tả một nhân vật có hình dạng quái lạ mà em đã được gặp, đọc truyện hoặc nghe kể lại (vd:Sọ Dừa, Lạc Long Quân, Sơn Tinh, Thủy Tinh, bla bla bla)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, Trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh:
- Sơn Tinh và Thủy Tinh là nhân vật chính có vai trò quan trọng nhất
- Sơn Tinh và Thủy Tinh được nói tới nhiều nhất
- Vua, Mị Nương, các Lạc hầu là nhân vật phụ nhưng không cần thiết, không thể bỏ được
b, Nhân vật trong truyện được kể:
Nhân vật | Tên gọi | Lai lịch | Tài năng | Chân dung | Việc làm |
Vua Hùng | Vua Hùng | Thứ mười tám | Kén rể | ||
Sơn Tinh | Sơn Tinh | ở vùng núi Tản Viên | Vẫy tay… nổi cồn bãi, mọc lên núi đồi, đem sính lễ đến trước | Cầu hôn, dời núi dựng thành, ngăn lũ | |
Thủy Tinh | Thủy Tinh | Gọi gió, gió đến, hô mưa mưa về | Cầu hôn, dâng nước cuồn cuộn | ||
Mị Nương | Mị Nương | Con gái vua Hùng thứ mười tám | tính tình hiền dịu | Người đẹp như hoa | Theo Sơn Tinh về núi |
Lạc hầu | Lạc hầu | Bàn bạc |
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp rất nhiều người có hoàn cảnh sống khác nhau. Tôi còn nhớ trong kì nghỉ hè vừa rồi tôi cùng gia đình đến Quảng Nam, trong chuyến đi này tôi đã gặp một con người có nghị lực phi thường, dù bản thân không được lành lặn như những người khác. Anh là một tấm gương sáng về ý chí và nghị lực vượt lên số phận.
Đợt ấy vào tháng 7, sau một năm học tập và làm việc vất vả cả gia đình tôi đã có một chuyến du lịch đến vùng đất Quảng Nam. Trong chuyến đi này tôi đã được đi thăm thú rất nhiều nơi: Hội An bình dị, xinh đẹp; Cù Lao Chàm với sóng biển xanh biếc và những tháp chăm cổ kính của thánh địa Mỹ Sơn,… nhưng để lại trong tôi ấn tượng sâu đậm nhất là anh Bảy Văn, cái tên thân thương do mọi người đặt cho anh. Anh là trẻ mồ côi, ngay từ khi sinh ra đã khuyết tật mất hai chân do di chứng của chất độc màu da cam, anh được đưa về nuôi tại cô nhi viện. Trong chuyến thăm Hội An tôi đã tình cờ nhìn thấy anh đang dạy trẻ con học, điều đó đã làm tôi vô cùng bất ngờ, ngưỡng mộ và tôi đã được những người dân nơi đây kể lại câu chuyện cuộc đời anh.
Anh Bảy Văn người nhỏ thó, vì đã mất đi đôi chân nên nhìn anh lại càng trở nên nhỏ bé hơn. Anh có làn da ngăm rám nắng đặc trưng của những người miền Trung. Khuôn mặt anh vuông vức, cùng chiếc mũi cao khiến cho đường nét trên khuôn mặt trở nên hài hòa hơn. Anh có chiếc trán rộng và cao thể hiện rõ sự thông minh, nhanh nhẹn. Mái tóc anh được cắt gọn gàng, màu đen mượt. Đôi mắt anh sáng, tinh anh cùng đôi lông mày rậm khiến cho cái nhìn trở nên cương nghị, chính trực hơn. Tôi đặc biệt ấn tượng với nụ cười của anh, đó là nụ cười tỏa ra một sức hút mãnh liệt, hàm răng đều tăm tắp cùng với nụ cười sảng khoái khiến mọi người đều thoải mái khi nghe tiếng cười ấy. Giọng nói của anh trầm ấm và rất truyền cảm.
