K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 7 2020

viết truyện hài đúng hông,nếu đúng thì ấn vào đúng cho mình nha

30 tháng 12 2020

report 

                        Hai mẹ conLần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1 cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ Mẹ kể lại nói tôi không biết chữ Phương thương Mẹ quá nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên sáng nào Vương cũng đưa mẹ đến lớp Bữa đó đi ngang qua Quảng Nổ gắng sửa đồng Hai mẹ con nhìn thấy cụ Lạc Mất bên đường mẹ nó tôi nhập cuộc sống một mình rồi...
Đọc tiếp

                        Hai mẹ con

Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1 cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ Mẹ kể lại nói tôi không biết chữ Phương thương Mẹ quá nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên sáng nào Vương cũng đưa mẹ đến lớp Bữa đó đi ngang qua Quảng Nổ gắng sửa đồng Hai mẹ con nhìn thấy cụ Lạc Mất bên đường mẹ nó tôi nhập cuộc sống một mình rồi Bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên chở vào bệnh viện không mấy lần Phương đến lớp trẻ cô giáo lấy làm lạ hỏi máy Phương không dám nói trong đầu nó không nhỉ lỗi tại mẹ nó bị Nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần Bởi vi phạm nội quy nó thấy rằng mẹ về nhà Phương không ăn cơm Nó buồn và hơi ngúng nguẩy Mẹ dỗ dành dỗ dành Vương vừa khóc vừa kể lại truyện Mẹ nói không sao đâu con để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo hôm sau mẹ vẫn Vương đến lớp cho cô giáo tới mẹ nói điều gì với cô cô cười và gật đầu tiết chào cờ đầu tuần ở đến phương tiện phút mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình em Trần Anh Phương em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn hoãn lại việc tốt của em Phương đóng được tuyên dương tiếng vỗ tay làm phương bình tĩnh mọi con mắt đổ dồn về phía nó nó cúi gằm mặt xuống cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ vậy mà nó đã dặn mẹ.

 dòng nào dưới đây nếu đúng và đủ cách liên kết câu trong đoạn đầu của bài lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1 cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ mẹ phải là nói tôi không biết chữ Phương thương Mẹ quá nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên a và b từ thay thế từ ngữ B lập từ ngữ dùng từ ngữ nối C thay thế từ ngữ dùng từ ngữ nối d lập từ ngữ thay thế từ ngữ dùng từ ngữ nối.

1
1 tháng 5 2018

co vai loi sai chinh ta

HAI MẸ CONLần đầu mẹ đưa phương vào lớp Một, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: “Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: “Tội nghiệp cụ sống một...
Đọc tiếp

HAI MẸ CON
Lần đầu mẹ đưa phương vào lớp Một, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: “Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.
Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: “Tội nghiệp cụ sống một mình”. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện. Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi. Phương không dám nói, trong đầu nó nghĩ: Lỗi tại mẹ! Nó lo bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần, bởi nó đã vi phạm nội quy. Nó thấy giận mẹ.
Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành. Phương vừa khóc vừa kể lại chuyện. Mẹ nói: “Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo.”
Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp. Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô, cô cười và gật đầu.
Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình: “Em Trần Thanh Phương... Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn... Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương”.
Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúi gằm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ. Vậy mà nó đã giận mẹ!

Tìm trong văn bản một câu ghép mà các vế được nối với nhau bằng quan hệ từ hoặc cặp quan hệ từ.

1
17 tháng 6 2021

Lỗi tại mẹ .Nó .....bởi nó đã vi phạm nội quy

Hai mẹ conLần đầu mẹ đưa phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: "Tôi không biết chữ!". Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: "Tội nghiệp cụ sống một mình". Rồi...
Đọc tiếp

Hai mẹ con

Lần đầu mẹ đưa phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: "Tôi không biết chữ!". Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.

Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: "Tội nghiệp cụ sống một mình". Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện.
Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi, Phương không dám nói, trong đầu nó nghĩ: Lỗi tại mẹ! Nó lo bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần, bởi vi phạm nội quy. Nó thấy giận mẹ. Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành, Phương vừa khóc vừa kể lại chuyện. Mẹ nói: "Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo."

Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp. Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô, cô cười và gật đầu. Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình: "Em Trần Thanh Phương... Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn... Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương".

Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúi gầm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ. Vậy mà nó đã giận mẹ!

Tìm trong văn bản một câu ghép mà các vế được nối với nhau bằng quan hệ từ hoặc cặp quan hệ từ.

0
Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1,cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ ben len nói : " Tôi không biết chữ ! ". Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp.Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường . Mẹ nói : " Tội nghiệp cụ sống một mình. " Rồi mẹ bảo...
Đọc tiếp

Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1,cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ ben len nói : " Tôi không biết chữ ! ". Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.

Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp.Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường . Mẹ nói : " Tội nghiệp cụ sống một mình. " Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện. 

Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi , Phương không dám nói, trong đầu nó nghĩ : Lỗi tại mẹ ! Nó lo bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần, bởi vi phạm nội quy . Nó thấy giận mẹ . Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngung nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành, Phương vừa khóc vừa kể lại chuyện . Mẹ nói : " Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo . " 

Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp . Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô , cô cười và gật đầu. Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình : " Em Trần Thanh Phương ... Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn...Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương . " 

Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó.Nó cúi gầm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ . Vậy mà nó đã giận mẹ. 

Vì sao buổi đi học muộn Phương cảm thấy giận mẹ? 

A.Vì Phương nghĩ rằng mẹ làm cho Phương đã bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần .

B.Vì Phương nghĩ rằng mẹ làm cho Phương ngượng nghịu xấu hổ .

C.Vì Phương nghĩ rằng mẹ làm cho Phương bị vi phạm nội quy. 

Câu 2.Theo em,chuyện gì xảy ra khiến Phương đến lớp trễ? 

Câu 3.Vào vai Phương, viết vào những điều Phương muốn nói lời xin lỗi mẹ. 

1
8 tháng 4 2018

Câu 1: A. Vì Phương nghĩ rằng mẹ làm cho Phương đã bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần

Câu 2: Theo em, chuyện xảy ra khiến Phương đến lớp trễ là: Khi đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ Phương nói: Tội nghiệp cụ sống một mình. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện.

Câu 3: Vào vai Phương, viết những điều Phương muốn nói lời xin lỗi mẹ: Con xin lỗi mẹ vì con đã giận mẹ, bây giờ con đã biết được rằng chún ta phải biết giúp đỡ những người già neo đơn trong lúc họ gặp hoạn nạn như vậy mới là trò ngoan. Một lần nữa, con muốn gửi lời xin lỗi đến mẹ

I. Đọc thành tiếng II. Đọc hiểu Cho văn bản sau: HAI MẸ CON     Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: “Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.     Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm...
Đọc tiếp

I. Đọc thành tiếng
II. Đọc hiểu
Cho văn bản sau:

HAI MẸ CON

    Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ ký tên vào sổ, mẹ bẽn lẽn nói: “Tôi không biết chữ!”. Phương thương mẹ quá! Nó quyết định học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách ký tên.

    Sáng nào mẹ cũng đưa Phương đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói: “Tội nghiệp cụ sống một mình”. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện.

    Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi. Phương không dám nói, trong đầu nó nghĩ: Lỗi tại mẹ! Nó lo bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần, bởi vi phạm nội quy. Nó thấy giận mẹ.

    Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ dịu dàng dỗ dành. Phương vừa khóc vừa kể lại chuyện. Mẹ nói: “Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo.”

    Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp. Chờ cô giáo tới, mẹ nói điều gì với cô, cô cười và gật đầu.

    Tiết chào cờ đầu tuần đã đến. Phương giật thót mình khi nghe cô hiệu trưởng nhắc tên mình: “Em Trần Thanh Phương… Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn… Việc tốt của em Phương đáng được tuyên dương”.

    Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúi gằm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ. Vậy mà nó đã giận mẹ!

(Theo: Nguyễn Thị Hoan)

Dựa vào nội dung bài đọc, em hãy ghi lại chữ cái trước ý trả lời đúng hoặc viết câu trả lời vào giấy kiểm tra.

