EM HÃY MIÊU TẢ MỘT ĐỒ VẬT
*LƯU Ý:KHÔNG ĐƯỢC CHÉP TRÊN MẠNG
HỌC TỐT
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trả lời :
Cho cả 2 vào tủ lạnh để đông thành đá rồi cho chung vào một chậu.
1k nha
~HT~
Đáp án :
Cho cả 2 vào tủ lạnh để đông thành đá rồi cho chung vào một chậu.
1k nha
~HT~
Em rất thích cuộc sống ở Hà Nội bởi sự tấp nập và đông vui dù là sáng sớm hay về đêm. Những con đường ở Hà Nội lúc nào cũng nhộn nhịp người đi lại nhất là giờ cao điểm buổi sáng, tất cả mọi người đều ra đường và di chuyển đến nơi làm việc.
Vào buổi sáng mùa đông lạnh, mọi người hối hả ra đường. Mẹ em cũng dạy sớm đi làm và đưa em đi học. Ra đường vào giờ cao điểm không khí như nóng hẳn lên. Nào là ô tô, xe máy, xe đạp và cả người đi bộ, ai cũng vội vàng di chuyển cho kịp giờ làm. Các con phố dù to hay nhỏ cũng dần dần trở nên thu hẹp lại giữa dòng người. Trên các vỉa hè, các cụ già đang tập dưỡng sinh và các bạn học sinh đang cười nói vui vẻ cùng nhau đến trường. Ở các khu chợ thì rất đông vui, mọi người thường thích đi chợ vào buổi sáng để mua được những thức ăn tươi và ngon. Gương mặt ai cũng phấn khởi, hào hứng bắt đầu một ngày mới. Hai bên đường các nhà hàng, quán ăn đều rất đông khách. Gương mặt của các anh chị chủ quán rạng rỡ đến lạ lùng. Các cửa hàng văn phòng phẩm cũng dần dần mở cửa để các bạn học sinh nếu có nhu cầu thì sẽ rẽ vào mua.
Dưới lòng đường, các chiếc xe buýt nối đuôi nhau chở các anh chị sinh viên đi học, đến mỗi điểm dừng xe dừng lại để mọi người xuống và lên xe. Khói của xe buýt xả ra mù mịt phá tan không khí lạnh giá. Xe tải và xe con cũng tấp nập đi lại. Trên những chiếc xe con ấy chắc hẳn là những người rất có điều kiện, bởi họ đi xe đắt tiền và ăn mặc rất lịch sự. Các bạn học sinh như em thì thường được bố mẹ đưa đi học bằng xe máy. Ở những ngã ba, ngã tư khi các xe dừng đèn xanh, đèn đỏ, các đoàn xe nối đuôi nhau, thật khó để di chuyển nhanh trong hoàn cảnh này. Các chú cảnh sát giao thông phải thổi còi và điều khiển để các đoàn xe di chuyển về các hướng khác nhau. Những tiếng còi của ô tô rít lên nghe rất khó chịu. Có lẽ vì họ đang vội và muốn đi nhanh hơn. Mà có một vài người đi xe máy còn dừng lại ven đường để mua đồ ăn sáng gây tắc đường, cản trở giao thông. Có những thanh niên không chịu được tốc độ di chuyển chậm chạp của dòng người, họ chọn cho mình cách vượt đèn đỏ hoặc lao xe lên vỉa hè. Những hành động đó thật nguy hiểm vì rất dễ gây tai nạn. Có những người bị các chú công an bắt lại vì vượt đèn đỏ, gương mặt ai cũng méo mó van xin. Ở các ngã ba, ngã tư có những bản tin về an toàn giao thông được phát thanh trên loa để mọi người ai cũng nghe thấy kèm theo các bài hát về Hà Nội rất vui và tự hào. Nghe những bài hát ấy, mọi người sẽ cảm thấy phấn khởi và thoải mái tinh thần để bắt đầu một ngày học tập, làm việc hiệu quả.
Không khí buổi sáng ở ngoài đường không còn lạnh như khi ở trong nhà bởi dòng người tấp nập. Ai cũng vội vã vì sợ không kịp giờ học, giờ làm. Có những gương mặt tươi vui, phấn khởi, nhưng cũng có những gương mặt khó chịu bởi không thể di chuyển theo ý mình muốn. Điều quan trọng là mọi người phải có thức chấp hành điều lệ an toàn giao thông để giữ gìn thân thể, tính mạng cho mình và cho những người xung quanh.
