Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nội dung tấm biển treo ở cửa hàng “Ở đây bán cá tươi có bốn yếu tố:
+ Ở đây: có vai trò chỉ địa điểm
+ Có bán: vai trò chỉ hoạt động của cửa hàng
+ Cá: chỉ ra mặt hàng bán ra
+ Tươi: chỉ chất lượng của hàng hóa
1.
Nội dung tấm biển treo ở cửa hàng ("Ở đây có bán cá tươi") có bốn yếu tố:
- "Ở đây": thông báo địa điểm cửa hàng.
- "Có bán": thông báo hoạt động của cửa hàng.
- "Cá": thông báo loại mặt hàng.
- "Tươi": thông báo chất lượng mặt hàng.
Bốn yếu tố, bốn nội dung đó là cần thiết cho một tấm biển quảng cáo bằng ngôn ngữ.
2.
Có bốn vị khách "góp ý" về tấm biển ở cửa hàng bán cá:
- Ý kiến thứ nhất đề nghị bỏ chữ "tươi"
- Ý kiến thứ hai đề nghị bỏ chữ "ở đây”
- Ý kiến thứ ba đề nghị bỏ chữ "có bán"
- Ý kiến thứ tư đề nghị bỏ nốt chữ "cá”.
* Cả bốn ý kiến đều mang tính cá nhân, chủ quan và nguỵ biện.
- Nếu bỏ chữ "tươi", là làm mất đi sự khẳng định chất lượng cao của sản phẩm nhà hàng, tuy nhiên cũng còn có thể được chấp nhận.
- Đến ý kiến thứ hai đòi bỏ từ chỉ địa điểm "ở đây" mà nhà hàng cũng nghe theo thì đã khiến nội dung biển có phần tôi nghĩa và thiếu lịch sự đối với khách hàng.
- Khi bỏ đi cả chữ "có bán" chỉ để lại một từ "cá” là hết sức vô lí. Nó làm cho nội dung cái biển trở nên cụt lủn, tốì nghĩa.
- Đến ý kiến cuối cùng, đề nghị cất nốt biển đi vì "ai đi tới gần dây đều chẳng ngửi thấy mùi cá tanh lộn lên mà còn phải để từ "cá". Nhà hàng lại nhắm mắt nghe theo không dùng biển nữa.
3.
Những chi tiết làm ta cười là mỗi lần có người góp ý thì nhà hàng không cần suy nghĩ, "nghe nói, bỏ ngay". Ta cười vì sự không suy xét, ngẫm nghĩ của chủ nhà hàng, vì nhà hàng không hiểu những điều viết trên biển quảng cáo có ý nghĩa gì và treo biến quảng cáo để làm gì.
Nhưng cái cười bộc lộ rõ nhất ở cuối truyện. Ớ trên cái biển bị bắt bẻ đến nỗi chỉ còn chữ "cá". Người qua đường vẫn còn có người góp ý, chữ "cá" và tấm biển treo vẫn là thừa, chủ hàng cất luôn cái biển, thì ta bật cười, tiếng cười vang lên to nhất. Ta cười vì từng góp ý thấy có vẻ có lí nhưng cứ theo đó mà hành động thì kết quả cuối cùng lại thành phi lí. Ta cười to vì người nghe góp ý không biết suy xét, hoàn toàn mất hết chủ kiến.
4.
- Treo biển là một truyện hài hước, tạo nên một tiếng cười vui vẻ, phê phán nhẹ nhàng những người thiếu chủ kiến khi làm việc, không suy xét khi nghe những ý kiến khác.
- Khi được người khác góp ý không nên vội vàng hành động theo ngay khi chưa suy xét kĩ. Làm việc gì cũng phải có ý thức, có chủ kiến, biết tiếp thu có chọn lọc ý kiến của người khác.
