K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 10 2017

* Cảm nghĩ về thiên nhiên và khí hậu Sài Gòn qua sự cảm nhận tinh tế của tác giả: 

- Hiện tượng thời tiết với những nét riêng (nắng sớm, gió lộng buổi chiều, cơn mưa nhiệt đới ào ạt mau dứt) 

- Sự thay đổi nhanh chóng, đột ngột của thời tiết (trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh)

- Cảm nhận về không khí, nhịp điệu cuộc sống đa dạng của thành phố trong những thời khắc khác nhau (đêm khuya thưa thớt tiếng ồn, phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm, cái tĩnh lặng của buổi sớm tinh sương, làn không khí mát dịu, thanh sạch) 

*Nghệ thuật sử dụng điệp từ ở đầu câu và điệp cấu trúc câu để tạo hiệu quả nhấn mạnh tình cảm của tác giả và thể hiện sự phong phú nhiều vẻ của thiên nhiên, khí hậu Sài Gòn.

30 tháng 10 2017

chị ơi chị vào đội tuyển văn mà cũng phải hỏi bài hả?

1 tháng 10 2018

1. Vũ Nương là một người con gái đẹp đúng chuẩn của phụ nữ ngày xưa. Nàng không những đẹp về nhan sắc mà còn đẹp về phẩm chất. Nhưng ai ơi, người xưa đã có câu "Hồng nhan bạc mệnh". Nàng vốn là con kẻ khó, nhưng được chàng Trương Sinh con nhà hào phú mê đắm về tư dung. Nhưng chàng Trương Sinh lại là một con người ít học thô lỗ, với tính cách thùy mị, nết na cùng trí thông minh của mình, nàng luôn giữ gìn bền chặt hạnh phúc gia đình, không để vợ chồng xảy ra thất hòa. Khi chồng đi lính, nàng một mình hết lòng chăm sóc mẹ chồng già yếu, đứa con thơ chưa biết mặt cha. Thật đúng là một người phụ nữ "tam tòng, tứ đức". Khi mẹ chồng ra đi, nàng lo ma chay, tế lễ cho mẹ chồng như bố mẹ đẻ thể hiện tấm lòng hiếu thảo, đảm đang, tháo vát, đậm tình nghĩa. Suốt những năm tháng xa chồng, Vũ Nương đã nói với con rằng cái bóng chính là cha. Nhưng chỉ vì lòng thương nhớ chồng ấy mà dẫn đến cái chết oan nghiệt của nàng. Khi chồng về nhà cùng với nỗi đau mất mẹ và tính đa nghi, phòng ngừa vợ quá sức nghe thấy đứa con bảo hàng đêm vẫn có một người cha đến thăm nó, Trương Sinh đã không tìm hiểu ngọn ngành mà đổ oan cho Vũ Nương. Một người phụ nữ đẹp, luôn tuân theo "tam tòng tứ đức" mà nay lại bị nghi ngờ không đoan chính, bị chồng con ruồng bỏ, chắc chắn sẽ nghĩ đến cách tự vẫn giải oan. Người phụ nữ ấy luôn hết mực yêu thương chồng con nhưng phải chịu cái chết oan ức, thật là đáng thương!

15 tháng 12 2017

Mình chỉ trả lời câu 1 thôi nhé:

Sơ đồ bộ máy nhà nước Văn Lang ở sách giáo khoa lịch sử 6 trang 37.

Nhận xét: Nhà nước Văn Lang còn rất sơ khai

10 tháng 3 2023

Đọc văn bản Mùa thu về Trùng Khánh nghe hạt dẻ hát, em cảm nhận được về cái tôi của tác giả Y Phương:

Đó là một cái tôi tinh tế, độc đáo, mới lạ chứa đựng sự nhạy cảm với sự rung động về cảnh vật thiên nhiên, những sản vật tinh túy của đất trời

 – Cái tôi của tác giả Y Phương nhẹ nhàng, tinh tế mà vô cùng sâu sắc. Những cảm nhận của tác giả rất chính xác, giàu cảm xúc.

 Bác sĩ Clyde Ralph ở Nha Trang nhớ lại cảnh vật vào cuối một ngày làm việc, khi ông rời bệnh viện Nha Trang về nhà. Ông thấy một nông dân đang cày trên đồng với chiếc cày bằng gỗ do bò kéo. Gần đó, hai chú bé đang tát nước vào ruộng với một dụng cụ thô sơ “gàu dai”.“Thật khó diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đó, ngoại trừ sự thán phục...
Đọc tiếp

 

Bác sĩ Clyde Ralph ở Nha Trang nhớ lại cảnh vật vào cuối một ngày làm việc, khi ông rời bệnh viện Nha Trang về nhà. Ông thấy một nông dân đang cày trên đồng với chiếc cày bằng gỗ do bò kéo. Gần đó, hai chú bé đang tát nước vào ruộng với một dụng cụ thô sơ “gàu dai”.

