K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

#Ngontinh_review

[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]

Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??

Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??

Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...

[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]

✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!


0
Hôm nay khi mình đang ăn tối ở quán cơm thì có một bé gái vào mời mình mua đồ,lúc đầu thì mình từ chối nhưng bé nói với mình với một đôi mắt hồn nhiên và chân thành "chú mua hộ cháu đi ạ,10k thôi ạ,cháu hứa là sẽ về" ,mình mới hỏi là tại sao thì bé ấy nói với mình "dạ là để đủ tiền mua sữa cho mẹ cháu ạ,chú không tin thì chú ngồi đây để cháu mua về cho chú xem " mình lúc...
Đọc tiếp

Hôm nay khi mình đang ăn tối ở quán cơm thì có một bé gái vào mời mình mua đồ,lúc đầu thì mình từ chối nhưng bé nói với mình với một đôi mắt hồn nhiên và chân thành "chú mua hộ cháu đi ạ,10k thôi ạ,cháu hứa là sẽ về" ,mình mới hỏi là tại sao thì bé ấy nói với mình "dạ là để đủ tiền mua sữa cho mẹ cháu ạ,chú không tin thì chú ngồi đây để cháu mua về cho chú xem " mình lúc đó không do dự đưa cho bé 10k và một lúc sau bé quay lại trên tay là một lốc sữa fami.

Mình luôn tự hỏi trên đường về nhà,mình có được bằng cô bé đó chưa?Mình được ăn học tử tế,đọc nhiều sách,có thể kiếm được tiền...nhưng bản thân mình lớn lên đã được như thế chưa??hành xử đã bằng đươc bé ấy chưa?mình thấy các bạn rất thích đọc sách self help,vậy cho mình hỏi các bạn đọc cuốn đó để làm gì?để có động lực bản thân mình cố gắng hơn?để có thể kiếm được thật nhiều tiền?để có thể phát triển bản thân một cách tốt hơn?nhưng các bạn có được hành xử như cô bé ấy chưa?

Cách đây khoảng 6 tháng,mình gặp một bác ăn xin đứng ở trước cửa trường mình (DH FPT) chân run, đứng không vững bác đang cố gắng tìm một cái gì đó để tựa nên ra hiệu nhờ các bạn ở gần đó đến đỡ,thế nhưng mà các bạn ấy lại có vẻ mặt hoảng sợ và tránh xa,mình chạy vội đỡ bác ngồi xuống ghế đá và gửi bà một ít tiền.Các bạn có biết không,những bạn tránh xa bác ấy ăn mặc rất chất, rất sang trọng,rất hay ngồi trong thư viện đọc sách self help,có những người đã đọc Đắc Nhân Tâm,toàn bộ dạy con làm giàu,tôi tài giỏi bạn cũng thế....có một số bạn là gương mặt thân quen trong thư viện mượn sách nhưng không cần quẹt thẻ thế nhưng cách hành xử của các bạn ấy cho tới tận bây giờ làm mình không thể chịu nổi,không thể hiểu được,được học DH danh tiếng,nhà có điều kiện,đọc nhiều sách nhưng hành xử có lẽ không bằng một phần của cô bé trên kia...

Ngày xưa khi mình còn học ở trong miền nam,cô bạn của mình đang đứng trước cửa học thêm nhà thầy gọi đt thì bj một cậu bé giật điện thoại và bọn mình bắt được,khi bọn mình chuẩn bị đánh cậu bé thì thầy gọi bọn mình vào nói với bọn mình "tôi thấy một lũ đeo giày đánh một đứa bé đi chân đất " và hỏi ra thì biết cậu bé ấy cả một ngày chưa được ăn gì.Buổi học hôm đó thầy dạy chúng tôi mà không giảng bất kỳ một chữ nào.Vào thời điểm đó tôi được cùng thầy đến gặp thầy Nguyễn Ngọc Ký thày bị liệt hai tay hoàn toàn nhưng chữ viết của thầy rất rất đẹp,thầy nói với chúng tôi rằng "nhìn thấy thì cố gắng mà học hỏi lấy" và xin thầy ký 2 chữ "rèn luyện" treo ở phòng học của thầy.Vào mua hè năm đó (lúc đó chúng tôi đang học lớp 8) thầy đưa cho chúng tôi cuốn Đắc Nhân Tâm và bảo chúng tôi về đọc,sau hè chúng tôi lên lớp và thầy hỏi chúng tôi thấy thế nào về cuốn sách này tất cả mọi người đáp rất hay và ý nghĩa ạ,thế nhưng trưởng nhóm lại nói

-Sai rồi,chỉ có 30% là tốt 70% là xấu xa,vậy thì rất rất tệ mới đúng

-Tại sao lại rất tệ?

-Lừa đảo hơn,tinh vi hơn,chuyên nghiệp hơn

-Tại sao lại lừa đảo hơn,tinh vi hơn và chuyên nghiệp hơn?

-Tại vì mang theo sự ích kỷ của con người nhiều hơn,có mục đích nhiều hơn,vì tiền và vì chính sự bản thân của mình ngay từ ban đầu nhiều hơn

-Đúng rồi,hoàn toàn chính xác,chỉ có 30% là đúng thôi còn lại mọi thứ chỉ là xấu xa,tại sao ư?tại vì họ dạy các hành động có mục đích vì bản thân mình trước tiên sau đó rồi mới nghĩ đến người khác vì bản thân mình,đó chính là tận cùng của sự dối trá và lừa đảo,đây là cuốn sách bán chạy nhất thế giới,ai đọc xong đa phần đều yêu thích nó bởi vì nó giúp mọi người đạt được sự ích kỷ của bản thân mình ngay từ lúc đầu,thế giới này,sau này nhất định sẽ càng xấu xa hơn,tinh vi hơn

"Cuốn sách này giống như hành động của các em với cậu bé ăn xin trong năm ấy,ai cũng tưởng hành động đó là đúng đắn,nhưng không phải như thế,những thứ mà con người tôn vinh cho là cái đẹp những với một số người nó là thảm họa,là cái chết,là bước đường cùng,là sự giả dối...không ai biết được sự thật đằng sau nó là gì,những kẻ được đi học tự cho mình là soi sáng bóng tối nhưng lại đốt cháy hoàn toàn những thứ ở trong bóng tối ấy,những kẻ cầm đèn pin soi sáng cứ tưởng mình sang trọng thế nhưng đằng sau cái đèn pin là người cầm ấy đó mới thực sự là bóng dêm đen tối nhất"

Dạo gần đây tôi thấy các bạn đọc nhiều sách self self help,nhưng đọc nhiều sách không có nghĩa là có tri thức,phải biến những thứ trong sách thành hiện thực thì đó mới là tri thức,con người sống là nhờ vào hành động chứ không phải là vì tư tưởng,và phải cố gắng học tập rèn luyện trước tiên,phải biết xem xét hoàn cảnh của mình chứ đừng nghĩ "người ta trẻ hơn mình bé hơn mình còn làm giàu được",mình chỉ sợ các bạn không cố gắng học hành thì "đến bao xi chắc gì đã biết vác đúng cách mà ở đó đòi thành công" tôi cũng không biết các bạn giờ tìm kiếm động lực gì?nhưng các bạn có nên tự hỏi cô bé kia một ngày đi cả chục km để làm gì?thành công của của bạn đang tìm kiếm cố gắng vì điều gì?xinh đẹp hơn?thông mình hơn?giàu có và nổi tiếng hơn?nhiều người ngưỡng mộ hơn?nhiều lời khen hơn?với cô bé kia thì có lẽ thành công là đủ tiền mua cho mẹ một lốc sữa,với tôi là được đi ngủ với một thâm hồn thanh thản hơn và trái tim tràn ngập yêu thương

"Người con trai ấy biết đau buồn trước nỗi bất hạnh của người khác,biết sung sướng trước niềm hạnh phúc của mọi người xung quanh và hơn hết cậu ấy mong muốn những niềm hạnh phúc đến với tất cả mọi người.Đó là điều quan trọng nhất cảu một con người" (Trích bố của XuKa nói về Nobita trước đêm đám cưới của Nobita)


1
#ngontinh_reviewTên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn edit 📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không...
Đọc tiếp

#ngontinh_review

Tên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH

Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử

Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE

Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoại

Tình trạng: Hoàn edit

📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.
Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ danh là một trong 4 truyện top đầu. Bộ truyện này rất hay, không quá ngược tâm, không quá nặng nề. Cái gì cũng vừa đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi cùng đã khiến cho mình cảm thấy thoả mãn.

