Cho câu chủ đề“Cuộc đời của lão Hạc nhiều đau khổ và bất hạnh vô cùng”, em hãy triển khaicâu chủ đề trênthành một đoạn văn theo phép lập luậndiễn dịchkhoảng 10 –12 câu.Trong đoạn văn có sử dụng một câu bị động, một thántừ. (Gạch chân, chú thích)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo:
Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao là một người giàu lòng nhân hậu và là người cha rất đỗi thương con. Vợ chết sớm, sống một mình trong cảnh gà trống nuôi con, lão yêu con hết mực. Tình yêu thương ấy thể hiện qua việc ông luôn chăm sóc kỉ vật cuối cùng mà người con trai để lại sau khi đi đồn điền cao su, đó là con chó Vàng. Bao nhiêu tình cảm nhớ thương xa cách, lão đều dành cho nó. Hành đọng yêu thương, chăm sóc, quý mến của lão fanhf cho cậu Vàng chính là biểu hiện của tấm lòng nhân đạo. Mặc dù trong văn bản không có đoạn nào lão Hạc đối thoại với con, song những tình cảm của lão dành cho con mình xen vào từng chi tiết trong tác phẩm. Chính vì thương con nên lão không quản tuổi cao sức yếu, làm thuê làm mướn để dành tiền cho con. Lão Hạc quả là một người cha biết lo xa. Liệu sức mình đã yếu, lão đã sang gửi ông giáo mảnh vườn và chút tiền cho con. Lão nhờ ông giáo giữ hộ để sau này con về còn có cái sinh nhai. Khi mọi thứ đều đã hết, lão vẫn tiếp tục sống, một cuộc sống tạm bợ và vất vưởng. Lão cảm thấy ê chề, nhục nhã vì mình đã đi lừa người bạn tri kỉ của mình, tấm lòng nhân hậu bao la của lão khiến lão khóc rưng rức khi bán chó. Vì tương lai của con, vì lòng tự trọng của mình, lão đã quyết định chết. Bằng những việc làm cụ thể, lão Hạc đã cho ta thấy tình yêu thương con của lão thật là sâu sắc. Đó là 1 con người coi trọng bổn phận làm cha, coi trọng danh giá làm người. - câu ghép: . Lão cảm thấy ê chề, nhục nhã vì mình đã đi lừa người bạn tri kỉ của mình, tấm lòng nhân hậu bao la của lão khiến lão khóc rưng rức khi bán chó
Em tham khảo:
Cuộc đời của lão Hạc đầy nước mắt, nhiều đau khổ và bất hạnh vô cùng. Sau khi đọc văn bản, ta có thể thấy được lão Hạc rất khổ. Bởi vợ lão mất sớm, một mình lão gà trống nuôi con. Ấy thế mà vì nhà nghèo không lấy được vợi, thằng con đã bỏ nhà đi làm đồn điền cao su - nơi khong rõ sống chết. Chẳng những thế, một mình cô đọc ở nhà cùng với một chú chố, đã nghèo khổ mà con chó lại ăn nhiều. Ông trời có mắt lại còn không thương lão, lão bị một trận ốm hành hạ, sau khi như chết đi sống lại, lão lại bị mưa bão làm mất vụ mùa. Tình cảnh đã khốn khổ lại còn khốn khổ hơn. Thì lão đành bán cậu Vàng - kỉ niệm cuối cùng con trai để lại, và cũng là người bạn duy nhất tâm sự với lão. Sau khi bán xong, tâm hồn lão cảm thấy tội lỗi và tinh thần bắt đầu suy sụp! Cuối cùng lão chọn cái chết để giải quyết tất cả.
Trợ từ: Thì
Thán từ: suy sụp!
Cuộc đời của lão Hạc đầy nước mắt, nhiều đau khổ và bất hạnh. Khi còn sống thì lão sống âm thầm, nghèo đói, cô đơn và đến khi lão chết thì lão quằn quại, đau đớn vô cùng đáng thương. Tuy thế, lão Hạc lại có bao phẩm chất tốt đẹp như hiền lành, chất phác, nhân hậu, trong sạch và tự trọng... Lão Hạc là một điển hình về người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ được Nam Cao miêu tả chân thực, với bao trân trọng, xót thương, thấm đượm một tinh thần nhân đạo thống thiết.