1)Nội dung của tấm biển ó 4 yếu tố và có ý nghĩa:
- Ở đây: Địa điểm
- Có bán: Hoạt động
- Cá: Mặt hàng
- Tươi: Chất lượng của sản phẩm.
2) Có 4 người góp ý về cái biển:
- Ý kiến thứ nhất là bỏ từ "Tươi" đi, làm mất đi khẳng định về chất lượng tốt của sản phẩm, nhưng trong trường hợp này có thể bỏ được.
- Ý kiến thứ hai là bỏ " Ở đây" Làm câu trở nên cộc lốc, thiếu lịch sự với khách hàng.
- Ý kiên thứ ba là bỏ: " Có bán" Làm ra chiếc biển chỉ còn mỗi từ " Cá" lúc này, câu rất trống trơn, thể hiện ko tôn trọng và thiếu lịch sự với khách.
- Ý kiến cuối là hạ luôn cái biển. Mục đích đầu khi treo biển là để quảng cáo cho khách biết ở đây bán cá tươi, nhưng khi dỡ biển xuống, tác dụng của chiếc biển quảng cáo không còn nữa.
3) Đọc truyện này, những chi tiết làm em cười là những chi tiết người ta nhận xét về cái bảng. Khi dỡ cái bảng xuống là chi tiết đáng cười đc bộc lỗ rõ nhất. Vì khi ấy từ một chiếc biển đã bị dỡ hẳn sau những lời nhận xét của mọi người. Những lời nhận xét ấy nghe cũng rất đúng nhưng nếu xem lại hậu quả mà khi sửa cái biển thì lại rất phi lý.
4) Ý nghĩa:
- Khuyên người ta cần có sự tự tin và chủ kiến riêng cho mình.
Câu 1:
Nội dung tấm treo biển ở cửa hàng có bốn yếu tố:
- “Ở đây”: thông báo địa điểm cửa hàng.
- “có bán”: thông báo hoạt động của cửa hàng.
- “cá”: thông báo loại mặt hàng.
- “tươi”: thông báo chất lượng mặt hàng.
Bốn yếu tố này cần thiết cho một tấm biển quảng cáo.
Câu 2:
* Có 4 người góp ý về cái biển đề ở cửa hàng bán cá:
- Người thứ nhất bảo bỏ chữ “tươi”
- Người thứ hai bảo bỏ chữ “ở đây”
- Người thứ ba bảo bỏ chữ “có bán”
- Người thứ tư bảo bỏ nốt chữ “cá”
* Nhận xét : Cả 4 ý kiến đều mang tính chủ quan, cá nhân và ngụy biện
- Nếu bỏ chữ “tươi” là làm mất đi sự khẳng định chất lượng cao về sản phẩm nhà hàng, tuy nhiên vẫn có thể bỏ được.
- Nếu bỏ chữ “ở đây” thì làm cho nội dung biển có phần tối nghĩa và thiếu lịch sự.
- Khi bỏ đi cả chữ “có bán” chỉ để lại một từ “cá” là hết sức vô lí. Nó làm cho nội dung cái biển trở nên tối nghĩa và bị cụt.
- Ý kiến cuối cùng là cất nốt biển đi vì ai đi tới đây đều ngửi thấy mùi cá tanh nên không cần từ “cá”. Cửa hàng lại nhắm mắt nghe theo. Cho thấy : cửa hàng bán cá này không có lập trường riêng, ai bảo gì cũng nghe theo.
Câu 3:
* Những chi tiết làm em cười đó là mỗi lần có người đến góp ý thì cửa hàng không cần suy nghĩ mà nghe cái là bỏ ngay. Ta cười vì chủ cửa hàng không suy nghĩ cho kĩ trước khi quyết định. Một khi đã treo biển quảng cáo thì phải biết nội dung trên tấm biển đó có ý nghĩa gì và treo để làm gì.