📷📷Truyện có một mô tuýp không mới. Nữ chính là một người con gái tài giỏi nhưng cô độc. Cô đã từng có gia đình, có ba mẹ, có em gái. Nhưng từng người một lần lượt cứ thế bỏ cô mà đi. Để lại trên đời một cô gái nhỏ. Cứ như vận mệnh của cô là sẽ phải cô độc cả đời vậy. Một cô gái cô độc đến mức khi quay trở lại quê hương, quay trở lại nơi mình sinh ra và lớn lên nhưng lại chẳng có nhà để về, chẳng có ai chờ đợi cô. Cô là một sinh viên xuất sắc tốt nghiệp chuyên ngành máy tính, ngoài ra cũng là một nhà văn mạng nổi tiếng. Nhưng mọi thứ đối với cô đều chỉ là phù du, cô cứ vật vờ sống vô mục đích, mọi thứ cô làm, đơn giản chỉ để khiến bản thân không suy nghĩ, muốn khiến bản thân trở nên bận rộn mà không phải ngày ngày đối mặt với sự cô độc của mình mà thôi.

📷📷Có lẽ cô sẽ cứ cô độc như thế, cứ sống không mục đích như thế. Nhưng số phận đã khiến cô thay đổi khi cô gặp anh. Gặp Từ Gia Diễn – nam chính của chúng ta. Tình yêu của cô đối với anh đó chính là “Nhất kiến chung tình” – vừa gặp đã yêu. Nhưng cũng có lẽ cô đã yêu anh từ lâu rồi, từ trước cả khi hai người gặp mặt. Cô đã bị anh thu hút từ cái ngày cô tình cờ xem được video anh thi đấu, vì thế ngay khi gặp được anh bằng xương bằng thịt, cô không thể tự chủ được mà cứ thế bị hút về phía anh. 📷📷

📷📷Nam chính Từ Gia Diễn của chúng ta là một nam chính đúng tiêu chuẩn ngôn tình. Muốn đẹp có đẹp, muốn tài có tài, muốn danh vọng có danh vọng. Nhưng để đạt được cái danh vọng đó, anh đã phải đánh đổi biết bao nhiêu, phải chịu đựng sự đay nghiến chỉ trích từ chính gia đình của mình. Chỉ bởi vì đam mê mà anh theo đuổi nó không phải là thứ mà ai cũng có thể hiểu được. Vâng, nam chính của chúng ta là một game thủ, hay nói chính xác hơn là một tuyển thủ lừng danh của eSport. Thực sự khi đọc truyện này mình cũng lần đầu tiên được biết đến môn thể thao điện tử được gọi là eSport. Anh là người tiên phong, là tượng đài vĩ đại của môn thể thao điện tử này. Anh là Pot – là Đại Thần của hàng nghìn hàng vạn người – và có lẽ, anh cũng chính là Đại Thần trong lòng Tô Trản..!~

📷📷Tình yêu của hai người rất nhẹ nhàng bình dị. Tô Trản quay trở về quê hương, thuê trọ tình cờ lại là hàng xóm của anh. Và thế là quá trình truy nam bắt đầu. Cách tiếp cận Từ Gia Diễn của Tô Trản không khiến mình cảm thấy phản cảm mà rất thú vị. Cô là một người biết tiến biết lùi, lại vô cùng thẳng thắn. Cô không hề giấu diếm việc mình thích anh, muốn cưa đổ anh. Nhưng cô cũng luôn biết chừng mực và kiên trì. Cô không đeo bám, không khiến anh thấy phiền. Cho dù anh từ chối nhưng cô vẫn lặng lẽ quan tâm anh, lặng lẽ bên cạnh và ủng hộ anh. Rồi mưa dầm cũng thấm đất, cho dù có lúc anh vẫn cố gắng đẩy cô ra xa, nhưng khi thấy người khác tán tỉnh cô, anh lại ghen, anh ăn dấm chua lúc nào không hay. Và cứ thế tình yêu chớm nở, họ đến với nhau như lẽ thường của tự nhiên 📷📷

📷📷Tình yêu nào cũng sẽ phải trải qua sóng gió, thử thách. Và tình yêu của hai người cũng vậy. Tô Trản yêu Từ Gia Diễn nhiều hơn tất thảy. Nhưng chính vì quá yêu, nên khi biết được sự thật rằng cha của Từ Gia Diễn là người đã gián tiếp hại chết em gái mình. Cô đã không thể chịu đựng được. Cô yêu em gái mình, hơn ai hết cô cũng yêu anh. Nội tâm cô giằng xé không biết phải làm thế nào. Cô không muốn nghĩ tới việc sau này cô phải gọi kẻ giết em gái mình một tiếng “Cha”. Vì thế cuối cùng cô đã chọn phương án rời xa anh. Cô chia tay anh vào đúng cái ngày anh giải nghệ. Anh đồng ý, quật cường quay lưng đi bỏ lại cho cô một bóng lưng đơn bạc. Và thế là họ chia xa..

📷📷Khi đọc ngôn tình, mình rất ghét những khi nhân vật luôn tự giấu diếm nỗi đau của mình. Tự gặm nhấm để rồi khiến cả hai trái tim cùng bị tổn thương. Trong trường hợp này mình cũng thấy vậy. Khi đó mình cảm thấy ghét Tô Trản khi cô không hề nghĩ đến cảm nhận của Từ Gia Diễn, cô yêu anh nhưng cô lại không cùng chia sẻ với anh. Cô cứ mặc nhiên vậy, mặc nhiên bỏ anh lại nơi đó rồi ra đi, sau ba năm trời đằng đẵng thì lại mặc nhiên quay trở lại. Mình đã có chút hả hê vì khi gặp lại anh đã ngó lơ cô như chưa từng quen biết, mình đã nghĩ cô cần phải bị trừng phạt khi luôn thích làm theo ý mình. Nhưng khi càng đọc, càng hiểu được suy nghĩ của cô, mình lại càng thương cô, mình thương cả hai người, hai con người quá yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau chỉ vì một vách ngăn vô hình mang tên: Thù hận.

📷📷Ba năm cô ra đi là ba năm cô lăn xả tới những nơi chiến tranh nguy hiểm nhất, tới những nơi tràn ngập mùi thuốc súng, tràn ngập khói lửa của bom đạn. Cô ra đi không phải để tìm chết, để quên anh, mà cô ra đi để khiến mình mãi nhớ đến anh, để tự nói với bản thân mình rằng – khi đối mặt với sự sống chết, mọi thù hận sẽ như gió thoảng, được ở bên cạnh người mình yêu mới là điều quan trọng nhất. Và khi trúng đạn, khi đối mặt với cái chết, cô đã tìm ra được đáp án cho mình, cô muốn quay về tìm anh, dù chỉ nhìn qua một lần thôi thì cô cũng cảm thấy đủ rồi…
📷📷Anh cũng như cô, 3 năm trời không có cô bên cạnh nhưng anh chưa giây phút nào quên cô, anh vẫn ngày đêm tin tưởng rồi một ngày cô sẽ trở lại. Và khi đó anh sẽ chẳng bao giờ buông tay cô ra nữa.!~. Sau khi biết được tội lỗi của cha mình, anh đã thay cha mình ăn chay niệm phật. Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi đầu nhưng lại thường xuyên chép kinh phật, chỉ để sám hối tội lỗi thay cha mình, và cũng để cầu phúc cho người anh yêu được bình an. Thực sự mình vô cùng cảm động bởi tình yêu của hai người. Dù không còn ở cạnh nhau nhưng lúc nào cũng cầu mong bình an cho người kia. Một tình yêu vô cùng đẹp và cũng vô cùng buồn thương.!~
📷📷Mình rất thích văn phong của tác giả. Mọi thứ dù nặng nề đến mấy đều trở nên nhẹ nhàng. Mình thích Từ Gia Diễn vì tình yêu của anh, thích cái cách anh đối xử với Tô Trản sau 3 năm gặp lại. Không hề có giày vò chỉ trích. Mà anh chỉ dùng tình yêu và sự nhung nhớ dồn nén suốt 3 năm trời mà giữ chặt lấy cô, yêu thương và trân trọng cô!~
📷📷Bộ truyện này cũng có những nhân vật phụ khiến mình vô cùng thích. Một Lục Diệp Minh yêu Tô Trản suốt bao nhiêu năm trời, cho dù cô không yêu anh, nhưng anh vẫn một lòng che chở, bảo vệ.. và chúc phúc cho cô bên người mà cô yêu. Một Nam Sơ lạnh nhạt nhưng tinh tế, một người khiến cho Tô Trản như nhìn thấy chính bản thân mình. Một Hàn Văn Văn trong sáng và vô cùng nhân hậu, cô là nhân vật phụ khiến mình thương cảm nhất. Một cô gái tốt đẹp biết bao nhưng lại chọn cho mình cái kết quyên sinh, kết thúc cuộc đời để đến bên cạnh người yêu đã nằm xuống của mình… Rồi một Thịnh Thiên Vi vui vẻ tốt bụng, một Đại Minh hồn nhiên ngốc nghếch, một Mạnh Thần cay nghiệt dữ dằn… Tất cả đã khiến cho bộ truyện có một màu sắc vô cùng phong phú.
📷📷Truyện hay, vô cùng đáng đọc. Hơi tiếc là truyện chỉ toàn thịt vụn không đáng kể, nhưng nó cũng không thể ảnh hưởng đến độ hay của truyện. Rất muốn có thêm nhiều người cùng đọc và biết đến nó 📷📷
Review by Hà Bảo Ngọc

2
15 tháng 6 2019

dài dữ zowh bn

ngan r ..

