Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Trắc nghiệm: Lớp trưởng lớp tôi SVIP
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Truyện bao gồm những nhân vật nào?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Ai được bầu làm lớp trưởng?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Ban đầu, Lâm "Voi" nhận xét về Vân thế nào?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Quốc "Lém" cho rằng lớp trưởng phải có đặc điểm nào?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Quốc "Lém" ban đầu nhận xét Vân thế nào?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Nhân vật tôi cho rằng lớp trưởng phải
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Ban đầu, nhân vật tôi có nhận xét gì về Vân?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Chi tiết nào cho thấy nhận định Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi. của nhân vật tôi là sai?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Có chuyện gì không hay đã xảy ra với nhân vật Quốc?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Chuyện gì đã xảy ra khi Quốc lỡ ngủ quên và quên trực nhật?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Việc Vân thay Quốc trực nhật cho thấy Vân là người thế nào? (Chọn 2 đáp án)
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Trong buổi chiều cả lớp đi lao động, Vân đã làm gì?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Buổi lao động hôm ấy, Vân mua kem khiến mọi người không hài lòng vì đó là tiền của chi đội làm lao động hè đáng lẽ không nên lấy ra tiêu. Sự việc trên xuất hiện trong câu chuyện, đúng hay sai?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Sau câu chuyện bài kiểm tra, chuyện trực nhật và chuyện lao động, hiện giờ các bạn nam trong lớp đã thay đổi cách nghĩ về Vân như thế nào?
Lớp trưởng lớp tôi
Vân được bầu làm lớp trưởng. Cuối giờ học, tụi con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, bình luận sôi nổi. Lâm "Voi" nói tướng lên:
– Lớp trưởng gì mà vừa gầy vừa thấp bé, chẳng có dáng tí nào!
Quốc “Lém" lên tiếng:
– Lớp trưởng phải nhanh nhảu. Cái Vân thì cạy răng chẳng nói nửa lời.
Riêng tôi, tôi quan niệm lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ, chứ học chẳng hơn tôi.
Giờ trả bài hôm qua, Vân được 10 điểm, tôi chỉ được 5, lí do là khi điền bản đồ, tôi đã "sơ tán" Hoà Bình lên tận biên giới.
Vân làm lớp trưởng hôm trước thì hôm sau đã có nhiều chuyện đáng nhớ. Trống xếp hàng được một lúc, Quốc mới hớt hải chạy đến, lắp bắp:
– Chết tớ rồi! Hôm nay đến phiên trực nhật, tớ lại ngủ quên.
Cả bọn hoảng quá. Nhưng vào lớp, chúng tôi rất ngạc nhiên: Lớp sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn. Trên bảng là dòng chữ nắn nót của Vân: "Thứ... ngày ... tháng... năm...". Lâm trố mắt nhìn, còn Quốc thì thở phào.
Buổi chiều, chúng tôi đi lao động. Đứa nào đứa nấy mồ hôi đẫm lưng. Bỗng Lâm kêu toáng lên:
– Kem! Kem! Các cậu ơi!
Chúng tôi ùa tới. Vân mồ hôi nhễ nhại, đang nhanh nhẹn chia kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa tấm tắc:
– Lớp trưởng “tâm lý” quá! À, bạn lấy thùng kem ở đâu ra thế?
– Bà hàng kem cho mượn đấy. Còn tiền là của chi đội làm lao động hè...
Bây giờ, có ai hỏi về lớp trưởng lớp tôi, tôi sẽ tự hào nói: "Vân không chỉ học chăm mà còn học rất giỏi.”. Hỏi Lâm, chắc nó sẽ oang oang: "Vân nhỏ người thật nhưng xốc vác lắm đấy.". Còn Quốc chẳng phải hỏi, cũng sẽ khoe ngay: “Vân hiền lành, ít nói mà giỏi đáo để, ai cũng phải nể phục.".
Theo LƯƠNG TỐ NGA
Hoàn thiện nội dung bài đọc Lớp trưởng lớp tôi.
Câu chuyện kể về lớp trưởng và các bạn trong lớp, do có thân hình , ít nói... mà khi được bầu làm lớp trưởng không có được sự từ các bạn. Nhưng bằng năng lực và tinh thần của mình mà Vân đã thay đổi được suy nghĩ của các bạn trong lớp.
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây