Phần I: Đọc –hiểu
Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi bên dưới:
“Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:
- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?
Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:
- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.
Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.”
Câu 1: Đoạn văn trích trong văn bản nào ?Xác định ngôi kể của văn bản đó.
Câu 2:Cho biết phương thức biểu đạt chính cảu đoạn văn trên.
Câu 3:Nhân vật Dế Choắt trong đoạn văn lâm vào tình cảnh gì ? Vì sao?
Câu 4:Tìm ra từ láy và xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn trên . Trình bày tác dụng của biện pháp tu từ đó.
Câu 5:Dế Choắt khuyên Dế Mèn điều gì? Qua đó, em thấy Dế Choắt là người như thế nào ?
Phần II: Tập làm văn:
Câu 1: Hãy viết 1 đoạn văn diến tả lại tâm trang của Dế Mèn khi đứng trước mộ Dế Choắt (theo lời của Dế Mèn)
Câu 2: Tả lại hình ảnh phượng vĩ nơi sân trường.
Câu 1 :
Đoạn trích trên trong văn bản : "Bài học đường đời đầu tiên".
Ngôi kể : Ngôi thứ nhất
Câu 2 :
Phương thức biểu đạt chính : Tự sự
Câu 3 :
Nhân vật Dế Choắt lâm vào cảnh sắp lìa đời. Vì cái tội ngông và thói hung hăng của Dế Mèn.
Câu 4 : Từ láy im đậm :
“Choắt không dậy được nữa, nằm thoi thóp. Thấy thế, tôi hốt hoảng quỳ xuống, nâng đầu Choắt lên mà than rằng:
- Nào tôi đâu biết cơ sự lại ra nông nỗi này! Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm! Anh mà chết là chỉ tại cái tội ngông cuồng dại dột của tôi. Tôi biết làm thế nào bây giờ?
Tôi không ngờ Dế Choắt nói với tôi một câu như thế này:
- Thôi, tôi ốm yếu quá rồi, chết cũng được. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy.
Thế rồi Dế Choắt tắt thở. Tôi thương lắm. Vừa thương vừa ăn năn tội mình.”
Câu 5 :
Dế Choắt khuyên Dế Mèn : Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy".
Qua đây cho thấy Dế Choắt là người sống tốt, ngay thẳng, biết chỉ bảo người khác những điều tốt, là tấm gương để mọi người noi theo.
Câu 1:
Đoạn văn trên trích trong văn bản: Bài học đường đời đầu tiên
Văn bản đã tìm được được kể theo ngôi thứ nhất
Câu 2:
Phương thức biểu đạt chính của văn bản: Miêu tả
Câu 3:
Nhân vật Dế Choắt lâm vào cảnh: bị chị Cốc mổ trọng thương rồi từ giã cõi đời. Choắt bị như vậy bởi trò nghịch dại của Dế Mèn
Câu 4:
Từ láy được sử dụng trong đoạn văn: thoi thóp, hốt hoảng, nông nỗi, hối hận, dại dột, hung hăng, bậy bạ, ăn năn
Biện pháp tu từ được sử dụng: Nhân hóa
Tác dụng của biện pháp nhân hóa: Nhân hóa các con vật ( Dế Mèn, Dế Choắt,...) giúp chúng trở nên sinh động, biểu lộ đc những suy nghĩ, tình cảm như con người.
Câu 5:
Dế Choắt khuyên Dế Mèn : Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy".
Dế Choắt là người bao dung nhân hậu, không những không trách móc, bày tỏ thái độ với dế Mèn mà còn khuyên nhủ Dế Mèn rất chân thành