Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cô Tô hiện lên thật trong sáng, tinh khôi trong buổi sáng đẹp trời: Bầu trời trong sáng, cây thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc, đậm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa. Ngỡ như đất trời biển Cô Tô được rửa sạch, được tái tạo để hoá thành một cảnh sắc trong sáng tuyệt vời. Để “vẽ” được bức tranh toàn cảnh của đảo Cô Tô sau cơn bão, tác giả phải công phu lắm mới chọn được những hình ảnh tiêu biểu: Bầu trời, nước biển, cây trên đảo, bãi cát, và đi với những hình ảnh ấy là một loạt tính từ chỉ màu sắc và ánh sáng: bầu trời thì trong trẻo, sáng sủa, cây trên biển thì xanh mượt, nước biển lam biếc, cát lại vàng giòn. Có được cảnh sắc đẹp như vậy là do nhà văn đã chọn được vị trí quan sát từ trên điểm cao trên nóc đồn để nhìn ra bao la Thái Bình Dương bốn phương tám hướng, quay gót 180 độ mà ngắm, toàn cảnh đảo Cô Tô... mà càng thấy yêu mến hòn đảo như bất cứ người chài nào đã từng để ra và lớn lên theo mùa sóng ở đây. Sau cơn bão, thiên nhiên ở đảo Cô Tô hiện lên thật là đẹp. Phải chăng bức tranh đảo Cô Tô đẹp bởi có tình người của Nguyễn Tuân.
Sáng sớm,chim ca hót líu lo như chào mừng ngày mới.Ở rặng đông ông mặt trời đã bắt đầu đi lên một cách cực nhọc.Mặt trời đã lên đến ngọn tre,ông bắt đầu rải những tia nắng đầu tiên để chào một ngày mới.Thảm cỏ xanh tuơi đầy những cô bé cậu bé sương bé xíu bắt đầu tỉnh giấc.Ánh nắng len lỏi vào những thảm cổ điều đó làm thảm cỏ thêm lộng lẫy,kiêu sa
Nhân hóa:ông mặt trời,cậu bé cô bé sương
Tác dụng:làm mặt trời thêm gần gũi và thân thương với độc giả.Và làm cho giọt sương thêm phần kiêu kì,lộng lẫy
1 . Đề bài: Viết đoạn văn tả bầu trời buổi sáng có sử dụng phép nhân hóa.
Bài làm
Tôi thường thức giấc vào lúc sáu giờ kém để chuẩn bị đến trường, lúc này là khoảng thời gian mà tôi cảm thấy thoải mái nhất nhất. Mở cửa ra, trước mắt hiện lên một khung cảnh thật xinh đẹp. Bầu trời mang một màu xanh lam nhàn nhạt, chị Mây duyên dáng tô điểm thêm trên nền trời ấy vài gợn mây trắng xóa . Ông mặt trời vươn vai tỉnh giấc sau giấc ngủ thật dài, mỉm cười hé ra những tia nắng ấm áp đầu tiên để đón chào một ngày mới . Trước sân những khóm thược dược đua nhau khoe sắc, thu hút biết bao nhiêu nàng bướm trắng, bướm vàng về dạo chơi , rồi họ hàng nhà ong đua nhau về kiếm mật. Trong cái khí trời trong lành và mát mẻ ấy, chú gà trống với bộ lông màu đỏ tía dang đôi cánh to khỏe vỗ phành phạch rồi vươn cổ cất một tiếng gáy thật dài để chào buổi sáng, một buổi sáng tuyệt vời.
Cô Tô hiện lên thật trong sáng, tinh khôi trong buổi sáng đẹp trời: Bầu trời trong sáng, cây thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc, đậm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa. Ngỡ như đất trời biển Cô Tô được rửa sạch, được tái tạo để hoá thành một cảnh sắc trong sáng tuyệt vời. Để “vẽ” được bức tranh toàn cảnh của đảo Cô Tô sau cơn bão, tác giả phải công phu lắm mới chọn được những hình ảnh tiêu biểu: Bầu trời, nước biển, cây trên đảo, bãi cát, và đi với những hình ảnh ấy là một loạt tính từ chỉ màu sắc và ánh sáng: bầu trời thì trong trẻo, sáng sủa, cây trên biển thì xanh mượt, nước biển lam biếc, cát lại vàng giòn. Có được cảnh sắc đẹp như vậy là do nhà văn đã chọn được vị trí quan sát từ trên điểm cao trên nóc đồn để nhìn ra bao la Thái Bình Dương bốn phương tám hướng, quay gót 180 độ mà ngắm, toàn cảnh đảo Cô Tô... mà càng thấy yêu mến hòn đảo như bất cứ người chài nào đã từng để ra và lớn lên theo mùa sóng ở đây. Sau cơn bão, thiên nhiên ở đảo Cô Tô hiện lên thật là đẹp. Phải chăng bức tranh đảo Cô Tô đẹp bởi có tình người của Nguyễn Tuân.