#ngontinh_reviewTên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANHTác giả: Nhĩ Đông Thố TửThể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HESố chương: 70 chương + 4 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn edit📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ...
Đọc tiếp

#ngontinh_review

Tên: TỪNG NGHE GIỌNG NÓI CỦA ANH

Tác giả: Nhĩ Đông Thố Tử

Thể loại: Hiện đại, eSport, sạch, sủng, ngọt, HE

Số chương: 70 chương + 4 phiên ngoại

Tình trạng: Hoàn edit

📷📷Sau một khoảng thời gian không tìm được cảm xúc đọc truyện thì gặp được list Top 50 Ngôn tình năm 2016. Thế là nhảy hố bộ này. Bộ truyện xếp hạng 4/50.
Thực sự cảm thấy mình rất hợp với số 4. Không hổ danh là một trong 4 truyện top đầu. Bộ truyện này rất hay, không quá ngược tâm, không quá nặng nề. Cái gì cũng vừa đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi cùng đã khiến cho mình cảm thấy thoả mãn.

📷📷Truyện có một mô tuýp không mới. Nữ chính là một người con gái tài giỏi nhưng cô độc. Cô đã từng có gia đình, có ba mẹ, có em gái. Nhưng từng người một lần lượt cứ thế bỏ cô mà đi. Để lại trên đời một cô gái nhỏ. Cứ như vận mệnh của cô là sẽ phải cô độc cả đời vậy. Một cô gái cô độc đến mức khi quay trở lại quê hương, quay trở lại nơi mình sinh ra và lớn lên nhưng lại chẳng có nhà để về, chẳng có ai chờ đợi cô. Cô là một sinh viên xuất sắc tốt nghiệp chuyên ngành máy tính, ngoài ra cũng là một nhà văn mạng nổi tiếng. Nhưng mọi thứ đối với cô đều chỉ là phù du, cô cứ vật vờ sống vô mục đích, mọi thứ cô làm, đơn giản chỉ để khiến bản thân không suy nghĩ, muốn khiến bản thân trở nên bận rộn mà không phải ngày ngày đối mặt với sự cô độc của mình mà thôi.

📷📷Có lẽ cô sẽ cứ cô độc như thế, cứ sống không mục đích như thế. Nhưng số phận đã khiến cô thay đổi khi cô gặp anh. Gặp Từ Gia Diễn – nam chính của chúng ta. Tình yêu của cô đối với anh đó chính là “Nhất kiến chung tình” – vừa gặp đã yêu. Nhưng cũng có lẽ cô đã yêu anh từ lâu rồi, từ trước cả khi hai người gặp mặt. Cô đã bị anh thu hút từ cái ngày cô tình cờ xem được video anh thi đấu, vì thế ngay khi gặp được anh bằng xương bằng thịt, cô không thể tự chủ được mà cứ thế bị hút về phía anh. 📷📷

📷📷Nam chính Từ Gia Diễn của chúng ta là một nam chính đúng tiêu chuẩn ngôn tình. Muốn đẹp có đẹp, muốn tài có tài, muốn danh vọng có danh vọng. Nhưng để đạt được cái danh vọng đó, anh đã phải đánh đổi biết bao nhiêu, phải chịu đựng sự đay nghiến chỉ trích từ chính gia đình của mình. Chỉ bởi vì đam mê mà anh theo đuổi nó không phải là thứ mà ai cũng có thể hiểu được. Vâng, nam chính của chúng ta là một game thủ, hay nói chính xác hơn là một tuyển thủ lừng danh của eSport. Thực sự khi đọc truyện này mình cũng lần đầu tiên được biết đến môn thể thao điện tử được gọi là eSport. Anh là người tiên phong, là tượng đài vĩ đại của môn thể thao điện tử này. Anh là Pot – là Đại Thần của hàng nghìn hàng vạn người – và có lẽ, anh cũng chính là Đại Thần trong lòng Tô Trản..!~

📷📷Tình yêu của hai người rất nhẹ nhàng bình dị. Tô Trản quay trở về quê hương, thuê trọ tình cờ lại là hàng xóm của anh. Và thế là quá trình truy nam bắt đầu. Cách tiếp cận Từ Gia Diễn của Tô Trản không khiến mình cảm thấy phản cảm mà rất thú vị. Cô là một người biết tiến biết lùi, lại vô cùng thẳng thắn. Cô không hề giấu diếm việc mình thích anh, muốn cưa đổ anh. Nhưng cô cũng luôn biết chừng mực và kiên trì. Cô không đeo bám, không khiến anh thấy phiền. Cho dù anh từ chối nhưng cô vẫn lặng lẽ quan tâm anh, lặng lẽ bên cạnh và ủng hộ anh. Rồi mưa dầm cũng thấm đất, cho dù có lúc anh vẫn cố gắng đẩy cô ra xa, nhưng khi thấy người khác tán tỉnh cô, anh lại ghen, anh ăn dấm chua lúc nào không hay. Và cứ thế tình yêu chớm nở, họ đến với nhau như lẽ thường của tự nhiên 📷📷

📷📷Tình yêu nào cũng sẽ phải trải qua sóng gió, thử thách. Và tình yêu của hai người cũng vậy. Tô Trản yêu Từ Gia Diễn nhiều hơn tất thảy. Nhưng chính vì quá yêu, nên khi biết được sự thật rằng cha của Từ Gia Diễn là người đã gián tiếp hại chết em gái mình. Cô đã không thể chịu đựng được. Cô yêu em gái mình, hơn ai hết cô cũng yêu anh. Nội tâm cô giằng xé không biết phải làm thế nào. Cô không muốn nghĩ tới việc sau này cô phải gọi kẻ giết em gái mình một tiếng “Cha”. Vì thế cuối cùng cô đã chọn phương án rời xa anh. Cô chia tay anh vào đúng cái ngày anh giải nghệ. Anh đồng ý, quật cường quay lưng đi bỏ lại cho cô một bóng lưng đơn bạc. Và thế là họ chia xa..

📷📷Khi đọc ngôn tình, mình rất ghét những khi nhân vật luôn tự giấu diếm nỗi đau của mình. Tự gặm nhấm để rồi khiến cả hai trái tim cùng bị tổn thương. Trong trường hợp này mình cũng thấy vậy. Khi đó mình cảm thấy ghét Tô Trản khi cô không hề nghĩ đến cảm nhận của Từ Gia Diễn, cô yêu anh nhưng cô lại không cùng chia sẻ với anh. Cô cứ mặc nhiên vậy, mặc nhiên bỏ anh lại nơi đó rồi ra đi, sau ba năm trời đằng đẵng thì lại mặc nhiên quay trở lại. Mình đã có chút hả hê vì khi gặp lại anh đã ngó lơ cô như chưa từng quen biết, mình đã nghĩ cô cần phải bị trừng phạt khi luôn thích làm theo ý mình. Nhưng khi càng đọc, càng hiểu được suy nghĩ của cô, mình lại càng thương cô, mình thương cả hai người, hai con người quá yêu nhau nhưng lại không thể đến bên nhau chỉ vì một vách ngăn vô hình mang tên: Thù hận.

