Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Gia- ve được khắc họa thông qua một loạt chi tiết quy chiếu về một ẩn dụ: hình tượng con ác thú Gia- ve
- Bộ dạng, ngôn ngữ, hành động như con ác thú chuẩn bị vồ mồi
+ Những tiếng “thú gầm”
+ Phóng vào Giăng Van- giăng cặp mắt nhìn như cái móc sắt
+ Túm lấy cổ áo
+ Phá lên cười, cái cười ghê tởm phô ra tất cả hai hàm răng
- Hắn mang dã tâm của loài thú (quát tháo, dọa dẫm, nói những lời kích động mạnh khiến Phăng- tin đột tử)
- Ở Giăng Van-giăng ta không tìm thấy một hệ thống hình ảnh so sánh quy về ẩn dụ như Gia-ve
+ Giăng Van- giăng được quy chiếu về hình ảnh: Con người chân chính, con người của tình yêu thương
- Để cứu một nạn nhân bị Gia-ve bắt oan, Giăng Van- giăng buộc phải tự thú
- Màu sắc rực rỡ nhưng héo úa:
+ Đỏ rực như lửa cháy
+ Đám mây ánh hồng
+ Dãy tre làng đen lại
- Âm thanh nhỏ bé, tĩnh lặng:
+ Tiếng trống thu không
+ Tiếng ếch nhái kêu ran
+ Tiếng muỗi vo ve
Em tham khảo gợi ý này nhé:
Nguồn: Zuni
Hồ chí Minh và Huy Cận đã kế thừa thi liệu của thơ ca truyền thống.
- Bối cảnh xuất hiện hình ảnh cánh chim trong mỗi bài thơ là gì?
- Sự khác nhau trong trạng thái của cánh chim? Cánh chim trong "chiều tối" thể hiện trạng thái mệt mỏi tìm về nơi ấm còn hình ảnh cánh chim trong "tràng giang" là hình ảnh cánh chim nghiêng cánh gánh cả ráng chiều.
- Hình ảnh cánh chim thể hiện tấm lòng, cái nhìn cũng như cảm quan nghệ thuật gì của mỗi nhà thơ?
Ở "Chiều tối" ta nhìn thấy ở Bác một cách nhìn đầy yêu thương, trìu mến trước biểu hiện nhỏ nhoi của sự sống. Nhìn cánh chim đang bay, Bác cảm nhận được sự mệt mỏi của đôi cánh sau một ngày đường hoạt động. Trong chiều sâu tâm hồn của Bác chính là lòng yêu thương sự sống, cảm quan của Bác chính là cảm quan nhân đạo. cánh chim còn là biểu hiện của thời gian.
ở "Tràng giang" ta lại bắt gặp một cánh chim nhỏ nhoi như một vệt tối nhỏ nhoi sa xuống trong chiều như khép lại không gian trời chiều. Nhỏ nhoi và cô đơn là sắc thái của cánh chim nhỏ trong chiều. Cánh chim ấy như đang oằn mình chở cả trời chiều trên vai. Sự vật nhỏ nhoi đối lập với không gian rộng lớn với sông dài trời rộng đến tột cùng tột độ, từ đó ta thấy sự cô đơn về kiếp người hữu hạn.
bạn có thể tham khảo tại ây : http://zuni.vn/hoi-dap-chi-tiet/71185/0/0
Hình ảnh người đi trên bãi cát:
+ Đi một bước như lùi một bước: nỗi vất vả khó nhọc
+ Không gian đường xa, bị bao vây bởi núi sông, biển
+ Thời gian: Mặt trời lặn vẫn còn đi
+ Nước mắt rơi: khó nhọc, gian truân
=> Cảnh con đường đi xa xôi mờ mịt, đó cũng chính là con đường đời, con đường đi đến danh lợi của kẻ sĩ. Người đi trên con đường đó, trầy trật khó khăn, đi tất tả, vội vã không kể thời gian, đi với tâm trạng mệt mỏi, chán chường.
Đáp án cần chọn là: D