nhân dịp 20/11 em tặng hoa cho cô nhưng cô lại không có ở nhà
Lúc này em sẽ làm gì ?
mời các bạn giải dùm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em có suy nghĩ: Huệ là 1 đứa con ko tốt, 1 học sinh ko ngoan, ham chơi quên lời bố mẹ dặn.
Nếu là bạn thân của Huệ thì em sẽ khuyên Huệ nên nói thật với bố mẹ và mua hoa khác tặng thầy cô.
à bài này mk mới làm nhưng ko biết làm lạc đề hay đúng nữa!!
Em nghĩ hành động của bạn Lan là sai. Nếu như em là bạn thân của Lan em sẽ nói chuyện và khuyên nhủ bạn rằng:Bạn có biết thầy cô là những người cho chúng ta tri thức, chắp cánh ước mơ, đáng lẽ bạn phải đền đáp công ơn đó nhưng bạn đã không làm được, không làm tròn trách nhiệm của 1 ng học sinh.Vậy bạn có xứng đáng là người học trò mà thầy cô tin tưởng hay không?Và nếu như bố mẹ bạn biết thì mọi chuyện sẽ ra sao?Bạn đã suy nghĩ đến việc đó chưa?Bạn đã nói dối nhưng lỗi càng nặng hơn ở bạn đó chính là lương tâm bạn.Thầy cô không để ý những món quà đắt tiền mà cái thầy cô cần đó chính là lòng biết ơn của học sinh. Vì vậy, mình mong bạn sẽ suy nghĩ và sửa chữa lỗi lầm của mình. Nếu bạn biết ơn thầu cô thì bạn sẽ trưởng thành và góp phần có ích cho gia đình,, xã hội
Em sẽ tặng cô giáo từ hồi cấp 1 bó hoa đấy rồi đi mua bó hoa khác tặng cô giáo chủ nhiệm.
Thật ra, tình huống này cũng khá khó xử ! Nhưng tôi nghĩ, mình nên biết phải làm đều gì trước, điều gì sau ! Cụ thể, tôi khuyên răngf, bạn nên tặng cô giáo cấp 1 của bạn trước. Sau đó, bạn vẫn còn có thể, mua bó hoa khác tặng cô chủ nhiệm. Làm thế, ko có nghĩa là coi trọng cô giáo nào hơn cô giáo nào. Đó là cách ứng xử khôn khéo tronh cuộc sống để ven toàn mọi việc mà thôi !
Chúc bạn học tốt !Trương Khánh Ly
Mình nghĩ :
+ Bài rất hay
+Bạn có thể sửa " Sau giờ đó " của đoạn cuối ( cho hay hơn )
+ " ngày mà cả lớp vui nhất đó chính là ngày 20 - 10 " mình nghĩ là 20-11 chứ ?
bạn à
có lẽ câu nằm im không nhúc nhích là hơi quá rồi
bạn nên sửa lại thì hơn
VD: cả lớp ngồi im phăng phắc mắt chăm chú nhìn lên bảng
Thầy Dung xa nhớ!
Cũng gần 3 năm rồi thầy nhỉ! Từ ngày em bước chân ra khỏi mái trường tiểu học thân thương và cũng ngày ấy là ngày em phải rời xa thầy, xa các bạn.
Thầy kính mến!
Dạo này thầy và gia đình có khỏe không ạ! Hẳn là công việc đã làm thầy mệt mỏi và bận rộn? Học sinh ở trường mới có ngoan không hả thầy? Thầy biết không, từ ngày thầy chuyển trường, ai cũng nhớ thầy nhiều lắm! Bố bảo muốn dẫn em lên thăm thầy nhưng chưa có thời gian. Còn mẹ thì lúc nào cũng nhắc tới thầy, cứ hỏi hoài về thầy. Bố mẹ còn gửi lời hỏi thăm tới thầy nữa.
Năm học vừa qua, ... chẳng những em đạt học sinh giỏi mà em còn được xếp thứ nhất trong lớp. Năm nay, em được chọn vào đội tuyển thi học sinh giỏi cấp huyện môn Toán. Em luôn được thầy cô và bạn bè khen ngợi, giúp đỡ, động viên, khuyến khích. Đạt được kết quả như ngày hôm nay là nhờ vào công ơn to lớn của thầy và mọi người. Nhưng lớn lao hơn cả là sự giúp đỡ, chỉ bảo tận tình của thầy. Có thể nói, thầy là ngọn đuốc sáng soi đường cho em đi.
Nhân ngày 20/11 để tỏ lòng biết ơn, em kính chúc thầy mạnh khỏe, hạnh phúc và gặp nhiều niềm vui. Em cảm ơn thầy về khoảng thời gian qua đã cho em tri thức, tình thương yêu, sự cảm thông. Công ơn thầy to lớn như trời bể, em xin ghi nhớ suốt cả cuộc đời".
Nhận được bức thư này, thầy Dung đã rất xúc động. Thầy chia sẻ: Thầy rất vui khi nhận được bức thư của em Nguyệt. Đây là món quà ý nghĩa nhất trong ngày 20/11 thầy nhận được, là động lực để thầy tiếp tục cố gắng hơn nữa, cống hiến hơn nữa cho sự nghiệp giáo dục.
Được biết, là thầy giáo từ miền xuôi lên vùng núi cao của huyện Mường Lát để dạy học, thầy Phạm Đăng Dung đã gắn bó với học sinh nghèo miền núi nhiều năm. Gạt đi nỗi nhớ nhà, những khó khăn, thiếu thốn về cơ sở vật chất thầy Dung cũng như nhiều thầy cô giáo ở vùng niềm núi xa xôi đang hết lòng vì học trò thân yêu.
#hoctot
#phanhne
cái này tuỳ nhabn