📷📷Ba năm cô ra đi là ba năm cô lăn xả tới những nơi chiến tranh nguy hiểm nhất, tới những nơi tràn ngập mùi thuốc súng, tràn ngập khói lửa của bom đạn. Cô ra đi không phải để tìm chết, để quên anh, mà cô ra đi để khiến mình mãi nhớ đến anh, để tự nói với bản thân mình rằng – khi đối mặt với sự sống chết, mọi thù hận sẽ như gió thoảng, được ở bên cạnh người mình yêu mới là điều quan trọng nhất. Và khi trúng đạn, khi đối mặt với cái chết, cô đã tìm ra được đáp án cho mình, cô muốn quay về tìm anh, dù chỉ nhìn qua một lần thôi thì cô cũng cảm thấy đủ rồi…
📷📷Anh cũng như cô, 3 năm trời không có cô bên cạnh nhưng anh chưa giây phút nào quên cô, anh vẫn ngày đêm tin tưởng rồi một ngày cô sẽ trở lại. Và khi đó anh sẽ chẳng bao giờ buông tay cô ra nữa.!~. Sau khi biết được tội lỗi của cha mình, anh đã thay cha mình ăn chay niệm phật. Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi đầu nhưng lại thường xuyên chép kinh phật, chỉ để sám hối tội lỗi thay cha mình, và cũng để cầu phúc cho người anh yêu được bình an. Thực sự mình vô cùng cảm động bởi tình yêu của hai người. Dù không còn ở cạnh nhau nhưng lúc nào cũng cầu mong bình an cho người kia. Một tình yêu vô cùng đẹp và cũng vô cùng buồn thương.!~
📷📷Mình rất thích văn phong của tác giả. Mọi thứ dù nặng nề đến mấy đều trở nên nhẹ nhàng. Mình thích Từ Gia Diễn vì tình yêu của anh, thích cái cách anh đối xử với Tô Trản sau 3 năm gặp lại. Không hề có giày vò chỉ trích. Mà anh chỉ dùng tình yêu và sự nhung nhớ dồn nén suốt 3 năm trời mà giữ chặt lấy cô, yêu thương và trân trọng cô!~
📷📷Bộ truyện này cũng có những nhân vật phụ khiến mình vô cùng thích. Một Lục Diệp Minh yêu Tô Trản suốt bao nhiêu năm trời, cho dù cô không yêu anh, nhưng anh vẫn một lòng che chở, bảo vệ.. và chúc phúc cho cô bên người mà cô yêu. Một Nam Sơ lạnh nhạt nhưng tinh tế, một người khiến cho Tô Trản như nhìn thấy chính bản thân mình. Một Hàn Văn Văn trong sáng và vô cùng nhân hậu, cô là nhân vật phụ khiến mình thương cảm nhất. Một cô gái tốt đẹp biết bao nhưng lại chọn cho mình cái kết quyên sinh, kết thúc cuộc đời để đến bên cạnh người yêu đã nằm xuống của mình… Rồi một Thịnh Thiên Vi vui vẻ tốt bụng, một Đại Minh hồn nhiên ngốc nghếch, một Mạnh Thần cay nghiệt dữ dằn… Tất cả đã khiến cho bộ truyện có một màu sắc vô cùng phong phú.
📷📷Truyện hay, vô cùng đáng đọc. Hơi tiếc là truyện chỉ toàn thịt vụn không đáng kể, nhưng nó cũng không thể ảnh hưởng đến độ hay của truyện. Rất muốn có thêm nhiều người cùng đọc và biết đến nó 📷📷
Review by Hà Bảo Ngọc


1
16 tháng 7 2019

mk thấy truyện này rất hay

mk sẽ đọc

cảm ơn bn dã chia sẻ cho mk và mn 1 câu chuyện hay như vậy

Review " Ngã vào tim nhau đau suốt một đời " của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời của Những kẻ khờ thơ mộng là tuyển tập tản văn, truyện ngắn hay nhất mà tôi từng được đọc. Quyển sách này gồm 249 trang trong đó có 23 tản văn và 7 mẩu chuyện ngắn.Đúng như tên cuốn sách này " Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời " là tập hợp của những mảnh tình...
Đọc tiếp

Review " Ngã vào tim nhau đau suốt một đời " của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.

Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời của Những kẻ khờ thơ mộng là tuyển tập tản văn, truyện ngắn hay nhất mà tôi từng được đọc. Quyển sách này gồm 249 trang trong đó có 23 tản văn và 7 mẩu chuyện ngắn.

Đúng như tên cuốn sách này " Ngã vào tim nhau, đau suốt một đời " là tập hợp của những mảnh tình đầy đau thương với muôn vàn cảm xúc khó tả, bồng bột có, thơ ngây có, hạnh phúc có và tất nhiên sẽ không thể thiếu cái vị đắng cay, đau đớn của một cuộc tình. Quyển sách này quả là có ích, bản thân tôi là một người chưa từng có một cuộc vắt vai nào hết. Nhưng đọc xong cuốn sách này, tôi lại tưởng chừng như bản thân vừa được vụt qua biết bao cảm xúc khi yêu và được yêu. Cách hành văn của tất cả những tác giả trong quyển sách này cũng vô cùng tốt, dù có chưa hẳn là hoàn mĩ nhưng nó chân thật, từng câu chữ sử dụng cũng chính xác, và đó chính là điểm mạnh để đọc giả cảm thấy thích thú và cảm nhận được bản thân như đang hoà hợp với câu chuyện.

Những tản văn hay truyện ngắn trong quyển sách này không phải đi theo một motif mới mẻ gì, nhưng lại đánh động được đến trái tim đọc giả. Vì đơn giản, một trong số những câu chuyện ấy các bạn đã từng nghĩ đến, từng trải qua rồi. Vì vậy, nó lại càng trở nên thân thuộc, cũng khiến người đọc thêm đau lòng. Ai cũng có thể nhìn thấy bản thân hiện hữu trong những câu chuyện ấy, dù mờ nhạt hay sâu sắc. Đó là cái hay của quyển sách này.

Không chỉ nội dung, tên truyện mà đến cả bìa sách cũng khiến người ta nhói đau ở lòng ngực. Bìa sách là một thiếu nữ có mái tóc xoăn dài, để ý kĩ một chút, bạn có thể thấy cô ấy đang khóc. Đúng như tên của nhóm viết ra cuốn sách này, những con người trẻ, dại khờ, chênh vênh.

Từ bìa, tên, đến nội dung của sách đều thấu lòng người. Đến cả lời tựa của sách cũng vô cùng chân thật, như một lời tâm sự, giới thiệu của nhóm viết Những kẻ khờ mộng mơ.

" Mỗi câu chuyện trong cuốn sách này là một mảnh nhỏ tình yêu, nỗi cô đơn, thất vọng, đau thương của người trẻ hoang mang, lạc lối. Chúng tôi chẳng có ước mơ hay thông điệp gì to tát, chỉ đơn giản là muốn kiếm tìm những tâm hồn đồng điệu để sẻ chia, để được kể và được lắng nghe. Điều duy nhất chúng tôi hy vọng mang đến cho các bạn - những người đọc - chỉ có hai từ đồng cảm. "

Tin tôi đi, bạn sẽ không cảm thấy phí tiền của khi mua quyển sách này, nó không bổ ích được như những quyển sách khoa học hay xã hội khác, nhưng nó sẽ khiến bạn cảm thấy được sẻ chia với một mảnh tình không trọn vẹn nào đấy của bạn thân. Nó khiến bạn như hoà mình vào các cung bậc cảm xúc khác nhau.

Cảm ơn những tác giả đã góp công tạo nên quyển sách này. Cũng chúc họ thành công trên con đường phía trước. Tôi muốn cho họ biết rằng những người viết lên quyển sách này thật tuyệt vời.

