Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài làm
“Thầy bói xem voi” là truyện ngụ ngôn có ý nghĩa phản ảnh những con người chỉ đánh giá sự vật, hiện tượng phiến diện, không có cái nhìn bao quát. Câu chuyện để lại trong lòng người đọc nhiều suy nghĩ, cần phải hoàn thiện bản thân mình hơn, đặc biệt trong cách nhìn nhận cuộc sống này. Truyện tạo ra tiếng cười hài hước, dí dỏm nhưng có ý nghĩa châm biếm, mỉa mai sâu cay.
Truyện ngụ ngôn “Thầy bói xem voi” kể về câu chuyện xem voi của 5 ông thầy bói. Cả 5 ông đều có sự khiếm khuyết của bản thân mình nên đánh giá con voi chỉ từ một phía, mà từ đó đã nói lên được tổng thể con voi như thế nào. Đây là một cách đánh giá không đúng bản chất, chỉ đi vào 1 khía cạnh, quá cục bộ, địa phương. Và cuối cùng chính là cuộc ẩu đả của 5 ông thầy, vì ai cũng nhận phần đúng về phía bản thân mình.
Đây thực sự là một câu chuyện có ý nghĩa giáo dục con người ta, cần phải có cái nhìn tổng thể trước khi đánh giá một việc gì đó.
Ngay cạnh lối xuống ao, mẹ em trồng một khóm mướp hương. Khi cây mướp lớn và bắt đầu vươn những ngọn dài, bố đóng bốn cọc tre để làm thành chiếc giàn chắc chắn. Chẳng mấy chốc, cây mướp đã leo kín cả bốn phía xung quanh. Gốc mướp có kích thước bằng ngón chân cái, màu xanh sẫm. Dây mướp bám chặt vào giàn nhờ hàng trăm chiếc tua cuốn như những cánh tay đắc lực của cây. Mướp nở hoa vào cuối xuân và kết trái khi bước sang mùa hạ. Hoa mướp có năm cánh, màu vàng tươi, thu hút rất nhiều ong bướm. Quả mướp hình trụ dài, dáng hơi cong và to bằng cổ tay. Mướp non có màu xanh nhạt với những đường vân dọc thẫm màu. Quả mướp khi già có màu vàng nhạt, phần ruột xơ lại, hạt cũng cứng dần và chuyển sang màu nâu đen. Mướp hương có rất nhiều cách chế biến, có thể xào với lòng gà, vịt hoặc để nấu canh cua, ăn rất thơm ngon. Sau mùa mướp, mẹ dành lại quả to đẹp nhất trên cây, chờ cho tới khi thật già. Sau cùng, mẹ tách những hạt chắc mẩy để làm giống cho mùa mướp sang năm. Phần xơ mướp mẹ dùng để rửa bát đũa. Ngắm nhìn giàn mướp em lại nhớ về hình ảnh cả gia đình sum họp trong bữa cơm ngon với bát canh chứa chan tình yêu thương của mẹ.
1.
Học tập luôn là tài sản quý giá của con người. Học tập giúp chúng ta mở mang trí óc,biết được nhiều điều xung quanh chúng ta.Ta có thể học theo nhiều cách ngoài thầy cô,cha mẹ, ta còn nên học tập bạn bè,những người hiểu biết rộng hơn chúng ta để thu nhập được một số lượng lớn kiến thức mà mình chưa có hay chưa từng biết đến. Cuộc đời con người chỉ có một con đường dẫn đến thành công là học tập. Nếu như không học học chúng ta sẽ có hiểu biết hạn hẹp, đầu óc sẽ trở nên lú lẫn và từ đó mà ta chẳng thể làm được điều gì cả.Thử nghĩ xem nếu bạn không học mà tình cờ muốn mua một loại thuốc trong khi bản thân lại không biết chữ thì làm sao bạn có thể mua được nó ;bạn không biết tính toán thì sao mua được đồ ăn? Khi không học chúng ta sẽ khó xử như thế đấy vậy nên chúng ta phải học. Học có chất lượng để hiểu biết,để tận hưởng được hết những trải nghiệm quý giá trong cuộc đời.
Xin lỗi bạn mik là hs mới nên chưa biết gạch chân. Bạn tự tìm CDT nha!