Buổi sáng vào giờ đi làm ở Hà Nội thật sự rất thú vị. Không khí tập nập, nhộn nhịp trên đường làm con người ta như gần nhau hơn và con đường đi làm trở nên ngắn lại. Em luôn mong mọi người sẽ có ý thức đi làm đúng giờ để đường phố đỡ bị ùn tắc vào giờ cao điểm, và mọi người ai cũng thực hiện nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông để có những chuyến đi an toàn
Em rất thích cuộc sống ở Hà Nội bởi sự tấp nập và đông vui dù là sáng sớm hay về đêm. Những con đường ở Hà Nội lúc nào cũng nhộn nhịp người đi lại nhất là giờ cao điểm buổi sáng, tất cả mọi người đều ra đường và di chuyển đến nơi làm việc.
Vào buổi sáng mùa đông lạnh, mọi người hối hả ra đường. Mẹ em cũng dạy sớm đi làm và đưa em đi học. Ra đường vào giờ cao điểm không khí như nóng hẳn lên. Nào là ô tô, xe máy, xe đạp và cả người đi bộ, ai cũng vội vàng di chuyển cho kịp giờ làm. Các con phố dù to hay nhỏ cũng dần dần trở nên thu hẹp lại giữa dòng người. Trên các vỉa hè, các cụ già đang tập dưỡng sinh và các bạn học sinh đang cười nói vui vẻ cùng nhau đến trường. Ở các khu chợ thì rất đông vui, mọi người thường thích đi chợ vào buổi sáng để mua được những thức ăn tươi và ngon. Gương mặt ai cũng phấn khởi, hào hứng bắt đầu một ngày mới. Hai bên đường các nhà hàng, quán ăn đều rất đông khách. Gương mặt của các anh chị chủ quán rạng rỡ đến lạ lùng. Các cửa hàng văn phòng phẩm cũng dần dần mở cửa để các bạn học sinh nếu có nhu cầu thì sẽ rẽ vào mua.
Dưới lòng đường, các chiếc xe buýt nối đuôi nhau chở các anh chị sinh viên đi học, đến mỗi điểm dừng xe dừng lại để mọi người xuống và lên xe. Khói của xe buýt xả ra mù mịt phá tan không khí lạnh giá. Xe tải và xe con cũng tấp nập đi lại. Trên những chiếc xe con ấy chắc hẳn là những người rất có điều kiện, bởi họ đi xe đắt tiền và ăn mặc rất lịch sự. Các bạn học sinh như em thì thường được bố mẹ đưa đi học bằng xe máy. Ở những ngã ba, ngã tư khi các xe dừng đèn xanh, đèn đỏ, các đoàn xe nối đuôi nhau, thật khó để di chuyển nhanh trong hoàn cảnh này. Các chú cảnh sát giao thông phải thổi còi và điều khiển để các đoàn xe di chuyển về các hướng khác nhau. Những tiếng còi của ô tô rít lên nghe rất khó chịu. Có lẽ vì họ đang vội và muốn đi nhanh hơn. Mà có một vài người đi xe máy còn dừng lại ven đường để mua đồ ăn sáng gây tắc đường, cản trở giao thông. Có những thanh niên không chịu được tốc độ di chuyển chậm chạp của dòng người, họ chọn cho mình cách vượt đèn đỏ hoặc lao xe lên vỉa hè. Những hành động đó thật nguy hiểm vì rất dễ gây tai nạn. Có những người bị các chú công an bắt lại vì vượt đèn đỏ, gương mặt ai cũng méo mó van xin. Ở các ngã ba, ngã tư có những bản tin về an toàn giao thông được phát thanh trên loa để mọi người ai cũng nghe thấy kèm theo các bài hát về Hà Nội rất vui và tự hào. Nghe những bài hát ấy, mọi người sẽ cảm thấy phấn khởi và thoải mái tinh thần để bắt đầu một ngày học tập, làm việc hiệu quả.
Không khí buổi sáng ở ngoài đường không còn lạnh như khi ở trong nhà bởi dòng người tấp nập. Ai cũng vội vã vì sợ không kịp giờ học, giờ làm. Có những gương mặt tươi vui, phấn khởi, nhưng cũng có những gương mặt khó chịu bởi không thể di chuyển theo ý mình muốn. Điều quan trọng là mọi người phải có thức chấp hành điều lệ an toàn giao thông để giữ gìn thân thể, tính mạng cho mình và cho những người xung quanh.
