Nguyễn Băng Giang
Giới thiệu về bản thân
8543 - 2541 - 4459 + 1457
= (8543 + 1457) - ( 2541 + 4459)
= 10 000 - 7 000
= 3 000
ta vẽ thế nào để nó ra hình ngôi nhà là được
=))
Bài văn dài
Đối với em, nơi bình yên và hạnh phúc nhất chính là gia đình của mình, gia đình chính là mái ấm che chở, bao bọc và nuôi dưỡng em khôn lớn, là chỗ dựa tinh thần cho tất cả mọi người, được sống trong một gia đình đủ đầy, hòa thuận là điều tuyệt vời nhất.
Gia đình em gồm bốn thành viên, bố mẹ, chị gái và em. Bố em năm nay 36 tuổi là một kĩ sư xây dựng, công việc của bố rất bận rộn và vất vả, còn cả nguy hiểm khi thường xuyên phải khảo sát công trường. Mẹ em năm nay 32 tuổi là một giáo viên dạy ở trường cấp hai gần nhà, chị gái của em năm nay 14 tuổi và đang theo học tại chính trường cấp hai mà mẹ em công tác. Cuối cùng là em, năm nay em vừa tròn 7 tuổi, học tại trường Tiểu học Hòa Thạch A, là thành viên nhỏ nhất nhà nên em được bố mẹ và chị gái luôn quan tâm, yêu thương hết mực.
Trong gia đình, bố em là người vui tính nhất, bố vừa hiền lại nói chuyện rất hóm hỉnh nên gia đình em luôn ngập tràn trong tiếng cười, cũng rất ít khi bố mẹ to tiếng với nhau. Gia đình em thường đông đủ nhất vào bữa cơm tối, chính vì thế bữa tối khi nào cũng vui vẻ nhất, mọi người cùng kể cho nhau nghe về một ngày làm việc và học tập của mình. Khoảnh khắc đó làm xua tan đi những mệt mỏi, lo toan sau một ngày dài, khiến em cảm thấy thật ấm áp và bình yên. Tuy bố mẹ em đều là người có công việc bận rộn nhưng luôn sắp xếp thời gian để quan tâm đến việc học tập của hai chị em, nhất là mẹ, mẹ là một giáo viên nên luôn sát sao và tạo cho chị em chúng em một nếp sinh hoạt, học tập rất khoa học. Chị gái của em học rất giỏi lại rất chăm chỉ làm việc nhà, chị rất thương yêu và chiều chuộng em, có của ngon gì cũng phần nhường em ăn trước, hai chị em cũng chẳng bao giờ tranh giành hay giận dỗi nhau. Gia đình em thường xuyên tổ chức những chuyến đi tham quan, vui chơi vào những ngày cuối tuần, những dịp lễ được nghỉ dài ngày cả nhà lại cùng nhau về quê hoặc đi chơi xa, em rất thích những chuyến đi như thế bởi nó giúp gắn kết tình cảm gia đình, cũng cho em được hiểu biết về thế giới xung quanh nhiều hơn.
Mỗi khi nhìn lên khung giấy chứng nhận gia đình văn hóa và những bức ảnh gia đình, em cảm thấy rất tự hào về gia đình của mình, hơn nữa còn cảm thấy may mắn khi mình được sinh ra và lớn lên trong một mái ấm tràn đầy tình thương và hạnh phúc như vậy. Gia đình mãi là điều quan trọng, thiêng liêng và tuyệt vời nhất đối với em
Quê hương em là một vùng đất mộc mạc và bình dị, nhưng vẫn có một cảnh đẹp có thể khiến bao người choáng ngợp. Đó chính là cánh đồng lúa rộng lớn vào những ngày mùa.
Đó là khi cánh đồng đã chín vàng ươm. Chín từ những bông lúa tròn mẩy như hạt ngọc, đến những chiếc lá lúa dài mảnh mai, đến cả gốc lúa dẻo dai cứng cỏi. Chúng vàng ươm một màu từ gốc đến ngọn, từ cây lúa đầu bờ đến cây lúa sát sông. Nhìn tới nhìn lui, đâu đâu cũng là một màu vàng. Sắc vàng ấy còn rực rỡ hơn cả ánh nắng mùa hạ, hơn bất cứ gam màu nào xung quanh chúng ta. Nhìn cả cánh đồng cứ như đã bị vị tiên nào biến thành một dòng sông vàng. Cứ mỗi khi có gió, mặt sông lại dập dềnh uốn lợn bởi các cây lúa chao đảo, ngả nghiêng.
Cánh đồng lúa chín mang đến một bầu không khí vui tươi, rộn ràng. Không chỉ bởi gam màu vàng rực rỡ của nó. Mà còn bởi niềm hạnh phúc nó mang đến cho những người nông dân. Khi họ ra thăm lúa, ai cũng cười tươi như những đứa trẻ. Sự phấn khởi ấy, lan tỏa đến nhau, tạo nên niềm vui lớn.
Hiện nay, số người còn theo nghề trồng lúa ở làng em không còn nhiều. Nên diện tích cánh đồng cũng thu hẹp lại phần nào. Em mong rằng, cùng với sự hiện đại hóa, thì hình ảnh ruộng lúa ấy vẫn sẽ được giữ lại, để cho làng quê này vẫn mãi thanh bình như thế.