(Câu in đậm là câu ghép)
Truyện ngắn Lão Hạc của nhà văn Nam Cao là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện chân thực nhất về sô phận người nông dân trong xã hội cũ.- nghèo khổ, bần hàn, biến chất...Lão Hạc đại diện cho bộ phận nông dân nghèo, bị đè nén, tài sản chả có gi, luôn sống cô đơn sợ sệt. Số phận của Lão bế tắc, cay nghiệt quá đến mức lão phải tự tìm đến cái chết- một cái chết quằn quại, đau đớn chả khác nào một con chó dính bả. Nhân vật Binh Tư lại đại diện cho tầng lớp nghèo khổ quá đến mức biến chất, việc gi cũng làm, bất chấp mọi việc để có tiền. Số phận của hai người họ, chính là số phận của những người nông dân trong xã hội cũ. Những số phận khiến người xem không thể không xót xa, thương cảm. Thương thay con người dù có tốt đẹp đến đâu cũng đều phải quỵ ngã trước cái xã hội đầy bất công, oan trái này.
Cᴀ́ᴄ ʙᴀ̣ɴ ᴛʜᴀᴍ ᴋʜᴀ̉ᴏ:
Lão Hạc là một nông dân nghèo, vợ mất sớm. Vì hoàn cảnh khốn khó nên con trai lão không thể cưới người mk yêu nên đã quyết định đi phu đồn điền cao su, chỉ để lại cho lão 1 con chó-cậu Vàng để bầu bạn. Lão vô cùng yêu quý cậu, coi cậu là một kỉ vật cũng như người bạn tốt. Tuy nhiên sau 1 trận ốm, lão rất yếu, ko đủ sức đi làm thuê nữa. Cùng đường, lão phải quyết định bán con chó Vàng mà lão hết sức yêu thương. Rồi lão mang tiền dành dụm và cả mảnh vườn của mk đem sang gửi cho ông giáo. Lão nhịn ăn hoặc gặp gì ăn nấy vì Lão không muốn đụng đến tài sản của con. Sau đó Lão xin Binh Tư ít bã chó để tự tử. 1 cái chết vô cùng đau đớn và dữ dội biết bao! Tuy nhiên ngay cả cái chết của lão vẫn giữ được bản chất lương thiện, trong sáng ấy. Hoàn cảnh Lão thật đáng thương và tội nghiệp làm sao! Nhưng cảnh đời thê thảm của Lão Hạc cũng giúp ta biết cảm thông, chia sẻ cho với người như lão.
Tham khảo
Yêu thương những người thân yêu ruột thịt, lão Hạc còn là một người sống đầy tự trọng trước cuộc đời nhiều cám dỗ và tội lỗi. Vào hoàn cảnh như lão, người ta đã có thể ăn trộm, ăn cắp hay thậm chí ăn bám vào người khác (như Binh Tư chẳng hạn, hay người đàn bà trong “Một bữa no” của Nam Caor..) nhưng lão Hạc thì không. Với sự giúp đỡ của ông giáo (mà cũng có gì đâu, đó chỉ là củ khoai, củ sắn) lão “từ chối gần như hách dịch" khiến ông giáo nhiều khi cũng chạnh lòng. Binh Tư ngỡ rằng lão xin bả để ăn trộm chó “lão cũng ra phết đấy chứ chẳng vừa đâu”. Đến lượt ông giáo cũng nghi ngờ: “"con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư? cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn”. Nhưng cuối cùng tất cả đều ngỡ ngàng, sửng sốt trước cái chết đột ngột của lão. Hay còn cách khác: lão có thể bán quách mảnh vườn di. Nhưng lão lại nghĩ rằng đó là mảnh vườn của con lão. Và lão đã thà chết chứ không ăn của con!Lòng tự trọng của lão Hạc rực sáng nhất ngay khi thân xác lão đau đớn nhất. Lão đã chọn cái chết, một cái chết khốc liệt để tâm hồn mình được trong sạch, được trọn vẹn tình nghĩa với tất thảy mọi người - kể cả với con chó Vàng tội nghiệp. Nhưng còn một chi tiết khác cũng cảm động vô cùng. Lão đã tính toán để ngay cả khi chết đi rồi cũng không làm phiền đến mọi người: lão đã gửi ông giáo mấy chục đồng bạc, định khi mình nằm xuống thì nhờ ông giáo lo liệu ma chay khỏi làm phiền hàng xóm! Hỡi ôi lão Hạc!
?
minh cần gấp