Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Những hình ảnh khiến tác giả nhớ về ngày đầu tiên đi học:
* '”Lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc'': những dấu hiệu đánh dấu đất trời đang chuyển mình sang thu - đồng thời cũng là mùa tựu trường của học sinh .
* “mấy em bé rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường''.
↠ Tất cả đã gợi nhắc tác giả về những kỉ niệm khó quên của buổi tựu trường đầu tiên của mình
- Những kỉ niệm của nhân vật ''tôi'' được diễn tả theo trình tự : thời gian, cụ thể:
* Từ con đường đến trường với ''sớm mai đầy sương thu và gió lạnh'' và ''con đường làng dài và hẹp ''.
* Khi tập trung ở sân trường nghe ông đốc đọc tên những học sinh mới .
* Cuối cùng là lúc vào lớp , chuẩn bị học bài học đầu tiên .
- Những điều đã gợi lên trong lòng nhân vật "tôi" kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên: thời tiết cuối thu, lá rụng ngoài đường nhiều, trên không có những đám mây bàng bạc
- Kỉ niệm được diễn tả theo trình tự thời gian:
+ Từ hiện tại hồi tưởng về quá khứ: tiết trời cuối thu, hình ảnh em nhỏ tới trường
+ Dòng hồi tưởng của nhân vật "tôi" về con đường cùng mẹ tới trường
+ Cảm giác nhân vật "tôi" khi nhìn thấy ngôi trường trong ngày khai giảng
+ Tâm trạng hồi hộp của nhân vật "tôi" khi vào ngồi vào chỗ của mình trong giờ học đầu tiên.
Tham khảo nha em:
a. Những hình ảnh khiến tác giả nhớ về ngày đầu tiên đi học:
''Lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc'' → những dấu hiệu đánh dấu đất trời đang chuyển mình sang thu - đồng thời cũng là mùa tựu trường của học sinh .
''mấy em bé rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường ''.
⇒ Tất cả đã gợi nhắc tác giả về những kỉ niệm khó quên của buổi tựu trường đầu tiên của mình
Những kỉ niệm của nhan vật ''tôi'' được diễn tả theo trình tự : thời gian, cụ thể:
Từ con đường đến trường với ''sớm mai đầy sương thu và gió lạnh '' và ''con đường làng dài và hẹp ''.
Khi tập trung ở sân trường nghe ông đốc đọc tên những học sinh mới .
Cuối cùng là lúc vào lớp , chuẩn bị học bài học đầu tiên .
Ý nghĩa: Nó giúp tác giả luôn nhớ về tuổi thơ, những kỉ niệm đẹp đầu đời để cho sau này nhớ lại, nó sẽ luôn in hằn trong tâm trí
Hình ảnh nhân vật "Tôi" trong bài "Tôi đi học" làm cho em nhớ lại về ngày khai giảng năm học mới. Hôm khai giảng thấy lòng mình nôn nao, rạo rực, háo hức được đến trường. Nhưng khi đến lớp em lại khóc, thấy mình rụt rè e sợ. Nhưng đã có một bàn tay đặt lên vai em, tuy không ấm áp bằng bàn tay của mẹ nhưng bàn tay của người ấy đã nói lên tất cả tình yêu thương giành cho em, không ai khác là cô giáo Hậu. Tất cả mọi thứ đều thay đổi trước mắt em. Em đã đón được 12 năm khai giảng nhưng cái ngày khai giảng mà em vẫn luôn in thật sâu, thật xa trong trái tim em là ngày đầu tiên khai giảng. Mỗi lần em đọc bài "Tôi đi học" của Thanh Tịnh, em thấy mình như được là nhân vật "tôi" trong truyện vậy. Em được ôn lại những kỉ niệm thấm thoát trôi qua mỗi khi nhìn thấy hình ảnh của nhân vật "tôi". Ngay từ ngày đầu tiên đi học như vậy nhưng nó sẽ mãi là kỉ niệm đẹp nhất trong quãng đời học sinh và theo em suốt cuộc đời.
Những gì đã gợi lên trong lòng nhân vật "tôi" kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên?
Là những chi tiết biến chuyển của đất trời: Hằng năm cứ vào cuối thu,... buổi tựu trường đầu tiên.
- Đọc toàn bộ truyện ngắn, em thấy những kỉ niệm này được nhà văn diễn tả theo trình tự như thế nào?
Nhà văn đã diễn tả theo trình tự:
+ Từ hiện tại về quá khứ: quang cảnh trời cuối thu và hình ảnh mấy em nhỏ rụt rè dưới bóng mẹ đã gợi cho nhà văn những kỉ niệm trong sáng về ngày tựu trường đầu tiên của mình.
+ Thời gian ở từng thời điểm: trên đường tới trường cùng mẹ, lúc đứng nhìn ngôi trường và mọi người, lúc nghe gọi tên và vào lớp, lúc ngồi vào chỗ và bắt đầu giờ học đầu tiên.
Là những chi tiết biến chuyển của đất trời: Hằng năm cứ vào cuối thu,... buổi tựu trường đầu tiên.
1. PTBĐ: Miêu tả và biểu cảm
2.
Em tham khảo:
Khi cùng mẹ trên con đường tới trườngCon đường, cảnh vật trên đường vốn rất quen nhưng lần này tự nhiên thấy lạ, nhân vật “tôi” cảm thấy có sự thay đổi lớn trong lòng mình.
Nhân vật “tôi” cảm thấy trang trọng và đứng đắn trong chiếc áo vải dù đen dài, cùng mấy quyển vở mới trên tay.
Cẩn thận, nâng niu mấy quyển vở, lúng túng muốn thử sức nên xin mẹ được cầm cả bút, thước như các bạn khác.
Bỗng thấy sân trường hôm nay dày đặc cả người, ai cũng ăn mặc sạch sẽ, gương mặt vui tươi và sáng sủa.
Ngôi trường xinh xắn, oai nghiêm khác thường. Nhân vật "tôi" cảm thấy mình bé nhỏ so với nó, đâm ra lo sợ vẩn vơ.
3. ''Hằng năm cứ vào cuối thu , lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.''
4. Câu này chị chưa hiểu câu hỏi lắm?