K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 12 2019

Everyone has their own habits, for example my friend has a habit of playing on the phone after waking up, and I have a habit of reading books before going to sleep. This habit may have been formed since I was young; my mother read me bedtime stories every night when I was not able to read. They could be fairy tales, parables, poems or lyrics. When I started reading well, my mother let me read my favorite books myself. At that time I used to read The famous detective Conan and Doraemon, and my bookcase was almost full with comics. Until I was older, my habit of reading before bed time was still maintained. Instead of just reading comic books before, now I choose to read more genres, such as short stories by domes and international writers, ghost stories, Kim Dung’s novels, books written by famous people such as Dreams from My Father, The Audacity of Hope by former US President Barack Obama, Living History by Hillary Clinton … Reading before bed time is not simply a habit, because it helped me a lot in my life. It helps me to improve my memory, learn more useful knowledge, and relax my mind after a long and exhausting day. I think that this habit is wonderful, and I am a lucky person to be both entertaining and learning at the same time.

14 tháng 10 2018

Bài Làm
Bạn bè ai cũng nghĩ rằng em hoàn toàn có thể tự hào về tất cả những gì mình có: một học sinh giỏi xuất sắc với nhiều giải thưởng, một liên đội trưởng năng nổ, hoạt bát. Dường như với mọi người, em không hề có khiếm khuyết. Vậy mà, đã có một lần em khiến cô giáo dạy văn rất buồn, thậm chí thất vọng về em. Đó là một bài học em không bao giờ quên. Năm học trước, nhân kỉ niệm Ngày mồng 8 tháng 3, trường em tổ chức cuộc thi sáng tác và bình thơ, truyện về chủ đề người phụ nữ. Mỗi học sinh sẽ sáng ãc một bài thơ, một truyện ngắn... hoặc bình về một tác phẩm văn học viết về người bà, người mẹ, hoặc về cô giáo,... tác một bài thơ, một truyện ngắn... hoặc bình về một tác phẩm văn học viết về người bà, người mẹ, hoặc về cô giáo,... Cô giáo dạy văn của em luôn động viên chúng em dự thi và hứa sẽ đọc giúp chúng em và sửa những lỗi nhỏ. Cô nói với chúng em đầy tin tưởng: — Lớp chúng ta có rất nhiều bạn học tô't và có năng khiếu văn học. Những giải cao nhất của cuộc thi này không thể không có tên học sinh lớp ta được các em ạ! Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, em có cảm giác cô đã nhìn và cười với em. Niềm kiêu hãnh trào lên và em tưởng tượng ra hình ảnh của mình đang đứng trên bục nhận phần thưởng, dưới kia cả trường đang vỗ tay rào rào hoan nghênh. Em mơ màng mỉm cười với chính mình. Nhất định em sẽ làm được! Suốt những ngày sau đó, em mơ màng với những ý thơ trong đầu. Em sẽ sáng tác thơ. Viết truyện thì bình thường quá, chỉ vài ba chi tiết là có thể thành truyện. Chỉ có thơ mới là địa hạt của sáng tạo. Ban đầu, em nghĩ sẽ viết về mẹ — người mẹ tảo tần sớm hôm nuôi nấng dạy dỗ em nên người. Nhưng viết về mẹ sẽ chỉ có những cơm nước, lợn gà, ruộng đồng,... rất khó nên thơ. Vậy em chuyển sang làm thơ về cô giáo: Cô giáo em với mái tóc mây bồng bềnh, dáng người tha thướt như một nàng tiên bước dưới những vòm cây xanh mướt... Em nắn nót những dòng thơ cầu kì: Cô giáo em một nàng tiên xinh đẹp. Mái tóc mây lướt nhẹ dưới vừng dương. Cô giáo em một thiên thần hạ thế. Viên phấn xinh là chiếc đũa thần kì. Cô giáo dạy văn cau mày lắc đầu: “Không được em ạ! Nên viết điều giản dị thôi. Sự cầu kì sẽ thành sáo rỗng đấy!”