Một số trích dẫn:

" Sau 25, em là cô gái cầm lên được thì cũng sẽ buông xuống được. "

" Trước khi yêu nhau, mỗi người chúng ta đều đã yêu một tình yêu khác, rất thật. Và thật tình cờ, đó lại là CÔ ĐƠN. "

" Cảm ơn anh, thanh xuân của em tươi đẹp là vì đã từng có anh ở đó! "

" Tôi vẫn luôn chờ đợi một ngày có thể nói tiếng yêu... không còn vụng trộm trong tâm tưởng. "

" Có đôi khi, phải trải qua rất nhiều thời gian, rất nhiều đau thương và vết xước mới nhận ra rằng người sẽ cùng mình đi trọn cuộc đời lại chẳng phải người mình đã từng yêu tới mức tưởng như trời long đất lở. "

0
Con gái yêu quý của bố!Có lần con hỏi bố: "Vì sao bố đối xử với mẹ như Nữ hoàng?". Hôm đó bố chỉ cười và nói rằng vì mẹ rất quan trọng với bố. Nhưng nay bố sẽ nói cho con 1 lý do sâu xa hơn.Bố yêu mẹ, điều đó không cần phải bàn cãi. Con thấy đó bố luôn sợ mẹ con trời mưa bị ướt mà đến đón mẹ khi thấy mây đen kéo về. Bố lo cho mẹ làm việc nhà quá nhiều mà có thể...
Đọc tiếp

Con gái yêu quý của bố!Có lần con hỏi bố: "Vì sao bố đối xử với mẹ như Nữ hoàng?". Hôm đó bố chỉ cười và nói rằng vì mẹ rất quan trọng với bố. Nhưng nay bố sẽ nói cho con 1 lý do sâu xa hơn.Bố yêu mẹ, điều đó không cần phải bàn cãi. Con thấy đó bố luôn sợ mẹ con trời mưa bị ướt mà đến đón mẹ khi thấy mây đen kéo về. Bố lo cho mẹ làm việc nhà quá nhiều mà có thể chẳng còn cảm xúc với bố con mình nên bố mua máy rửa bát, máy sấy quần áo... để bố có thể cùng mẹ làm việc nhà. Con biết đó bố là chúa lười rửa bát, nhưng không làm thì phải mua máy móc, bố biết xếp bát vào rất chuẩn cơ mà.

Bố hôn mẹ con mỗi tối và luôn nói yêu mẹ để mẹ không bao giờ phải thắc mắc: "Anh ấy có còn yêu mình nữa hay không?". Cũng là vì bố ích kỷ, sợ mẹ chán bố mà tơ tưởng đến ai khác, nên bố chỉ có cách lấp đầy tình yêu trong mẹ, làm cho mẹ cảm thấy đầy đủ đến mức chẳng cần phải nhìn ngó ai khác.Bố yêu mẹ vì bố biết tuổi trẻ bố mẹ nắm tay nhau là đi qua bao nhiêu giông gió, ngày hôm nay bố thay lòng thì có khác nào bố lại lặn lội đi xây những viên gạch đầu tiên khi đã có hẳn tòa lâu đài.Và vì mẹ chưa bao giờ thôi hấp dẫn với bố nữa. Nếu muốn giữ bên mình người vợ tuyệt vời thì hãy đối xử tốt với cô ấy. Và bố đã nằm lòng điều đó, để giữ tình yêu trong bố và mẹ vẹn nguyên như hồi nào.Nhưng con ơi, có 1 lý do mà bố chưa từng nói. Đó là vì con đó con gái yêu của bố. Mẹ và con là tất cả những gì bố có. Tài sản nào rồi cũng là vật ngoài thân nhưng bố biết sau tất cả bố sẽ luôn có mẹ và con ở bên cạnh, dù bất cứ lý do gì.Vì bố cũng yêu con nhiều như yêu mẹ. Nên bố phải đối xử với mẹ như Nữ hoàng, để mẹ vui là một chuyện mà còn là để con thấy những người đàn ông bình thường đều nên cư xử như cách bố đối xử với mẹ.

Khi con có mái nhà ấm êm, có 1 người đàn ông trong nhà biết yêu chiều, tôn trọng phụ nữ, biết lấy sự ga lăng như 1 thói quen, con sẽ thấy tất cả những gã đàn ông tầm thường ngoài kia là không xứng đáng với mình.Cuộc đời này bố mong con sẽ không phải dùng phép thử nhiều lần để chọn được 1 người đàn ông con ưng ý. Hãy cứ lựa chọn, chẳng cần biết bao nhiêu tuổi lấy chồng, đủ ưng, đủ yêu mới cưới con nhé. Không ai chắc mình có thể không làm sai, nhưng ít nhất con cũng không phải hối hận rằng giá như ngày ấy không tặc lưỡi lấy anh chàng đó chỉ vì chắc hẳn anh ta yêu mình nên mới ghen tuông như thế.Đời người phụ nữ có chút chân yếu tay mềm nên con càng phải nâng giá mình lên. Con có quyền chọn người đàn ông tốt. Còn nếu chẳng có ai đủ tốt như bố, như cách bố đối xử với mẹ, thì con hoàn toàn hiểu được rằng: "Anh ấy bị "tắc đường" và vẫn chưa tới".Con sẽ biết làm mình cao giá mà không chấp nhận những người đàn ông nhàng nhàng, sống vô tâm, hời hợt nhạt nhẽo và tất nhiên nếu lười biếng, vũ phu và thiếu lòng chung thủy thì càng không có cửa lọt vào mắt con.Đàn ông luôn luôn phải thế, tôn trọng và không bao giờ để người phụ nữ của mình phải đau đớn. Điều duy nhất anh ta nên làm là hãy để cô ấy cười nhiều nhất. Nếu không phải thế thì đừng nghĩ đến chuyện đôi lứa thì hơn.Người ta bảo hạnh phúc là chiếc chăn hẹp, bố không đồng ý đâu con. Hạnh phúc là sự lây truyền, bố mang lại hạnh phúc cho mẹ, bố ắt cũng sẽ được hưởng hạnh phúc. Nên đàn ông không biết cách làm người đàn ông tử tế thì hãy ở vậy đi, cuộc đời anh anh tự hứng chịu, đừng lôi con gái tôi vào rồi làm cho nó rơi nước mắt theo anh. Sau này bố sẽ nói với những kẻ nào đến "nhòm ngó" con gái bố như thế. Nhưng trước tiên, bố muốn con phải tự nhìn bằng đôi mắt mình.

Đàn ông gần gũi nhất trong mắt con chính là bố, là khi lọt lòng với ánh nhìn đầu tiên, là tiếp xúc bấy nhiêu năm để khôn lớn, con sẽ hiểu rằng một người đàn ông biết đối xử với người phụ nữ của mình như nữ hoàng mới là kẻ bình thường. Tình yêu của bố dành cho mẹ lúc nào cũng như thế. Nhưng cuộc sống không phải không có lúc này lúc khác. Có lúc bố cũng cáu mẹ, bố dơ tay lên nhưng rồi phải hạ ngay xuống. Bố không thể để con gái bố nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông đánh phụ nữ, rồi sau này lại chấp nhận rằng như thế cũng là chuyện thường tình.Đây là 1 bí mật nhé, bố cảm ơn con vì nhờ có con nên bố chưa bao giờ dám hành động gì thất thố với mẹ. Bởi nếu 1 lúc cáu giận bố làm gì đó mất khôn thì chắc miếng bánh tình yêu kia cũng mẻ đi 1 miếng chứ chẳng còn được tròn trịa như lúc đầu. May nhờ có con mà bố biết cách để không thỏa hiệp với người đàn ông dễ nổi nóng trong mình.Con gái à, bố yêu mẹ là vì tình yêu, nhưng sự thực để bố đối xử với mẹ như Nữ hoàng thì chính là vì con đó. Lớn lên hãy chọn 1 người đàn ông xứng đáng vì mọi người phụ nữ đều phải được đối xử như thế.Con cũng không cần phải chọn quá kĩ, nhưng chỉ gật đầu với người đàn ông biết cư xử, đừng cho qua những nhược điểm của anh ta mà hạ giá mình con nhé. Hôn nhân là để vui, không phải là để trào nước mắt. Nếu không hãy cứ ở bên bố, trong gia đình ấm êm của chúng ta.Còn nếu có người đàn ông biết cách yêu, biết tôn trọng và biết để ý đến những cảm xúc của con, trân trọng con một cách tuyệt đối thì hãy tính đến chuyện yêu đương. Nếu lúc yêu anh ta còn chẳng tử tế, con đợi gì đến ngày chung đôi?"Vì sao bố yêu mẹ nhiều thế?", bố không có điều gì phải hối tiếc khi đã luôn yêu thương và chiều chuộng mẹ như Nữ hoàng. Thứ bố nhận lại được từ mẹ lớn hơn thế, đó là sự trân trọng yêu thương, là lới ca tụng mỗi ngày, là nụ cười ngọt ngào của mẹ và cả cuộc sống hạnh phúc như mơ này. Và cả nữa là vì con, hình mẫu người đàn ông đáng ra phải thế chính là bố đây, để con không sai lầm với những lựa chọn đầu đời mà tặc lưỡi hạ giá mình và chấp nhận một người đàn ông đầy nhược điểm để cưới làm chồng.

