K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng

niềm vui

sáng nay trời đổ mưa rào

trả lời :

-ta kéo xoăn tay chùm cá nặng 

-niềm vui 

-sáng nay trời đổ mưa rào 

30 tháng 7 2021

bạn viết bài nào vào thì viết nha

bài 1

Lượm là một chú bé liên lạc hồn nhiên, vô tư, nhí nhảnh, yệu đời và có lòng yêu nước sâu sắc. Tuy còn nhỏ nhưng lượm rất gan dạ,dũng cảm như 1 chiến binh thực sự. Lượm luôn hoàn thành xuất xắc nhiệm vụ của mình. Em rất khâm phục. Lượm đã hy sinh anh dũng nhưng hình ảnh Lượm vẫn sống mãi trong lòng chúng ta. Lượm xứng đáng là tấm gương sáng cho em và cho mọi thế hệ người Việt học tập và noi theo.

bài 2

Thật đáng tự hào khi nền văn học Việt Nam được rạng danh sánh vai với nên văn học quốc tế, cũng một phần nhờ những nhà thơ như Thế Lữ, Vũ Đình Liên,.. đặc biệt là Tố Hữu. Tên tuổi của Tố Hữu được biết đến qua nhiều bài thơ về tình yêu quê hương, đất nước, con người và kháng chiến,... và Lượm là một bài thơ của nhà nhơ người Huế tài ba ấy. Trong bài thơ này, chủ yếu là miêu tả về hình dáng, hành động của chú bé Lượm đồng thời là những nguy hiểm Lượm vượt qua và sự hi sinh anh dũng của Lượm. Sự vô tư, hồn nhiên, đáng yêu của Lượm cả khi rong chơi cũng giống lúc đi làm công tác liên lạc thật đáng yêu. Dù bao nhiêu nguy hiểm rình rập, bao nhiêu khó khăn thì Lượm vẫn như thế, vẫn vô tư và nhanh nhẹn, đáng yêu . Từ những hành động, cử chỉ của Lượm ta phần nào đoán được con người của anh ấy(chú bé) là một người vô cùng năng động. Qua đây, chúng ta học hỏi ở Lượm được những tính cách ấy. Chúng ta hãy cùng nhau cảm ơn nhà thơ Tố Hữu đã mang lại một bài thơ ý nghĩa với bài học đáng nhớ đó!

31 tháng 7 2021

bạn chưa gạch chân dưới từ

Chao ôi, cảnh buổi sáng đầu xuân thật tuyệt! Nó như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.

Ông mặt trời lúc này vẫn còn say ngủ trong chiếc chăn mỏng của màn mây ấy thế mà mấy chú chim đã dậy từ bao giờ, hót líu lo trên cành hòa nhịp với loa pjongs thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng đón chào một ngày xuân mới. Tôi tung tăng chạy nhảy như một con sáo nhỏ ra đầu làng để tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ của làng quê. Một lúc sau, phía đằng đông, ông mặt trời thức dậy, vứt bỏ chiếc chăn mỏng, ông vươn vai, ban phát những tia nắng xuân vàng dịu xuống vạn vật. Tôi như nghe thấy tiếng cựa mình của cỏ cây, hoa lá trước sắc xuân. Cây nào cây ấy cũng đều chọn cho mình bộ quần áo đẹp nhất để đón chào xuân mới. Nhìn cảnh quê hương lúc này như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Chúng như đang lượn vòng trong các cành cây, như đang nô đùa, nhảy nhót dưới ánh nắng của mùa xuân. Bên lũy tre, cạnh bờ ao, cô gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch chiếu xuống làm mặt ao lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện song. Đứng giữa cánh đồng lúa, tôi như tưởng tượng mình đang lạc vào một thế giới cổ tích. Một mùa xuan đầy sức sống đang về trên quê hương tôi. Quê hương tôi thật đẹp phải không các bạn? Tôi mong ước quê mình mãi đẹp dưới sắc xuân.

Ôi, quê mình vào buổi sáng đầu xuân đẹp quá, đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất yêu dấu này. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp hơn.

31 tháng 7 2021

Tham khảo !

