Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tôi yêu nhất những buổi sớm của mùa thu Hà Nội, rất đẹp đẽ và nó đi vào thơ ca một cách tự nhiên:
“Sáng sớm lạnh trong lòng Hà Nội Những phố dài xao xác hơi may”
Sinh ra và lớn lên ở quê, nhưng năm tuổi tôi đã được sống cùng bố mẹ ở đất Hà Thành. Đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn ấn tượng sâu đậm cảm giác khoan khoái của buổi sớm của Hà Nội. Buổi sớm đặc biệt nhất chắc phải nói đến buổi sớm mai của mùa thu! Khi đất trời miền Bắc đang trong độ chuyển giao giữa ngày hè với ngày đông.
Chỉ tờ mờ sáng, trên khắp các ngả đường đã lác đác người đi chợ, đi buôn; nhưng con phố vẫn nằm im để lắng nghe nhịp sống từ từ bắt đầu. Bóng tối mờ dần, ánh ban mai chào ngày mới khoảng lúc 6 giờ sáng. Ánh nắng len lỏi qua những hàng cây thẳng tắp, rung rinh những ánh sương đêm trên lá long lanh, thanh khiết tựa giọt pha lê. Cơn gió nhẹ thổi lướt trên mái đầu người đi bộ. Không cần ra phố, chỉ việc mở tung cửa sổ là tôi có thể thưởng thức mọi hương vị cuộc sống. Ở Hà Nội, điều tuyệt diệu nhất là ta được sải bước trên phố đi bộ Hồ Gươm. Không khí ở đó đúng là tuyệt diệu của trung tâm Hà Nội. Những nét cổ kính xưa xưa, tất cả nơi đây đều lưu giữ. Những ông bà, cô chú đi tập thể dục, những chiếc ghế đá bên hồ mọi người ngồi đọc báo, cùng nhau tập luyện dưỡng sinh, kể những câu chuyện ngày mới vui vẻ. Hòa vào không khí đó, chúng ta sẽ hạnh phúc biết bao. Cả bầu trời như lắng đọng xanh mộng mơ hòa theo sự hiu hiu của gió ban mai.
Mới sớm ra sẽ ít xe cộ, nên những con phố vẫn thênh thang, trải dài theo bước chân của những gánh hàng rong. Hà Nội đặc trưng ở những xe hoa, xe hoa quả rong ngoài phố đã là dư vị sống của nơi đây. Chiếc xe đạp cũ kĩ, kẽo kẹt hòa theo tiếng giao thật giản dị mà nên thơ. Những chú chim chuyền cành líu lo chào đón ngày mới, chắc chỉ có sáng sớm mới có cơ hội được ngắm nhìn chúng, bởi khi nắng lên, xe cộ đông đúc chúng trốn đi đâu cả.
Con đường còn ươn ướt sương đêm cứ nằm im vờ chưa tỉnh giấc. Ở đầu ngõ có những bác xe ôm đón khách sớm! Hà Nội là thành phố nhộn nhịp và đông đúc bởi nó cũng chính là trung tâm của cả nước. Cảm giác trong lành, im ắng cũng nhanh chóng qua đi trả lại cho Hà Nội sự phồn hoa, nhộn nhịp. Chỉ khoảng 6 giờ 30 phút sáng người đi làm, đi buôn, đi học đông đúc. Cột đèn giao thông không được nghỉ ngơi lại lao vào trận chiến giờ cao điểm. Tôi cũng thường đến trường cùng mẹ khi nhịp sống hối hả ấy ập đến.
Buổi sớm của mùa thu Hà Nội sẽ khiến mỗi chúng ta có thể trải lòng cho bao nhiêu vất vả lo toan. Mỗi sớm mai thức giấc chúng ta sẽ đón nhận một ngày mới tươi đẹp và ý nghĩa hơn.
Tôi sinh ra tại một vùng quê thanh bình, mọi người chủ yếu làm nghề nông, vì vậy buổi sáng trên quê tôi rất náo nhiệt, vui nhộn. Tôi rất thích thú khi được hưởng cảm giác đó ngay trên quê hương của mình vào mỗi buổi sáng.
