Nguyễn Chí Hoàng
Giới thiệu về bản thân
ùa thu, mùa của những bông cúc rực rỡ, mùa của hương ổi ngọt ngào. Mùa thu cũng bao trùm lên cảnh vật một vẻ đẹp mới. Nhưng để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất chính là quang cảnh trường em vào một buổi sáng mùa thu.
Mùa thu đến mang theo những làn gió nhẹ nhàng xua đi không khí oi bức còn sót lại của mùa hè nóng nực. Tiết trời trở nên mát mẻ hơn rất nhiều. Bầu trời trong xanh cao vời vợi với những đám mây trắng bồng bềnh đang dạy chơi. Những tia nắng vàng rực rỡ nhưng lại vô cùng dịu nhẹ, mơn man lên từng cảnh vật. Trong lần đến trường sớm trực nhật, em mới thấy được vẻ đẹp của trường em trong buổi sáng mùa thu đó. Từ xa, em đã thấy ngôi trường yêu dấu lấp ló dưới bóng cây cổ thụ xanh mát. Ngôi trường được sơn màu vàng dưới cái nắng thu ấy dường như càng rực rỡ hơn. Sân trường yên tĩnh mới chỉ thấy lác đác vài bóng người. Trên sân trường, những cây bàng, cây phượng đã bắt đầu chuyển lá. Những tán bàng đã lấp ló những chiếc lá đỏ, với màu vàng của tán phượng vĩ làm cho bức tranh tuyệt đẹp ấy càng thêm rực rỡ. Làn gió thu nhẹ nhàng vuốt nhẹ, vài chiếc lá ham chơi rời cành bay theo, xoay vài vòng rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Trên tán cây, những chú chim sơn ca nhảy nhót truyền từ cành này sang cành nọ, hót líu lo như hát lên bản nhạc vui tươi ca ngợi vẻ đẹp của ngôi trường trong buổi sáng mùa thu.
Bên cạnh sân trường là vườn trường với đủ loài hoa đang tranh nhau đua sắc. Những bông cúc vàng rực rỡ phô ra hết hương sắc của mình, hoa loa kèn kiêu sa, hoa hồng nhung kiều diễm,… Tất cả tạo nên bức tranh tuyệt đẹp. Hương hoa thoang thoảng trong cái gió man mác của mùa thu quyện vào trong hương thơm mát của những ngọn cỏ xanh trong màn sương mỏng còn chưa tan hết. Mặt trời lên cao dần. Sân trường cũng đã đông dần bóng dáng những học sinh. Không khí nhộn nhịp hẳn lên. Các bạn học sinh phân công nhau trực nhật cho kịp giờ học. Một vài nhóm học sinh khác lại tụ tập nhau chơi các trò chơi hay ngồi dưới gốc cây trò chuyện hoặc ôn lại bài cũ. Tiếng trống giòn giã vang lên, một buổi học mới lại bắt đầu.
Khung cảnh trường em trong buổi sáng mùa thu đã in sâu vào trong tâm trí em. Nó đã trở thành một hình ảnh đẹp mà em khó có thể quên được trong tuổi học trò của mình.
m rất thích ngắm nhìn những cơn mưa mùa xuân. Mưa xuân không vội vã, ồn ào như mưa hạ. Mưa xuân dịu dàng, chầm chậm, mang đến cảm giác bình yên và thư thái trong tâm hồn. Những hạt mưa bắt đầu rơi, hạt mưa nhỏ, lất phất trong gió, vương những giọt long lanh trên cánh đào mỏng manh, trên những chồi non cây lá. Mưa phảng phất trong không gian ấm áp của mùa xuân, nhè nhẹ, nhè nhẹ. Mưa dần buông những hạt cuối cùng, vạn vật được mưa tắm mắt trở nên căng tràn sức sống. Cánh mai vàng nhờ thưởng thức hạt ngọc tinh túy của bầu trời mà tươi tắn hơn. Chồi non mơn mởn, xanh biếc. Nương lúa, bãi ngô của người nông dân cũng mướt xanh. Mưa xuân diệu kỳ còn mang đến cho lòng người niềm vui khoan khoái, yêu biết bao nhiêu những cơn mưa xuân tuyệt vời như thế.
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh đẹp gắn bó với em nhất vẫn là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi đến trường.
Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay con đường làng thân thuộc. Con đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân em tới trường. Ngay cạnh con đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân đến, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả góc trời. Mỗi ngày em từ trường trở về nhà, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường cho em.
Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm con đường càng thêm nhộn nhịp.
Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả con đường. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây xanh tốt. Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường này được rải đá dăm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em. Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được tận hưởng mùi hương lúa ngọt ngào cùng với làn gió mát rượi từ cánh đồng đưa lên.