Anh ăn mặc giản dị, chỉ có hai bộ quần áo duy nhất, một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc sơ mi xanh da trời. Mỗi lần mặc xong anh luôn giặt sạch sẽ và là cẩn thận. Ngôi nhà anh ở đơn sơ chỉ có bộ bàn uống nước, cái tủ đứng, giường ngủ và một bàn học nhưng luôn được anh sắp xếp hết sức ngăn nắp, gọn gàng.
Mặc dù ngay từ khi sinh ra đã bị tật nguyền nhưng chưa bao giờ anh chịu thua số phận. Anh luôn tự mình làm mọi việc, chỉ khi gặp khó khăn anh mới nhờ đến sự giúp đỡ của người khác. Anh là người thông minh, sáng dạ, mọi thứ anh học rất nhanh, lại là người ngoan ngoãn nên được thầy cô và bạn bè hết mực yêu mến. Khi học xong cấp 3 anh quyết tâm thi đỗ sư phạm để có thể mang tri thức về cho những trẻ em nghèo mồ côi như mình. Học xong anh trở về quê hương và đi dạy cho những đứa trẻ mồ côi.
Anh giảng say sưa, nhiệt huyết, giọng giảng truyền cảm và chứa chan tình yêu thương. Nét chữ anh viết trên bảng luôn ngay ngắn, thẳng hàng. Anh đứng hơi nghiêng người để tất cả lũ trẻ đều có thể nhìn thấy những gì mình viết trên bảng. Những đứa bé ngồi dưới lớp cũng mê mải nghe những lời anh giảng, chúng như nuốt từng lời anh nói ra. Từng khuôn mặt ngây thơ, non nớt như được tiếp thêm sức mạnh khi nghe những bài giảng của anh. Theo nghề này đã được gần mười năm, nhưng anh chưa bao giờ nhận tiền của bất cứ học sinh nào, thù lao của anh đơn giản chỉ là những nụ cười, cái ôm thật chặt, đôi khi là ít trứng gà nhưng anh chưa bao giờ thôi nhiệt huyết với nghề. Nghe những điều hàng xóm của anh kể lại và chứng kiến những việc anh làm tôi càng thêm kính phục và yêu quý anh hơn.
Chuyến đi này quả thực đã cho tôi rất nhiều, nó không chỉ cho tôi mở mang tầm mắt trước vẻ đẹp của quê hương, mà quan trọng hơn nó còn cho tôi những bài học giá trị trong cuộc sống. Anh Bảy Văn sẽ mãi là tấm gương sáng chói để tôi học tập và noi theo, không bao giờ đầu hàng, lui bước trước số phận.
Trong cuộc sống của chúng ta ngày nạy, có không ít người có hoàn cảnh khó khăn và éo le. Đặc biệt là những chiến sĩ đã bị nhiễm chất độc màu da cam khi tham gia kháng chiến bảo vệ Tổ quốc. Nhưng đáng thương thay, chất độc quái ác đó không chỉ làm những người lính bị nhiễm mà còn đời sau của họ cũng bị di truyền,… Một lần, em đã được xem trên truyền hình một câu chuyện về gia đình có người bố bị nhiễm chất độc màu da cam. Câu chuyện đã để lại trong em nỗi xúc động sâu xa.
Một gia đình nông dân nghèo có người chồng bị nhiễm chất độc màu da cam. Họ sinh được ba cậu con trai có hình dạng khác thường. Người chồng nguyên là chiến sĩ đã tham gia chiến đấu để giữ nền độc lập cho nước nhà và trở về quê khi chiến tranh kết thúc. Người chồng này yếu ớt, người gầy xạm, chỉ có thể ngồi ở nhà trông con và nương tựa vào người vợ mà thôi.
Nhà có ba cậu con trai thì cậu thứ nhất lúc nào cũng ngửa mặt lên trời mà cười, mồm miệng méo xệch, nước bọt trào ra, không những thế đôi vai của cậu còn bị lệch một bên nên một cánh tay lúc nào cũng lòng thòng. Trông đến khổ! Có lẽ cũng bởi vậy mà khi mặc áo, cậu ta có cảm giác khó chịu và xé rách áo. Đến cậu thứ hai thì béo ục ịch nhưng lại rất lùn nên mỗi bước đi của cậu chậm chạp. Cậu ta còn có đôi mắt to, cái đầu to, nhìn rất xấu. Cuối cùng là cậu út. Cậu này rất thương mẹ nhưng lại giúp mẹ lúc được, lúc không. Bởi cậu bị mắc căn bệnh động kinh nên cậu có thể bị ngất bất cứ lúc nào trong từng giờ, từng ngày.
Thật khổ sở cho hai vợ chồng này: có ba cậu con trai hình dang khác thường đã không giúp được gì nay chúng còn phá đồ đạc trong nhà. Nhà của gia đình này bụi bặm, có con ngõ nhỏ trước nhà cũng toàn những đống gạch ngổn ngang, cùng những cành cây bề bộn. Khi xem thì em còn được biết: cứ mỗi lần hai vợ chồng cố gắng thu dọn ngăn nắp thì những đứa con lại phá tanh bành. Cậu con trai đầu lúc nào cũng chơi ngoài vườn, lúc thì dùng những viên gạch để xếp từng đống, lúc lại dùng những cành cây để chơi trò trận giả. Có những lúc các cậu còn vật nhau ngoài vườn hay dùng que đánh nhau, đến bố mẹ cũng không ngăn được, mỗi lần ngăn là các cậu lại dùng gạch đánh bố mẹ như người không có trí khôn…
Người bố thì yếu, không làm được việc gì nên người mẹ phải gánh vác tất cả những công việc nhà nông, đã thế ban đêm lại phải làm thêm bánh để mang ra chợ bán buổi sáng. Với số tiền ít ỏi nhận được cũng chỉ đong được gạo đủ cho một đến hai bữa cơm để chia đều cho bố con. Có những lúc người bố còn không được ăn vì thương các con. Nhiều lúc những đứa con lên cơn, chúng còn đuổi đánh bố mẹ. Người bố cũng có một chút tiền trợ cấp thương binh, nhưng số tiền ít ỏi đó chỉ đủ mua thuốc khi phải vào bệnh viện. Cuộc sống kham khổ cứ thế trôi đi từng ngày, từng ngày một mà không biết bao giờ sẽ kết thúc. Gia đình đã nghèo nhưng ba cậu con trai mỗi khi lên cơn lại luôn phá phách nên cuộc sống càng trở nên khó khăn.
Doraemon , tên thường gọi tại Việt Nam là Đôrêmon, là một nhân vật thuộc loại robot phỏng hình mèo trong bộ truyện và phim hoạt hình cùng tên. Doraemon sinh ngày 3 tháng 9 năm 2112 (thuộc thế kỉ XXII). Chú có thân hình béo tròn, màu xanh lam (thật ra khi mới sinh cậu có màu vàng), không có tai do bị chuột gặm mất. Ban đầu, chú đến sống và giúp đỡ cho Nobi Shewashi (Nôbitô). Do thắc mắc hoàn cảnh sa sút của gia đình Sewashi, Doraemon dùng Cỗ máy thời gian quay lại quá khứ vào thế kỉ XX (20) để tìm hiểu lý do. Chú đã phát hiện ra nguyên nhân là Nobi Nobita - cụ tổ của Sewashi - do hậu đậu vụng về nên sau này khiến cho đời sống con cháu cũng khó khăn theo. Vậy là Doraemon quyết định đến sống