Sáng nào cũng vậy, khi ông mặt trời mới ló ra đằng đông thì cũng là lúc trên đường làng lại nhộn nhịp tiếng nói cười, tiếng bước chân vội vã của các bác nông dân đi làm, tiếng gọi nhau í ới của các bà đi chợ và tiếng nô đùa của lũ trẻ con đi học.
Làng tôi không rộng lớn lắm so với nhiều làng khác, nhưng nó lại có vẻ đẹp làm mê hoặc lòng người. Tôi chỉ cần bước ra ngõ là có thể ngắm nhìn con đường làng to rộng và đẹp. Nó hiện lên như một dải lụa mềm mại uốn quanh giữa hàng cây xanh tốt. Suốt đêm con đường làng vắng lặng và giờ đây thì nhộn nhịp tiếng chân người. Từng đoàn người kéo nhau ra đồng, vừa đi họ vừa kể chuyện, nói cười rất vui vẻ, trên khuôn mặt ai cũng tràn đầy hạnh phúc. Tiếng chó sủa râm ran cả một quãng đường. Những cô gái quẩy quang gánh, tay cầm liềm vừa đi vừa đuổi nhau cười khúc khích. Các bà, các mẹ từng tốp, từng tốp cũng đang rảo bước ra đồng. Các anh thanh niên kéo xe cải tiến, người kéo bò, người đánh xe công nông ra đồng. Lúc này, mặt trời đã lên cao, ánh nắng đã trải khắp mọi nẻo đường, trên khắp các ruộng lúa và ruộng hoa màu. Vài đám mây trắng bồng bềnh nhởn nhơ ở một góc trời. Từ các ngõ xóm, các bạn học sinh nhanh chân rảo bước tới trường. Trông ai cũng gọn gàng với bộ đồng phục và chiếc cặp sách ngay ngắn trên lưng cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai đang bay trong gió sớm. Các bạn vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Mấy bạn lớp 7A đang tranh luận vui vẻ về một bài toán khó. Mấy anh chị cấp ba đi xe đạp liền vượt lên trước cho kịp giờ học. Các bác làm trong ủy ban xã cũng đang hối hả đạp xe để đến cơ quan làm việc. Thỉnh thoảng, mấy cái xe máy lướt nhanh trên mặt đường. Những em bé đi chăn trâu cũng đang khẩn trương cho trâu ra ngoài đồng gặm cỏ. Mọi người, mọi vật và các loại xe vẫn nối nhau rầm rập trên đường. Mấy chú chim trên cành hót líu lo như chào đón mọi người.
Ai cũng hối hả bước vào một ngày mới, bởi mỗi ngày mới đến hứa hẹn biết bao công việc đang chờ ở phía trước. Em rất thích cuộc sống thanh bình và yên vui như sớm nay trên quê hương mình.
Quê tôi còn nghèo lắm, nhưng mỗi sáng thức dậy thấy khung cảnh quê hương thật êm đềm, mọi người dân quê hăng say lao động, họ vẫn luôn nở nụ cười trên môi dù công việc có kho khăn vất vả. Với tình thần làm việc và thái độ yêu đời như vậy chắc chắn trong tương lai không xa quê tôi sẽ giàu đẹp không kém gì các vùng quê khác. Tôi rất yêu và tự hào vì mình được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất này.
Tả cảnh buổi sáng trên quê hương em Bài văn mẫu 1Mỗi buổi sáng tinh sương, em lại được đi trên con đường quen thuộc tới trường. Sáng nay em đi sớm hơn một chút nên không vội vã. Khi đi ngang qua cánh đồng, em cố gắng nán lại một chút để ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình.
Có lẽ vì trời vẫn còn khá sớm nên cánh đồng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Không khí trong lành và yên tĩnh vô cùng. Nó khác xa với cảnh nhộn nhịp, tấp nập của mùa gặt. Mà có lẽ, cánh đồng lúa quê em cũng sắp bước vào mùa gặt rồi. Những bông lúa đã nặng trĩu cành và tỏa hương thơm ngát. Trên những chiếc lá, những hạt sương đêm còn đọng lại long lanh. Phía sau lũy tre làng, ông mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Tất cả mọi cảnh vật dường như cũng đang vươn mình thức giấc. Tiếng gà nhà ai gáy vang ra cả cánh đồng. Những chú chim non cũng sà xuống đậu trên một vài bông lúa và cất tiếng hót líu lo. Cái tĩnh mịch của buổi sớm cứ như vậy được xé tan.
