Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu đố : Câu chữ nào mà những người vui sướng khi nhìn thấy nó sẽ trở nên buồn bã và ngược lại, những người buồn bã u sầu khi thấy nó sẽ trở nên vui vẻ hơn.
Đó là câu "Điều đó rồi cũng qua đi
Câu đố 6: Bên trái đường có một căn nhà xanh, bên phải đường có một căn nhà đỏ. Vậy, nhà trắng ở đâu?
Ở Mỹ.
Câu đố : Tại sao con chó không cắn được đuôi của mình:
Vì đuôi của nó không đủ dàiCâu đố : Trên nhấp dưới giật là đang làm gì?
Hành động câu cá nhé !
Câu đố : Tay cầm cục thịt nắn, tay vỗ mông là đang làm gì?
Cho con bú
Câu đố : Cái gì bằng cái vung, vùng xuống ao. Đào chẳng thấy, lấy chẳng được?
Cái nón.
Câu đố : Con trai và đàn ong có điểm gì khác nhau?
Con trai là con vật sống dưới nước, còn đàn ong sống trên cây.
Câu đố : Cái gì trong trắng ngoài xanh trồng đậu trồng hành rồi thả heo vào?
bánh chưng
Câu đố : Ở Việt Nam, rồng bay ở đâu và đáp ở đâu?
Ở Việt Nam rồng bay ở Thăng Long (Thăng Long có nghĩa là rồng bay) và đáp ở Hạ Long (Hạ Long có nghĩa là rồng đáp xuống, hạ xuống).
Câu đố : Cái gì bằng cái vung, vùng xuống ao. Đào chẳng thấy, lấy chẳng được?
Cái nón.(sai rồi!)
mặt trăng mới đúng nhé
Câu lạc bộ Radio | Cô tuyệt vời nhất (Vũ Duy Khánh) - Thể hiện : Nguyễn Quốc Thắng - YouTube
Câu 1: Nếu là Minh em sẽ nhắc nhở bạn Dũng không ăn quà bỏ vào ngăn bàn nữa , bảo bạn vứt vào thùng rác không nên mắng bạn
Câu 2: Tham khảo:
Trong cuộc đời mỗi con người, khoảng thời gian mà đẹp đẽ nhất, mang lại biết bao kỷ niệm buồn vui cùng thầy cô, bạn bè,… chính là quãng đời học trò của chúng ta. Em cũng cho rằng như vậy, hơn cả em yêu lắm ngôi trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại – nơi đã ươm mầm trong em bao mơ ước, hoài bão.
Ngôi trường của em là một ngôi trường mới, khang trang sạch đẹp. Từng dãy nhà ba tầng vừa được sơn lại màu vàng tươi mới với mái ngói đỏ thắm. Nơi đây lúc nào cũng vang lên tiếng giảng bài ân cần của thầy cô và tiếng trả lời, đáp lại của các cô cậu học trò thật ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng. Sân trường là nơi giúp cho chúng em giải trí sau mỗi tiết học căng thẳng. Đây quả là thiên đường lí tưởng của chúng em!
Em yêu lắm sân trường này với những hàng cây hoa sữa, bàng,… nghiêng mình trong nắng. Nơi đây, từng chiếc ghế đá, từng khoảng sân,… đều đã khắc sâu những kỉ niệm buồn, vui bên thầy cô và bạn bè trong tâm trí em!
Em còn nhớ ngày đầu tiên bước vào trường đầy bỡ ngỡ. Đó là một ngày cuối mùa hạ, khi mà trên cây phượng chỉ còn điểm vài đốm đỏ, trời cao và trong xanh, nắng buông từng vạt mỏng khắp sân trường. Khi ấy, ngôi trường bừng sáng lên mở ra trước mắt em như mở ra một tương lai tươi tràn đầy hi vọng đang chờ đón. Tuy những ngày đầu gặp chút khó khăn nhưng rồi em cũng dần thích nghi với cách giảng dạy mới lạ, giúp tăng khả năng tư duy của học sinh. Các thầy cô giáo mới, mỗi người một tính cách, thầy Trung thì vui tính, thầy Hưng thì điềm đạm, cô Phương thì nghiêm khắc. Bới thế mỗi tiết học cứ thế mà trôi qua một cách thú vị và đầy hứng thú. Thật may mắn khi nhà trường phân công cô Linh làm chủ nhiệm lớp em ngay năm đầu tiên khi chúng em đặt chân vào trường Trung học cơ sở Chuyên Ngoại này. Nhờ có cô Linh luôn hết lòng, khắt khe, uốn nắn, dạy bảo cho lớp em nên lớp em mới có ngày hôm nay. Thật vui khi nghĩ về tập thể lớp em, những ngày đầu còn nhút nhát không dám bắt chuyện với nhau mà giờ đây tất cả đều thân thiết như anh em một nhà. Có khi tụi con trai giả làm con gái làm chúng em ôm bụng cười rồi lại im bặt khi thầy Tùng – hiệu trưởng nhà trường đi qua rồi “tặng” cho lớp em cái nhìn đầy uy lực. Các bạn tuy nhiên lúc trêu trọc giận nhau nhưng ai mà gặp khó khăn là tất cả giúp đỡ ngay. Em thấy mình thật may mắn khi được đi học, luôn được thầy cô yêu thương, chăm lo, được bạn bè chia sẻ, gắn bó cùng nhau qua những lúc vui, buồn. Qua đây, em cũng đồng cảm và buồn thay cho những tuổi hồng không được cắp sách đến đường, không được mọi người yêu thương chia sẻ như chúng em. Em cảm ơn cô rất nhiều! Cô Linh ơi! Chúng em sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của cô để bước vào lớp bảy với giáo viên chủ nhiệm mới là cô Lưu Hòa.
Câu 1 thấy ko có Tham khảo, m cuk suk thế mà lại...-.-
Bạn Hà không cho là như vậy là đúng bởi vì làm việc phà phụ giúp bố mẹ còn là một phần trách nhiệm của bản thân đối với gia đình và xã hội. Không thể chỉ vỉ chú tâm vào việc học mà quên đi mất làm việc nhà, giúp đỡ bố mẹ mà để bố mẹ làm hết, đó là thể hiện sự bất hiếu của con cái với cha mẹ. Đồng thời làm việc nhà còn giúp chúng ta giữ sức khỏe mạnh, vận động chứ không lúc nào cũng cắm mặt vào học
Chắc là bởi vì khi không buộc dây giày, khi chạy bị vướng dây nên vận tốc chạy không được nhanh, nên bạn ấy quyết định buộc dây giày xong để đạt được tốc độ nhất định cao hơn rồi chạy tiếp.
Chắc là bạn ấy buộc dây giày chặt hơn để tránh trường hợp bị tụt giây giày, bởi điều đó sẽ làm mất thời gian của bạn ấy hơn
C
c