Xa xa phía cuối con đường, em đã trông thấy ngôi trường lợp mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau tán lá xanh của những cây xà cừ. Tiếng trống trường đã vang lên. Em vội vã rảo bước nhanh cho kịp giờ học, trong lòng cảm thấy vui vui.
Đã từ lâu, con đường trở nên thân thiết với em. Em rất yêu quý con đường và coi nó như người bạn thân. Sau này lớn lên dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ tới hình ảnh con đường thân quen đã gắn bó với em suốt quãng đời học sinh.
a. Mở bài
- Giới thiệu về khung cảnh buổi sáng trên đường phố mà em đã quan sát.
- Gợi ý: Một buổi sáng như mọi ngày, em đi bộ đến trường trên còn đường phố thân thuộc. Con đường này em đã đi qua đi lại cả trăm lần. Nhưng lần nào em cũng cảm thấy con đường này sao mà đẹp quá! Đặc biệt là vào những buổi sáng mùa hè.
b. Thân bài
- Miêu tả thời tiết vào buổi sáng trên đường phố:
- Đây là buổi sáng mùa hè mát mẻ và dễ chịu
- Bầu trời cao vời vợi, trong xanh, với những đám mây trắng chầm chậm trôi
- Thỉnh thoảng bắt gặp vài chú chim bay lướt qua bầu trời
- Những cơn gió lướt qua nhẹ nhàng và mát rượi
- Bầu không khí trong lành, tươi mát, mang theo mùi cỏ cây và sương đêm
- Miêu tả chi tiết đường phố vào buổi sáng:
- Mặt đường nhựa mang chút hơi ẩm của sương đêm
- Những cây cổ thụ trồng hai bên đường tươi tốt, xanh mát, trên cành lá còn đọng lại những giọt sương
- Trên tán cây là những chú chim nhỏ đang hót véo von chào ngày mới
- Những cửa hiệu, nhà hàng hai bên đường vẫn chưa đến giờ hoạt động, cửa đóng im lìm
- Những ngôi nhà dân thì loáng thoáng đôi nhà đã thức dậy, vội vã sửa soạn chuẩn bị đi học , đi làm
- Dưới lòng đường vẫn còn vắng vẻ, thỉnh thoảng có một vài chiếc xe lướt qua
- Các hàng ăn sáng (xôi, bánh mì, bún, phở…) rất đông đúc người ngồi ăn
- Tiếng cười nói, tiếng trò chuyện râm ran ở từng góc phố nhỏ
- Chẳng mấy chốc mà trời thoáng rõ, ánh sáng trở nên rõ ràng và có phần chói chang
- Mọi người cũng vội vã lên xe, đi đến công ty, trường học
- Đường phố thoáng chốc trở nên chật chội, dòng người từ các ngôi nhà kéo nhau ùa ra, chật ních
- Tiếng xe, tiếng còi, tiếng người ồn ào và náo nhiệt cả con đường dài
- Nhưng cũng chỉ là thoáng chốc, chỉ một lát sau, khi đã đến giờ làm việc, con đường lại rộng ra và vắng lặng
- Chỉ còn những âm thanh của bầy chim ríu ran trên vòm cây
-
c. Kết bài
- Suy nghĩ của em về khung cảnh đường phố vào buổi sáng
- Tình cảm của em dành cho con đường ấy
- Gợi ý: Hình ảnh con đường ấy, có lẽ với đôi người sẽ chẳng có gì đặc biệt. Nhưng đối với em thì nó là cái gì đó thật khó gọi tên. Bởi nó đem đến cho em những cảm xúc thật thanh bình và thoải mái. Mỗi khi được nhìn ngắm đường phố ấy, từ ban công nhỏ trước phòng ngủ, em lại cảm thấy thư giãn vô cùng.
Hình như người làng em khi đi xa, nghĩ về quê mình, đầu tiên đều nghĩ đến con sông quê.
Con sông không biết bắt nguồn từ những ngọn suối nào trên dãy Trường Sơn trùng điệp với những ngọn núi xanh biếc, xa xôi kia. Khi đi qua làng em, nó chảy êm ả, dịu dàng như để mọi người đủ thời gian để ngắm làn nước trong xanh của nó. Chỗ rộng nhất của nó khi qua làng cũng chỉ khoảng vài mét. Dòng sông như lặng đi trước cảnh đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ. Đôi lúc từ trên ngọn tre cao vút, một chú cò trắng như vôi, mắt lim dim, giật mình nhìn thấy bóng mình soi trong đáy nước.