Đằng xa kia, một vài bác nông dân cũng đã có mặt trên ruộng lúa nhà mình. Các bác nông dân chẳng quản ngày đêm, nắng mưa luôn chăm chút cho cánh đồng được tốt nhất.
Mỗi bước chân của em đi dường như ông mặt trời cũng đi theo. Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Chẳng mấy chốc mà nắng đã chiếu rọi. Cảnh vật trở nên rõ ràng hơn trước mắt em. Cánh cổng trường cũng đã hiện ra rõ nét.
Mỗi ngày đi qua cánh đồng lúa là mỗi lần trong em dâng lên những xúc cảm khó tả. Em yêu cánh đồng lúa chín thơm, yêu quê hương mình biết bao nhiêu.
*bạn chỉ tham khảo thôi nhé *
Chúc bạn học tốt
THAM KHẢO :
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu.
Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Mình khoan khoái bước nhẹ dọc bờ đê nhỏ. Anh sáng chiếu xuống dòng nước bạc lấp lánh như bạn nào đó tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá long tong, cá trắm cỏ nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, rồi vội lặn xuống mất tăm để lại những vòng tròn lan xa... Trong không khí yên ắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hòa cùng tiếng khua mái chèo. Đàn chó ùa ra bờ sông sủa ăng ẳng với theo. Mình bước vội về khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp. Bên luống rau xanh mái đầu bạc thân yêu của bà mình đang lúi húi nhổ cỏ, bắt sâu. Một ngày mới bắt đâu trên quê mình như vậy đó.
Được chiêm ngưỡng buổi bình minh đẹp vào ngày hè trên quê hương thân yêu, mình thấy vui, khỏe, lạc quan, yêu đời hơn. Quê bạn chắc cũng có những buổi bình minh đẹp như thế, phải không bạn?
bạn phải tự viết chứ ai đâu lại viết văn xong gửi lên đây mất thgian hoặc bạn inbox cho 1 số bn giỏi lm hộ nha
bạn có hỏi 1 lần và mk đã trả lời rồi ạ!!
THAM KHẢO :
Nhân dịp nghỉ hè về thăm Ngoại, mình đã được ngắm nhìn một buổi bình minh rực rỡ và tràn đầy sức sống trên quê hương Đồng Tháp thân yêu.
Đó là một buổi sáng đầy kỉ niệm. Trời còn sớm, nhưng mình đã thức dậy, bước ra sân. Khi trời se se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Ở phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm vụt tắt. Khói bếp bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm, uốn lượn trên bầu trời rộng, rồi lan tỏa cả cánh đồng. Lúa đang thì con gái mơn mởn ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn ra xa, đồng lúa như một tấm thảm xanh rờn nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng của buổi bình minh, sương tan, nhìn cánh đồng lúa quê mình như một bức tranh tuyệt đẹp. Mình say sưa ngắm nhìn và hít thở không khí trong lành mà bấy lâu mình không hay để ý. Đến khi mặt trời thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu ánh sáng xuống vạn vật thì cả làng xóm như bừng lên giữa ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập ánh nắng và rộn ràng. Đằng xa, thấp thoáng bóng những chiếc áo màu tươi tắn của những cô gái làm cỏ lúa bên đê. Tiếng kẽo kẹt của chiếc xe bò chở phân và dụng cụ ra đồng bón lúa, hòa cùng tiếng lội nước bì bõm của các bác nông dân tranh thủ làm sớm, càng làm cho cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên.
Mình khoan khoái bước nhẹ dọc bờ đê nhỏ. Anh sáng chiếu xuống dòng nước bạc lấp lánh như bạn nào đó tinh nghịch chơi trò chiếu gương. Thỉnh thoảng một vài chú cá long tong, cá trắm cỏ nhảy lên khỏi mặt nước đớp mồi, rồi vội lặn xuống mất tăm để lại những vòng tròn lan xa... Trong không khí yên ắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hòa cùng tiếng khua mái chèo. Đàn chó ùa ra bờ sông sủa ăng ẳng với theo. Mình bước vội về khu vườn nhà tràn ngập ánh nắng vàng ấm áp. Bên luống rau xanh mái đầu bạc thân yêu của bà mình đang lúi húi nhổ cỏ, bắt sâu. Một ngày mới bắt đâu trên quê mình như vậy đó.