cùng Nobita để giúp đỡ, hướng dẫn và chăm sóc cậu ta trong những lúc khó khăn.Trong các tập truyện, Doraemon đều được vẽ với hình dáng tròn ủng như trái banh và bàn tay của chú cũng vậy (Nobita đã lợi dụng điểm yếu này để chú thường bị thua ở trò oẳn tù tì do chỉ ra được có nắm đấm). Cả người chú có màu xanh lam, riêng phần trước ngực, nơi đeo túi thần kỳ thì có màu trắng. Ở vài tập truyện đầu tiên, hình dáng Doraemon được vẽ với đầu nhỏ nhưng thân hình lại to. Nhưng sau đó thì Doraemon trở nên cân đối hơn. Doraemon có một cái mồm rộng đến nỗi có thể nuốt vừa một cái chậu lớn. Các số đo thân hình của Doraemon như sau:
- Chiều cao: 129,3 cm
- Cân nặng: 129,3 kg
- Nhảy cao: 129,3 cm (khi thấy chuột)
- Công suất tối đa: 129.3 bhp
- Vòng bụng: 129,3 cm
- Đường kính chân: 129,3 mm
- Tốc độ chạy: thông thường: 50 m/s - khi gặp chuột: 129,3 km/h
Như vậy các số đo của Doraemon có một điểm chung: đều là con số 129,3. Ngoài ra, ngày sinh của chú là 3/9/2112 hay 12/9/3)
Cấu tạo bên trong và các bộ phận của DoraemonVì đây là một chú mèo máy robot của thế kỉ XXII, nên các bộ phận của Doraemon đều có công nghệ cao. Các tính năng ưu việt (nhưng cũng có khi bị hỏng) được kể ra dưới đây:
- Đầu:Đầu Doraemon có cài đặt một máy tính xử lí thông tin thông minh bên trong, làm cho chú có thể giao tiếp bằng tiếng Nhật và nhận biết được mọi thứ xung quanh y như con người. Nhưng không được nhạy cảm như mong đợi, Doraemon gặp nhiều khó khăn trong việc xử lý các con số, lấy nhầm bảo bối khi cuống lên,... Đầu Doraemon còn cứng như đá, và thật ra cũng là một loại vũ khí rất đắc lực. Chú có thể sử dụng nó để tông vỡ cửa sổ, nổ bình khí gas (Nobita và Vương quốc trên mây), làm kẻ thù bất tỉnh (Nobita và vương quốc robot),...
- Khuôn mặt: Khuôn mặt Doraemon tròn, với chiếc mũi đỏ và 6 sợi ria mép dài bằng nhau. Doraemon rất ghét khi người ta gọi chú làchồn hay hồ li.
- Mắt: Mắt ngoại tuyến, nhìn ban đêm rõ như ban ngày.
- Mũi:Tròn và màu đỏ như đuôi, siêu thính, độ nhạy gấp 20 lần mũi người (nhưng hiện tại đã bị hư).
- Râu (hay ria mép): 6 sợi râu rađa, có thể nắm bắt được thông tin từ xa, hiện tại đang chờ sửa chữa.
- Miệng: Miệng rộng đến nỗi có thể nuốt cả cái chậu rửa mặt. Răng của Doraemon chỉ được nhìn thấy khi nổi giận (cũng giống với các nhân vật khác).
- Chuông: Được treo trên cổ, có màu vàng, đây là vật đặc trưng của chú mèo máy, nó cũng được các loại robot khác sử dụng. Khi rung chuông sẽ tạo ra một làn sóng âm thanh đặc biệt và kêu gọi những bạn bè của mèo ú. Nhưng hiện nay cũng đã bị hư, thay vào đó là chiếc chuông camera mini (Nobita và hành tinh muông thú). Trong Nobita và viện bảo tàng bảo bối, Doraemon sẽ ngày càng bị mất hết tư duy và trở thành như một chú mèo bình thường nếu bị mất chuông.