Quê hương là nơi đã cho chúng ta tất cả những cảm giác thân thương và gắn bó nhất. Với em, cảnh bình minh vào mùa xuân trên quê em thật đẹp, luôn là ấn tượng sâu sắc nhất trong tâm trí em..Em rất thích mùa xuân.

Buổi sáng mùa xuân trời còn se se lạnh. Nền trời trắng đục, sà thấp xuống mặt đất. Màn sương đêm như khói giăng nơi đâu thôn, ngõ xóm. Một vài giọt sương còn đọng lại trên lá cây, long lanh như những viên pha lê. Không khí yên lắng gợi sự thanh bình. Chỉ còn nghe thấy đó đây tiếng ríu rít của mấy chú chim sẻ non dậy sớm để đón bình minh. Xa xa khói bếp lửa tỏa ra nghi ngút mang theo hương nếp thơm nồng. Khói bếp lửa mỗi sớm bà và mẹ đã nuôi lớn tuổi thơ con người.

Rồi từ đằng Đông, ông mặt trời vén bức màn mây nhìn xuống mặt đất. Những tia nắng còn yếu ớt nhưng đủ để xua đi bóng đêm, để con người hòa điệu cùng thiên nhiên. Sương mỏng dần rồi tan hẳn. Bầu trời cao vời vợi. Những đám mây trắng xốp lơ lửng trôi giữa vòm trời xanh thẳm. Vạn vật, cây cối như được tiếp nhựa sống hồi sinh mạnh mẽ. Hai hàng cây bên đường bung nở chồi non lộc biếc. Chúng vui sướng vì đã trút bỏ tấm áo lông xù xì, nặng nề suốt ba tháng mùa đông dằng dặc. Mẹ thiên nhiên đã khoác cho những đứa con của mình tấm áo mới, tấm áo màu xanh mơn mởn, màu xanh của sức sống và của niềm tin hy vọng.

Quê hương đã lưu giữ bao kỉ niệm êm đềm ngày thơ ấu. Dù có đi đâu, em cũng chẳng thể nào quên được vẻ đẹp của quê hương mình vào những buổi sáng mùa xuân đẹp trời. Bởi đó là những gì thiêng liêng thơ mộng nhất của tuổi thơ em. Cảnh bình minh trên quê hương sẽ mãi là ấn tượng thật đẹp trong tâm trí tất cả chúng ta.

30 tháng 7 2021

ngăn nắp - gọn gàng

bừa bộn - lộn xộn

tu bổ - sửa chữa

khán giả - người xem

dũng cảm - gan dạ

người nghe - thính giả

độc giả - người đọc

lưu tâm - để ý

cổ vũ - động viên

ngăn nắp - gọn gàng

bừa bộn- lộn xộn

tu bổ - sửa chữa

người nghe -  thính giả

láng giềng - hàng xóm

gan dạ - dũng cảm

người xem - khán giả

người đọc -  độc giả

cổ vũ -  động viên

để ý - lưu tâm

Cảnh mặt trời mọc trên biển là một bức tranh rất đẹp và đầy chất thơ. Đây là đoạn văn miêu tả đẹp nhất của bài kí. Như một “sản phẩm quí”, vẻ đẹp của thiên nhiên như dâng sẵn, đón chờ, nhưng không phải ai cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp ấy một cách đầy đủ và tinh tế. Chính vì thế mà ngắm nhìn bình minh Cô Tô đối với Nguyễn Tuân không phải là một thú vui hưởng thụ, dễ dãi, thụ động mà là cả một cuộc đi tìm cái đẹp một cách công phu, đầy sự khám phá, sáng tạo. Như một nghệ sĩ đi săn lùng cái đẹp, Nguyễn Tuân đã dậy từ canh tư, lúc còn tôi đất, cô đi mãi trên đầu đá sư, ra thấu đầu mủi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên. Người đọc cảm mến tác giả về lòng yêu quí, tôn thờ “cái đẹp” và cảm phục, thích thú vì công phu tìm kiếm cái đẹp của người nghệ sĩ, hồi hộp cùng tác giả chờ đón cái “đẹp” xuất hiện. 

