông làm đẹp con công, học vấn làm đẹp con người". Vạn vật trong thế giới tự nhiên đều mang trong mình một vẻ đẹp, một sức hấp dẫn riêng. Những chú công đực đã được tạo hóa ban tặng cho một bộ lông thật đẹp, khiến người ta phải trầm trồ, ngưỡng mộ không thôi, bởi độ tinh tế, kỳ diệu của nó. Bộ lông đã làm nên giá trị và sức hấp dẫn riêng biệt của chúng, khiến chúng được tồn tại có ý nghĩa hơn. Tạo hóa cũng ban tặng cho chúng ta ngoại hình từ thuở khai sinh, thế nhưng ngoại hình ấy lại chỉ là thứ yếu, bởi cuộc sống vốn không phải ai cũng may mắn có một ngoại hình thật mỹ miều. Tuy nhiên, nó cũng dễ nhàm chán, lâu dần cũng phải chịu sự tàn phá của thời gian. Thế nên chúng ta chẳng thể trông cậy quá nhiều vào vẻ đẹp bên ngoài, đó là một sự liều lĩnh và thậm chí là hơi nông cạn. Khác với những vẻ đẹp tự nhiên sẵn có, thì học vấn và tri thức lại là những thứ tồn tại mãi mãi, không thể mất đi mà chỉ có thể được bồi đắp dần theo thời gian. Và có thể khẳng định rằng vẻ đẹp xuất phát từ một tâm hồn mang nhiều tri thức hữu ích luôn là một vẻ đẹp thật hấp dẫn và khó có thể chối từ, dường như người ta chỉ muốn đi sâu để tìm hiểu nó thêm nữa chứ chẳng bao giờ thấy nhạt nhẽo và ngán ngẩm. Không thể phủ nhận vẻ đẹp ngoại hình, thế nhưng giá trị của một con người phần nhiều nằm ở lượng tri thức mà bạn có thể tích lũy được. Vẻ đẹp ngoại hình không phải là cái bất biến và cũng có thể dần cải thiện, điều quan trọng nhất vẫn là chăm chỉ tích lũy kiến thức, làm đẹp tâm hồn, nâng cao trí tuệ. Có thế trong tầm mắt của mọi người chúng ta mới thực đẹp và tỏa sáng, khiến người ta phải nể phục và tôn trọng. Học không bao giờ là muộn, một con người thông minh sẽ học suốt đời, như lời Lê Nin từng nói: "Học, học nữa, học mãi", chúng học bất cứ nơi đâu, bất cứ thời gian, bất kể mọi hình thức, chứ chẳng đơn thuần thuần là qua sách vở. Đôi khi những bài học trong thực tiễn cuộc sống lại khai mở cho chúng ta nhiều điều thú vị mà chẳng sách vở nào đem lại được. Mỗi chúng ta hãy cố hoàn thiện bản thân từ ngoại hình đến nhân cách và quan trọng nhất ấy là nền tảng tri thức, thứ sẽ quyết định tương lai của chúng ta tươi sáng hay tối tăm. Đừng chỉ chăm chăm vào những thứ hào nhoáng, nhưng lại vô hồn trống rỗng.
Câu 12 D là cửa hàng tạp hóa mà. nên câu đó chọn A
15 thì insisted that + V nguyên ko to nên câu này chọn A
Trong cuộc sống con người chúng ta vẫn còn rất nhiều kì diệu, tình yêu thương chính là thứ ánh sáng kì diệu nhất sưởi ấm trái tim con người. Có lẽ câu chuyện tôi được chứng kiến và kể lại cho các bạn ngày hôm nay là một minh chứng rõ nét nhất cho sự kì diệu của tình yêu thương.
Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt, đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.
Quả thật sự thật thà hiền lành của Lan thật đáng ngưỡng mộ cũng như là việc chú qua đường sẵn sàng giúo đỡ một người lạ chỉ vì phẩm chất của cô bé. Cuộc sống này đúng là vẫn còn những luôn sẵn sàng giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau.