- Da là một chất đặc biệt chống lại sự ăn mòn kim loại, có độ bền cao, chống bụi. Nhưng nó vô dụng khi gặp thời tiết lạnh hay nóng quá. Bên trong là lò nguyên tử, tạo ra năng lượng cho mèo ú. Trong tập phim 2112: Doraemon ra đời, da vốn là màu xanh lam, còn màu vàng chỉ là nước sơn và chuyển sang màu xanh khi chú khóc quá nhiều.
- Tay: Hình tròn trắng và không có vân tay. Doraemon thường bị thua trong những cuộc thi "oẳn tù tì" do chỉ ra được nấm đấm, và Nobita đã biết lợi dung điều bất tiện này (ra kéo hoặc bao,...). Nhưng có lực hút và cầm được mọi vật không cần ngón.
- Túi thần kỳ: Sử dụng công nghệ không gian 4 chiếu, một kho chứa vô tận. Doraemon thường đeo nó ở trước bụng và cất giữ bảo bối, chú có một chiếc tương tự gọi là túi sơ-cua để dùng khi quên mang theo và thông hai đầu với nhau. Ngoài ra nó còn được dùng để chứa các thứ linh tinh khác như bánh rán, chén đũa,...
- Chân: Chân dẹt màu trắng, có thể bước đi nhẹ nhàng không gây tiếng động.
- Đuôi: Hình tròn màu đỏ, đây là công tắc toàn bộ hệ thống của Doraemon, nếu kéo nó Doraemon sẽ rơi vào trạng thái bất động, được sử dụng để tiết kiệm năng lượng.
Doraemon là robot mèo máy cũ xảy ra sự cố, đó là lý do khiến các bộ phận như "chuông gọi mèo" và "Râu ra-đa" hỏng liên tục, ngoài "thiết bị cảm nhận âm thanh từ xa". Vì vậy, thi thoảng cậu cũng tự trang bị cho mình những linh kiện mới rẻ tiền. Như trong tập truyện dài Doraemon: Nobita và hành tinh muông thú, cậu thay chuông gọi mèo thành máy chụp hình mini treo cổ, dù các bộ phận khác vẫn bị bỏ rơi và chưa được đem đi sửa. Thực tế hơn, thế giới tương lai của Doraemon quy định mỗi năm phải đi kiểm tra sức khỏe toàn diện định kỳ một lần (Doraemon bị ốm?, tập 45). Khi đó, những bộ phận hỏng hóc sẽ được sửa chữa. Nhưng những thiết bị hỏng hóc trên người Doraemon cứ như vậy mãi do cậu không chịu đi kiểm tra, sợ khám sức khỏe vì cho rằng nếu vậy thì Nobita sẽ không thể sống tốt như trước.
Doraemon là một chú mèo máy vui tính, khá nhanh trí nhưng đôi lúc lại lẩm cẩm. Cậu ta mắc chứng ám ảnh sợ chuột (musophobia), đặc biệt là chuột nhắt. Đó là do khi ở thế kỉ XXII, khi ngủ quên, chú đã bị một con chuột gặm cụt mất đôi tai. Mỗi khi gặp chuột nhắt, chú đều chạy trốn với tốc độ rất nhanh (129,3 km/giờ), nhiều khi sợ quá và bất tỉnh. Đặc điểm này của Doraemon đã gây ra nhiều điều rắc rối cho mọi người và Nobita cũng lợi dụng điều này để vòi vĩnh những bảo bối trong chiếc túi thần kỳ.
1. Phần Mở bài
- Được xem chương trình “Người đàn ông khỏe nhất thế giới” trên internet, em rất ấn tượng trước ngoại hình và hành động khác thường của một người đàn ông trong các lần thử tài.
- Ông tên là Pastor Kevin Fast, một mục sư người Canada.
- Ông có sức mạnh phi thường: 19 lần phá kỉ lục thế giới và đang nắm 9 kỉ lục Guinness. Vì vậy, ông được công nhận là một trong những người đàn ông mạnh nhất hành tinh.
