Trần Thế Phong
Giới thiệu về bản thân
nhầm,sory
yêu nó à
dễ ẹc
Ở quê thật thích! Có vườn cây, ao cá, có cánh cò bay lả và nhiều điều khác nữa. Nhưng những đêm bên bờ sông hóng mát, ngắm trăng và vui đùa cùng lũ bạn luôn là những gì đẹp nhất trong ký ức tuổi thơ em.
Lúc này, trời hơi tối và chỉ có ngôi sao Hôm là đã mọc tự bao giờ. Chân trời bỗng hồng rực, mặt trăng ló ra và bắt đầu cuộc viễn du. Bầu trời sáng dần, thấy rõ đám mây trắng bồng bềnh giữa không trung. Một vài chú chim đi kiếm ăn về muộn mải mốt cất tiếng kêu gọi bạn. Cỗ xe thời gian đã đưa mặt trăng lên quá ngọn cây cao, ban phát ánh sáng cho làng mạc, thôn xóm. Dưới ánh trăng, những mái nhà như được phết lên một lớp nhũ vàng óng, tán lá ướt đẫm sương lấp lánh như những chiếc lá bằng bạc. Ánh trăng lan toả khắp nơi nơi, chiếu lên vòm cây tạo ra những hình thù ngộ nghĩnh, quái lạ. Trên cao, nền trời trong vắt in rõ dải Ngân Hà cùng đàn vịt tung tăng bơi lội. Ngọn gió mát lành ùa về xao động.
Mọi người trong xóm tụ tập dưới gốc cây đầu làng. Cụ già, người lớn quây quần bên ấm nước chè, râm ran trò chuyện, ngâm thơ; đàn trẻ nhỏ thì tíu tít đánh trận giả tiếng cười ran ran. Đêm khuya dần, người lớn đều đã ra về, chỉ còn lại tụi trẻ chúng em. Trăng một mình toả sáng rực rỡ. Không gian yên tĩnh, chỉ còn nghe tiếng sương rơi, tiếng chim đỗ quyên thánh thót. Chúng em vừa ngắm trăng, vừa hóng những cơn gió thổi về từ sông mát rượi.
Sau này dù có đi đâu xa nhưng ký ức tuổi thơ về bè bạn trong nhưng đêm trăng thanh gió mát trên quê hương sẽ luôn in đậm trong trái tim em.