Đời người tuy dài mà cũng rất ngắn. Ngày hôm nay bố nhìn lại những ngày qua chỉ như một cái chớp mắt thôi. Nhưng bố tự hào cái chớp mắt ấy bố cũng không bỏ phí một tích tắc nào để hạnh phúc.Vạn lời nói không bằng một tấm gương. Khi mẹ con có chiếc vương miện Nữ hoàng trên đầu là bố đã kết dần cho con 1 chiếc vương miện khác về tự tôn của phụ nữ cho con. Hãy đội cho mình chiếc vương miện trước, đừng đợi một người đàn ông tới rồi mới hỏi "Anh có vương miện không?". Phụ nữ nào cũng xứng đáng được làm Nữ hoàng.Con hãy sống như thể cuộc đời đó không có chỗ cho sự lãng phí vào khổ đau và nước mắt. Bố muốn con luôn mỉm cười tự tại và biết nằm lòng câu nói này "Đàn ông ư, ít nhất phải như bố mình".
Nguồn http://baodansinh.vn/khi-con-gai-hoi-vi-sao-bo-doi-xu-voi-me-nhu-nu-hoang-cau-tra-loi-cua-chong-khien-nguoi-vo-cung-phai-giat-minh-22202084215724619.htm

0
NGƯỜI MỸ DẠY BÀI HỌC "CÔ BÉ LỌ LEM NHƯ THẾ NÀO" 🎈Giờ học văn bắt đầu. Hôm nay thầy giảng bài Chuyện Cô bé Lọ Lem.Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn rồi bắt đầu hỏi.Thầy: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?Học sinh (HS): Thích Cô bé Lọ Lem Cinderella ạ, và cả Hoàng tử nữa. Không thích bà...
Đọc tiếp

NGƯỜI MỸ DẠY BÀI HỌC "CÔ BÉ LỌ LEM NHƯ THẾ NÀO" 🎈

Giờ học văn bắt đầu. Hôm nay thầy giảng bài Chuyện Cô bé Lọ Lem.

Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ lem. Em học sinh kể xong, thầy cảm ơn rồi bắt đầu hỏi.

Thầy: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?

Học sinh (HS): Thích Cô bé Lọ Lem Cinderella ạ, và cả Hoàng tử nữa. Không thích bà mẹ kế và chị con riêng bà ấy. Cinderella tốt bụng, đáng yêu, lại xinh đẹp. Bà mẹ kế và cô chị kia đối xử tồi với Cinderella.

Thầy: Nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Cinderella chưa kịp nhảy lên cỗ xe quả bí thì sẽ xảy ra chuyện gì?

HS: Thì Cinderella sẽ trở lại có hình dạng lọ lem bẩn thỉu như ban đầu, lại mặc bộ quần áo cũ rách rưới tồi tàn. Leo ôi, trông kinh lắm !

Thầy: Bởi vậy, các em nhất thiết phải là những người đúng giờ, nếu không thì sẽ tự gây rắc rối cho mình. Ngoài ra, các em tự nhìn lại mình mà xem, em nào cũng mặc quần áo đẹp cả. Hãy nhớ rằng chớ bao giờ ăn mặc luộm thuộm mà xuất hiện trước mặt người khác. Các em gái nghe đây: các em lại càng phải chú ý chuyện này hơn. Sau này khi lớn lên, mỗ

HS: (im lặng, lát sau có em giơ tay xin nói) Nếu là bà mẹ kế ấy, em cũng sẽ ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội.

Thầy: Vì sao thế ?

HS: Vì … vì em yêu con gái mình hơn, em muốn con mình trở thành hoàng hậu.

Thầy: Đúng. Vì thế chúng ta thường cho rằng các bà mẹ kế dường như đều chẳng phải là người tốt. Thật ra họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với con mình. Các em hiểu chưa? Họ không phải là người xấu đâu, chỉ có điều họ chưa thể yêu con người khác như con mình mà thôi.

Bây giờ thầy hỏi một câu khác: bà mẹ kế không cho Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử, thậm chí khóa cửa nhốt cô bé trong nhà. Thế tại sao Cinderella vẫn có thể đi được và lại trở thành cô gái xinh đẹp nhất trong vũ hội ?

HS: Vì có cô tiên giúp ạ, cô cho Cinderella mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành cỗ xe ngựa, biến chó và chuột thành người hầu của Cinderella.

Thầy: Đúng, các em nói rất đúng ! Các em thử nghĩ xem, nếu không có cô tiên đến giúp thì Cinderella không thể đi dự vũ hội được, phải không?

HS: Đúng ạ !

Thầy: Nếu chó và chuột không giúp thì cuối cùng Cinderella có thể về nhà được không?
HS: Không ạ

Thầy: Chỉ có cô tiên giúp thôi thì chưa đủ. Cho nên các em cần chú ý: Dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta đều cần có sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của ta không nhất định là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt.i lần hẹn gặp bạn trai mà em lại mặc luộm thuộm thì người ta có thể ngất lịm đấy (Thầy làm bộ ngất lịm, cả lớp cười ồ). Bây giờ thầy hỏi một câu khác. Nếu em là bà mẹ kế kia thì em có tìm cách ngăn cản Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử hay không? Các em phải trả lời hoàn toàn thật lòng đấy !

Bây giờ, đề nghị các em thử nghĩ xem, nếu vì mẹ kế không muốn cho mình đi dự vũ hội mà Cinderella bỏ qua cơ hội ấy thì cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không ?

HS: Không ạ ! Nếu bỏ qua cơ hội ấy thì Cinderella sẽ không gặp hoàng tử, không được hoàng tử biết và yêu.

Thầy: Đúng quá rồi ! Nếu Cinderella không muốn đi dự vũ hội thì cho dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, thậm chí bà ấy còn ủng hộ Cinderella đi nữa, rốt cuộc cô bé cũng chẳng được lợi gì cả. Thế ai đã quyết định Cinderella đi dự vũ hội của hoàng tử ?

HS: Chính là Cinderella ạ.

Thầy: Cho nên các em ạ, dù Cinderella không còn mẹ đẻ để được yêu thương, dù bà mẹ kế không yêu cô bé, những điều ấy cũng chẳng thể làm cho Cinderella không biết tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu lấy mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được. Giả thử có em nào cảm thấy mình chẳng được ai yêu thương cả, hoặc lại có bà mẹ kế không yêu con chồng như trường hợp của Cinderella, thì các em sẽ làm thế nào ?

HS: Phải biết yêu chính mình ạ !

Thầy: Đúng lắm! Chẳng ai có thể ngăn cản các em yêu chính bản thân mình. Nếu cảm thấy người khác không yêu mình thì em càng phải tự yêu mình gấp bội. Nếu người khác không tạo cơ hội cho em thì em cần tự tạo ra thật nhiều cơ hội. Nếu biết thực sự yêu bản thân thì các em sẽ tự tìm được cho mình mọi thứ em muốn có. Ngoài Cinderella ra, chẳng ai có thể ngăn trở cô bé đi dự vũ hội của hoàng tử, chẳng ai có thể ngăn cản cô bé trở thành hoàng hậu, đúng không ?

HS: Đúng ạ, đúng ạ !

Thầy: Bây giờ đến vấn đề cuối cùng. Câu chuyện này có chỗ nào chưa hợp lý không ?

HS: (im lặng một lát) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Cinderella lại không trở về chỗ cũ.

Thầy: Trời ơi ! Các em thật giỏi quá ! Các em thấy chưa, ngay cả nhà văn vĩ đại (nhà văn Pháp Charles Perrault, tác giả truyện Cô Bé Lọ Lem - chú thích của người dịch) mà cũng có lúc sai sót đấy chứ. Cho nên sai chẳng có gì đáng sợ cả. Thầy có thể cam đoan là nếu sau này có ai trong số các em muốn trở thành nhà văn thì nhất định em đó sẽ có tác phẩm hay hơn tác giả của câu chuyện Cô bé Lọ lem ! Các em có tin như thế không ?

Tất cả học sinh hồ hởi vỗ tay reo hò.
_St_

4
18 tháng 4 2019

câu chuyện "các em giỏi lắm!" trong cuốn " tôn sư trọng đạo" những bài học làm ng

20 tháng 4 2019

Thầy giáo của năm:)

Tớ vẫn còn nhớ như in cái ngày nhấn nút chấp nhận kết bạn với cậu trên mạng xã hội. Đó là cái quyết định sau nhiều lần đắn đo, nghĩ suy bởi tớ không phải là người mà ai cũng kết, ai cũng nói chuyện. Ngày ấy, lý do duy nhất tớ đồng ý là vì cảm mến cách nói chuyện của cậu với mọi người. Còn cậu, mãi sau này tớ có hỏi vì sao cậu lại gửi lời kết bạn, cậu cũng trả lời...
Đọc tiếp

Tớ vẫn còn nhớ như in cái ngày nhấn nút chấp nhận kết bạn với cậu trên mạng xã hội. Đó là cái quyết định sau nhiều lần đắn đo, nghĩ suy bởi tớ không phải là người mà ai cũng kết, ai cũng nói chuyện. Ngày ấy, lý do duy nhất tớ đồng ý là vì cảm mến cách nói chuyện của cậu với mọi người.