Que e co rat nhieu canh dep nhung e thich nhat la canh dong lua chin . Ngay sat canh dong la con song trai dai nhu lua . canh dong lua chin vang chiu nang xuong tung hat , cac bac nong dan ra dong va nang niu tung hat lua . De tung bo lua len xe cho den khi day , troi nang gat tuy the cac bac nong dan van cam cui de tro lua ve. Ba e noi " nhung nguoi biet lao dong se duoc tra on thich dang , do la mot vu lua " . Thay cac bac nong dan lam viec ma khien e cung vui lay . e rat thich dong lua chin que e .
Tôi được bố mẹ đưa về quê chơi sau một năm học tập mệt mỏi. Đó là Nha Trang- nơi được mệnh danh là hòn ngọc xanh của Việt Nam. Sáng sớm, tôi tranh thủ dậy rất sớm để đi ra biển tập thể dục cùng cùng ngoại(câu trần thuật đơn). Lúc này, dường như mọi vật đang chìm vào giấc ngủ với những cô gió sớm ngang qua làm như lạnh thấu, ấy thế mà những con thuyền cũng đã dong buồm ra khơi.Lúc này, dường như Bác mặt trời đã thức dậy, bác tỏa những tia nắng đầu tiên, ấm áp xuống trần gian, làm ửng cả vừng đông.Tôi đứng quang sát mãi cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ mà thượng đế đã ban tặng cho đất nước Việt Nam.Những con sóng vội vã vào bờ ( trần thuật đơn). Những bãi cát trắng mịn màng dẫn bước tôi và ngoại đi cả một đoạn dài.Mây, trời và gió như hòa quyện làm một.Chắc hẳn, ai đã từng chứng kiến thì mới thấy được sự hùng vĩ của nó mà thôi
Tôi nhớ rằng có người từng nói với tôi "Mặt trời mọc đằng tây", điều này hoàn toàn sai. Các bạn đã đến quê tôi hay chưa? Quê tôi là một làng nhỏ ven thành phố Bảo Lộc dấu yêu. Trên quê hương tôi, phải nói rằng cảnh bình minh lên là đẹp nhất trong ngày, lúc ấy mặt trời yểu điệu như cô thục nữ vậy. Mặt trời từ chân núi dần dần nhô lên làm bầu trời thay đổi màu sắc, từ sắc đen đêm tối đến sắc đỏ của mặt trời và dần sáng hẳn, trông thật vi diệu.Bên cạnh cảnh mặt trời mọc là sự tỉnh giấc của những muôn thú khác, chim bắt đầu hót chào ngày mới, mẹ tôi đã dậy và ra đồng làm việc, những em bé đã oe oe khóc đón bình minh và tôi cũng đã đặt chân vào bàn học ôn bài trước khi đến trường. Có thể nói rằng, sự xuất hiện và tồn tại của mặt trời là tiền đề của hoạt động loài người chúng ta. Bình minh quê tôi là khoảnh khắc đẹp nhất . Tôi yêu giây phút ấy.
Lưu ý: Câu in đậm là câu trần thuật đơn có từ "là".
ĐOẠN VĂ TUY NGẮN NHƯNG MÌNH TỰ LÀM NÊN ĐỪNG CHÊ NHÉ!
Bài làm :
Hai ngày trước , tôi được bố mẹ chở về quê bà tôi chơi . Từ tờ mờ sáng , bà đã gọi tôi và mẹ dậy để ngắm cảnh mặt trời mọc . Phải nói , cảnh mặt trời mọc nên thật là đẹp . Ban đầu , từ trong đêm tối , bỗng tỏa ra một thứ ánh sáng , đó là ánh sáng của mặt trời , thứ ánh sáng đó đã phá tan màn đêm tĩnh mịch , yên tĩnh để bắt đầu một ngày mới . Rồi mặt trời tiếp tục mọc lên , mọc lên cho đến lúc mặt trời đã bay ra khỏi dãy núi, bay lên tận trời xanh thăm thẳm và phát ra ánh sáng chói lóa . Đến lúc đó , trời đã sáng . Tôi , mẹ và bà nội say sưa ngắm mặt trời đến nỗi quên cả thời gian . Rồi mọi người vào nhà , chuẩn bị những đồ ăn để chuẩn bị ăn sáng . Chắc hẳn , rất nhiều người muốn xem cảnh mặt trời mọc . Mặt trời mọc là một cảnh tượng thật hùng vĩ , tráng lệ .
THAM KHẢO!