“Thật khó diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đó, ngoại trừ sự thán phục và ngạc nhiên”, Ralph nói. “Thán phục những nụ cười tươi sáng, hạnh phúc của trẻ em Việt Nam”, John McBratney, một bác sĩ tình nguyện ở Quy Nhơn và Phan Rang chia sẻ. “Những người trẻ tuổi xuất hiện mỗi ngày từ những nơi có thể nói là điều kiện thô sơ nhất nhưng lại với nụ cười rất tươi”.

 
Bài văn 9 điểm của Đào Hoàng Anh.

Bên cạnh những nhận xét vẻ đẹp người Việt Nam thì có ý kiến cho rằng người Việt Nam có tuổi thơ kéo dài nhất thế giới, đó là một ý kiến gợi bao suy nghĩ, trăn trở trong mỗi chúng ta.

Không ai lớn lên mà không có tuổi thơ, dù là ngọt ngào hay cay đắng. Dù là xuất phát từ nhung lụa vương giả hay từ những thiệt thòi thiếu thốn thì nó vẫn là những kỷ niệm chẳng bao giờ có lại lần thứ hai trong cái vòng quay đầy ngắn ngủi của cuộc đời con người. Nên ta vẫn thường hay thảng thốt khi đã đi qua, khi biết rằng mọi thứ đã là quá khứ.

Vậy thì “tuổi thơ” là gì nhỉ? Phải chăng nó đã quá quen thuộc, quen thuộc đến nỗi khiến ta không thể đưa ra cái khái niệm rõ ràng? Chỉ biết nghĩ tới những kỷ niệm quá đỗi ngọt ngào và thân thương thuộc về khoảng thời gian đó?

Cô giáo Lê Thị Thanh Loan nhận xét: "Cách viết và suy nghĩ tiến bộ rất nhiều. Bài viết đã đúng hướng, đúng vấn đề và khá sắc sảo. Nhưng chú ý lấy ví dụ đặc sắc hơn".

Tuổi thơ là một khoảng thời gian khi ta còn nhỏ, còn non dại, chưa trưởng thành. Như vậy, nhận xét “Người Việt Nam có tuổi thơ dài nhất thế giới" là cách nói chỉ ra hạn chế của người Việt Nam sống vẫn còn quá hồn nhiên, vô tư, hay thích lệ thuộc quá nhiều vào gia đình và xã hội, cộng đồng. Họ không tự chủ trong việc trưởng thành và quyết định hướng đi cho cuộc đời mình.

Trong xã hội ngày nay, ta vẫn còn thấy người Việt Nam có tuổi thơ dài nhất thế giới. Họ không chịu trưởng thành, non nớt và lệ thuộc quá nhiều vào gia đình, xã hội, cộng đồng. Họ luôn cho mình cái quyền được hưởng thụ, được sống một cuộc sống “trải đầy hoa hồng”. Họ luôn muốn người khác làm theo ý mình, ích kỷ, lười biếng, không phấn đấu nỗ lực hết mình.

Tuổi thơ có lẽ là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của con người, ta sẽ chẳng phải suy nghĩ về những lo âu, phiền muộn về cuộc đời, ta sẽ luôn được nhận những phần việc “nhẹ nhàng”, được ưu tiên, được nhường nhịn.

Nhưng câu hỏi khiến ta băn khoăn ở đây là: “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?”. Người Việt mình vẫn còn phụ thuộc quá nhiều vào gia đình, xã hội, cộng đồng và thực tế đã cho ta thấy rõ điều đó.

Trong kỳ thi trung học quốc gia vừa qua, có quá nhiều phụ huynh đã lo hộ con mình việc xét tuyển, trong khi việc đó đáng lẽ các thí sinh cũng có thể tự làm được.

Có những người con ở nhà phó mặc mọi việc cho ông bà, bố mẹ. Họ hồn nhiên hưởng thụ và không chịu tự lập, trưởng thành. Quần áo, cơm nước đều có bố mẹ lo toan. Khi ra ngoài xã hội, họ thụ động trước những công việc được giao phó. Họ không năng động và phát huy tính tự chủ của bản thân.