2.
a)
Trường THCS.......( tên trường bạn)- ngôi nhà tứ hai của tôi, đó là 1 nơi đã chứa đựng rất nhiều kỉ niệm tuổi thơ tôi. Sân trường rộng, thoáng đãng, rợp bóng mát của những cây xanh táo. Mùi hương hoa sữa thơm thoang thoảng, đi theo làn gió mang đến cho chúng tôi một mùi thơm ngọt dịu, man mát. Dãy phòng học 3 tầng gồm ... lớp( bạn tự viết vào nha!). Mỗi phòng học đều có các trang thiết bị đầy đủ. Trước dãy phòng học, anh cột cờ cùng với ngôi sao vàng 5 cách trên nền đỏ tung bay ngạo nghễ như muốn nhắc nhở chúng tôi phải luôn ghi nhớ công ơn các anh hùng liệt sĩ đã hi sinh vì nền độc lập dân tộc. (Chi tiết này bạn có thể bỏ vì cái này là của trường mik) Dãy nhà hiệu bộ gồm các phòng chức năng giúp ích cho chúng tôi rất nhiều trong học tập. Trường tôi là thế đó. Một ngôi trường tuy ko đẹp lắm nhưng nó như 1 sân chơi tuổi thơ, lưu giữ những kỉ niệm êm đềm bên thầy cô, bạn bè và cho ta những kiến thức bổ ích. Đó là lí do vì sao tôi yêu trường tôi đến thế.
Bạn tự tìm DT, CDT nha!
b)
Ngôi trường THCS.... ko chỉ là 1 khu vườn tri thức mà còn là nơi chúng em vui chơi, giải trí. Ở sân trường được thầy cô và chúng em trồng nhiều cây và hoa khác nhau, chúng em cùng nhau chăm sóc cho cây và hoa mau lớn để trường em thêm đẹp. Em rất yêu những bông hoa trong trắng nhưng thật mĩ miều, e ấp. Em rất thích mỗi sáng thứ hai, được cùng các bạn chào cờ ở sân trường. Anh cột cờ như cho em thêm yêu tổ quốc mình với sắc đỏ thắm. Chúng em cùng lắng nghe lời thầy cô bảo ban hướng dẫn để thực hiện đúng nội quy của trường và học thật tốt và khắc phục những điểm yếu của mình. Ba mẹ em nói là đi học con phải ngoan và làm theo lời cô giáo dặn, và chúng em không ăn bánh kẹo và xả rác làm dơ lớp học. Chúng em rất yêu ngôi trường mới này, chính vì thế chúng em ý thức giữ gìn cho ngôi trường luôn sạch sẽ và tươi mới mãi mãi. Tuần nào ba mẹ cũng đưa em đến trường, em được gặp thầy cô giáo, gặp bạn bè và biết được nhiều điều mới lạ.
Bạn tự tìm từ mượn nha! Có khá ít đó!
Đc rồi, mik ko mong bn sẽ k cho mik nhưng mik mong bài của mik sẽ giúp ích cho bạn trong học tập
Chuyển từ Tiểu học sang Trung học cơ sở quả là một thử thách lớn đối với nhiều học sinh lớp 6 trong đó có cả tôi: thầy cô mới, bạn mới, chương trình học mới, phương pháp học mới,… Tôi đã gặp biết bao khó khăn và rắc rối. Nhưng tôi may mắn vì có những người bạn tốt, các bạn đã giúp đỡ tôi rất nhiệt tình để tôi thích nghi với môi trường mới. Quỳnh Anh là một người bạn tốt như thế của tôi. Quỳnh Anh có thân hình cân đối, có vầng trán cao và rộng. Quỳnh Anh học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Toán và môn Ngữ Văn. Các thầy cô đều rất quý Quỳnh Anh. Dù học giỏi nhất lớp nhưng Quỳnh Anh không bao giờ tỏ ra kiêu ngạo mà bạn luôn chan hoà, sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Vì thế, trong lớp ai cũng quý mến bạn. Trái ngược hẳn với Quỳnh Anh, tôi là một học sinh học yếu lại rất hậu đậu. Hôm nào đi học, tôi cũng quên không sách thì vở, bài tập chẳng bao giờ làm được đầy đủ. Cả lớp thường gọi tôi là Nô-bi-ta một cách đầy chế giễu. Các bạn trong lớp chẳng ai thích chơi với tôi cả. Chỉ có Quỳnh Anh là thường xuyên quan tâm, nhắc nhở tôi chép bài và làm bài. Nhưng vì mặc cảm, tôi thường né tránh sự giúp đỡ của Quỳnh Anh. Chỉ từ khi cô phân công Quỳnh Anh kèm cặp tôi trong học tập thì tôi có trốn cũng không được. Sáng nào đến lớp, bạn ấy cũng kiểm tra bài học và bài làm