Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đáp án
Hs xác định đúng kiểu câu, hành động nói trong đoạn văn (1 điểm)
+ Câu (1): Câu trần thuật – Hành động trình bày
+ Câu (2): Câu cầu khiến – Hành động điều khiển
Đáp án
Chỉ ra kiểu câu và hành động nói trong câu sau (1đ): Thế làm sao u cứ khóc mãi mà không ăn khoai?
→ Kiểu câu nghi vấn (0.5đ)
→ Hành động hỏi (0.5đ)
" Vậy thì bữa sau con ăn ở đâu?" → hành động hỏi.
" Con sẽ ăn ở nhà cụ Nghị thôn Đoài" → hành động trình bày.
" U nhất định bán con đấy ư? U không cho con ở nhà nữa ư?" → mục đích hỏi.
" Khốn nạn thân con thế này! Trời ơi!" → mục đích bộc lộ cảm xúc đau khổ, buồn chán.
a, Trong đoạn trích trên, câu nghi vấn:
+ "Sáng nay người ta đấm u có đau không?"
+ " Thế làm sao u cứ khóc mãi mà không ăn khoai?"
+ "Hay là u thương chúng con đói quá?
- Đặc điểm hình thức: có dấu "?" và các từ nghi vấn như "không", "làm sao", "hay"
b, Câu nghi vấn được sử dụng để hỏi.
Câu 1:
Tư tưởng ẩy, chân lí ấy là nền tảng của mọi suy nghĩ, hành động, chiến lược, chiến thuật và quyết tâm chiến đấu, chiến thắng của quân dân ta trong cuộc kháng chiến chống kẻ thù xâm lược phương Bắc. Hơn ai hết, Nguyễn Trãi thấm nhuần quan điểm tiến bộ của Nho giáo, coi dân là gốc (dân vi bản), ý dân là ý Trời. Ông cho rằng, bất cứ triều đại nào muôn tồn tại dài lâu và vững mạnh đều phải dựa vào dân, đặt mục đích yên dân lên hàng đầu bởi dân có yên thì nước mới thịnh. Muốn cho nhân dân có được cuộc sống tốt đẹp như vậy thì điều đương nhiên là phải lo trừ bạo, có nghĩa là diệt trừ tất cả các thế lực tham lam, bạo ngược làm tổn hại đến quyền lợi của dân lành. Yên dân, trừ bạo là hai vế có liên quan chặt chẽ với nhau, hỗ trợ cho nhau để tạo nên tính hoàn chỉnh của tư tưởng nhân nghĩa bao trùm và xuyên suốt cuộc kháng chiến giữ nước vĩ đại lúc bấy giờ.
Câu 2:
- Kiểu câu: Cầu khiến
- Hành động nói: Đề nghị
Câu 1) Vậy nhân nghĩa là gì? Nho giáo cho rằng: Nhân nghĩa là quan hệ tốt đẹp giữa người với người trong cộng đồng. Khái niệm này mang nội hàm rất đẹp, rất tiến bộ và cao cả. Nguyễn Trãi đã khẳng định: Điều chủ yếu của nhân nghĩa là phải giữ “yên dân’’. Vì thương yêu dân, muốn cho dân được yên ổn làm ăn nên phải “trừ bạo” là từ những kẻ sách nhiễu. Từ quan hệ ứng xử mang tính cách cá nhân, Nguyễn Trãi đã nâng lên thành tư tưởng xã hội. một nhiệm vụ cụ thể, nói như Đinh Gia Khánh thì “tư tưởng nhân nghĩa này không mơ hồ, nó gắn chặt với chủ nghĩa yêu nước”. Chính vì “nhân nghĩa”, vì thương dân nên Nguyễn Trãi xem những hành động man rợ của quân Minh hành hạ dân như đốt lửa thiêu sống, đào hố để chôn sống những người dân vô tội là những việc phi nhân nghĩa, là bạo ngược, do đó chúng phải bị trừng phạt. Như vậy có nghĩa là “Việc nhân nghĩa”, hành động nhân nghĩa không phải một cái gì trừu tượng, chung chung, mà nó biểu hiện bằng “Việc” cụ thể, là chống quân xâm lược để giữ yên bờ cõi, tiêu diệt các cuộc phản nghịch chống triều đình để xây dựng xã hội “vua sáng, tòi hiền”.
Câu 2)
'Với vẻ mặt băn khoăn,cái Tí lại bưng bát khoai chìa tận mặt mẹ(1):
-Này,u ăn đi! (2)''
Câu (1): Câu trần thuật - Hành động trình bày.
Câu (2): Câu cầu khiến - Hành động điều khiển.
Câu 3) Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.
-> Nhấn mạnh đặc điểm của sự vật được nói đến trong câu.
Tham khảo nha em:
(1) Câu trần thuật: [1], [3], [6] .
+ Tôi bật cười bảo lão.
+ Cụ còn khỏe lắm, chưa chết đâu mà sợ.
+ Không, ông giáo ạ
- Câu cầu khiến: [4 ]
+ Cụ cứ để tiền ấy mà ăn, lúc chết hãy hay
- Câu nghi vấn: [2[, [5], [7].
+ Sao cụ lo xa quá thế?
+ Tội gì bây giờ nhịn đói mà tiền để lại ?
+ Ăn mãi hết đi thì đến lúc chết lấy gì mà lo liệu?
-Với vẻ mặt băng khoăn, cái tý bưng khoai chìa tận mặt mẹ.
==> Ai làm gì? từ sắc thái tới hành động
-Này U ăn đi! để mãi. U ăn thì con mới ăn. U không ăn con cũng không ăn nữa.
==> Ai làm gì? Hành động cử chỉ trực tiếp