Được chiêm ngưỡng buổi bình minh đẹp vào ngày hè trên quê hương thân yêu, mình thấy vui, khỏe, lạc quan, yêu đời hơn. Quê bạn chắc cũng có những buổi bình minh đẹp như thế, phải không bạn?
TL:Quê em những ngày mùa thật là nhộn nhịp. Mới sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa kịp mở mắt, bà con trong thôn đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng cười nói léo nhéo, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe bò kéo cậm cạch, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng.
Mặt trời lên, màn sương tan dần. Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả đường làng, trải rộng trên khắp các cánh đồng. Những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven đường càng thêm lấp lánh. Đâu đó, trong các lùm cây, tiếng chim ríu ran đón chào ngày mới như nâng nhẹ bước chân chúng em đến trường. Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước, vắt ngang qua con mương nhỏ uốn lượn. Xa xa, dưới các thửa ruộng lúa chín, những chiếc nón trắng nhấp nhô như đàn cò đang lặn ngụp trên biển lúa vàng tươi. Dọc theo con đường đất đỏ quen thuộc này, trên khắp cánh đồng làng, khí thế ngày mùa mỗi lúc một tấp nập, đông vui. Mùi hương lúa mới thơm nồng cũng đã bắt đầu lan toả phảng phất trong gió thu nhè nhẹ.
Những mùa hè rực rỡ, đầy sức sống mới thật là đẹp làm sao! Đặc biệt là vào những buổi sáng, khởi đầu cho một ngày mới. Những buổi sáng mùa hè luôn để lại trong tôi những xúc cảm thật đặc biệt.
Buổi sáng mùa hè bắt đầu với một bình minh tươi sáng. Khi ấy, ông mặt trời còn ngái ngủ, dần dần vén bức màn mây để nhìn xuống mặt đất với đôi mắt sáng chói, bằng những tia nắng yếu ớt đầu tiên. Những vệt sáng mỏng manh nơi cuối trời ngày càng trở nên rõ rệt, xua đi màu đen u ám của màn đêm. Những chú gà trống chăm chỉ đứng nơi đống rạ mà dõng dạc cất lên tiếng gọi của mình: “ò ó o o” gọi mọi vật tỉnh giấc.
Thế là trời bắt đầu sáng rồi. Nghe tiếng gọi của người bạn, mặt trời nhanh chóng tỉnh giấc, vén những ngọn tre tìm chủ nhân giọng gáy ấy. Và những tia nắng tinh nghịch lại được xuống mặt đất chơi đùa thỏa thích. Những tia nắng vàng óng nhảy múa trên sân, tô vàng mọi vật. Nắng xuyên qua những giọt sương đêm còn đọng lại trên lá, tạo nên những sắc cầu vồng, một thế giới tí hon đang tồn tại trong mỗi giọt nước nhỏ bé như thế. Cho đến khi anh gió láu cá chạy qua, làm những giọt nước giật mình, vỡ tan vào đất mẹ. Những buổi sáng mùa hè thường rất tươi sáng, nhưng cũng rất mát mẻ, trong lành, không nóng nực, oi ả như buổi trưa.
Mới buổi sớm, vùng quê đã được khuấy động bởi những âm thanh quen thuộc. Ánh nắng vàng ươm đã cất tiếng gọi khiến những chú chim không thể nào chợp mắt thêm nữa. Chúng líu lo với nhau, kể chuyện nhau nghe, chúng hát nhau nghe những bài ca ca ngợi cuộc sống và mẹ thiên nhiên giàu có. Đàn gà dưới kia cũng không chịu yên. Đám gà con chiếp chiếp trong bộ lông vàng óng hòa trong màu nắng đang trật tự đi thành hàng theo mẹ ra vườn kiếm đồ ăn cho bữa sáng của mình. Những chú chó cất tiếng sủa đầu tiên để hứa hẹn một ngày làm việc năng suất hơn trong khi lũ mèo lại liên tục đòi ăn.
Khi những làn khói xám từ trong bếp bay lên, hòa vào rồi tan biến cùng với bầu trời đen cũng là lúc những người mẹ đã nấu xong bữa sáng. Những tiếng vợ gọi chồng, tiếng mẹ gọi con, tiếng những xoong nồi lách cách làm náo nhiệt những gian nhà nhỏ, Họ ăn cơm rất nhanh nhẹn, rồi mỗi người một việc, chuẩn bị cho việc mới của mình. Những người đàn ông chuẩn bị đồ đạc ra đồng trong khi những người phụ nữ đang cho trâu ăn. Tiếng ríu rít như chim non của những đứa trẻ chuẩn bị đến trường nghe sao vui vẻ quá. Và họ bắt đầu một ngày mới.
Khi những ông mặt trời đã lên qua bụi tre làng, làng quê lại chìm vào yên lặng và thanh bình. Những bà, những mẹ đã gánh hàng ra chợ trong sự nô nức. Ngoài kia, lấm tấm giữa những ruộng lúa xanh ngát là màu nâu của áo và màu trắng của những cánh cò “bay lả bay la”. Một ngày làm việc hiệu quả lại bắt đầu như thế đấy.
Tôi rất thích ngắm nhìn cảnh vật, làng quê mình vào những buổi sáng,vào những khoảnh khắc yên bình và quý giá nhất của làng quê, một làng quê đúng nghĩa. Sau này dẫu có đi bao nhiêu nơi, qua bao nhiêu tòa nhà lớn thì những khoảnh khắc như này, vẫn là vô giá.
Trong 4 mùa xuân hạ thu đông, em ấn tượng nhất là mùa đông. Có lẽ, đây là mùa đặc biệt nhất. Bởi, đông đến làm cây trút lá, trơ ra những cành khẳng khiu. Gió bấc ào ào thổi thay thế cho gió heo may se se lạnh. Sau một ngày làm việc vất vả, ai nấy đều nhanh chóng muốn trở về nhà tránh rét. Cả gia đình lại được quây quần bên mâm cơm nóng hổi trong bữa cơm chiều.
CHÚC BẠN HỌC TỐT !
lên google hỏi cho nhanh đi bn mình cx lm vậy cho nhanh
Mỗi buổi sáng tinh sương, em lại được đi trên con đường quen thuộc tới trường. Sáng nay em đi sớm hơn một chút nên không vội vã. Khi đi ngang qua cánh đồng, em cố gắng nán lại một chút để ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình.
Có lẽ vì trời vẫn còn khá sớm nên cánh đồng vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Không khí trong lành và yên tĩnh vô cùng. Nó khác xa với cảnh nhộn nhịp, tấp nập của mùa gặt. Mà có lẽ, cánh đồng lúa quê em cũng sắp bước vào mùa gặt rồi. Những bông lúa đã nặng trĩu cành và tỏa hương thơm ngát. Trên những chiếc lá, những hạt sương đêm còn đọng lại long lanh. Phía sau lũy tre làng, ông mặt trời đang từ từ nhô lên cao. Tất cả mọi cảnh vật dường như cũng đang vươn mình thức giấc. Tiếng gà nhà ai gáy vang ra cả cánh đồng. Những chú chim non cũng sà xuống đậu trên một vài bông lúa và cất tiếng hót líu lo. Cái tĩnh mịch của buổi sớm cứ như vậy được xé tan.
Đằng xa kia, một vài bác nông dân cũng đã có mặt trên ruộng lúa nhà mình. Các bác nông dân chẳng quản ngày đêm, nắng mưa luôn chăm chút cho cánh đồng được tốt nhất.
Mỗi bước chân của em đi dường như ông mặt trời cũng đi theo. Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Chẳng mấy chốc mà nắng đã chiếu rọi. Cảnh vật trở nên rõ ràng hơn trước mắt em. Cánh cổng trường cũng đã hiện ra rõ nét.
Mỗi ngày đi qua cánh đồng lúa là mỗi lần trong em dâng lên những xúc cảm khó tả. Em yêu cánh đồng lúa chín thơm, yêu quê hương mình biết bao nhiêu.