của tôi. Nếu tôi không làm hoặc không học bài đầy đủ thì bạn ấy sẽ báo cáo với cô giáo chủ nhiệm. Và đương nhiên, cô sẽ gọi điện về báo cho bố mẹ và tôi sẽ bị ăn đòn. Những buổi chiều không phải đi học, Quỳnh Anh lại dến nhà tôi để giảng bài cho tôi. Những phần tôi không hiểu, bạn đều kiên nhẫn giảng đi giảng lại cho đến khi tôi hiểu mới thôi. Dù phải giảng nhiều lần nhưng không bao giờ Quỳnh Anh cáu gắt, quát mắng tôi. Nhờ sự giúp đỡ của bạn ấy, điểm số của tôi dần dần nhích lên. Tôi không còn sợ mỗi khi bị thầy cô giáo gọi đến tên. Các bạn ở trong lớp cũng không còn xì xào, chế giễu mỗi khi tôi lên bảng. Thỉnh thoảng, tôi còn được thầy cô khen trong học tập. Từ việc khó chịu với sự quản lí của Quỳnh Anh, tôi càng ngày càng hiểu và cảm mến bạn. Khi việc học tập của tôi có tiến bộ, thầy giáo lại tiếp tục phân công bạn ấy giúp đỡ một số bạn khác trong lớp. Với ai, Quỳnh Anh cũng nhiệt tình hết sức và nhờ đó, sức học của các bạn tiến bộ trông thấy. Cả lớp tôi ai cũng phục bạn, mọi người hăng hái học tập, thi đua lẫn nhau. Phong trào học tập của lớp sôi nổi hẳn lên. Quỳnh thực sự là một tấm gương tốt cả về học tập và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Tôi tự hứa với mình phải học tập thật tốt để không phụ công Lan đã giúp đỡ tôi.
Cứ mỗi mùa hè đến, Chúng tôi - những người giáo viên trẻ lại xung phong lên trên vùng núi Hà Giang để dậy học, thay cho các giao viên trên này để về quê thăm gia đình. Bản Tờ O nằm trên một cao nguyên đá dốc dếch, cả bản chỉ có mấy chục hộ. Ngôi trường nằm ở ngay đầu con đường vào bản. Nhìn tưởng như một ngôi nhà cấp 4, có tuổi đời khoảng 50 năm ở dưới xuôi vậy. Bên trong, trang thiết bị còn thô sơ hơn cả vẻ ngoài của nó. Bàn ghế không còn cái nào lành lặn, bảng thì đã tróc hết từng lớp sơn, phải dùng những lõi thỏi pin quét lên, viết không ăn phấn. Mái nhà thì chả khác nào bầu trời, thủng lỗ chỗ. Điều kiện khó khăn là thế, mà những người giáo viên ở trên đây vẫn cố gắng dậy học, họ vẫn đi vận động từng nhà một cho con em đi học, không lúc nào họ ca thán nửa lời.Họ luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, luôn phấn đấu vì một vùng cao có chư. Nghĩ đến đây tôi lại thấy thật đáng khâm phục họ. Là người giáo viên, tôi hứa mình phải thật cố gắng hơn nữa, để có thể san sẻ bớt phần nào những khó khăn của người giáo viên vùng cao.
Khí trời bắt đầu se se lạnh cũng là lúc mùa thu đến, là mùa đến trường của chúng em sau kì nghỉ hè thú vị. Không còn những ngày nắng chói chang của mùa hè , những cành phượng khoe sắc thắm thay vào đó là ánh mặt trời dìu dịu cùng theo bước em đến trường. Mùa thu có các loại bánh dẻo thơm ngon cùng em ngắm t răng đón chị Hằng nga trong đêm trăng rằm và múa sư tử. Những góc phố ngập tràn lá vàng rơi. Em rất yêu thích mùa thu.
Chúc bn hc tốt!
"Tiếng ve rộn rã báo hiệu mùa hè đã đến rồi đó . Có điều gì đó tươi mới đằng xa kia, sự trông chờ, bồi hồi, xao xuyến . Một năm học đã qua, thu nhận thêm được nhiều điều, và giờ ta đã lớn thêm nhiều . Đi trên sân trường một ngày nắng, phượng nở đỏ rừng rực một góc sân . Một cảm giác lâng lâng choán lấy tâm hồn . Xa bạn bè, thầy cô một thời gian ko phải là quá dài, nhưng đã đủ để có một niềm nhớ . Rồi sẽ đi đến với những niềm vui trong những ngày hè, một điều gì đó vui, một điều gì đó lạ . Hè về ! Những lần trao đổi say sưa, những lần chơi đùa, chờ nhé ! Thoang thoảng mùi của yêu thương và chờ đợi.
CHÚC BẠN HỌC TỐT