Hôm nay, tôi cùng Biên ra sông câu cá. Trời mát mẻ và không khí trong lành quả là một điều kiện lí tưởng để chúng tôi tận hưởng một ngày chủ nhật đầy lí thú. Bỗng có một cậu bé ăn xin tiến lại gần về phía tôi, nói :
_ Bạn ơi, có thể giúp đỡ mình một ít được không, mẹ mình đang ốm ở nhà mà mình thì chưa có tiền mua thuốc cho mẹ.- Vừa nói, cậu bé vừa rơm rớm nước mắt.
Thấy vậy, tôi liền hỏi :" Thế bố cậu đâu, sao cậu phải đi xin như thế này". Cậu trả lời tôi :
-Bố tớ mất rồi, hic...hic... nhà tớ chỉ còn có hai mẹ con, mà giờ mẹ tớ cũng ốm luôn, tớ không biết phải làm sao bây giờ.
Nghe cậu nói, tự dưng tôi cảm thấy có cái gì đó nghèn nghẹn ở trong cổ. " Có những người đáng thương đến vậy sao?"- tôi thầm nghĩ. Rồi bình tĩnh lại, tôi bảo cậu :
_ Thật ra thì mình cũng không có tiền, nhưng mình có mấy con cá vừa câu được đây. Bạn mang về nấu cho mẹ ăn. Có gì, bạn cho mình số điện thoại và địa chỉ gia đình bạn, mình sẽ nhờ bố mẹ mình giúp đỡ.
Nghe tôi nói vậy, cậu bé vô cùng cảm động. Cậu nhận lấy số cá và cảm ơn tôi. Ngay sau ngày hôm đấy, ba mẹ tôi đã tìm đến nhà cậu và giúp đỡ cho mẹ cậu tiền thuốc thang. Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của họ nở rộ trên môi, tôi cảm thấy mình cũng thật hạnh phúc khi làm được một việc có ích.
Sau cuộc gặp gỡ với cậu bé ăn xin ấy, tôi rút ra nhiều điều. Trong đó, bài học mà tôi tâm đắc nhất đó là tôi đã biết yêu thương con nguwoif nhiều hơn và tối cũng nhận ra rằng : mỗi con người chúng ta sống cần phải biết yêu thương và quan tâm đến những người xung quanh. Tình yêu thương chính là phép màu nhiệm để cứu giúp con người. Quả thực, mỗi người ta gặp trong cuộc sống đều khơi gợi ở ta rất nhiều điều. Và cậu bé ăn xin ấy đã khơi gợi ở tôi tình yêu thương con người- một tình cảm thật thiêng liêng mà chỉ khi đối diện với những số phận bất hạnh hơn mình tôi mới thực sự nhận rõ.
\(1,\left(\frac{\left(x+1\right)^2.\left(y+1\right)^2}{\left(x+1\right)^2}+\frac{\left(x+1\right)^2\left(y+1\right)^2}{\left(y+1\right)^2}\right)\left(xy+1\right)\ge\left(x+1\right)^2\left(y+1\right)^2\)
\(\left[\left(y+1\right)^2+\left(x+1\right)^2\right]\left(xy+1\right)\ge\left(xy+y+x+1\right)^2\)
\(\left(y^2+2y+1+x^2+2x+1\right)\left(xy+1\right)\ge\left(xy+y+x+1\right)^2\)
\(\left(y^2+2y+1+x^2+2x+1\right)\left(xy+1\right)-\left(xy+y+x+1\right)^2\ge0\)
\(\left(y^2+2y+1+x^2+2x+1\right)\left(xy+1\right)-\left(x^2+2x+1\right)\left(y^2+2y+1\right)\ge0\)
\(xy\left(x-1\right)^2+\left(xy-1\right)^2\ge0\)
\(< =>BĐT\)luôn đúng
dấu "=" xảy ra khi \(x=y=1\)
mình ko chắc đã đúngg đâu