2. Phần Thân bài
a). Tả ngoại hình
- Ông Kevin Fast 51 tuổi, là linh mục ở một nhà thờ của Canada.
- Nhìn tấm hình khi ông ở nhà thờ, em thấy ông Kavin Fast cao lớn hơn những người đàn ông khác rất nhiều.
- Mặt mũi ông phương phi, da dẻ hồng hào.
- Mũi ông to, hơi khoằm. Đầu hói tới đỉnh.
- Râu tóc màu trắng rất đẹp.
- Khi ở nhà thờ, ông mặc bộ quần áo màu đen trông rất đẹp và lịch lãm.
- Khi thực hiện nhừng kỉ lục mới, có lúc ông mặc một chiếc quần dài màu đen, một chiếc áo ba lỗ cũng màu đen. Có lúc ông mặc một chiếc quần lửng, một áo sát nách. Trông ông thật gọn gàng và mạnh mẽ.
b). Miêu tả những hoại động của ông
- Ông đã làm linh mục 22 năm. Trong 22 năm đó, ông có rất nhiều hoạt động thiết thực. Tất cả những tiền thưởng có được, ông đều dành giúp đỡ những giáo dân nghèo khổ.
Ngoài những hoạt động của một vị linh mục, ông đã tham gia nhiều cuộc thi về sức khỏe và ông đạt rất nhiều kĩ lục thế giới. Ông được vinh danh là một trong những người giỏi nhất hành tinh. Chỉ cần điểm qua một vài thành tích tiêu biểu của ông, em đã thấy ông là người có sức khỏe phi thường khác hẳn những người bình thường khác.
+ Năm 2009, ông lặp kỉ lục thế giới khi kéo chiếc máy bay nặng tới 189 tấn di chuyển trong vòng 45 giây, Hình ảnh ông đặt bên chiếc máv bay thật đối lập nhau. Ông thi nhỏ mà chiếc máy bay thì to đùng đoàng. Vậy mà chỉ với sợi dây chảo to, ông đã bắt chiếc máy bay phải khuất phục trước ý chí và sức khỏe của mình.
+ Năm 2010, ông tiếp tục khiến mọi người bất ngờ khi kéo một ngôi nhà nặng 40 tấn ở trên đường. Ông kéo ngôi nhà nặng 40 tấn mà nét mặt ông vẫn vui vẻ như đứa trẻ kéo ngôi nhà đồ chơi của mình.
+ Năm 2011, ông nâng trên vai quả tạ nặng 500 kg trong 61 giây.
+ Nam 2012, ông kéo một chiếc xe cứu hòa lăn trên đường.
+ Năm 2015, ông dùng lưng đỡ một cái giá gồ trên đó có 22 người đứng...
3. Phần Kết bài
- Em vô cùng ngưỡng mộ và khâm phục vị linh mục.
- Em học được ở ông những đức tính vô cùng quý báu như kiên trì rèn luyện, quyết tâm phấn đâu vì mục tiêu chinh phục đỉnh cao và lòng nhân hậu, tình yêu thương đối với nhừng người nghèo khổ...
Những việc mà các nhân vật trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh đã làm:
- Vua Hùng: kén rể, đưa ra yêu cầu về sính lễ
- Mị Nương: người đẹp như hoa, tính tình hiền dịu, nết na
- Sơn Tinh: vẫy tay, nổi cồn bãi, lên núi đồi
- Thủy Tinh: cầu hôn, dâng nước đánh Sơn Tinh
a, Vai trò của các nhân vật: cuộc giao tranh giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh lý giải cho hiện tượng thiên tai bão lũ diễn ra hằng năm
b, Tóm tắt truyện Sơn Tinh Thủy Tinh:
Xưa vua Hùng muốn kén rể cho công chúa Mị Nương, trong số những người tới xin cầu hôn có Sơn Tinh, Thủy Tinh là những có tài lạ ngang nhau. Không biết chọn ai vua Hùng nói sáng sớm hôm sau ai mang sính lễ (voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao) tới trước sẽ được cưới công chúa. Sáng sớm hôm sau, Sơn Tinh tới trước, cưới được Mị Nương, Thủy Tinh tới sau mang lòng uất hận đem quân đánh Sơn Tinh. Sơn Tinh và Thủy Tinh giao chiến. Cuối cùng Thủy Tinh thua trận, hằng năm Thủy Tinh vẫn dâng nước đánh Sơn Tinh.