Buổi sáng, em bước ra vườn nhà, thật mát rượu và diệu kì. Những hạt sương còn mãi lãng vãng chơi trên những cành hoa. Ban đầu, cảnh vật như thơ mộng bởi một lớp sương dày đặc như một tấm màn bao trùm cả không gian. Bỗng một tiếng kêu vang, thì ra đó là tiếng gọi mặt trời cũng anh gà trống và mấy chú chim sẻ non cũng thật chịu khó, dậy sớm đi tập bay.Đàn gà theo mẹ ra vườn kiếm ăn, từng tiếng kêu cục cục.....hòa chung với tiếng loa phát thanh sau nhà sao mà như 1 bản hòa tấu vậy. Vườn là một nơi không thể thiếu trong nhà của em. Buổi sáng bắt đầu cũng từ đó và khi chiều tà, kết thúc cũng từ đây.
Nếu ai đã một lần đọc văn bản Cô Tô của Nguyễn Tuân, chắc hẳn không thể quên được hình ảnh mặt trời mọc trên đảo. Cảnh bình minh ở nơi đây thật khác so với cảnh bình minh ở nơi khác. Bằng biện pháp so sánh vô cùng đặc sắc, thú vị, tác giả đã tạo nên một cảnh bình minh thật huyền ảo, đẹp đến mê hồn. " Sau trận bão... hết mây, hết bụi" một bầu trời thật quang đãng, sáng sủa khi mặt trời lên, bầu trời đó sạch như một tấm kính, có thể nhìn thấy thông suốt, nhìn xuyên qua cả bầu trời. " Mặt trời nhú dần lên... quả trứng thiên nhiên đầy đặn" ông mặt trời từ từ nhô lên cao, tròn trĩnh, đỏ tươi giống như lòng đỏ trứng, điểm thêm vẻ đẹp phúc hậu, rộng lượng, đầy sức sống cho mặt trời qua việc sử dụng biện pháp nhân hóa. Tác giả cũng thật khéo léo khi kết hợp cả biện pháp ẩn dụ, lấy hình ảnh quả trứng để nói đến mặt trời, lấy chiếc mâm bạc để diễn tả mặt biển. Hai thứ này giống như một mâm lễ phẩm dâng tặng những chài lưới trên biển, mong cho họ mãi bền chặt, giữ vững tinh thần lao động không ngừng nghỉ vốn có. " Vài chiếc nhạn mùa thu... là là nhịp cánh..." hình ảnh đó mới thật bình yên làm sao, thật ung dung, thư thái, khiến cho ai một lần đến nơi này cũng không thể nào quên cái vị ngọt ngào, đằm thắm của đảo Cô Tô. Thật lộng lẫy, huy hoàng, thơ mộng biết bao!
Hơi nhiều nha bạn
tk
Ò… ó… o… Tiếng gà gáy dõng dạc xé rách màn đêm, kéo ánh bình minh về với mặt đất. Từ phía xa, ông trời đủng đỉnh nhô lên cao, rải từng lớp ánh sáng một xuống mặt đất. Thoạt đầu, là những tia sáng đỏ cam, đỏ rực, chúng mạnh mẽ kéo lớp màn đen đi, nhuộm hồng cả bầu trời, cây cối. Sau đó, mới dần đến những tia sáng trắng trong, đây mới là ánh sáng của ngày mới. Theo mặt trời lên cao, cảnh vật cũng dần thức tỉnh. Hàng cau trước sân rũ mình, làm rơi từng đợt sương như muôn vàn hạt ngọc. Vạt cỏ ven đường, ven sông ướt nhẹp, cố vươn mình lên để tìm ánh nắng sớm mà sưởi ấm. Những cơn gió mát rượi, thổi nhè nhẹ như vỗ về. Chúng gợn lên từng đợt sóng lăn tăn trên mặt hồ, trên những vũng nước đọng lại ven đường sau trận mưa đêm qua. Các cánh cổng khép kín đã được mở ra, tiếng người đi lại, trò chuyện, tiếng quét sân soàn soạt.. vang vọng khắp không gian. Đó là âm thanh của ngày mới, của cuộc sống thường nhật.
tk
Sau khi học xong văn bản “Cô Tô”, em rất ấn tượng với cảnh mặt trời mọc trên đảo Cô Tô. Cảnh mặt trời mọc trên biển là một bức tranh tuyệt đẹp, rạng rỡ, tráng lệ. Cảnh tượng đó được đặt trong một khung cảnh bao la, rộng lớn, hết sức tinh khôi. “Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây hết bụi”. Tác giả đã dùng những hình ảnh so sánh độc đáo. “Mặt Trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn”; “Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông”. Cảnh Cô Tô thật trong sáng và tinh khôi. Nguyễn Tuân là người có tài quan sát và miêu tả, sử dụng ngôn ngữ chính xác, tinh tế, độc đáo; có lòng gắn bó và có tình yêu quê hương đất nước. Bài văn cho ta thêm hiểu biết và yêu mến một vùng đất của Tổ quốc – quần đảo Cô Tô.