K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Quyền lực của lời khenNhững lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba...
Đọc tiếp

Quyền lực của lời khen

Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.

New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.

Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.

Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.

Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.

Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.

Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.

Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.

Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.

Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.

Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.

Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !

1
8 tháng 9 2015

hay quá bạn. đăng nữa đi

Olm sau khi duyệt xong câu hỏi,cầu mong BTC thứ lỗi,em xin Olm cho em hiển thị câu hỏi này ạ!Em gặp được các trường hợp hack nick của nhau trên Olm.Trong đó có cả em,em bị một bạn nào đó hack nick và đổi tên nick của em.Bạn ấy còn đăng câu hỏi linh tinh trên nick của em.Lúc em vào trang wed thì thấy nick mình bị 1 số vấn đề.Em không biết bạn nào đã hack nick của em nhưng em chắc chắn đó là...
Đọc tiếp

Olm sau khi duyệt xong câu hỏi,cầu mong BTC thứ lỗi,em xin Olm cho em hiển thị câu hỏi này ạ!

Em gặp được các trường hợp hack nick của nhau trên Olm.Trong đó có cả em,em bị một bạn nào đó hack nick và đổi tên nick của em.Bạn ấy còn đăng câu hỏi linh tinh trên nick của em.Lúc em vào trang wed thì thấy nick mình bị 1 số vấn đề.Em không biết bạn nào đã hack nick của em nhưng em chắc chắn đó là một bạn có tiền sử từng bị trừ SP mới có khả năng như vậy.

Và còn nữa,có 1 số bạn nữa cũng hack nick em chứ không phải riêng 1 bạn.Vì chỉ riêng 1 bạn trong thời gian ngắn như vậy có thể hack và phá nick em như vậy chỉ có thể là 2 người trở lên.Em không biết cách đổi tên mà chỉ biết đổi avatar.Có bạn nào trên Olm từng bị hack nick và biết đổi tên nick xin giúp em với ạ.Em cảm ơn!

 

4
9 tháng 5 2021

bạn hãy vào h.vn để đổi tên nhé!!!

6 tháng 9 2015

Vậy tức là Peter là người đã hái trộm táo của trường và còn làm gãy cả cành, còn thầy giáo trẻ là người đã hôn chị gái Peter ở dưới gốc cây sồi già. Đúng ko?

22 tháng 3 2016

đúng rồi còn gì nữa !

trả lời 

1+1=2

học tốt,nhớ k nha

DNMT :))

25 tháng 5 2019

1+1=2

tks và kb nhé

17 tháng 1 2016

Bài thơ màu mực tím của Miu Lê 

Tick mình mình trả lời nhanh nhất

17 tháng 1 2016

Bài hát :  Bài thơ màu mực tím .

 Bài học từ người họa sĩNgày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành...
Đọc tiếp

 

Bài học từ người họa sĩ

Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi. Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò. Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo, nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.

Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:

- Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.

Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:

- Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra sơ suất trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó. Rajeev làm theo lời thầy, đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất. Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.

 

Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:

 - Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết – những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng.

hãy đọc và suy ngẫm

4

Bài này giống trong truyên vẽ trứng, nhưng tớ thích bài này

8 tháng 7 2015

Mình thích bài này của bạn!

Nhớ bao ngày mình còn chung trên con đường điNhớ câu chuyện cười nào anh thường vu vơ kể mãi Em nhớ những chiều nào có anh cùng đi về Khi tan trường ta đứng chờ nhau Những kỉ niệm vẫn còn mãi sâu trong lòng emĐến bây giờ vẫn còn nhớ lời anh hay vẫn nói Nếu lỡ mai này mình cách xa hai phương trời Thì anh vẫn luôn nghĩ về em.Thấm thoát trôi qua đã nhiều năm rồi Có lẽ anh cũng chẳng còn...
Đọc tiếp

Nhớ bao ngày mình còn chung trên con đường đi
Nhớ câu chuyện cười nào anh thường vu vơ kể mãi 
Em nhớ những chiều nào có anh cùng đi về 
Khi tan trường ta đứng chờ nhau 

Những kỉ niệm vẫn còn mãi sâu trong lòng em
Đến bây giờ vẫn còn nhớ lời anh hay vẫn nói 
Nếu lỡ mai này mình cách xa hai phương trời 
Thì anh vẫn luôn nghĩ về em.

Thấm thoát trôi qua đã nhiều năm rồi 
Có lẽ anh cũng chẳng còn như xưa 
Lặng nhìn hàng cây đong đưa 
Góc sân trường hiu vắng 
Là nơi đôi ta đã gặp nhau.

ĐK:

Gửi cho anh những nỗi nhớ trên đường đi hôm nào 
Gửi cho anh những ngày tháng đã từng bình yên
Gửi cho anh những hạnh phúc những niềm tin anh đã quên 
Khi đôi ta xa chẳng được bao lâu 

Còn đâu cánh hoa phượng thắm rơi vào tay em cười
Còn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương 
Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưa
Chỉ còn góc sân nào lặng yên ...

Gửi cho anh... Nổi nhớ hôm nào..
Gửi cho anh... Yêu thương bình yên
Gửi cho anh .. niềm tin đã vội quên
Khi đôi ta xa chẳng bao lâu

***Còn đâu cánh hoa Phượng thắm rơi vào tay em cười
Còn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương 
Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưa***
Chỉ còn góc sân nào lặng yên ... 

Bài hát tên gì, ai hát nó người hát đó chung với ai

8
2 tháng 4 2016

Bài hát : gửi cho anh của Khởi My và Khánh chớ gì! Chắc bạn viết tốn nhiều thời gian đây,khâm phục !!!!!!

Gửi cho anh 

Khởi My và KeVin Khánh

tích nha

20 tháng 1 2016

lớp ????????????????? (ko bít thì nói cho kiểu j)