30 tháng 7 2021

tả làm gì 

“Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Ngâm nga câu hát quen thuộc trong đầu, em lại nhớ về cô giáo hồi lớp 1 của em. Cô tên là Chi, là cô giáo chủ nhiệm hồi em mới bắt đầu bước chân vào ngôi trường Tiểu học – một môi trường học tập hoàn toàn mới và lạ lẫm đối với em. Em rất yêu quý cô Chi. Cô là một cô giáo tốt tính, dễ thương và rất yêu thương, chăm lo cho học sinh.

Cô Chi năm nay đã gần ba mươi tuổi. Cũng là giáo viên trẻ, mới chuyển về trường em giảng dạy được vài năm thôi. Dáng người cô nhỏ nhắn, xinh xắn. Cô không cao lắm, nhưng như thế lại khiến cô vô cùng dễ thương. Khuôn mặt cô hình trái xoan, rất phúc hậu. Nước da cô trắng hồng như da em bé. Mái tóc cô dài, buông xõa đến ngang lưng, và đen óng mượt. Mái tóc cô lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương của bồ kết, đinh hương. Cô bảo cô thuộc kiểu người sống truyền thống nên không quen dùng các loại dầu gội hiện đại, vì vậy cô hay gội đầu bằng các loại thảo mộc tự nhiên như: vỏ bưởi, đinh hương, bồ kết. Đôi mắt bồ câu của cô đen nhánh. Và đó là đôi mắt biết cười. Mỗi khi chúng em không chăm chỉ học bài, còn lười biếng là đôi mắt cô như trĩu xuống, tỏ rõ vẻ buồn bã và thất vọng. Còn mỗi khi bọn em ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập và vui chơi cùng nhau thì đôi mắt đó như ánh hẳn lên một niềm vui sướng, hạnh phúc, tự hào. Nụ cười của cô rất tươi như ánh nắng bình minh tỏa rạng trên sườn đồi. Và em cũng yêu nhất là nụ cười hiền hậu, dễ mến của cô.

Cô Chi là một giáo viên rất thương yêu, chăm lo cho học sinh nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Cô chăm lo cho bọn em từng bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tí một. Sự dịu dàng của cô luôn luôn làm cho bọn em cảm thấy ấm áp đến lạ kỳ. Có những bài khó, cô giảng mãi mà bọn em vẫn không hiểu thì cô Chi không bao giờ trách mắng mà cô luôn luôn nhẫn nại, chỉ bảo, giảng giải cho chúng em một cách từ từ cho tới khi bọn em hiểu thì thôi. Giai đoạn em mới tập viết, cầm bút viết còn sai cách, gượng gạo thì cô Chi đã cầm tay em uốn nắn cho em từng nét chữ một. Cô cũng là một người nghiêm khắc. Với những bạn không nghe lời, cô luôn có những hình thức nhắc nhở kịp thời để cho các bạn sửa chữa và thay đổi. Cô dạy cho chúng em những bài học về đạo lý làm người, về cách ứng xử đẹp trong cuộc sống.

Em rất yêu quý và kính trọng cô Chi. Mai này dù đi đâu xa thì em sẽ không bao giờ quên những hình ảnh và kỷ niệm về cô Chi.

  Hai bệnh nhân trong bệnh việnHai người đàn ông lớn tuổi đều bị ốm nặng và cùng nằm trong một phòng của bệnh viện. Họ không được phép ra khỏi phòng của mình. Một trong hai người được bố trí nằm trên chiếc giường cạnh cửa sổ. Còn người kia phải nằm suốt ngày trên chiếc giường ở góc phía trong.Một buổi chiều, người nằm trên giường cạnh cửa sổ được ngồi dậy. Ông ấy...
Đọc tiếp

  Hai bệnh nhân trong bệnh viện

Hai người đàn ông lớn tuổi đều bị ốm nặng và cùng nằm trong một phòng của bệnh viện. Họ không được phép ra khỏi phòng của mình. Một trong hai người được bố trí nằm trên chiếc giường cạnh cửa sổ. Còn người kia phải nằm suốt ngày trên chiếc giường ở góc phía trong.

Một buổi chiều, người nằm trên giường cạnh cửa sổ được ngồi dậy. Ông ấy miêu tả cho người bạn cùng phòng kia nghe tất cả những gì ông thấy bên ngoài cửa sổ. Người nằm trên giường kia cảm thấy rất vui vì những gì đã nghe được: ngoài đó là một công viên, có hồ cá, có trẻ con chèo thuyền, có thật nhiều hoa và cây, có những đôi vợ chồng già dắt tay nhau di dạo mát quanh hồ.

