Lê Thanh Bình

Giới thiệu về bản thân

kết bạn với mình đi chứ chẳng có ai nói chuyện thì chán lắm
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Meo…Meo…" đấy là tiếng kêu nũng nịu của cô mèo Mi Mi nhà em, mỗi khi em đi học về. Cô là món quà em thích nhất trong ngày sinh nhật do mẹ tặng.

Mi mi có thân mình mềm mại, bộ lông với 3 màu: trắng toát, lẫn vàng óng và lấm tấm. Đó cũng là chiếc áo ấm che chở Mi Mi khi trời rét.

Đầu Mi Mi tròn như quả cam. Hai tai vểnh lên luôn nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt cô tròn, to, trong suốt như thuỷ tinh. Chiếc mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên là mép cong, ria trắng như cước.

Miệng Mi Mi bình thường trông rất nhỏ và dễ thương làm sao. Thế mà mỗi khi cô ngáp, những chiếc răng sắc nhọn chìa ra trông thật dễ sợ! Và đó là vũ khí lợi hại của cô để bắt mồi. Đặc biệt, dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn. Cô có cái đuôi trắng mịn màng luôn ngoe nguẩy lên xuống làm tăng thêm nét uyển chuyển cho cô. Mỗi lần Mi Mi bước đi, cô giống như một "tiểu thư đài các', lúc đó những anh chàng mèo như bị cưa đổ, luôn vây quanh "nàng công chúa xinh đẹp này".

Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn mọi người với nét mặt xa lạ… Dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng em là người cô quấn quýt nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cô. Trừ những lúc đói quá, còn bình thường cô chỉ đứng xa mà nhìn bát cơm, đợi em mời rồi mới rón rén bước tới. Cô ăn nhè nhẹ khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thế mà mỗi khi cô bắt chuột thì trông Mi Mi thật dữ dằn. Con chuột nào mà gặp cô thì thật xấu số.

Mi Mi nhà em rất thích chơi bóng. Mỗi khi em thảy bóng cho Mi Mi, cô chạy lại và vờn rất khéo. Thoắt cái cô đã ở gầm bàn. Nhìn cô nhảy thật nhịp nhàng, uyển chuyển giống như một diễn viên xiếc nhào lộn chuyên nghiệp. Mỗi chiều, Mi Mi nằm úp người xuống sưởi nắng bên cửa sổ đợi em đi học về. Nhìn từ xa, thấy em về, Mi Mi chạy ra cửa, đôi mắt xanh ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo…meo…". Cái đầu của cô cứ dụi dụi vào chân em như đòi em vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Mi Mi đã trở thành người bạn thân thiết của em. Mỗi khi gặp chuyện buồn, em lại tâm sự với cô và được đáp lại bằng tiếng kêu:"meo…meo…". Tuy không nói nên lời, nhưng lời an ủi của cô cũng đủ làm cho em vui.

Cả nhà em, ai cũng yêu quý Mi Mi. Nó đúng là một món quà đầy ý nghĩa. Mi Mi đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình em.

trạng ngữ là mùa xuân

 

là tính từ.vì mát có nghĩa,mẻ cũng có nghĩa

Trong tất cả các loại cây ăn quả thì em như thích nhất là cây xoài. Cây xoài chính là một loài cây thật quen thuộc và nó đã gắn bó với em trong những tháng ngày ấu thơ.

Nhà em có một cây xoài rất to ở ngoài cổng. Cây xoài như chính là nhân chứng chứng kiến những kỷ niệm thân thương của tuổi thơ em. Theo như lời bố thì em cũng được biết cây xoài là loại cây ăn quả thân gỗ. Cây xoài này nhà em rất lớn có những chiếc lá xoài nhỏ và dài rất đẹp. Thế rồi khi quan sát những quả xoài khi chưa chín màu xanh nhạt hơn những chiếc lá, cho nên nhìn những trái xoài như vẫn thật rõ ràng trong một rừng xanh của lá cây. Khi trái xoài chính thì lại có vị chua chua giòn giòn. Quả xoài xanh này khi ăn xoài xanh chấm bột canh cũng rất ngon. Nếu như không muốn ăn chua thì đợi một thời gian nữa khi chín, xoài nhà em lại ăn rất mềm có màu vàng và những đốm đen ở vỏ. Không ai có thể cưỡng lại được mùi xoài thơm rất ngậy. Cây xoài ở cổng như luôn cho chúng em bóng râm để có thể vui đùa. Có những hôm chúng em còn chơi đồ hàng dưới gốc cây bàng, tiện tay còn lấy cả lá xoài để đựng đồ hàng nho nhỏ như những chiếc đĩa vậy.

Em không thể nào quên được cây xoài vẫn như xòe tán rộng trước cổng nhà em. Cây xoài giống người bạn thân thiết của lũ trẻ chúng em. Em cũng sẽ chăm sóc thật tốt cho cây xoài thêm tươi tốt.

Trên sân trường em trồng rất nhiều cây bàng để tạo bóng mát cho học sinh vui chơi. Nhưng được yêu thích nhất, là “cây bàng lùn” ở cạnh sân chào cờ.

Gọi là cây bàng lùn, bởi vì cây có chiều cao khá khiêm tốn, chỉ khoảng dưới 2m mà thôi. Thân cây to và chắc như cột nhà. Vì cây thấp, nên ngay từ cách mặt đất chừng hơn nửa mét, cây đã mọc cành. Cành bàng lớn như bắp tay, dài hai đến ba mét. Mọc ngang ra, bè bè như cái mái chèo. Từ các cành chính, những cành con mọc ngang, mọc dọc, đan xen với nhau tạo thành một cái mái che xanh um. Lá bàng to lắm, có lá còn lớn như quyển vở của em. Lá không quá dày, màu xanh bóng mượt. Ngày hè, chúng em thường hái để làm mũ che hay quạt mát. Mùa thu, lá bàng chuyển màu vàng, đỏ sẫm rồi rụng hết khi sang đông. Để lại thân cây trơ trọi. Rồi khi xuân đến, cây lại đâm chồi nảy lộc, trổ lá đơm hoa kết trái. Lại xanh mơn mởn như những ngày cô đơn kia chỉ là giấc mơ.

Em yêu lắm cây bàng ấy. Nơi em cùng bạn bè sớm hôm đến trường, học tập rồi vui chơi. Chính cây bàng cũng là một người bạn tri kỉ và thầm lặng của chúng em ở mái trường này.

các bác nông dân vui vẻ gặt lúa

có đồng nghĩa nha