c, Truyện có nhan đề là Sơn Tinh, Thủy Tinh vì:
+ Theo cách đặt tên theo nhân vật chính của truyện dân gian
+ Truyện diễn tả mối mâu thuẫn trực tiếp giữa con người với thiên tai
+ Nếu đổi tên thành: “ Vua Hùng kén rể, Truyện Mị Nương, Sơn Tinh và Thủy Tinh, Bài ca chiến công của Sơn Tinh thì không bao hàm hết ý nghĩa nội dung của truyện
a) kể lại 1 đoạn trong truyện Sơn Tinh , Thủy Tinh từ chỗ Thủy Tinh đến sau ko lấy được vợ đến đành rút quân về
B) Nhân vật : Sơn Tinh ,Thủy Tinh , Mị Nương
Sự việc : sư việc 1 : Thủy Tinh đến sau không lấy được Mị Nương nổi giận đem quân đánh Sơn Tinh
sự việc 2: cuộc giao tranh diễn ra giữa 2 thần
sự việc 3 : cuối cùng Thủy Tinh Thua
-Những từ ngữ quan trọng là:kể lại một đoạn,sơn tinh,thủy tinh.
+Nhân vật:Sơn Tinh , THủy Tinh.
+Thủy Tinh đến sau ko lấy đc vợ
Có thể chọn ngay các nhân vật đã học như: Lạc Long Quân, Thánh Gióng, Sọ Dừa,… hoặc chọn một nhân vật mà em biết qua các phương tiện thông tin khác. Dưới đây là một dàn ý khái quát chung:
a. Mở bài
- Giới thiệu về nhân vật mà em sẽ tả (tên nhân vật, nhân vật xuất hiện trong tác phẩm nào? Nhân vật có đặc điểm gì gây ấn tượng?…).
b. Thân bài
- Miêu tả những nét khác thường về chân dung của nhân vật đó? (lúc sinh ra, vóc dáng, sức mạnh,…).
- Miêu tả những hành động khác thường của nhân vật (diệt giặc, diệt yêu tinh, các hành động vướt quá sức của người thường,…).
- Nhận xét về nhân vật (đó là một người tốt hay xấu, nhân vật biểu tượng cho ước mơ gì hay cho điều gì mà con người mong muốn?).
c. Kết bài
- Nhân vật mà em vừa miêu tả để lại trong em cảm xúc và ấn tượng gì?
- Từ nhân vật ấy, em mong ước điều gì hay rút ra được bài học gì cho bản thân.