. Em run người vì tự ái. Cô không khen được chút nào trong khi những câu thơ kiều diễm thế kia... Vậy em sẽ viết truyện. It nhất đó cũng là sáng tạo chứ không phải là bình thơ — đi tán tụng sự sáng tạo của người khác! “Văn chưa được em ạ! Cô đã nói em nên viết điều giản dị thôi. Câu chuyện của em hơi cầu kì. Các em còn nhỏ, chưa có kinh nghiệm sáng tác, em thử viết những cảm nhận về một bài thơ hay xem sao!”. Em mệt mỏi lật lật xấp báo trước mặt. uể oải dừng lại ở những bài thơ. xấp báo này đến vài trăm tờ bao gồm cả những tờ báo Nhi đồng, Thiếu niên Tiền phong của chị gái em. Nay chị đã tốt nghiệp Đại học và đã đi làm, có nghĩa là những tờ báo “cổ xưa” lắm! Em lơ mơ giữa những trang báo đã nhuốm màu thời gian. Chợt một ý tưởng lóe lên: Hay... hay là em sẽ lấy một bài thơ trong những tờ báo cũ ấy...? Những tờ báo cũ không ai còn đọc. Có đọc cũng không nhớ... Ban giám khảo là các thầy cô giáo có ai đi đọc báo học sinh bao giờ? Em vội vàng lọc riêng những tờ báo Thiếu niên Tiền phong cũ kĩ của chị. Hồi hộp lật giở những trang thơ. Tìm những bài thơ viết về mẹ, về bà, về cô... Sau khi đọc đi, đọc lại nhiều lần, em tâm đắc nhất bài “Hoa đất” của một chị mãi tận Bắc Ninh. Em sướng run người. Đây chỉ là một cuộc thi nhỏ của trường em, tác giả bài thơ mãi tận Bắc Ninh thì làm sao biết được? Bài thơ viết về mẹ, lời thơ rất giản dị nhưng sâu sắc - đúng như yêu cầu của cô giáo em. Em sẽ gửi thẳng lên trường mà không thông qua cô giáo: Chắc hẳn cô sẽ bất ngờ lắm! Cô giáo bước vào lớp, tươi cười nói với chúng em. (Em đã vô cùng hồi hộp và sung sướng khi thấy cô như vậy): — Các thầy, cô đã chấm xong vòng sơ khảo của cuộc thi sáng tác và bình văn. Đúng như cô dự đoán, lớp ta có rất nhiều bài đạt chất lượng tốt, rất có khả năng đạt giải cao! Cả lớp vỗ tay ào ào. Buổi học hôm đó vui hơn bao giờ hết. Tan giờ học, cô bất ngờ gặp riêng em. Em run run hồi hộp. Cô gặp em làm gì nhỉ? Để khen ngợi, động viên? Để bày tỏ sự bất ngờ? Em bước về phía bàn giáo viên, cố tỏ ra vẻ ngượng nghịu. Tươi cười đáp lại những lời chào ra về của học sinh rồi cô giáo quay sang em nghiêm nghị: — Bài thơ của em dược các thầy cô đánh giá rất cao. (Em ngây ngất sung sướng khi nghe cô nói những lời này). Nhưng cô muốn hỏi em một câu: chắc chắn đó là bài thơ do chính em sáng tác chứ? Em giật bắn người nhưng theo phản xạ vẫn lắp bắp: — Dạ... Vâng ạ! Cô nhìn sâu vào mắt em nghiêm khắc: — Em chắc chứ? Em có nhớ tác giả bài thơ đó là ai không? Trời ơi! Chuyện gì thế này? Tác giả bài thơ đó... Lê Nguyên Hương... Và tên cô giáo em cũng là... không, không thể như vậy được. Một người ở Hà Nội, một người ở Bắc Ninh... — Cô không muốn trách phạt em nhưng phải nói rằng cô rất thất vọng... Em là một học sinh giỏi có năng khiếu và cô đã hướng dẫn em đúng hướng... Nhưng em đã không phát huy khả năng của mình mà lại hành động rất thiếu suy nghĩ. Cô mong em sẽ có quyết định đúng. Mặt đất như sụp xuống dưới chân em. Em lặng người, đứng trơ ra vì xấu hổ. Cô giáo đã đi rồi nhưng em vẫn đứng đó, chỉ nhúc nhích một chút thôi là em sợ mọi người nhìn thấy bộ mặt dối trá của mình. Cô giáo không nói sự thật này với ai hết nên cả lớp sửng sốt khi biết tin em rút tên mình khỏi danh sách dự thi. Điều này càng khiến em xấu hổ hơn nữa: Em đã khiến cô buồn bã, thất vọng về mình, tệ hơn nữa có thể em đã làm mất cả niềm tin nơi cô. Hơn một năm đã trôi qua, em chưa nói lời xin lỗi cô một lần. Em biết, chỉ có những việc làm cụ thể để sửa sai mới là lời xin lỗi đáng tin nhất. Đó là một bài học đắt giá thúc đẩy em học tập, rèn luyện để đạt được những kết quả cao nhất. Và trong thâm tâm, lúc nào em cũng muốn gửi đến cô lời xin lỗi chân thành.