Buổi sáng vào giờ đi làm ở Hà Nội thật sự rất thú vị. Không khí tập nập, nhộn nhịp trên đường làm con người ta như gần nhau hơn và con đường đi làm trở nên ngắn lại. Em luôn mong mọi người sẽ có ý thức đi làm đúng giờ để đường phố đỡ bị ùn tắc vào giờ cao điểm, và mọi người ai cũng thực hiện nghiêm chỉnh luật an toàn giao thông để có những chuyến đi an toàn.
I. Mở bài: Trong gia đình, mẹ là người gần gũi em nhất.
II. Thân bài:
a) Tả hình dáng:
- Dáng người tầm thước, thon gọn.
- Gương mặt đầy đặn, mái tóc dài đen mượt, khi làm việc nhà mẹ thường buộc lóc gọn sau gáy.
- Mẹ ăn mặc rất giản dị. Khi đi làm mẹ thường mặc áo sơ mi. Ở nhà mẹ mặc đồ bộ cho tiện làm việc nhà.
- Mẹ có đôi mắt đen long lanh. Mỗi khi dạy bảo con cái, ánh mắt ấy rất dịu dàng và thân thiện.
b) Tả tính tình, hoạt động:
- Mẹ là người chu đáo, cẩn thận, đồ đạc trong nhà được sắp xếp gọn gàng.
- Tính mẹ rất ôn hoà, ăn nói nhã nhặn.
- Mẹ là người hết lòng với con cái. Ban ngày mẹ làm lụng vất vả, tối đến mẹ luôn quan tâm đến việc học của con cái.
III. Kết bài:
Mẹ luôn gần gũi em, chăm sóc, dạy bảo em nên người. Em luôn cố gắng học giỏi để đem lại niềm vui cho gia đình.
Tham khảo:
1. Mở bài
- Dẫn thơ ca hoặc lời bài hát nói về mẹ
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào”
- Không ai yêu thương, quan tâm, chăm sóc cho mình bằng mẹ, mẹ là người có công sinh thành và dưỡng dục ta nên người.
- Mẹ là người quan trọng nhất, người em yêu quý và vô cùng kính trọng trong cuộc sống.
2.Thân bài
Tả ngoại hình người mẹ
Tả về tính cách
Tả về kỉ niệm với mẹ
3. Kết bài
Nói lên tình cảm của bản thân với mẹ.
Cre: mạng
Cần trình bày đơn đúng quy định:
– Quốc hiệu, tiêu ngữ.
– Nơi và ngày viết đơn.
– Tên của đơn.
– Nơi nhận đơn (Ban Chấp hành Hội Chữ thập đỏ địa phương).
– Nội dung đơn: giới thiệu bản thân; trình bày lí do vì sao muốn gia nhập đội tình nguyện; lời hứa tích cực tham gia mọi hoạt động của đội; lời cảm ơn).
– Chữ ký và họ tên của người viết đơn ở cuối đơn.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày…. tháng…. năm….
ĐƠN XIN GIA NHẬP ĐỘI TÌNH NGUYỆN
GIÚP ĐỠ NẠN NHÂN CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM
Kính gửi: Ban Chấp hành Hội Chữ thập đỏ phường ..........
Em tên là: ................
Sinh ngày: / /
Học sinh lớp:...... – Trường .........., phường............
Sau khi được nghe giới thiệu về hoạt động của Đội tình nguyện giúp nạn nhân chất độc màu da cam thuộc Hội Chữ thập đỏ của phường, em thấy hoạt động của Đội rất có ý nghĩa và thiết thực. Em tự nhận thấy mình có thể tham gia hoạt động của Đội, để giúp đỡ các bạn nhỏ bị ảnh hưởng chất độc mà da cam. Vì vậy, em viết đơn này bày tỏ nguyện vọng được gia nhập Đội tình nguyện, góp phần nhỏ bé làm giảm bớt những khó khăn và nỗi bất hạnh của các nạn nhân.
Em xin hứa tôn trọng nội quy và tham gia tích cực mọi hoạt động của Đội.
Em xin chân thành cảm ơn!
Tôi còn nhớ mãi năm học lớp ba, trong buổi lễ tổng kết trao phần thưởng học sinh hoạt động đội xuất sắc, tôi nhận được bức ảnh Bác Hồ đeo khăn quàng cho một bạn đội viên. Đó là món quà có nhiều ý nghĩa đối với tôi.