* Cái đáng cười bộc lộ rõ nhất ở cuối truyện. Đến khi cái biển chữ còn mỗi chữ “cá” thì người ta vẫn góp ý là bỏ luôn chữ cá đi. Ta cười vì mỗi góp ý đều có lý nhưng nếu ta cứ làm theo thì cuối cùng lại phi lí. Đặc biệt, ông chủ của cửa hàng cá này không có chủ kiến.
1)Nội dung của tấm biển ó 4 yếu tố và có ý nghĩa:
- Ở đây: Địa điểm
- Có bán: Hoạt động
- Cá: Mặt hàng
- Tươi: Chất lượng của sản phẩm.
2) Có 4 người góp ý về cái biển:
- Ý kiến thứ nhất là bỏ từ "Tươi" đi, làm mất đi khẳng định về chất lượng tốt của sản phẩm, nhưng trong trường hợp này có thể bỏ được.
- Ý kiến thứ hai là bỏ " Ở đây" Làm câu trở nên cộc lốc, thiếu lịch sự với khách hàng.
- Ý kiên thứ ba là bỏ: " Có bán" Làm ra chiếc biển chỉ còn mỗi từ " Cá" lúc này, câu rất trống trơn, thể hiện ko tôn trọng và thiếu lịch sự với khách.
- Ý kiến cuối là hạ luôn cái biển. Mục đích đầu khi treo biển là để quảng cáo cho khách biết ở đây bán cá tươi, nhưng khi dỡ biển xuống, tác dụng của chiếc biển quảng cáo không còn nữa.
3) Đọc truyện này, những chi tiết làm em cười là những chi tiết người ta nhận xét về cái bảng. Khi dỡ cái bảng xuống là chi tiết đáng cười đc bộc lỗ rõ nhất. Vì khi ấy từ một chiếc biển đã bị dỡ hẳn sau những lời nhận xét của mọi người. Những lời nhận xét ấy nghe cũng rất đúng nhưng nếu xem lại hậu quả mà khi sửa cái biển thì lại rất phi lý.
Lên con thuyền thời gian về với những thiên truyện kể xa xưa, những trang cổ tích đã làm say đắm lòng ta từ thời trai trẻ. Hẳn thời thơ bé ấy có lúc ta tự hỏi tại sao cô Tấm lại có thể bước ra từ quả thị? Bao yếu tố tình tiết li kì ấy như một phép nhiệm màu thôi miên tâm hồn thơ bé còn nhiều ngây ngô của ta. Như mọi truyện cổ tích khác, Tẩm Cám cũng được dựng lên từ nhiều yếu tố li kì. Hãy đi sâu vào khám phá thế giới thần kì của thiên truyện để thấy hết ý nghĩa giá trị to lớn của nó và cũng để giải mã cho sự nghi hoặc đã được đặt ra từ thời thơ bé của ta.
Cổ tích là một loại truyện kể dân gian, là sản phẩm được hun đúc, kết tinh từ trí tưởng tượng của nhân dân. Khi con người bế tắc trước hiện thực cuộc sống thì tìm đến khát vọng ước mơ làm lối thoát và từ đó cổ tích đã ra đời. Được ra đời trong khi xã hội đã xuất hiện giai cấp nên cổ tích chủ yếu phản ánh sự đâu tranh xã hội, phản ánh mâu thuẫn giai cấp mà chủ yếu là mâu thuẫn giữa những kẻ áp bức và người bị áp bức. Như một yếu tố không thể thiếu của truyện cổ tích yếu tố thần kì góp phần vào việc giải quyết những mâu thuẫn ấy.