Câu 1 (1 điểm):

a,(0,5 điểm) Chọn từ ngữ thích hợp điền vào chỗ trống để được ý đúng: Phương thương mẹ quá! Nó quyết định .... cách ký tên.

A. học cho thành tài để giúp mẹ

B. học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ

C. học thật giỏi để giúp mẹ

D. học để thành cô giáo và dạy mẹ

b. (0,5) Phương đến lớp trễ vì:

A. Phương thức dậy trễ.

B. Mẹ đưa đi học muộn.

C. Phương bận giúp mẹ đưa cụ Tám bị ngất bên đường vào bệnh viện.

D. Xe của mẹ bị hỏng giữa đường.

Câu 2. (1 điểm) Về nhà sau buổi đi học muộn, thái độ của Phương như thế nào?

Câu 3. (1 điểm) Dấu phẩy trong câu: “Hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp.” có tác dụng:

A. Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ.

B. Ngăn cách các bộ phận cùng chức vụ trong câu.

C. Ngăn cách các vế câu trong câu ghép.

Câu 4. (1 điểm) Em hãy xác định thành phần câu trong câu ghép sau:

Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy.

Câu 5 (1 điểm)

a,(0,5 điểm) Khi biết chuyện, ngày hôm sau mẹ đã:

A. Không làm điều gì cả.

B. Gọi điện thoại xin lỗi cô giáo.

C. Đến lớp nói cho cô giáo biết lí do Phương đến lớp trễ.

D. Chở Phương và cô giáo đến thăm cụ Tám.

b. (0,5 điểm) Em hãy chọn từ thích hợp nhất điền vào chỗ trống để hoàn thành câu sau:

Đi vắng, bố nhờ người .............................. giúp nhà cửa.

(chăm sóc; săn sóc; trông coi)

Câu 6. (1 điểm)

a. (0,5 điểm)Dòng nào dưới đây có các từ in đậm đồng nghĩa?

A. gian lều cỏ tranh/ ăn gian nói dối.

B. một giấc mơ đẹp/ rừng mơ sai quả.

C. hạt đỗ nảy mầm/ xe đỗ dọc đường.

D. cánh rừng gỗ quý/ cánh cửa hé mở.

b. (0,5 điểm) Điền vế câu còn thiếu vào chỗ trống để hoàn thành câu ghép sau, xác định chủ ngữ - vị ngữ trong các vế câu:

Gió càng to, ...

Câu 7 (1 điểm) Nếu em là Phương, em sẽ nói với mẹ là:

259
15 tháng 5 2021

Bạn ơi đề bài là gì v ?

15 tháng 5 2021

ko ranh ok

Tả người bố thân yêu của emko quá 1986 chữ MẪUEm là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ mun,...
Đọc tiếp

Tả người bố thân yêu của em

ko quá 1986 chữ 

MẪU

Em là học sinh lớp 5, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.

Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ mun, được cắt ngắn rất gọn gàng. Dáng người mẹ tầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam.

Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã học hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Năm ấy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau. Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ là trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm ở nhà xuất bản, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức đến hai, ba giờ sang để làm việc.

Thương mẹ, em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ tự học và học giỏi để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ. Tuy bận nhiều công việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em làm bài đầy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trường, mẹ đều có mặt. Mẹ còn chụp ảnh cho em để làm kỉ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn nói, cử xử với ông bà, cô dì, chú bác, các anh chị và bạn bè.

Vào ngày chủ nhật, mẹ đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dịp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, về quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên sáng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em ăn và đưa em đi học. Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”.Chẳng mấy chốc ba mẹ con đã chìm vào giấc ngủ.

“Dù con đếm được cát sông
Cũng không đếm được tấm lòng mẹ cha”.

Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ tình yêu của mẹ đối với em. Tuy nhiên, người mẹ em kể trên không phải là mẹ em mà là bố em. Ngày mẹ em rời bỏ em, em thấy đất trời như sụp đổ, em là người bất hạnh nhất. Lúc đó em mới học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bố em là người vĩ đại nhất. Bố đã yêu thương, che chở cho em vượt qua những ngày giông bão ấy.