Còn cậu, mãi sau này tớ có hỏi vì sao cậu lại gửi lời kết bạn, cậu cũng trả lời giống tớ, vì nhìn thấy trong những lời nói của tớ có sự tương đồng với cậu .

Cậu tạo ra cho đối phương một sự nhẹ nhàng, vững lòng, khiến người ta cảm thấy yên tâm. Mặc dù rằng cậu luôn một mực phủ nhận rằng cậu không dịu dàng, không lãng mạn, lại khô cứng nhưng đối với tớ, như vậy là quá nhiều.

Tớ yêu cậu...
Cậu à, con người cảm nhận bằng trái tim, đi theo trái tim, chứ không phải bằng dáng vẻ bề ngoài. Tớ từng vô tình nhìn thấy cách đối xử của cậu với những người xung quanh, nó khiến trái tim tớ mách bảo: Cậu xứng đáng là một người có thể nương tựa cả đời.

Cũng chính từ đó tớ muốn hiểu thêm về cậu, vậy là rủ cậu chơi trò chơi "một đổi một", cậu hỏi một câu, và tớ hỏi một câu, nhưng phải hứa rằng chỉ toàn là sự thật.

Và cậu biết không, câu trả lời: "Mình trước giờ hoặc là không nói, nếu nói thì chỉ nói thật, không bao giờ nói dối" - khiến tớ bất ngờ và càng có thêm thiện cảm về cậu. Nghĩ mà xem, con gái mà đi chủ động tìm hiểu về một người, cũng khiến tớ e dè đấy chứ, nhưng tớ nghĩ chỉ là bạn bè nên không sao đâu.

Ngày qua ngày, tụi mình nói chuyện nhiều hơn, hình ảnh về cậu cứ lớn dần và chiếm nhiều không gian trong trái tim tớ, rồi thích cậu từ lúc nào cũng không hay.

Có lần, tớ liều hỏi cậu: "Độc thân lâu như thế bây giờ đã có người yêu lại chưa?". Cậu nói đã để ý một người nhưng không biết ý người đó ra sao.

Lúc đấy, tớ thấy trái tim mình hơi nghẹn lại. Dù buồn lắm nhưng vẫn cứ sĩ diện rồi mạnh miệng bảo: "Cậu cứ hỏi ý người ta xem, nếu được thì thành đôi, còn không được thì cậu nên chấm dứt tình cảm ấy trong lòng đi". Ngày hôm sau, chúng ta lại đôi co về vấn đề đó, cậu vẫn cứ gặng hỏi tớ đã thích ai chưa. Bị hỏi nhiều quá khiến tớ rối bời rồi buột miệng nói luôn:

- Là tớ thích cậu, còn cậu thì đã có người khác rồi. Nên cậu nghe xong thì cho qua nhé.

Cậu lúc đó chỉ cười và bảo: "Người đó chính là cậu đấy!".

Cậu có biết lúc ấy tớ đã hạnh phúc và vui sướng như thế nào không? Một nửa trái tim của cuộc đời tớ đã kiếm được rồi, tớ và cậu cùng nhau gửi gắm, đợi chờ để có thể bên nhau mãi mãi.

Lần đầu tiên gặp nhau cái ôm mà cậu dành cho tớ thật chặt đã thể hiện tình cảm và sự nhớ nhung của cậu. Tớ hay áp lòng bàn tay của cậu vào má để cảm nhận hơi ấm và sự cứng cáp của người mà tớ sẽ nương tựa cả đời.

Tớ yêu cậu... - 1
Từ đó đến giờ chúng mình cũng yêu nhau cũng được gần một năm rưỡi, tính luôn khoảng thời gian biết nhau thì gần hai năm, đúng không? Trong quãng thời gian ấy, cũng có đôi lần tớ khiến cậu buồn lòng, khiến cậu bực mình và khó chịu. Nhưng đừng giận tớ nhé bởi vì tớ muốn tốt cho cậu, nên tớ mới kiên quyết theo ý mình.

Còn cậu thì đã quen làm theo ý mình, luôn thể hiện bản thân nhiều kinh nghiệm hơn tớ trong cuộc sống. Cậu có nhiều bạn bè, thích náo nhiệt còn tớ lại ít bạn bè và thích sự yên tĩnh. Chẳng biết làm sao mà hai thỏi nam châm ngược chiều lại hút nhau được?

Nhưng suy cho cùng tớ chỉ cần cậu sống khỏe mạnh bên tớ mãi mãi, đời tớ chỉ cần có cậu ở bên là đã mãn nguyện rồi. Hãy bỏ qua cho tớ mọi chuyện nhé, tớ sẽ tôn trọng theo ý cậu và không bao giờ cãi nhau nữa, cùng nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời nhé!

Cảm ơn cậu thật nhiều vì đã bên tớ bao lâu nay, chiều chuộng tớ và yêu tớ mãi mãi về sau, hy sinh cho tớ thật nhiều nữa!

Tớ yêu cậu, mãi mãi hạnh phúc bên nhau nhé, ngốc yêu của tớ!

💘 💘 💘

2
6 tháng 9 2019

ngôn tình

thật hay giả dợ????

10 tháng 9 2019

Thật đó Na

Các bạn thân mến ,Mình nghĩ trong tuổi học trò ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ và những tình cảm bé nhỏ dành cho nhau cũng là chuyện thường . Các bạn à , đã ai trong số chúng ta crush ai đó chưa riêng mình chưa có đâu , mình nghĩ lến cấp 3 chúng ta mới đủ suy nghĩ đến chuyện đó . Các bạn ạ , nếu các bạn đa thích một ai đó , hãy thích họ thật lòng và bằng cả trái tim , chúng ta nên...
Đọc tiếp

Các bạn thân mến ,

Mình nghĩ trong tuổi học trò ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ và những tình cảm bé nhỏ dành cho nhau cũng là chuyện thường . Các bạn à , đã ai trong số chúng ta crush ai đó chưa riêng mình chưa có đâu , mình nghĩ lến cấp 3 chúng ta mới đủ suy nghĩ đến chuyện đó .

Các bạn ạ , nếu các bạn đa thích một ai đó , hãy thích họ thật lòng và bằng cả trái tim , chúng ta nên suy nghĩ trước khi mình làm chuyện nào đó , đừng như mình nhé , chỉ vì tính nóng nảy và hay đa nghi mà mình đã làm mất đi mội người bạn thân , người ấy rất yêu quý mình .

Sau đây là câu chuyện của bạn mình

Ngày cuối cùng của kỳ thi HKI... Sẽ là kỷ niệm thật đáng trân trọng... Lần đầu tiên trong cuộc đời ngồi thi chung phòng với crush... ^^ Chẳng hiểu sao những giọt nước mắt ấy lại lặng lẽ rơi... Cậu có biết chăng... :<
Hôm nay cậu trực nhật... Cậu vẫn đến như mọi khi thôi... Thùng rác còn nằm ở cuối lớp, là tớ đem đổ đấy... Hôm nay thi Toán gặp ngay thầy dạy Toán :v Chỗ ngồi hôm nay làm tớ cảm thấy hài lòng nhất, tớ có thể nhìn thấy cậu rõ nhất... ^^ Cậu ngồi bàn đầu, tớ ngồi bàn dưới và 2 dãy sát nhau... Vẫn là lặng lẽ dõi theo thôi... <3 Không hiểu nổi tại sao hôm nay lại giỏi Toán đến thế, vì cậu chăng... :D