Bức ảnh đó không to lắm với chiều dài khoảng chừng bốn mươi cen ti mét, chiều rộng khoảng chừng ba mươi cen ti mét. Khung ảnh được làm bằng gỗ sơn màu vàng nhạt. Run run cầm bức ảnh trên tay, tôi cảm nhận được mùi thơm của gỗ mới và véc ni. Mặt khung ảnh là một tấm gương trong suốt, rất dày. Đằng sau khung ảnh là một miếng gỗ cắt vừa với chiếc khung. Bốn góc phía sau là bốn ốc vít để điều chỉnh cho tấm gương và miếng gỗ vừa khít lại với nhau. Quan trọng nhất là bức ảnh trong khung. Đó là bức ảnh Bác Hồ đeo khăn quàng cho một bạn nhi đồng. Bác mặc bộ quần áo ka ki trắng giản dị, quen thuộc. Mái tóc của Người đã bạc trắng. Bác đang nhìn bạn nhỏ với ánh mắt đầy tự hào và yêu thương. Một nụ cười thân ái nở trên đôi môi của Người. Bạn nhi đồng trong ảnh mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng và váy. Hai bím tóc tết lại gọn gàng hai bên. Chiếc khăn quàng Bác đang đeo lên vai bạn khiến bức tranh trở nên ý nghĩa. Ở phía bên dưới của khung ảnh nổi bật dòng chữ màu đỏ: “Đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh”.
Ngày nhận được món quà đó, tôi vô cùng xúc động. Tôi đã trang trọng treo nó ở góc học tập của mình. Bức hình nhỏ bé, giản dị nhưng nổi bật trên tường. Bên cạnh bức hình là những tờ giấy khen cùng những món quà kỉ niệm khác trong những năm tôi tham gia công tác đội. Mỗi lần nhìn tầm hình, tôi lại có cảm giác như Bác đang mỉm cười thân ái với tôi, tôi lại như được tiếp thêm động lực để học tập và phấn đấu.
Bức hình tôi được tặng không có nhiều hình ảnh, không có cảnh thiên nhiên hay những hình ngộ nghĩnh mà bọ trẻ nhỏ như chúng tôi thích và thường hay sưu tầm. Nó chỉ là một bức hình bình dị. Bình dị nhưng đó lại là món quà đầy ý nghĩa, không chỉ với tôi mà với tất cả những ai từng trải qua tuổi thiếu niên nhi đồng.
Năm học mới đã đến rồi, lòng em cứ xốn xang chờ đợi ngày khai giảng. Thế rồi, chuỗi ngày nghỉ cũng kết thúc, sắp được gặp lại bạn bè và thầy cô giáo, em cảm thấy rất vui sướng. Và em càng vui hơn khi được bố mẹ tặng cho một món quà rất ý nghĩa. Đó là một chiếc cặp sách màu xanh nước biển.
Đó là một chiếc cặp hình chữ nhật, được làm bằng một loại vải dày. Khung cặp chắc chắn, gồm có quai đeo hai bên và có cả tay cầm để kéo. Nhìn bên ngoài, em thấy mặt cặp mịn, mềm, sờ rất êm và mát tay. Nắp cặp hình chữ nhật. Trên mặt cặp có in hình chú mèo máy Đô-rê-mon đang cười sảng khoái.
Hai bên cặp có hai khoá sáng bóng. Mỗi lần mở ra đóng vào em nghe "tanh tách" thật vui tai. Nắp cặp có gắn một quai xách bằng nhựa bằng vải dù loại bền nhất, còn phía sau cặp có tay kéo bằng nhựa rất chắc chắn. Khi không dùng tay kéo, em có thể thu lại gọn gàng. Còn khi cần mang đồ nặng, em có thể kéo tay cầm ra và kéo, như thế sẽ không bị mỏi vai hay mỏi cổ nữa. Vì vậy, em thấy rất nhẹ nhàng.
Mở khoá cặp ra là các ngăn cặp nằm bên trong. Từ trước tới giờ, em toàn dùng cặp hai ngăn, bây giờ mới có chiếc cặp ba ngăn. Ngăn thứ nhất nhỏ, em dùng để cất các dụng cụ học tập. Phía trên ngăn này được trang bị một chiếc khoá dài màu đen, nếu để đồ dùng gọn gàng vào rồi thì có thể khoá lại để đồ không bị rơi sang các ngăn khác. Còn ngăn thứ hai và ba to hơn, em dùng để đựng sách vở. Các ngăn đều mềm mại và rộng rãi.
Ngày ngày, chiếc cặp theo em đến trường để học. Trên đôi vai em, cặp sung sướng được ngao du và ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Em luôn giữ gìn cặp sạch sẽ, nên lúc nào nhìn cũng như mới.
Em rất thích chiếc cặp bố mẹ mua tặng. Em sẽ giữ mãi chiếc cặp thân thương này.