K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 5 2018

Kể từ hôm đó, mỗi khi gặp phải tình huống quá khó khăn tưởng như không thể làm được: là trạng ngữ

Tôi  :là chủ ngữ

Lại nghĩ đến “người chạy cuối cùng”. là vị ngữ

14 tháng 5 2018

Kể từ hôm đó, mỗi khi gặp phải tình huống khó khăn tưởng như không thể làm được / tôi  / tôi lại nghĩ đến " người chạy cuối cùng "

                    TN                                                                                                                 CN                 VN

22 tháng 5 2022

Kể từ hôm đó, mỗi khi gặp phải tình huống quá khó khăn tưởng như không thể làm được -là trạng ngữ

Tôi -là chủ ngữ

Lại nghĩ đến “người chạy cuối cùng”- là vị ngữ

22 tháng 5 2022

thiếu ;-;

10 tháng 5 2022

trạng ngữ :kể từ hôm đó , mỗi khi gặp tình huống quá khó khăn tưởng như không thể làm được 

chủ ngữ :tôi

vị ngữ : lại nghĩ đến người chạy cuối cùng 

nó là câu đơn

chúc bạn hok tốt

11 tháng 5 2022

hiha

Mỗi khi gặp phải tình huống quá khó khăn tưởng như không thể làm được: trạng ngữ
tôi: chủ ngữ
lại nghĩ đến “người chạy cuối cùng”: vị ngữ
câu: đơn

13 tháng 5 2018

Dấu phẩy có tác dụng là: Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ.

Hình như là câu ghép thì phải.

3 tháng 5 2023

ngăn các các câu ghép trong câu

5 tháng 5 2023

Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ

3 tháng 5 2023

Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ

5 tháng 5 2023

Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ

3 tháng 5 2023

ngăn cách các trạng ngữ với các thành phần chính của câu

Ngăn cách bộ phận cùng chức vụ trong câu

 

Thanh Xuân Của Tôi Thứ Tư, 18/12/2019Thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Có lẽ, ai trong chúng ta đều sẽ phải đi qua chính thanh xuân của mình. Nhưng với tôi lại khác. Tôi không như bao người, không phải cứ qua 40 tuổi là sẽ hết lứa thanh xuân, hết những vui đùa trong cuộc sống. Bởi đối với tôi, thanh xuân mình nằm gọn trong 5 cái tên: Lương Xuân Trường; Trịnh Trần...
Đọc tiếp

Thanh Xuân Của Tôi Thứ Tư, 18/12/2019

Thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Có lẽ, ai trong chúng ta đều sẽ phải đi qua chính thanh xuân của mình. Nhưng với tôi lại khác. Tôi không như bao người, không phải cứ qua 40 tuổi là sẽ hết lứa thanh xuân, hết những vui đùa trong cuộc sống. Bởi đối với tôi, thanh xuân mình nằm gọn trong 5 cái tên: Lương Xuân Trường; Trịnh Trần Phương Tuấn; Nguyễn Bảo Khánh; Phạm Bảo Hân; Hoàng Thị Loan. Đó là 5 cái tên mà tôi yêu quý nhất, tôi thương nhất.

Tuy chưa từng 1 lần gặp họ nhưng tôi luôn có cảm giác họ đang ở ngay bên cạnh mình. Họ luôn hiểu mình mỗi khi mình rơi vào 1 hoàn cảnh nào đó nhất định. Dường như mỗi lúc gặp khó khăn, trắc trở điều đầu tiên tôi làm là lên mạng mở tất cả hình ảnh có liên quan đến họ. Chỉ cần được nhìn thấy nụ cười của họ là xung quanh tôi có gì tôi không còn quan tâm nữa. Họ luôn làm cho tôi cảm thấy ấm áp 1 cách lạ thường mà dường như chỉ có họ mới làm được. Họ giúp tôi cười trong mọi hoàn cảnh, giúp tôi đứng lên trước mọi khó khăn. Cho dù trước mắt tôi là hàng vạn trông gai thì tôi chỉ cần có họ ở cạnh thì dù khó khăn đó có là gì đi chăng nữa thì tôi luôn cố gắng vì họ, vì những người tôi yêu, tôi thương. Đối với tôi họ là cả thanh xuân. Một thanh xuân vô cùng tươi đẹp và đầy màu sắc.

Trước khi tôi biết đến họ, mọi thứ của tôi luôn nằm trong bóng tối và khó kéo ra được. Nhưng sau khi gặp họ, tôi dường như đánh thức được con người mình và cuộc sống tôi đã khác. Nó có mầu sắc hơn và tươi đẹp hơn rất nhiều. Nhiều lúc tôi tự hỏi: “ Tại sao mình lại thích họ ? “. Câu hỏi đó cứ lởn vởn trong đầu tôi suốt 2 năm trời. Giờ thì tôi biết tại sao rồi. Không phải vì họ tài năng, không phải vì họ đẹp. Mà là tôi thích họ từ chính cái sự giản dị của họ. Giản dị mà lại rất chân thực.

Tôi không phải là người vì vinh quang mà đến và vì khó khăn mà đi. Vì thế tôi không bỏ họ đâu. Tôi sẽ luôn đứng từ xa để theo dõi họ. Theo từng bước chân mà họ đi, theo con đường mà họ chọn. Và tôi luôn đứng sau để cổ vũ họ, để động viên họ đứng lên từ khó khăn như cái cách mà họ đã làm cho tôi.

Một thanh xuân thật đẹp khi ta trao nó cho ai mà tin tưởng sẽ đem lại cho ta niềm hạnh púc nhiều nhất. Đối với tôi, tôi không bắt họ phải giỏi, không bắt họ phải theo ý mình, mà tôi chỉ cần họ là chính họ. Vì khi đó tôi mới thực sự thấy được thanh xuân của mình đang ở trước mắt. Một thanh xuân vô cùng tươi đẹp, là nơi để tôi giải tỏa tất cả các căng thẳng sau một ngày học tập và làm việc mệt mỏi. Và cũng là nơi để tôi tựa vào mỗi khi gặp khó khăn.

Tôi yêu thanh xuân của tôi.

-Đào Hồng Nhung-

0