Quay trở lại với câu truyện Tấm Cám ta thây yếu tố thần kì đã xuất hiện như một sự tất nhiên không thể thiếu. Đọc cổ tích ta thấy không vắng bóng được hình ảnh của ông bụt, bà tiên đó là lực lượng thần thánh, siêu nhiên mang lại sự huyền bí, lạ kì và thúc đẩy tình tiết truyện phát triển, ông bụt, bà tiên thường hiền từ độ lượng, như người cha, người mẹ, chỉ có điều là họ có khả năng vô tận, có thể đem đến mọi điều may mắn mà người cha, người mẹ bình thường không phải bao giờ cũng đem đến cho con cái được. Và ông bụt trong Tấm Cám đã xuất hiện giữa cuộc đời khổ cực, bị mẹ ghẻ đày đọa, cô Tấm được cho quần áo đẹp đi dự hội, cho cô được lấy hoàng tử đế không còn sống cuộc sống cực khổ nữa. Những phép màu mà ông bụt ban cho Tấm trong truyện chúng ta cần chú ý đến đôi giày thần kì. Đôi giày nhỏ nhắn, xinh xắn kì diệu ấy đã trở thành vật giao duyên bởi nhờ nó mà cô thiếu nữ xinh đẹp kia mới biết và lấy được vua. Đôi giày đã là cái mối hôn nhân. Cái duyên của đôi lứa, đã mang lại hạnh phúc và giải thoát cho cuộc đời khổ cực của Tấm. Nếu không có đôi giày mang phép màu thần kì của ông bụt chắc Tấm sẽ mãi mãi là cô gái chỉ biết quẩn quanh làm công cụ lao dộng cho mụ dì ghẻ ác độc kia. Sự xuất hiện của yếu tố thần kì này góp phần thể hiện ước mơ khát vọng của nhân dân ta. Đó là khát vọng được thoát khỏi cuộc sống khổ cực, bị áp bức bóc lột, mơ ước có được cuộc sống hạnh phúc no ấm và bình đẳng. Như vậy, yếu tố thần kì này có vai trò nói lên khát vọng của con người trước hiện thực bế tắc không lối thoát. Trước hiện thực ấy không biết làm gì chỉ còn biết gửi gắm những nỗi niềm vào ước mơ, khát vọng.
Chưa dừng lại ở đó, câu chuyện còn được tiếp tục phát triển bằng các yếu tố tình tiết kì lạ nữa. Cô Tấm khi Cám hãm hại chết đi, nhưng kì lạ thay đã biến thành chú chim vàng anh xinh đẹp, rồi cây xoan đào, khung cửi dệt vải và cuối cùng là quả thị. Bôn lần hóa thân này, tác giả dân gian không đơn thuần nói lên sự luân hồi của con người, của cuộc đời như thuyết duy tâm của tôn giáo. Mà điều quan trọng ở đây tác giả dân gian muốn nói lên đó là sự phản kháng vươn lên quyết liệt của Tấm. Không chịu khuất phục trước cái ác, cái xấu, cái bất công, Tấm đã vươn lên bằng mọi giá và cuối cùng đã chiến thắng, mặc dù sự chiến thắng này có được là nhờ sự trợ giúp của các yếu tố thần kì. Sự phản kháng này của Tấm chính là cuộc đấu tranh giai cấp giữa người bị áp bức và kẻ áp bức. Vậy một lần nữa yếu tố thần kì lại góp phần thể hiện khát vọng ước mơ chiến thắng cái ác, cái xâu, áp bức bất công của nhân dân lao động. Nhờ vậy mà đưa đến kết thúc có hậu cho câu truyện, điều này phù hợp với tâm lí truyền thống nhân đạo xưa nay của dân tộc ta.