Vậy nguyên nhân nào khiến “tuổi thơ người Việt kéo dài nhất thế giới?”. Sự bao bọc quá mức của gia đình, xã hội và cộng đồng khiến những đứa trẻ “mãi không chịu lớn”. Họ vẫn muốn được che chở hoàn toàn, họ ngại phải va chạm với cuộc sống khó khăn ngoài kia. Có những bậc cha mẹ bao bọc con “quá đà”, không để con tự lập, không có những phương pháp dạy dỗ đúng đắn khiến suy nghĩ của con trẻ mãi mãi trở nên thụ động và bị lệ thuộc vào bố mẹ.

Các nước phương Đông nói chung và Việt Nam nói riêng vẫn còn giữ suy nghĩ “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”. Những đứa con ngay từ khi sinh ra cứ thế mà nghe theo lời của bố mẹ. Bố mẹ bảo gì cũng nghe, cũng đồng ý, không một chút mảy may suy nghĩ, không có chí tiến thủ, cha mẹ bảo gì mình làm nấy, không bao giờ dám nói lên suy nghĩ hay ý kiến của mình vì sợ cha mẹ “mắng”, không có đến nổi một hoài bão, một ước mơ cho riêng mình.

Nhưng không phải người Việt Nam nào cũng “có tuổi thơ dài nhất thế giới”. Chủ tịch Hồ Chí Minh ngay từ khi còn trẻ tuổi đã ra đi tìm đường cứu nước. Bác sĩ trẻ Đặng Thùy Trâm đã hy sinh khi mới hai mươi tám tuổi trên chiến trường. Chị Võ Thị Sáu dù còn rất trẻ tuổi nhưng đã vô cùng dũng cảm, quyết hy sinh thân mình để thể hiện tình yêu với Tổ quốc, không hề sợ hãi hay nao núng trước mũi súng của quân thù: “Người con gái trẻ măng/ Giặc đem ra bãi bắn/ Đi giữa hai hàng lính/ Vẫn ung dung mỉm cười” (Võ Thị Sáu – Phan Thị Thanh Nhàn).

Bên cạnh những người Việt mãi không chịu lớn, vẫn còn những con người thậm chí đã “lớn trước tuổi”. Họ dũng cảm và gan dạ, có những hoài bão và ước mơ vô cùng khát khao và cháy bỏng, dám nghĩ dám làm, không hề nhụt chí trước gian khổ của cuộc đời. Và chính vì vậy, câu nói “người Việt Nam có tuổi thơ dài nhất thế giới” không phải là lời nhận xét đúng hoàn toàn. Là một học sinh, tôi cảm thấy mình phải hoàn thiện bản thân mỗi ngày, trau dồi kiến thức và sống đúng với lứa tuổi của mình.

“Người Việt Nam có tuổi thơ dài nhất thế giới” không phải là câu nói toàn diện nhưng đã nói lên được một phần xã hội có những đứa trẻ “mãi không chịu lớn”, sống thụ động, lười nhác và chỉ biết lệ thuộc vào người khác.

Bài văn trên có mấy chữ ? Ai nhanh thì mik k cho.

6
11 tháng 5 2018

có 4 chữ, bởi vì từ TRÊN có 4 chữ.

11 tháng 5 2018

1500 chu

k nha ~

Trở thành một người như thếTôi được tặng một chiếc xe đạp ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự.- Chiếc xe này của bạn đấy à?- Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy.-Tôi trả lời không giấu vẻ tự hào mãn nguyện.-Ồ, ước gì tôi- Cậu bé ngập ngừng.Dĩ nhiên là...
Đọc tiếp

Trở thành một người như thế

Tôi được tặng một chiếc xe đạp ra công viên chơi, một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ thực sự.

- Chiếc xe này của bạn đấy à?

- Anh mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy.-Tôi trả lời không giấu vẻ tự hào mãn nguyện.

-Ồ, ước gì tôi- Cậu bé ngập ngừng.

Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé ước gì rồi. Chắc chắn cậu ấy ước ao có một người anh như thế. Nhưng câu nói tiếp theo của cậu bé hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi.Cậu ấy nói chậm rãi và giương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi. nới có một đứa em nhỏ tật nguyền và nói:

- Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn lắc tay nhé.

a, Xác định phương thức biểu đạt chính của Văn bản trên?

b, Câu chuyện có mấy nhân vật? Đó là những nhân vật nào?

c, Truyện sử dụng ngôi kể nào? Vai trò của việc sử dụng ngôi kể đó?

d, Nêu cảm nhận của em về nhân vật cậu bé trong chuyện ( khoảng 6 dòng)

0
11 tháng 2 2016

                                                             Bài làm

Câu 1 : 

+ Nội dung : Bài văn miêu tả Dế mèn có vẻ đẹp cường tráng của tuổi trẻ nhưng tính nết kiểu căng, xốc nổi . Do bày trò trêu chọc chị Cốc nên đã gây ra cái chết thảm thương cho Dế Choắt và rút ra bài học đường đời đầu tiên 

+ Nghệ thuật : Nghệ thuật miêu tả loài vật của Tô Hoài rẩ sinh động , cách kể chuyện theo ngôi thứ nhất tự nhiên , hấp dẫn , ngôn ngữ chính xác , giàu tính tạo hình .

Câu 2 : 

+Thông điệp :Qua đoạn trích "bài học đường đời đầu tiên " tác giả muốn gửi đến thông điệp :  Ở đời sống mà cứ có thói hung hăng, không coi trời đất ra gì , sớm muộn cũng mang họa vào thân 

+Bài học : Không được hung hăng , kiêu ngạo với mọi người xung quanh 

Câu 3 : 

+Thiên nhiên vùng Cà Mau : Cảnh sông nước Cà Mau có vẻ rộng lớn , hùng vĩ, đầy sức sống hoang dã . Chợ Năm Căn là hình ảnh cuộc sống tấp nập , trù phú, độc đáo ở vùng tận cùng phía nam của Tổ quốc.

+ Nét độc đáo của chợ Năm Căn :

*Giống các chợ bề bên vùng Nam Bộ , lều lá nằm cạnh nhà tầng , gỗ chất thành đống , nhiều thuyền , bè.

* Nhiều lì than , hầm gỗ , nhà bè như những khu phố nổi , bán đủ thứ , nhiều dân tộc như Khơ - me  ......

Mình cũng không chắc nữa . Nếu đúng tick cho mình mấy cái nha ^^

 

 

 

11 tháng 2 2016

2.Qua đoạn trích ''Bài học đường đời đầu tiên''tác giả muốn gửi đến người đọc thông điệp là:sống ở đời dù có khỏe mạnh nhưng lại kiêu căng về vẻ đẹp bề ngoài của mình mà bắt nạt mọi người và không biết suy nghĩ trước khi làm thì có ngày sẽ mang họa vào thân.khuyên mọi người không nên có tính kiêu căng khi sống trên đời.

 

Chào các bạn! Hôm nay, tôi sẽ chia sẻ với các bạn về hiện tượng bóng đè của tôi gặp phải.Bao gồm 3 loại bóng đè khác nhau:1: loại bình thường nhất. Như các bạn biết, khi các bạn có một ngày mệt mỏi và ngủ thiếp đi. Và trong giấc ngủ với cơn mơ mộng mị nửa tỉnh nửa mê. Các bạn phát hiện mình cả người cứng đờ như bị điểm huyệt trong phim...
Đọc tiếp

Chào các bạn! Hôm nay, tôi sẽ chia sẻ với các bạn về hiện tượng bóng đè của tôi gặp phải.

Bao gồm 3 loại bóng đè khác nhau:

1: loại bình thường nhất. Như các bạn biết, khi các bạn có một ngày mệt mỏi và ngủ thiếp đi. Và trong giấc ngủ với cơn mơ mộng mị nửa tỉnh nửa mê. Các bạn phát hiện mình cả người cứng đờ như bị điểm huyệt trong phim vậy, không thể cử động được tay chân, miệng. Các giác quan như mắt, lỗ tai vẫn hoạt động bình thường. Nó cho bạn cảm giác bị khống chế, đè ép , khó chịu và tăng cực độ thần kinh vận chuyển áp bức người ta sản sinh ra sợ hãi và có những dòng suy nghĩ lệch lạc. Nhưng thực ra bạn chỉ cần thả lỏng sẽ bình thường trở lại. Theo tôi thì Đây là căn bản để sản sinh ra các loại bóng đè khác. Cái này là bình thường nên tôi không kể khi tôi gặp phải.