Ngay giữa làng em là con đường chạy thẳng xuống bờ sông, gặp bến đò, rồi nối với con đường bên kia sông. Người làng đi lên huyện lên tỉnh, qua làng khác đều theo con đường ấy mà đi, khiến cho bến đò lúc nào cũng đông người qua lại. Chúng em cũng ngày ngày qua bến đò ấy mà đến trường. Sáng nào, dòng sông cũng; xao động vì những chuyến đò qua lại. Mặt nước sông phẳng lặng cuộn lên những lớp sóng nhỏ dưới lưng đò, xô nhau lăn tăn chạy mãi vào bờ khiến cho buổi mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh nho nhỏ. Trên màu xanh biếc của nước sông và lá tre, nổi lên màu trắng của áo học trò, màu vàng của đám cây ô rô, cóc kẻ pha lẫn với màu đỏ rực của khăn quàng thiếu niên. Tiếng chuyện trò nghe râm ran vang vọng mãi đến đầu sông. Đó là những ngày rất đẹp trên con sông.
Gặp những ngày mưa lũ, con sông không êm ả đi qua làng. Nó mang dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu bọt, réo sôi và vội vã chảy đi như muốn đua nhanh sức mạnh dư thừa dó ra biển để tránh ngập lụt cho đồng ruộng, xóm làng. Trên bờ, những ngọn tre oằn oại cả thân mình như tuyệt vọng giục dòng nước chảy nhanh hơn. Những ngày ấy, qua đò để đến lớp thật là một công việc vất vả. Mưa và gió vi vút trên sông làm chúng tôi ướt lạnh. Con đò khó nhọc nhích từng quãng ngắn và thường không đến bờ đúng nơi quy định.
Dù có những ngày vất vả như thế, em vẫn yêu tha thiết con sông quê mình bằng một tình yêu muôn thuở – tình quê hương.
Lão Hạc là 1 người nông dân nghèo, sống cô độc, chỉ có 1 con chó mà lão gọi là cậu Vàng để làm bạn. Con trai lão do không có tiền lấy vợ nên bỏ đi làm ở đồn điền cao su. Lão phải đi làm thuê làm mướn để kiếm sống. Sau 1 trận ốm dai dẳng lão không còn đủ sức để đi làm thuê. Cùng đường, Lão phải bán con chó mà lão rất mực yêu thương. Rồi Lão mang số tiền dành dụm được và mảnh vườn sang gửi ông Giáo. Sau đó mấy hôm liên lão chỉ ăn khoai, sung luộc, rau má. Một hôm lão sao nhà Binh tư xin ít bả chó nói là đánh bả con chó nhà nào đó để giết thịt nhưng thực ra lão dùng bả chó để kết liễu đời mình. Cái chết của lão rất dữ dội, chẳng ai hiểu vì sao lão chết trừ ông Giáo và Binh Tư.
Mẹ thường bảo em trời mưa hay nắng đều có ích cho cây cối, mọi sinh vật trên đời. Riêng em, em lại thích những cơn mưa vì lúc đó em có thể ngồi bên cửa sổ để ngắm nhìn cảnh vật. Một buổi trưa nọ, trời đang nắng bỗng có đám mây đen kéo đến che kín bầu trời, tiếng sấm chớp vang lên. Em thích thú reo lên: “A! Mưa rồi!”
Cơn mưa đến bất chợt như một đứa trẻ chơi trò trốn tìm. Bầu trời trước đó rất trong xanh, nắng cũng vàng rực, em đang ngồi làm bài bên cạnh khung cửa sổ. Vậy mà chỉ một lát sau bầu trời đã tối sầm, u ám. Cơn gió mang hơi nước lành lạnh thổi đến khiến cả căn phòng em mát mẻ hơn. Chú mèo mun đang nằm cuộn tròn ngoài gốc cây nghe tiếng sấm hốt hoảng nhảy qua khung cửa sổ, sà vào lòng em. Những chú chim trên cành lúc nãy còn hát véo von giờ đã bay về tổ. Em thấy thương tổ chim sâu nhỏ dưới tán lá me, biết mẹ chúng có về kịp trời mưa không. Gió mỗi lúc một mạnh hơn và lạnh buốt mang theo những hạt mưa rào. Rồi mưa mỗi lúc nặng hạt, mưa trắng xóa khung cảnh phía trước. Ngoài đường những chiếc xe chạy thật nhanh để tìm chỗ trú. Các cô chú đi đường mặc vội áo mưa. Cơn mưa hơn nên con đường chẳng còn bóng xe nào qua lại. Chú gà trống ham chơi nên không tìm chỗ nấp, chú ướt lướt thướt kêu chim chíp tìm mẹ. Em cầm dù chạy ra gốc cây lấy lá che cho chú khỏi ướt. Trong tổ chim sâu, chim mẹ đã về kịp trời mưa để giữ ấm cho con. Em vui sướng như được chính mẹ mình ủ ấm.
