Trước cổng trời
Giữa hai bên vách đá Nhìn ra xa ngút ngát |
Những vạt nương màu mật |
Nguyễn Đình Ảnh
a) Nêu vẻ đẹp của " Cổng Trời" qua bài thơ trên.
b) Chuyển sang thể văn xuôi nội dung bài trên.
Lưu ý giúp mình rằng bài trên phải từ 20 đến 30 câu hoặc 30 đến 40 câu.
Giúp mình nhanh với mình đang cần gấp với ạ. Mình Cảm Ơn Ạ.❤
m gửi ý b trước nhé
b) Nhân dịp nghỉ hè, gia đình tôi quyết định đi đâu đó thư giãn sau những ngày làm việc, học tập mệt mỏi. Mọi người đều bàn tán sôi nổi, bố tôi muốn đưa cả gia đình đi biển, em tôi đồng ý với ý kiến này nhưng mẹ tôi thì lại muốn gia đình về thăm ông bà, tôi rất đồng ý với ý kiến của mẹ. Cả nhà cứ thế bàn tán cho đến khi tôi nói:
- Con nghĩ là gia đình mình cứ về quê độ hơn tuần sau đó đi biển cũng được mà ạ?
- Ừ! Quyết định thế nhé. Bố, mẹ, em trai tôi cùng nói.
Thế là ngày hôm sau gia đình tôi dậy sớm để chuẩn bị về quê vì quê ngoại tôi ở khá xa. Nó ở tận vùng Cao tây Bắc nên đi về đó mất rất nhiều thời gian. Vì mọi người đều dậy khá sớm nên mọi việc diễn ra rất nhanh chóng. Và 4 tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng gia đình tôi cũng đã về đến cửa làng. Đi qua cổng làng, tôi nhìn thấy toàn những ngọn núi, trập trùng mây. Ngọn đèo có tên là Cổng Trời bởi đây là nơi cao nhất, tưởng chừng như lối lên trời. Giữa hai bên vách đá, mở ra một khoảng không gian bát ngát. Tiếng gió réo ù ù bên tai. Những đám mây trắng lãng đãng trôi về tận phương nào.
Từ đỉnh đèo nhìn ra xa, chúng ta sẽ thấy bao sắc màu rực rỡ của cỏ hoa, dệt nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Từ lưng chừng núi, ngọn thác ào ào đổ xuống, bọt tung trắng xoá. Con suối trong xanh soi bóng đàn dê đang thong dong gặm cỏ. Đi giữa bạt ngàn rừng núi hoang sơ, ta sẽ có cảm giác như lạc vào cõi thần tiên huyền ảo bởi lớp sương chiều bốc lên mờ mờ như khói toả. Dọc những triền đổi nhấp nhô là các thửa ruộng bậc thang nối tiếp nhau, trông xa như sóng lượn. Những vạt nương đã đến ngày thu hoạch vàng nâu như màu mật ong. Trong thung lũng, màu vàng của lúa chín tràn ngập khắp nơi. Trên những lối mòn từ bản vào rừng, rộn rã tiếng nhạc ngựa rung Người Giáy, người Dao đeo gùi trên lưng, vào rừng tìm măng hái nấm. Những vạt áo chàm thấp thoáng nhuộm xanh cả nắng chiều. Tiếng gió thổi, tiếng suối reo, tiếng chim hót, tạo thành bản nhạc quen thuộc của vùng rừng núi quê tôi, giúp tôi muốn ở lại quê lâu hơn nữa để hòa mình với thiên nhiên nhiều hơn nữa.