2: loại bóng đè này tôi cũng không biết đặt tiêu đề gì cho phải. Một hôm,nhà tôi dựng xong khung chuồng dê, vì mới dựng nên nó thoáng mát. Tôi mang võng bắt ở đó nằm ngủ trưa. Vì thoáng mát mà có một mình tôi ngủ, bố tôi thì ngủ trong nhà. Nên có tật xấu cởi quần cộc ra mặc một cái quần slip rồi ngủ ^^. Nằm được một lúc tôi thấy cả người cứng đơ, tôi biết mình bị bóng đè rồi nên chả quan tâm. Tính thả lỏng cả người ra ngủ tiếp, thì thấy có người lại gần thì nghĩ chắc bố tôi vì nhà chỉ có 2 bố con ở nhà, còn ai nữa đâu. không xong rồi, lần này mà bố tôi xuống thì xấu hổ chết, nhưng tôi cũng không động đậy được trơ mắt ra nhìn người đàn ông kia tới gần. Khi tôi ngủ võng, hai bên võng cao hơn đầu, ở giữa trũng xuống, nên khi nhìn qua lỗ màng võng chỉ thấy bóng hình lờ mờ của người đàn ông thì thứ khác không rõ. Một lúc sau, người kia tới võng của tôi làm gì đó tôi cũng chẳng biết, một hồi rồi lại xoay người đi khoảng 20 mấy mét thì biến mất, lúc tới lúc đi cũng thế, sau đó cả người tôi bình thường trở lại. Tôi vội chạy lên nhà thì thấy bố tôi vẫn đang ngủ say. Tới tối tôi mới dám hỏi hồi trưa có xuống chỗ tôi không thì bố tôi bảo không.

3: Hồn xuất.

Khi tôi học cấp 3 thì lên tp.hcm học và ở chung với mấy đứa bạn. Mướn một phòng cũng rộng rãi ở lầu 2, ở dưới tầng trệt thì mở quán bi a. Ở lầu 2 thì 2 bên dãy phòng , đầu hành lang chung hướng ra ngoài là ban công, hướng ra sau là phòng vệ sinh công cộng. Một hôm, vào lúc chiều khoảng tầm 6h tối, 2 thằng bạn rủ nhau ra ngoài ăn tối, lúc ấy tôi mệt nên chẳng muốn đi kêu tụi nó thuận tiện mua về cho tôi luôn, còn tôi thì ngủ thẳng cẳng^^. Một lúc sau, tôi nghe tiếng thằng phòng bên đánh lm bật nhạc to vs tiếng gia đình phòng đối diện cãi vã , làm tôi tỉnh giấc, nhức cả đầu. Nằm thả lỏng thì không được, tôi nghe thấy tiếng bước chân, tiếng nói chuyện đi về phía phòng mình, tưởng 2 thằng bạn về. Một lúc sau cũng chẳng thấy mấy đứa nó đi vào, âm thanh lộn xộn làm tôi khó chịu, tôi nghĩ mình cần phải tỉnh dậy ngay bây giờ. Từ trước tới giờ,khi tôi bị bóng đè tôi thường thả lỏng , muốn cho nhanh một chút dứt đi cái cảm giác bị bóng đè. Không biết có thể kéo dài thời gian bóng đè thì có cái gì xảy ra không, sau mỗi lần tôi bị bóng đè thì tôi nghĩ như thế. Như thế, lúc ấy tôi dồn hết ý chí của mình vận chuyển trong não để cố ý bức phá ra gông xiềng này. Đau, thật đau, đầu tôi ông ông hưởng hưởng lên, muốn cho chân tay nhúc nhích nhưng vẫn không được, chỉ để lại cơn đau đầu kinh khủng. Một lúc sau, tôi cảm giác mình bình thường lại, đi ra mở cửa phòng, theo hành lang ra ngoài ban công, muốn đi xuống cầu thang để đi ra ngoài, nhưng cầu thang như bị bít kín lại. Tôi nghi hoặc một chút,không nghĩ ra tại sao , thế là tôi bắt đầu quay lại phòng mình và nằm xuống chỗ cũ ngủ tiếp. Lúc sau, tôi giật mình tỉnh lại, đầu hơi đau đau. Không suy nghĩ nhiều. Tôi mở cửa ra, khóa lại cửa phòng rồi ra ngoài kiếm gì đó ăn tối, cầu thang vẫn bình thường dẫn tôi xuống tầng trệt bi a, ra ngoài tìm quán hủ tiếu gõ, ăn xong vẫn không thấy mấy thằng bạn đâu. Tôi lại ra tiệm net tìm kiếm thì thấy 2 thằng cờ hó đó đang ngồi chơi lm cười sằng sặc. Tôi thấy thế tức giận, bay vào mở máy kế bên, đợi một chút zô troll tụi nó^^ .
Đây là lần đi tiên mình viết, chữ không chau chuốt mong các bạn thông cảm. Nếu được, lần sau mình sẽ viết về vấn đề những thứ thú vị gặp phải khi mình bị ma nhập^^. Tạm biệt các bạn.

0