Tớ lo môn Địa... Câu 2 tự luận tớ không nhớ nên không làm được... :< Sau khi đã xong xuôi rồi thì... tớ lặng lẽ ngồi nhìn cậu... Thật lâu, không rời mắt đi... ^^ Ôi, lúc cậu suy nghĩ cũng xinh, uống nước cũng xinh... Cả lúc khi cậu rảnh rồi, ngồi xếp giấy vu vơ thì cậu trong mắt tớ vẫn dễ thương, xinh xắn đến lạ thường... <3 Lúc cậu gục đi cũng toát lên vẻ đẹp ấy... Tớ... :33 Rồi tớ suy nghĩ nhiều... Nghĩ về bài làm Địa của mình... Nghĩ đến cậu... Rằng suốt 1 tuần qua, nhìn thấy cậu ở khoảng cách gần như thế, tớ thực sự đã quen... Thi xong, biết là nhẹ nhàng hơn đấy... Nhưng tớ nên buồn hay vui đây...? Cứ nghĩ đến lúc mà tớ sẽ không còn được ngồi chung phòng, nhìn cậu nói chuyện, cười đùa lúc ra chơi... Cảm giác như tớ mất đi 1 thứ gì đó rất quan trọng vậy... Tớ đau lắm... :< Lúc ấy, tớ đã không kìm nổi nước mắt nữa... Tớ đã khóc, khóc trong phòng thi... :< Gần 30' ngồi nhìn cậu, suy nghĩ vẩn vơ và khóc thút thít... Nước mắt đã rơi... :<

Tớ nghe ai đó bảo rằng: "Nước mắt của con trai quý lắm..." Vì cậu, tớ đã phải khóc... Tớ không biết phải làm sao nữa... Tớ còn có thể chịu đựng đến khi nào nữa đây... :< Tớ thích cậu <3

Bây giờ vẫn đang khóc... T^T

0
#ngontinh_review Tên: ĐÔNG CHÍTác giả: Ngưng LũngThể loại: Hiện đại, điều tra phá án, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE Số chương: 60 chương + 10 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn editLâu lắm mình mới tìm được một bộ vừa làm mưa làm gió bên Trung lại được đón chào nồng nhiệt bên Việt. Trước giờ ngôn tình trinh thám luôn được độc giả săn đón nhiều nhất vì nó có tính kích thích cao và...
Đọc tiếp

#ngontinh_review
Tên: ĐÔNG CHÍ
Tác giả: Ngưng Lũng
Thể loại: Hiện đại, điều tra phá án, gương vỡ lại lành, sạch, sủng, HE
Số chương: 60 chương + 10 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn edit

Lâu lắm mình mới tìm được một bộ vừa làm mưa làm gió bên Trung lại được đón chào nồng nhiệt bên Việt. Trước giờ ngôn tình trinh thám luôn được độc giả săn đón nhiều nhất vì nó có tính kích thích cao và thật sự khá hay. Sau khi đọc xong Đông Chí, quả thật mình rất mãn nguyện, không giống những bộ ngôn tình trinh thám khác là có nhiều vụ án mà Đông Chí chỉ có một vụ án duy nhất kéo từ đầu đến cuối truyện, bên cạnh đó sẽ phát sinh các vụ án khác nhưng đều có liên quan đến vụ án chính này.

Mở đầu câu chuyện là cảnh nữ chính Lục Yên trong lúc vội vã chạy đến bệnh viện vô tình va phải một người rất giống cô bạn thân cấp 3 tên Đặng Mạn đã chết nhiều năm, ngay sau khi va phải người đó, những chuyện kì lạ bắt đầu xảy ra với Lục Yên.

Cũng vào khoảng thời gian đó, bạn trai cũ của Lục Yên, người năm đó bị Lục Yên đá, Giang Thành Ngật trở về thành phố S. Hai người gặp lại nhau trong buổi họp lớp cấp 3. Ngoài mặt Giang Thành Ngật ra vẻ lạnh lùng không màng thế sự nhưng trong lòng thì bắt đầu không yên, vừa cay cú vì năm đó bị Lục Yên đá vừa nhớ thương cô 📷:v . Và sau khi có người nửa đêm đến nhà Lục Yên dọa cô mà Giang Thành Ngật bắt đầu để cô “ở trọ” trong nhà mình. Cuộc sống ở chung của hai người bắt đầu.

Cùng lúc đó, những cái chết lần lượt xuất hiện, đầu tiên là cái chết của đồng nghiệp Lục Yên, tiếp theo là cái chết của nữ phụ Đinh Tịnh (Cùng học cấp 3 với nam nữ chính), từ hai cái chết đó Lục Yên càng ngày càng tin chắc vào nghi ngờ của mình, năm đó Đặng Mạn thật sự tự sát hay đã có ai sát hại cô ấy? Càng tìm hiểu thì lại càng rối loạn, không chỉ hai cái chết kể trên, lại còn đào ra được thêm 2 người đã chết nữa, mà tất cả lại đều xoay quanh hai chữ “Đông Chí”.

Đông Chí ở trong truyện không chỉ là một trong hai mươi tư tiết khí trong nông lịch theo lịch Trung Quốc cổ đại mà còn là tên một trang web bói bài Tarot do nữ phụ Đinh Tịnh lập. Không ngoa khi nói Đông Chí là một trong tích truyện tam đại quỷ của Trung Quốc (Gồm: Đông Chí, Trung Nguyên, Thanh Minh). Ngay từ cái tên Đông Chí chúng ta đã thấy nó đầy u ám và kì bí. Cũng như bộ truyện này, càng đọc càng bất ngờ, càng phải rùng mình.

Bốn người chết, tưởng chừng không chút liên quan nhưng lại liên kết cực kỳ chặt chẽ với nhau, dường như mọi người cứ ngỡ vụ án này chỉ là án liên hoàn đơn giản nhưng không ngờ nó đã kéo dài từ tận 8 năm trước cho đến thời điểm hiện tại.

Nhưng cũng nhờ những vụ án này mà Lục Yên và Giang Thành Ngật lại càng được kéo gần nhau hơn, lúc hai người làm hòa cũng là lúc chân tướng lộ rõ từng bước một. Về vấn đề tình cảm bộ này khá ngọt ngào, tuy gắn mác gương vỡ lại lành nhưng chẳng ngược chút nào, sủng ngọt có, có chút thịt vụn này, Giang Thành Ngật ngoài mặt lạnh lùng nhưng lại là sắc lang chính hiệu, hồi cấp 3 là anh tán đổ Lục Yên, coi như Lục Yên như nữ thần đời mình, đến nỗi cô ngủ chảy cả nước dãi anh còn gật đầu khen dễ thương 📷:v

Còn Lục Yên, một cô gái xinh đẹp lại chăm chỉ, không bánh bèo, tính cách rất quyết đoán, năm đó đề nghị chia tay Giang Thành Ngật cũng có lý do cả, làm đau người mình yêu cũng tự làm đau mình, thật sự do quá sợ hãi và đau khổ nên mới đề nghị chia tay. Cái này các bạn đọc sẽ rõ, mình nói ra lại mất hay.

Còn về phần vụ án, có lẽ chỉ có một vụ duy nhất nên tác giả rất chú trọng và tốn sức tìm hiểu các thứ chuyên ngành khác để áp dụng vào truyện, tác giả còn rất giỏi trong việc đánh lừa độc giả, khi bạn nghĩ người này là hung thủ sẽ tác giả lại lái ngay hướng suy nghĩ của bạn sang người khác, khi tất cả nghi vấn đều hướng vào một người thì chưa chắc người đó đã là hung thủ. Lúc đọc truyện này thật sự mình phải khen tác giả một câu là tổ lái quá mượt, trơn tru logic không bị lệch tay lái 📷:)))

Nếu những bộ trinh thám khác có thể đoán được hung thủ qua vài 3 câu phân tích thì bộ này lại khác, càng đọc những lời phân tích của công an và chuyên gia tâm lý mình càng bối rối và khó suy đoán hơn, ngoài việc chuyên gia tâm lý phân tích rất cặn kẽ và nhiều lúc khiến đứa lười động não như mình khó hiểu ra thì đọc 2 3 lần sẽ thấy rất đúng.

Để đến lúc bắt được hung thủ, mình vẫn còn hơi nghi ngờ, còn sợ tác giả lại tổ lái tiếp 📷:v Nhưng không, hung thủ này cũng khiến mình vô cùng vô cùng bất ngờ. Một người tưởng chừng mờ nhạt như một phông nền lại biến thành hung thủ tội phạm IQ cao, về sau tác giả giải thích từng lý do, nguyên nhân để xác nhận người này là hung thủ thì mình cũng phải gật gù tán thưởng là quá hợp lý.

Hình như đã nói hơi nhiều rồi, mình xin tạm dừng và tổng kết lại như sau: Truyện quá hay, càng đọc càng hứng thú, vì nó gợi sự tò mò và buộc bạn phải suy đoán. Truyện HE, có ít thịt vụn mà cũng như không vụn, ngọt ngào có đủ, phá án thì cũng quá ổn luôn. Edit thì siêu siêu mượt. Nhiệt liệt đề cử các chị mẹ cùng nhảy ♥

Review by Lạc Dung


0