Khi người nằm cạnh cửa sổ miêu tả thì người kia thường nhắm mắt và hình dung ra cảnh tượng tuyệt vời bên ngoài. Ông cảm thấy mình đang chứng kiến những cảnh đó qua lời kể sinh động của người bạn cùng phòng.

Nhưng rồi đến một hôm, ông nằm bên cửa sổ bất động. Các cô y tá với vẻ mặt buồn đến đưa đi vì ông ta qua đời. Người bệnh nằm ở phía giường trong đề nghị cô y tá chuyển ông ra nằm ở giường cạnh cửa sổ. Cô y tá đồng ý. Ông chậm chạp chống tay để ngồi lên. Ông nhìn ra cửa sổ ngoài phòng bệnh. Nhưng ngoài đó chỉ là một bức tường chắn.

Ông ta gọi cô y tá và hỏi tại sao người bệnh nằm ở giường này lại miêu tả cảnh đẹp đến thế. Cô y tá đáp:

- Thưa bác, ông ấy bị mù. Thậm chí cái bức tường chắn kia, ông ấy cũng chẳng nhìn thấy. Có thể ông ấy chỉ muốn làm cho bác vui thôi!

Câu hỏi: Qua câu chuyện trên, em học tập được điều gì tốt đẹp?

GIÚP MIK VỚI NHA MIK CẢM ƠN

1

biết thông cảm, biết chia sẻ với người khác khi họ gặp khó khăn

30 tháng 7 2021

Mình cx giống bn ý . T cho mình nha . Hok tốt

30 tháng 7 2021

a)Dựa vào cấu tạo.

Từ đơn: vườn, ngọt, ăn

Từ ghép: núi đồi, thành phố, đánh đập

Từ láy : rực rỡ,chen chúc,dịu dàng

b)Dựa vào từ loại.

Danh từ:núi đồi,vườn , thành phố,

Động từ : chen chúc,ăn, đánh đập

Tính từ :rực rỡ,dịu dàng ,ngọt

bạn tham khảo nhé 

There are four people in my family – my parents, my little sister and I. I love them all, but my favorite one is my mother. Her name is Mai, and she is 42 years old at the moment. She works as a manager at a furniture store, therefore she is quite busy. She leaves home at 7 and a half in the morning after making breakfast for the whole family, and she usually comes home late in the evening. She is a beautiful woman with an ideal height, long curly hair and a pair of big round eyes. However, because she spends too much time and effort on her work, she starts to have some signs of old aging such as small wrinkles and freckles on her skin. Since she has to work with many employees, she usually has a serious look on her face, and her voice is a little bit loud. However, she is actually a very nice and outgoing person. She always tries to help the staffs with their work, and she is very devoted to her job. At home, she talks to us in a more gentle voice, and there are very few times when she scolds us. She rarely has time to relax and take care of herself, but some of her favorite things to do when she has any spare time are reading novels, watching roman movies, and chatting with us. I know she works under a lot of pressures, so I always talks to her about funny and interesting things at my school, and she seems to enjoy my stories very much. My mother is such a great woman when she can be both a good supervisor and a good mother. I love her a lot, and she is my goal to strive for my future.

TK

I live in an extended family with a lot of people, and my mother has a big responsibility to take care of us. She is 39 years old, and she has medium height with short black hair. She is a little bit chubby, and her bright skin also makes her look younger than her real age. My father is too busy with his work, so my mother has to spend a lot of effort to make sure everything in the house is fine. Every morning, she wakes up at 6 and a half to prepare breakfast for the rest of us; and when we all leave for work or school; she starts to do the house chores as well as cooks lunch. Despite cooking while doing many other things, her food is always delicious and various, and we all come home to eat with her before leaving again. She loves to take a short nap in the afternoon, and this is some little time for her to relax and regain energy. She is a joyful and gentle person. When we gather at dinner, she is the one that brings the warm and happy atmosphere for all of us. My mother is the best mother that one can ever find, and I cannot imagine my life without her.