Bố vừa là bố vừa là mẹ. Bố có sự dịu dàng chu đáo của mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố. Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình minh đã trở về với bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi. "Bố ơi, con yêu bố! Ngày 18 tháng 8 là ngày sinh nhật bố. Con chúc bố mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc bên chúng con!".

4
28 tháng 6 2020

hết câu hỏi rồi tuần sau sẽ có !!!

tui đang ôn thi 

HẾT

28 tháng 6 2020

Tả người bố thân yêu của em

ko quá 2389 chữ 

tui lộn 

Lớp mik có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp...
Đọc tiếp

Lớp mik có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp mik hiền, mà nó còn được cô giáo bênh vực nên nó lộng hành. Nó đã cầu cho lớp tôi chết. Nó chửi thằng Lương Hồng Phúc là con heo mập địt, xấu xí. Nó chửi mấy thằng con trai lớp tôi bê đê. Nó còn tự xưng nó là con nhà đại gia, rồi thằng Phạm Tuấn Kiệt lại hỏi nó là: " Ông là người giàu nhất đám nghèo đúng không ? Hay là giàu rớt mồng tơi mà còn không có mông tơi để rớt." Thế là nó bực mình, nó lại bóp c* của thằng Kiệt rồi nói: " Cho mày chừa cái tội sỉ nhục tao", làm cho thằng Kiệt khóc suốt cả buổi ra chơi vì đau điến, đến nổi mà hai con mắt nó đỏ hoe, mặt cũng đỏ nữa vì nó đang giận lắm. Nó đi đến chổ thằng Đặng Thanh Trường giả bộ chơi với thằng Trường rồi cố tình ôm lấy thằng Trường rất chặt, trong khi thằng trường đang bị bệnh đau tim, nó cứ than khó thở rồi đau cổ vì cổ nó không cử động được...v...v...Còn nhiều chuyện khác nữa. Đứa nào trong lớp cũng đang rất ức chế. Cả lớp mik cứ họp lớp suốt mấy tuần liền vì bàn chuyện nên mách cô hay cố gắng làm hòa. Vào chiều thứ 6 tuần vừa rồi, vào tiết cuối, tiết sinh hoạt chủ nhiệm, ( nhỏ lớp trưởng ) Nguyễn Lưu Gia Vy nó đã suy nghĩ kĩ và nó đã nói hết tất cả. Khi nghe xong thì cô hỏi là tại sao em biết điều đó, nhỏ lớp trưởng nó đứng im, rồi tôi, với tư cách là lớp phó nên mik mới đứng lên thưa là mik cũng đã chứng kiến mọi việc theo như lớp trưởng vừa kể. Nhưng cô giáo vẫn không tin, cô bảo chỉ có hai đứa làm chứng thì làm sao đủ chứng cứ để tố cáo bạn mình, cô vừa nó xong thì cả 33 cánh tay ( trừ thằng Lượng ra ), ai cũng nói là em làm chứng cho hai bạn ấy. Khi nghe xong hết mọi việc thì cô của tôi im lặng, đúng lúc đó, trống ra về đã vang lên, cô đứng dậy bảo: " Thôi, như thế đủ rồi, các em về đi, nhớ làm bài tập đầy đủ đó". Mik không biết cô đang suy nghĩ về điều gì nữa, nhưng mik thì cứ suy nghĩ qua việc đó, mình mách cô là đúng hay sai ? Hay đáng ra mình nên làm hòa và đừng mách cô chuyện đó.

