K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đã từ lâu tôi xem loài xương rồng là biểu tượng của ý chí và niềm tin vì nó luôn xem mọi trở ngại là niềm vui. Ban đầu bạn có thể không tin nhưng với xương rồng thì nó luôn yêu thử thách. Chúng ta có thể thấy rằng, môi trường càng khắc nghiệt chúng càng đẹp lên mà thôi. Tương tự như vậy, chúng ta hãy xem mỗi chướng ngại trong cuộc sống là một bất ngờ thú vị, một trò chơi để chứng tỏ sự kiên cường, kham nhẫn của chính bản thân mình.

Xương rồng – ngay từ chính cái tên, nó đã nói lên bao sự gai góc và khó khăn. Xương rồng tuy không nổi bật rực rỡ như hoa hồng, kiêu sa như mẫu đơn, đáng yêu như anh đào hay tinh khiết như một đóa sen mọc giữa bùn lầy. Trái lại, trông nó lúc nào cũng xấu xí với thân hình thô kệch cùng với những cái gai nhọn hoắc. Nhưng kì diệu thay, ẩn sau cái hình dáng khắc khổ đó là một sức sống mãnh liệt mà có lẽ không một loài hoa nào có thể so sánh được.
Nếu ai đó cảm thấy tuyệt vọng trong cuộc sống, cảm thấy tự ti vì bản thân mình sinh ra không gặp nhiều may mắn như người khác, thì hãy một lần thử nhìn cây xương rồng đi. Nó vẫn tươi xanh, mặc cho mình được trồng trên mảnh đất khô cằn nơi vùng sa mạc đầy nắng và gió, chịu nhiều cơn thịnh nộ dữ dội của thiên nhiên nhưng xương rồng vẫn hiên ngang đứng đó, vẫn vươn lên đón ánh mặt trời rực rỡ. Vì một lẽ xương rồng đã biết vượt qua mọi thách thức của thời tiết, tiềm ẩn trong nó một sức sống mãnh liệt để sinh sôi nảy nở và góp chút ít màu xanh cho đời. Cũng như chúng ta, mỗi con người sinh ra là mỗi duyên phận, mỗi cuộc đời. Dù ai đó có những thiếu thốn, khó khăn về phương diện nào, duyên phận kém may mắn hơn những người khác, thì bạn ơi hãy sống và vươn lên như cây xương rồng đó, vượt qua bao khó khăn thử thách để đóng góp thêm cho đời những điều tốt đẹp hữu ích, để kiếp này chúng ta không uổng kiếp làm người….
Nhìn vào thực tế cuộc sống hiện nay, có biết bao mảnh đời bất hạnh không được cơ thể lành lặn nhưng nhờ vào nghị lực họ đã quên đi những đau khổ nơi thân và nơi tâm mà tiếp tục sống, tiếp tục đóng góp cho cuộc đời như những đóa hoa luôn tỏa hương thơm ngát.Chỉ cần có ý chí là chúng ta có thể vượt qua được mọi trở ngại cho dù trở ngại đó có lớn đến mức nào. Khó khăn càng lớn khi ước vọng càng cao, khó khăn càng không thể vượt qua khi khả năng làm chủ bản thân càng thiếu. Khó khăn đó như là một câu thách đố đòi hỏi chúng ta phải biết vượt qua chính mình bằng cách chỉnh đốn lại nội tâm và làm chủ bản thân. Chỉ có lòng kiên định và ý chí kiên trì, bền bỉ mới có thể giúp ta vượt qua được những trở ngại của cuộc sống. Đó là một nền tảng mà bất cứ người nào cũng cần nên có. Giống như những cây xương rồng vẫn hằng ngày sống lặng lẽ mà bền bỉ điểm tô cho nơi sa mạc vốn nóng bức và không có sức sống.
Vì vậy, muốn thành công thì không thể thiếu nghị lực. Đừng sợ trở ngại, vì chính nó là thứ để ta rèn luyện ý chí kiên cường của bản thân. Phải đương đầu với thử thách và thất bại thì mới đủ nghị lực để đạt đến thành công trong cuộc sống bởi ai cũng phải trải qua nhiều gian nan, thử thách thì lúc ấy nghị lực là rất quan trọng, có nghị lực, có niềm tin thì ta có thể vượt qua mọi khó khăn để đưa những bước chân gần hơn với thành công và chạm tay đến hạnh phúc. Chúng ta nên nhớ rằng đừng bao giờ từ bỏ khi vẫn còn ước mơ, và nghị lực sẽ giúp chúng ta thực hiện ước mơ đó.
Hãy mạnh mẽ vươn lên như những cây xương rồng trên sa mạc để mỗi sớm mai thức dậy ta thấy tâm hồn nhẹ như lá non.

bạn kia chép mạng ak

Nhận xét cấu tạo của bài văn sau:Nắng trưaNắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng manh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi:Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoàng, câu ru em cất lên từng đoạn "ạ ời …" Hình như chị ru...
Đọc tiếp

Nhận xét cấu tạo của bài văn sau:

Nắng trưa

Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.

Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng manh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi:

Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoàng, câu ru em cất lên từng đoạn "ạ ời …" Hình như chị ru em. Em ngủ và chị cũng thiu thiu ngủ theo. Em chợt thức làm chị bừng tỉnh và tiếp tục câu ạ ời. Cho nên câu hát cứ cất lên từng đoạn rồi ngưng lại, rồi cất lên, rồi lại lịm đi trong cái nặng nề của hai mi mắt khép lại.

Con gà nào cất lên một tiếng gáy. Và ở góc vườn, tiếng cục tác làm nắng trưa thêm oi ả. Không một tiếng chim, không một sợi gió. Cây chuối cũng ngủ, tàu lá lặng đi như thiếp vào nắng. Đường làng vắng ngắt. Bóng tre, bóng duối cũng lặng im.

Ấy thế mà mẹ phải vơ vội cái nón cũ, đội lên đầu, bước vào trong nắng, ra đồng cấy nốt thửa ruộng chưa xong.

Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!

Theo Băng Sơn

1
25 tháng 7 2018

Bài văn được cấu tạo ba phần:

a. Mở bài (câu văn đầu): Nhận xét chung về nắng trưa.

b. Thân bài: Cảnh vật trong nắng trưa.

Thân bài gồm 4 đoạn sau:

+ Đoạn 1 (từ Buổi trưa ngồi trong nhà đến bốc lên mãi): Hơi đât trong nắng trưa dữ dội.

+ Đoạn 2 (từ Tiếng gì xa vắng đến hai mí mắt khép lại): Tiếng võng đưa và câu hát ru em trong nắng trưa.

+ Đoạn 3 (từ Con gà nào đến bóng duối cũng lặng im): Cây cối và con vật trong nắng trưa.

+ Đoạn 4(từ Ấy thế mà đến cấy nốt thửa ruộng chưa xong): Hình ảnh người mẹ trong nắng trưa.

c. Kết bài (câu cuối – kết bài mở rộng): Cảm nghĩ về mẹ ("Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!").

Nhận xét cấu tạo của bài văn sau: Nắng trưaNắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng mảnh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi.Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoảng, câu ru em cất lên từng đoạn ạ ời..... Hình nhưu...
Đọc tiếp

Nhận xét cấu tạo của bài văn sau:

Nắng trưa

Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.

Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng mảnh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi.

Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoảng, câu ru em cất lên từng đoạn ạ ời..... Hình nhưu chị ru em. Em ngủ và chị cũng thiu thiu ngủ theo. Em chợt thức làm chị bừng tỉnh và tiếp tục câu ạ ời. Cho nên câu hát cứ cất lên từng đoạn rồi ngừng lại, rồi cất lên, rồi lại lịm đi trong cái nặng nề của hai mi mắt khép lại.

Con gà nào cất lên một tiếng gáy. Và ở góc vườn, tiếng cục tác làm nắng trưa thêm oi ả, ngột ngạt. Không một tiếng chim, không một sợi gió. Cây chuối cũng ngủ, tàu lá lặng đi như thiếp vào trong nắng. Đường làng vắng ngắt. Bóng tre, bóng duối cũng lặng im.

Ấy thế mà mẹ phải vơ vội cái nón cũ, đội lên đầu, bước vào trong nắng, ra đồng cấy nốt thửa ruộng chưa xong.

Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!

GIúp mình với bạn nào giúp được cứ giúp. Làm ơn

1
27 tháng 11 2016

Cấu tạo của bài văn " Nắng trưa "

a) Mở bài: từ Nắng cứ.......đến mặt đất.

+ Nội dung: Nhận xét chung về nắng trưa.

b) Thân bài:

- Đoạn 1: Từ buổi trưa.......đến bốc lên mãi.

+ Nội dung: Hơi đất trong nắng trưa dữ dội.

- Đoạn 2: Từ tiếng gì........ đến khép lại.

+ Nội dung: Tiếng võng đưa và câu hát ru em của chị trong nắng trưa

- Đoạn 3: Từ Con gà........đến lặng im.

+ Nội dung: Tả con vật và cây cối trong nắng trưa.

- Đoạn 4: Từ ấy thế mà.......đến chưa xong.

+ Nội dung: Hình ảnh của người mẹ trong nắng trưa.

c) Kết bài: Từ thương mẹ.......đến mẹ ơi!.

+ Nội dung: Cảm nghĩ về mẹ.

