D.T.Thảo_Nguyên
Giới thiệu về bản thân
xét tam giác oac và tam giác obc ta có:
oa=ob(giả thiết)
coa^ = cob^ ( do tia oc thuộc đường phân giác góc aob^ )
oc chung
suy ra tam giác aoc=tam giác boc (đpcm)
:)) xong rồi á
lúc đầu 1 cô 7 cháu , lúc sau (1 cô trông 3 cháu , 2 cô mới vô mỗi người trông 5 đứa ) là 3 cô và 13 đứa =))
Tả hoạt động chị gái:
Người ta vẫn thường nói “Chị ngã em nâng”. Những người chị em ruột thịt phải đoàn kết, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Tôi thật may mắn khi có một người chị gái lúc nào cũng nhường nhịn, yêu thương và nâng đỡ mình.
Chị gái tôi tên là Ánh Dương. Mọi người vẫn thường gọi chị bằng cái tên thân thương là Bống. Năm nay, chị đã học lớp 8 nên chị cao hơn tôi những hai cái đầu. Dáng chị Bống cao dong dỏng, mảnh mai. Mẹ tôi thường bảo do chị biếng ăn nên mới có vẻ mảnh mai đó. Nhưng tôi lại thấy vóc dáng ấy của chị rất phù hợp để khoác lên bộ áo dài trắng thướt tha hay những chiếc váy xòe bồng bềnh. Những lúc chị mặc áo dài hay váy, trông chị mới xinh đẹp, duyên dáng làm sao.
Chị tôi có làn da trắng bóc, hồng hào. Gương mặt của chị hình trái xoan thanh thoát. Gương mặt ấy rất phù hợp với mái tóc xoăn sóng bồng bềnh mà chú Quân mới tạo kiểu cho chị. Mọi người thường khen chị ra dáng một cô thiếu nữ rồi. Chị lại chớp chớp hàng mi cong vút tỏ vẻ ngại ngần. Mắt chị Bống đẹp lắm! Đôi mắt bồ câu to tròn, đen láy, long lanh như chứa nước. Dưới đôi mắt hút hồn ấy là chiếc mũi cao dọc dừa. Tôi nhớ mỗi lần tôi làm chị cáu, chiếc mũi lại đỏ bừng lên vì tức giận. Biết vậy, tôi lại làm trò nũng nịu là chị lại mỉm cười cho qua. Tôi thích nhất là đôi môi của chị. Đôi môi trái tim lúc nào cũng đỏ hồng căng mọng. Ngay cả khi chị cất giọng dặn dò, dạy dỗ, quát tháo vì tôi chưa vâng lời, tôi vẫn thấy đôi môi ấy đáng yêu.
Chị tôi là một người con ngoan, một người chị đáng mến, một học sinh gương mẫu. Mỗi ngày, chị tôi đều dậy sớm học bài hay phụ giúp mẹ nấu đồ ăn sáng. Chị là niềm tự hào của cả gia đình tôi khi chị chăm ngoan học giỏi và giành nhiều giải thưởng trong các kì thi. Chị chơi đàn piano rất cừ. Tôi rất ngưỡng mộ chị khi được đi xem chị vừa đàn, vừa hát trên sân khấu. Giọng hát chị Bống cũng trong trẻo, ngọt ngào như giọng nói của chị vậy. Hồi tôi lên 5, tôi đòi chị cho mình tập đàn. Tôi còn nhỏ nên đôi tay cứ lóng ngóng gõ sai phím. Bỗng, chị ấy dùng tét vào tay tôi. Tiếng đàn kêu vang. Tôi gào khóc giận dỗi. Chị hoảng hốt, cầm tay tôi và ôm tôi dỗ dành.
Cho đến bây giờ, tôi đã có thể chơi được nhiều bản nhạc. Tôi đã bí mật tập đàn bài “Happy birthday” để tặng cho chị vào sinh nhật sắp tới. Bản nhạc ấy sẽ thay lời cảm ơn và yêu thương gửi đến người chị yêu quý của tôi. Tôi yêu quý chị Bống, yêu gương mặt thân thương, yêu giọng hát trong trẻo và yêu cả những giận hờn thường ngày.