 Các bạn cho mik ý kiến nha. ===Cảm ơn nhiều===

0
Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp...
Đọc tiếp

Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp tôi hiền, mà nó còn được cô giáo bênh vực nên nó lộng hành. Nó đã cầu cho lớp tôi chết. Nó chửi thằng Lương Hồng Phúc là con heo mập địt, xấu xí. Nó chửi mấy thằng con trai lớp tôi bê đê. Nó còn tự xưng nó là con nhà đại gia, rồi thằng Phạm Tuấn Kiệt lại hỏi nó là: " Ông là người giàu nhất đám nghèo đúng không ? Hay là giàu rớt mồng tơi mà còn không có mông tơi để rớt." Thế là nó bực mình, nó lại bóp c* của thằng Kiệt rồi nói: " Cho mày chừa cái tội sỉ nhục tao", làm cho thằng Kiệt khóc suốt cả buổi ra chơi vì đau điến, đến nổi mà hai con mắt nó đỏ hoe, mặt cũng đỏ nữa vì nó đang giận lắm. Nó đi đến chổ thằng Đặng Thanh Trường giả bộ chơi với thằng Trường rồi ôm lấy thằng Trường rất chặt, trong khi thằng trường đang bị bệnh đau tim, nó cứ than khó thở rồi đau cổ vì cổ nó không cử động được...v...v...Còn nhiều chuyện khác nữa. Đứa nào trong lớp cũng đang rất ức chế. Cả lớp tôi cứ họp lớp suốt mấy tuần liền vì bàn chuyện nên mách cô hay cố gắng làm hòa. Vào chiều thứ 6 tuần vừa rồi, vào tiết cuối, tiết sinh hoạt chủ nhiệm, ( nhỏ lớp trưởng ) Nguyễn Lưu Gia Vy nó đã suy nghĩ kĩ và nó đã nói hết tất cả. Khi nghe xong thì cô hỏi là tại sao em biết điều đó, nhỏ lớp trưởng nó đứng im, rồi tôi, với tư cách là lớp phó nên tôi mới đứng lên thưa là tôi cũng đã chứng kiến mọi việc theo như lớp trưởng vừa kể. Nhưng cô giáo vẫn không tin, cô bảo chỉ có hai đứa làm chứng thì làm sao đủ chứng cứ để tố cáo bạn mình, cô vừa nó xong thì cả 33 cánh tay ( trừ thằng Lượng ra ), ai cũng nói là em làm chứng cho hai bạn ấy. Khi nghe xong hết mọi việc thì cô của tôi im lặng, đúng lúc đó, trống ra về đã vang lên, cô đứng dậy bảo: " Thôi, như thế đủ rồi, các em về đi, nhớ làm bài tập đầy đủ đó". Tôi không biết cô đang suy nghĩ về điều gì nữa, nhưng tôi thì cứ suy nghĩ qua việc đó, mình mách cô là đúng hay sai ? Hay đáng ra mình nên làm hòa và đừng mách cô chuyện đó.