CHUYỆN XẢY RA VÀO THỜI VUA HÙNG THỨ 18. VÌ MỊ NƯƠNG MÀ ĐÃ CÓ 1 CÂU CHUYỆN XẢY RA GIỮA HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG. THỜI MÀ CÔNG CHÚA MỊ NƯƠNG ĐÃ TỚI TUỔI LẤY CHỒNG, VUA HÙNG ĐÃ KẾN RỂ CHO CON. SAU ĐÓ CÓ 2 NGƯỜI ĐẾN ĐỂ XIN LẤY MỊ NƯƠNG. NGƯỜI THÌ LÀ VUA MIỀN NÚI, NGƯỜI THÌ TRỊ VÌ MỘT VÙNG NƯỚC THẲNG. SAU MỘT HỒI SUY NGHĨ, VUA NÓI:" TA CHỈ CÓ 1 CON GÁI, GIỜ CÓ TẬN 2 NGƯỜI MUỐN LẤY CON TA. HAY TA TÍNH NHƯ VẦY; AI BAN NHỮNG LỄ VẬT SAU THÌ TA GẢ LỄ VẬT LÀ.... NÓI XONG THÌ HAI NGƯỜI QUAY TRỞ VỀ. SÁNG HÔM SAU, SƠN TINH MANG LỄ VẬT ĐẾN TRƯỚC NÊN ĐƯỢC LẤY MỊ NƯƠNG. VÌ QUÁ TỨC GIẬN, THỦY TINH DÂNG NƯỚC LÊN. THỦY TINH DÂNG NƯỚC LÊN BAO NHIÊU THÌ SƠN TINH NÂNG NÚI LÊN CAO BẤY NHIÊU. THỦY TINH THUA NÊN ẤM ỨC LẮM. BỞI THẾ NÊN NĂM NÀO THỦY TINH CŨNG DÂNG NƯỚC ĐÁNH SƠN TINH CHO ĐẾN BÂY GIỜ.
HOK TỐT NHA LÊ GIA LINH.>.<
Câu chuyện xảy ra từ rất lâu rồi, từ thời Hùng Vương thứ mười Tám. Đời ấy vua Hùng không có con trai. Người chỉ sinh được một người con gái tên gọi Mỵ Nương, người đẹp như hoa, tính nết hiền dịu. Vua cha rất yêu thương con, mong kén cho con một tấm chồng ưng ý.
Một ngày kia có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi Sơn Tinh. Chàng có tài: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên những dãy núi đồi. Chàng trai còn lại tên gọi là Thủy Tinh đến từ miền biển. Chàng cũng có tài năng không kém: gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Hai chàng đều tài giỏi, đều xứng làm rể của vua Hùng, làm chồng của Mỵ Nương. Vua Hùng rất băn khoăn, vua cho mời các Lạc hầu vào bàn bạc, xong rồi nói:
– Hai chàng trai đều hợp ý ta nhưng ngặt ta chỉ có một người con gái nên ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho.
Rồi Hùng Vương phán tiếp, sính lễ phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một đôi".
Hôm sau, Sơn Tinh đem đầy đủ lễ vật đến trước rồi rước Mỵ Nương về núi. Thủy Tinh đến sau không lấy được vợ bèn hô mưa gọi gió làm thành dông bão đánh Sơn Tinh. Nước tràn ngập ruộng đồng, nhà cửa, ngập cả thành Phong Châu.
Sơn Tinh không nao núng, thần dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi ngăn dòng nước lũ. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời. Cuối cùng Thủy Tinh sức yếu bèn chịu thua. Nhưng oán thù sâu nặng, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước lũ đánh Sơn Tinh. Nhưng thương thay cho Thần nước, năm nào cũng bị thần núi đánh cho thất bại, phải ngậm ngùi nhục nhã rút quân về.
A. Mở bài.
- Giới thiệu về nhân vật mà em sẽ tả (tên nhân vật, nhân vật xuất hiện trong tác phẩm nào? Nhân vật có đặc điểm gì gây ấn tượng?…).
B. Thân bài.
- Miêu tả những nét khác thường về dáng của nhân vật đó? (lúc sinh ra, vóc dáng, sức mạnh,…).
- Miêu tả những hành động khác thường của nhân vật (diệt giặc, diệt yêu tinh, các hành động vướt quá sức của người thường,…).
- Nhận xét về nhân vật (đó là một người tốt hay xấu, nhân vật biểu tượng cho ước mơ gì hay cho điều gì mà con người mong muốn?).
C. Kết bài.
- Nhân vật mà em vừa miêu tả để lại trong em cảm xúc và ấn tượng gì?
- Từ nhân vật ấy, em mong ước điều gì hay rút ra được bài học gì cho bản thân.