9 tháng 1 2018

All of the special holidays in my country, I like Tet the most. Tet is an occasion to everyone get together in warm atmosphere. Before Tet holiday, Everyone prepares many things and decorates their house. I plant a lot of flowers in front of my house and buy many things such as clothes, foods ...

Besides, most of the streets also are decorated beautifully with colorful lights and flowers. During Tet, I spends more time on visiting my relatives, friends and colleagues. Especially, I give to each other the best wishes for the new year. Tet is an opportunity for children receive lucky money. There is a funny thing that people try to avoid argument or saying any bad things at Tet. I love Tet holiday!

9 tháng 1 2018

Tet is a national and family festival. It is an occasion for every Vietnamese to have a good time while thinking about the last year and the next year. At Tet, spring fairs are organized, streets and public buildings are brightly decorated and almost all shops are crowded with people shopping for Tet. At home, every is tidied, special food is cooked, offerings of food, fresh water, flowers and betel are made on the family altar with burning joss- sticks scenting the air. First-footing is made when the lucky visitor comes and children are given lucky money wrapped in a red tiny envelope. Tet is also a time for peace and love. During Tet, children often behave well and friends, relatives and neighbors give each other best wishes for the new year.

15 tháng 4 2017

Yêu cầu bạn đăng đàng hoàng, có dấu, không đăng nhiều lần, nếu không mình sẽ xóa câu hỏi của bạn.

30 tháng 9 2021

Watching television is my favourite activities I use to do in my free time. I love watching sports programs on Saturday mornings and cartoons on Sunday afternoons. I usually watch movie during all days of week after I have completed my homework at school. At night, I especially enjoy watching situation comedies and movies. If I have a huge number of  school work, I try to manage my schedule so that I will able to see at least 1 of my favorite TV shows. Watching TV isn’t the only indoor activity that I can do in my free time. I also have some other favorite activities  such as going shopping with my mother or friends and making paper flowers. However, when I have free time, I spend a lot of time on watching TV than other activities. Watching TV can support me not only relax but also build my knowledge about the open world.

Cre: Nói và viết về sở thích của bản thân bằng tiếng Anh (geography-vnu.edu.vn)

9 tháng 1 2018

As a traditional Vietnam family, I have a big family. My family has 6 members including my mum, my dad, my grandmother, my big brother, little sister and me. My mum's name is Lan. She's got short, black hair and brown eyes. She and my dad work in business of medicine. My dad's name is Phong. He's short. He's got black short hair. My little sister's slim. She's quit beautiful. She's got black long hair. My big brother's short like my dad. 20 years before, Vietnam was a poor country. Paying for cost of living of family with 3 little children comes to be a difficult problem, My mum and my dad have worked hard day by day, even my 60-year-old grandmother also had to buy foods to help apart. You know that's a difficult time, but now we grown up and my family's financial problems were improved. Thank life for everything.

9 tháng 1 2018

My family consists of 4 people. There are my husband, my two little son, and I. My husband is forty-three years old, and he works as an engineer. I am a doctor. my first son is a policeman, and the second one is still a student in primary school. We all have a busy lives in day. However in the evening after dinner, we sit together in the living-room talking, sometimes watching a funny movie. Then my sons go to their own rooms. On weekend, and with spare time, my family often went on to play with parents, it is very meaningful and fun. We love each other very much and expect to live together under the same roof forever. I feel very happy to be alive in this family.

9 tháng 1 2018

My name is Long and I’m a Vietnamese. I am twenty-four years old. I live in Ho Chi Minh city in the south of Vietnam.

I have a big family with six people. I have two sisters and a brother. My sisters are older and my brother is younger than me. My father is a teacher at a secondary school. He has worked for 35 years in the field and he is my biggest role model in life. My mother is a housewife. She is nice and she is really good at cooking. I love my family so much.
I’m a generous and easy-going person but when it comes to work I’m a competitive perfectionist. I’m also an optimistic and outgoing person so I have many friends and other social relationships. I enjoy reading, writing and doing math. I decided to become a Civil Engineer because I have always been fascinated by bridges, buildings, and skyscrapers. A degree in Civil Engineering enables me to achieve my goals and also gives me an opportunity to make a difference in the community.

Five years from now, I want to become a project manager of a construction project. As a project manager, my primary goals are managing people, set budgets, and making decisions of all kinds. I also want to speak English fluently so I can work with people from different countries.

9 tháng 1 2018

My name is Tram and I am from Binh Dinh province/Vietnam. I am currently studying Finance and Economics at Van Lang University. I was raised in Binh Dinh and when I was 18 I moved to Ho Chi Minh city to take my university study. Last year I went to Da Nang city to join the school’s exchange program. During my exchange I went backpacking with other backpackers from all over the city to other province/city across Vietnam. It was a fun experience. I think I have been fortunate enough to be able to live in different parts of our country and thus be able to broaden my horizon.

I have a strong interest in banking and financial services industry. The reason is I’d like to leverage my detail-oriented mind and apply the skills and knowledge that I have attained throughout my degree courses. I see myself as a people-oriented and over-achiever person. I demonstrated this through working in various group projects with different types of people in which I had been able to perform well.

My strengths are my attitude that I like to take challenges that I CAN do it, self motivated person, self disciplined I am a good team player as well as has a good ability to lead the team. I can adopt to any kind of environment. I am a good listener and quick learner.

My weakness is I can not tolerate any leniency in work

My short term goal is I want a such a platform where I can grow my career along with the organisation growth like yours and.

My Long term goal is I want to be one of the reason for the success of the organisation and I want to see your organisation as a bench mark to other organisations

I would like to be part of your company to further develop myself in banking field and to use my capabilities to serve both your company and your clients.

Thats all about me sir. Thank you for giving me such a wonderful opportunity.

11 tháng 5 2021

     I am in the school's English club and I will tell you about this club. It is a club where we can practice speaking English, and improve all our skills in English. We can learn a lot about other English speaking countries around the world as well. And while in it, you can even improve your confidence. You can get more career prospects by learning English, and this club has all the modern equipment you can use to improve your skills. Please join this club, it is very helpful for you