 Các bạn cho mik ý kiến nha. ===Cảm ơn nhiều===

1
25 tháng 12 2021

hãy bóc phốt nó cho npos sáng nhất đêm luân

Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp...
Đọc tiếp

Lớp tôi có 35 đứa, mới vừa có một đứa mới chuyển vô, nó tên là Lượng nên sỉ số học sinh trong lớp là 36 đứa. Lúc mới bước vào lớp thì nó khóc nức nỡ vì nó chưa biết mặt ai, ai cũng lạ lẩm. Cô giáo tôi cứ nghĩ nó là học sinh mới nên cần phải được quan tâm nhiều hơn. Kể từ cái ngày mà nó bước vô lớp 5a4, trường tiểu học Vĩnh Hòa A, ở Phú Giáo - Bình Dương, nó thấy lớp tôi hiền, mà nó còn được cô giáo bênh vực nên nó lộng hành. Nó đã cầu cho lớp tôi chết. Nó chửi thằng Lương Hồng Phúc là con heo mập địt, xấu xí. Nó chửi mấy thằng con trai lớp tôi bê đê. Nó còn tự xưng nó là con nhà đại gia, rồi thằng Phạm Tuấn Kiệt lại hỏi nó là: " Ông là người giàu nhất đám nghèo đúng không ? Hay là giàu rớt mồng tơi mà còn không có mông tơi để rớt." Thế là nó bực mình, nó lại bóp c* của thằng Kiệt rồi nói: " Cho mày chừa cái tội sỉ nhục tao", làm cho thằng Kiệt khóc suốt cả buổi ra chơi vì đau điến, đến nổi mà hai con mắt nó đỏ hoe, mặt cũng đỏ nữa vì nó đang giận lắm. Nó đi đến chổ thằng Đặng Thanh Trường giả bộ chơi với thằng Trường rồi ôm lấy thằng Trường rất chặt, trong khi thằng trường đang bị bệnh đau tim, nó cứ than khó thở rồi đau cổ vì cổ nó không cử động được...v...v...Còn nhiều chuyện khác nữa. Đứa nào trong lớp cũng đang rất ức chế. Cả lớp tôi cứ họp lớp suốt mấy tuần liền vì bàn chuyện nên mách cô hay cố gắng làm hòa. Vào chiều thứ 6 tuần vừa rồi, vào tiết cuối, tiết sinh hoạt chủ nhiệm, ( nhỏ lớp trưởng ) Nguyễn Lưu Gia Vy nó đã suy nghĩ kĩ và nó đã nói hết tất cả. Khi nghe xong thì cô hỏi là tại sao em biết điều đó, nhỏ lớp trưởng nó đứng im, rồi tôi, với tư cách là lớp phó nên tôi mới đứng lên thưa là tôi cũng đã chứng kiến mọi việc theo như lớp trưởng vừa kể. Nhưng cô giáo vẫn không tin, cô bảo chỉ có hai đứa làm chứng thì làm sao đủ chứng cứ để tố cáo bạn mình, cô vừa nó xong thì cả 33 cánh tay ( trừ thằng Lượng ra ), ai cũng nói là em làm chứng cho hai bạn ấy. Khi nghe xong hết mọi việc thì cô của tôi im lặng, đúng lúc đó, trống ra về đã vang lên, cô đứng dậy bảo: " Thôi, như thế đủ rồi, các em về đi, nhớ làm bài tập đầy đủ đó". Tôi không biết cô đang suy nghĩ về điều gì nữa, nhưng tôi thì cứ suy nghĩ qua việc đó, mình mách cô là đúng hay sai ? Hay đáng ra mình nên làm hòa và đừng mách cô chuyện đó.

                                  Các bạn cho mik ý kiến nha. ===Cảm ơn nhiều===

1
9 tháng 1 2022

Mình thấy như vậy là cô giáo của bạn thiên vị. Còn thằng Lượng thì lôi nó lên phòng hiệu trưởng, nói thẳng với thầy ( cô ) hiệu trưởng coi lại camera của lớp, đuổi học nó luôn. Ngoài ra, bạn còn tranh thủ canh giờ ra về để mách bố mẹ nó. Nó mà ở lớp mình là mình đ** sợ nó ( tại mình là lớp trưởng ). Mình sẽ " xử lý " nó như thế này ( bạn có thể áp dụng ) :

Me : Lượng!

Nó : Gì? Kiếm chuyện à?

Me : No, tui có cái này cho ông.

Nó : Có gì, nói lẹ!

Me : Theo tui.

Mình đã mách thầy hiệu trưởng và thầy đã đi xem camera hoặc theo dõi thằng Lượng từ trước.

Mình lừa nó đến gặp thầy hiệu trưởng.

Đứng cách thầy hiệu trưởng một khoảng cách thích hợp ( lúc đó nên cố gắng đứng sau nó ) rồi đột ngột đá mạnh nó 1 cái đến chỗ thầy hiệu trưởng ( mình đứng cách thầy hiệu trưởng một khoảng cách thích hợp để nó không để ý. Nếu mình đứng gần thầy hiệu trưởng thì nó sẽ biết mánh khóe của mình và nó sẽ đập mình ).

Còn kết quả nó bị gì thì tất nhiên sẽ là... tùy cách xử của hiệu trưởng ( có thể là nhéo tai nó lôi vào phòng của thầy với bố mẹ nó và... đuổi học ngay lập tức. Về nhà thể nào nó cũng được bố mẹ thưởng cho mấy roi à. )

Ngoài ra, các bạn cũng nên biết cách tự vệ.

Hi vọng cách của mình sẽ trị được nó nhé!