Mưa rơi lộp bộp mái nhà, chảy thành dòng xuống máng hứng nước của ba. Những cành cây cam, cây khế xòe rộng ra để hứng những dòng nước mát lành. Luống rau muống của mẹ trồng cười hả hê thích thú. Chỉ có những nụ hoa mười giờ là cụp mặt xuống buồn rầu.
Một lát sau mưa tạnh, mưa tạnh nhanh bất chợt như khi đến. Chỉ còn gió ở lại cuốn những đám mây đen đi mất như người nghệ sĩ vén bức màn sân khấu. Ánh mặt trời dần hiện ra chiếu những tia nắng ấm áp khắp mọi nơi. Mọi người vui vẻ tiếp tục đi trên đường. Chú gà con tìm được mẹ nên kêu chim chíp vui mừng. Cây cối rung rinh theo cơn gió như cảm ơn cơn mưa đến đúng lúc. Sau cơn mưa bầu trời trong xanh trở lại, em ngước mắt nhìn qua khung cửa sổ chợt thấy chiếc cầu vồng thật đẹp. Chiếc cầu vồng bắc ngang bầu trời như chiếc cầu vô tận của thiên nhiên.
Em thích những cơn mưa bất chợt như thế, mưa làm sạch sẽ đường phố, khiến cây tươi tốt hơn. Không chỉ thế mưa còn gợi cho em nhiều kỉ niệm đẹp về tuổi thơ tắm mưa cùng các bạn.
Trên khắp dải đất Việt Nam, có biết bao nhưng danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp, có biết bao sắc cảnh non nước trữ tình. Và đặc biệt, trên mảnh đất Nam Định quê hương em có dòng sông hồng vắt ngang qua để bồi đắp biết bao phù sa nuôi đất đai màu mỡ, và dòng sông Hồng cũng giúp cho quê hương em trở nên tươi đẹp hơn muôn phần.
Dòng sông Hồng đúng như tên gọi của nó, có dải nước màu đỏ nhạt như sắc hồng do mang nặng phù sa. Sông Hồng rất dài và rộng, dường như nó dài đến vô tận vậy. Dòng sông ấy nối liền qua rất nhiều tỉnh thành trên vùng Bắc Bộ, hình thành nên vùng đồng bằng sông Hồng, là một trong hai vựa lúa nước lớn nhất cả nước. Sông hồng chảy quanh năm suốt tháng, cung cấp phù sa cho những bãi bồi hai bên sông, giúp các bác nông dân có những vụ mùa bội thu.
Sông hồng trĩu nặng phù sa, dòng sông quê em nước chảy êm đềm, những buổi bình minh và hoàng hôn, dưới sắc màu ửng đỏ của bầu trời chiếu xuống mặt nước, nước sông như đỏ thêm mấy phần. Nhìn từ xa, con sông như dải lụa đào vắt ngang qua nơi đây, hai bên bờ là những nương dâu nương ngô, là những bãi khoai bãi bạc của các bác nông dân gieo trồng. Những hàng cây xanh xanh dưới ánh nắng vàng chiếu xuống dòng sông tạo nên một bức tranh đồng quê thanh bình đến lạ. Trên mặt nước thường có những gợn sóng li ti mải rong chơi đuổi mình theo cơn gió mùa hạ, đôi khi mặt nước lại nhộn nhịp tiếng cá bơi lội. Dòng sông Hồng là nơi có nhiều những chuyến tàu chở hàng đi qua, mỗi chiều cùng bè bạn rong chơi trên triền đê, chúng em lại thích thú lắng nghe âm thanh tiếng tàu kêu bing boong trên mặt nước, rồi có những ngày hè dòng sông mát rượi là nơi vui đùa của trẻ nhỏ. Hai bên bờ sông đều có những nhánh sông khác dẫn nước vào đồng ruộng phía sâu trong bờ, những nhánh sông ấy đều là nguồn dẫn dinh dưỡng vào đất mẹ để nuôi lớn những cây trái, để làm những vụ mùa thành công. Mỗi chiều về, những đàn cò trắng thi nhau bay lượn trên mặt nước, có những chú có bay sát mặt nước rồi để lại những bọt nước trắng xóa ở phía sau. Ôi, con sông quê em mới đẹp làm sao.
Dòng sông quê hương là nơi ghi dấu bao kỉ niệm, bao bóng hình quê hương. Em yêu biết mấy con sông quê hương em, yêu biết bao sắc cảnh non nước của quê hương mình. Dù mai này có đi tới những vùng đất mới, em vẫn sẽ không bao giờ quên được con sông Hồng quê
Trung bình cộng từ 1 đến 25 là:
(1 + 25) : 2 = 13
Đ/S : 13
năm 2016