 chuyện kể rằng : vào một ngày chủ nhật, trời nắng nóng, một tốp học sinh đang đi dạo quanh hồ thì nhìn thấy một chú rùa vàng nổi lên mặt nước. các em dừng lại quan sát. rùa vàng đang bơi và cố tìm cách lên bờ, trông nó thật vất vả mà không tìm được lối lên. một học sinh đi lại gần rùa, cúi xuống đưa tay ra định giúp rùa, song cậu ta lại đứng phắt dậy. có tiếng hỏi: sợ à ! sợ thì để tới cậu...
Đọc tiếp

 chuyện kể rằng : vào một ngày chủ nhật, trời nắng nóng, một tốp học sinh đang đi dạo quanh hồ thì nhìn thấy một chú rùa vàng nổi lên mặt nước. các em dừng lại quan sát. rùa vàng đang bơi và cố tìm cách lên bờ, trông nó thật vất vả mà không tìm được lối lên. một học sinh đi lại gần rùa, cúi xuống đưa tay ra định giúp rùa, song cậu ta lại đứng phắt dậy. có tiếng hỏi: sợ à ! sợ thì để tới cậu kia đáp: không sợ rủa, sợ mùi hôi thối. anh bạn kia vừa cúi xuống, còn xa mới tới mặt nước nơi rùa đang bơi, nhưng cũng vội đứng lên ngay vì không chịu nổi mùi nước hồ xông lên. đúng vậy, nước hồ thối quá, đi thôi! mọi người nhìn thấy rùa chới với, ai cũng có cảm nhận như là rùa đang trách cứ mình : “các người đứng trên bờ mà không chịu nổi mùi tanh hội của nước hổ, huống chỉ ta sống ở dưới này. ta sống ở đây đã ngót trăm năm. trước đây nước hồ trong xanh, thoáng mát. ai qua đây cũng đều phải dừng lại ngắm hổ và tấm tắc khen. còn bây giờ thì sao ? mặt nước hồ ngày càng bị thu hẹp lại vì con người lấp hổ để lấy đất coi nới nhà ở. hằng ngày, những người đến đây chơi hoặc sống quanh hồ lại thải xuống hổ biết bao nhiêu là chất bẩn... họ hàng nhà ta rồi đến ngạt thở mà chết thôi”. các em thật ái ngại cho rùa. họ dùng dằng bước đi và nhức nhối mang theo câu hỏi: “phải làm gì đây để cứu rùa và nước không còn mùi hôi thối ?”.

nếu em là rùa vàng, em sẽ nhắn nhủ con người điều gì 

2
29 tháng 4 2022

Em sẽ nhắn nhủ:

+ Thiên nhiên , môi trường sống của chúng tôi đang bị ô nhiễm nặng nề , mong các bạn đừng chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân mình mà làm liên lụy đến sự sống của chúng tôi.

29 tháng 4 2022

Nếu em là rủa vàng en sẽ nhắn nhủ 

- Các bn ko nên làm thế vì làm thế sẽ huỷ hoại môi trường

- khuyên các bn nên từ bỏ đi 

- bảo các bn thử đặt trong hoàn cảnh của tôi

- giải thích cho các bn hểu nếu mỗi ngày cho sông bẩn 1 tí thì con sông này sẽ bị ô nhiễu nghiêm trọng

-............

 chuyện kể rằng : vào một ngày chủ nhật, trời nắng nóng, một tốp học sinh đang đi dạo quanh hồ thì nhìn thấy một chú rùa vàng nổi lên mặt nước. các em dừng lại quan sát. rùa vàng đang bơi và cố tìm cách lên bờ, trông nó thật vất vả mà không tìm được lối lên. một học sinh đi lại gần rùa, cúi xuống đưa tay ra định giúp rùa, song cậu ta lại đứng phắt dậy. có tiếng hỏi: sợ à ! sợ thì để tới cậu...
Đọc tiếp

 chuyện kể rằng : vào một ngày chủ nhật, trời nắng nóng, một tốp học sinh đang đi dạo quanh hồ thì nhìn thấy một chú rùa vàng nổi lên mặt nước. các em dừng lại quan sát. rùa vàng đang bơi và cố tìm cách lên bờ, trông nó thật vất vả mà không tìm được lối lên. một học sinh đi lại gần rùa, cúi xuống đưa tay ra định giúp rùa, song cậu ta lại đứng phắt dậy. có tiếng hỏi: sợ à ! sợ thì để tới cậu kia đáp: không sợ rủa, sợ mùi hôi thối. anh bạn kia vừa cúi xuống, còn xa mới tới mặt nước nơi rùa đang bơi, nhưng cũng vội đứng lên ngay vì không chịu nổi mùi nước hồ xông lên. đúng vậy, nước hồ thối quá, đi thôi! mọi người nhìn thấy rùa chới với, ai cũng có cảm nhận như là rùa đang trách cứ mình : “các người đứng trên bờ mà không chịu nổi mùi tanh hội của nước hổ, huống chỉ ta sống ở dưới này. ta sống ở đây đã ngót trăm năm. trước đây nước hồ trong xanh, thoáng mát. ai qua đây cũng đều phải dừng lại ngắm hổ và tấm tắc khen. còn bây giờ thì sao ? mặt nước hồ ngày càng bị thu hẹp lại vì con người lấp hổ để lấy đất coi nới nhà ở. hằng ngày, những người đến đây chơi hoặc sống quanh hồ lại thải xuống hổ biết bao nhiêu là chất bẩn... họ hàng nhà ta rồi đến ngạt thở mà chết thôi”. các em thật ái ngại cho rùa. họ dùng dằng bước đi và nhức nhối mang theo câu hỏi: “phải làm gì đây để cứu rùa và nước không còn mùi hôi thối ?”.

nếu em là rùa vàng, em sẽ nhắn nhủ con người điều gì 

0