từ"mặt" trong các câu thơ sau,từ nào dùng theo nghĩa gốc,từ nào dùng theo nghĩa ẩn dụ,từ nào dùng theo nghĩa hoán dụ?
a người quốc sắt kẻ thiên tài
tình trong như đã mặt ngoài còn e
b sương in mặt,tuyết pha thâm
xem vàng lăng đảng như gần đi xa
c làm cho đỏ mặt phi thường
bây giờ ta sẽ rước nàng nghi gia
d buồn trông ngồi cỏ rầu rầu
chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Người quốc sắc, kẻ thiên tài
Tình trong như đã mặt ngoài còn e
Sương in mặt tuyết pha thân
Sen vàng lãng đãng nhơ gần như xa
Làm cho rõ mặt phi thường=>Mặt theo nghĩa là phần phía trước, từ trán đến cằm của người, hay phần phía trước của đầu con thú, nơi có các bộ phận như mắt, mũi, mồm.
Bấy giờ ta sẽ nước nàng nghi gia
Buồn trông lỗi cỏ dầu dầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh=>Mặt theo nghĩa là phần phẳng ở phía trên hoặc phía ngoài của vật, phân biệt với phần bên dưới hoặc bên trong.