Có nhận xét về truyện cổ tích cho rằng:các yếu tố thần kì tham gia vào cốt truyện để giúp những nhân vật bất hạnh thay đổi số phận ,nhờ có sự hư cấu kì ảo này họ đều được hưởng hạnh phúc
Nội dung:
- "ở đây": chỉ địa điểm.- "Có bán": chỉ hoạt động kinh doanh của nhà hàng.- "Cá": chỉ mặt hàng đang kinh doanh.- "Tươi": chỉ chất lượng, chủng loại mặt hàng, phân biệt với chủng loại khác (cá khô chẳng hạn).- Người thứ nhất bình phẩm chữ "tươi" (Nhà này xưa nay quen bán cá ươn?)Ý kiến này không thoả đáng. Như trên đã phân tích, chữ tươi ở đây ngoài ý nghĩa chỉ phẩm chất (tươi) còn có ý nghĩa chỉ chủng loại (không phải cá khô), nên chữ tươi là cần thiết.- Người thứ hai bình phẩm hai chữ "ở đây" (Chẳng lẽ ra hàng hoa mua cá).Ý kiến này thoạt nghe có vẻ có lí. Tuy nhiên, trong nghệ thuật quảng cáo, hai chữ "ở đây" không thừa. Chúng có ý nghĩa tác động, tạo sự chú ý cho khách hàng (Ví dụ: A! Đây rồi. Cầy tơ bảy món).- Người thứ ba bàn về hai chữ "có bán".Có ý kiến cho rằng ý kiến này đúng một nửa (để chữ bán, bỏ chữ có). Chữ bán đúng là rất cần thiết, nó chỉ tính chất kinh doanh (bán chứ không mua) Không có chữ bán, e rằng khách hàng không biết nơi này bán cá (hãy đến mua) hay là mua cá (mang cá đến mà bán). Tuy nhiên, cũng như hai chữ "ở đây", chữ có cũng không thừa. Nó có ý nghĩa khẳng định, nhấn mạnh hoạt động kinh doanh của nhà hàng. Nếu bỏ chữ có, tấm biển vẫn đủ ý nhưng sức tác động trong quảng cáo sẽ nhẹ đi rất nhiều (so sánh ở đây bán cá và ở đây có bán cá).- Người cuối cùng bàn về chữ "cá".Ý kiến này vô lí nhất. Ai bán bất cứ mặt hàng gì, bằng cách này hay cách khác, cũng đều phải quảng cáo cho mặt hàng của mình. Không quảng cáo, ai biết nhà hàng có bán không mà đến mua, dù cá vẫn cứ bày ra đấy. Rất có thể đây cũng là cách chơi khăm của người láng giềng. Thấy anh hàng xóm ai bảo cũng nghe, không cần suy xét phải trái, anh ta bèn đưa ra lời góp ý phi lí nhất trong số các lời góp ý của mọi người. Thế mà anh chủ cửa hàng vẫn cứ nghe theo.. +)Nhân vật chính: người chủ quán bàn hàng+). Treo biển thuộc loại truyện cười nhằm phê phán những cái xấu, cái đáng cười ngay trong quần chúng nhân dân. Ở đây là tính chất thụ động, ba phải "mười bảy cũng ừ, mười tư cũng gật" của nhà hàng. Treo biển lên để quảng cáo là một công việc rất có ý nghĩa nhưng chính người chủ cửa hàng bán cá cũng không nhận thức được ý nghĩa đó, không có chủ kiến của mình, rốt cuộc treo lên rồi lại cất đi chỉ vì những ý kiến vô thưởng vô phạt. Việc làm khi đó vừa tốn công, phí sức lại vừa đáng chê cười.Câu 1 : Yếu tố kì ảo có vai trò như thế nào trong truyện Em bé thông minh : Không tồn tại trong truyện
Câu 2 : Nguồn gốc xuất thân của Thạch Sanh từ thế giới thần linh
Nội dung tấm biển đề treo ở cửa hàng có bốn yếu tố:
- Yếu tố 1: Ở đây. Chí địa điểm (bán cá) tức là cửa hàng này, xác định được vị trí cửa hàng
- Yếu tố 2: Có bán. Chỉ chức năng, mục đích là bán, chứ không phải là để trưng bày.
- Yếu tố 3: Cá. Chỉ sản phẩm bán là cá.
- Yếu tố 4: Tươi. Chỉ chất lượng hàng hóa