Viết một đoạn văn khoảng 10 dòng miêu tả chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của lượm
mn ơi'-' giúp mk với ạ T^T,mk đag cần rất gấp,bt đx lm phiền mn nhưng mong mn cs thể giúp mk đc ko ạ
mk cần gấp lắm ạ><
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Lượm nhận bức thư thượng khẩn từ tay anh cán bộ rồi xin phép ra về. Ngoài mặt trận súng nổ vang trời, máy bay địch rè rè lượn trên bầu trời. Giữa trưa, đường làng vắng vẻ. Lúa trên đồng xanh mướt, đã bắt đầu trổ bông. Thấp thoáng trên cánh đồng xanh bạt ngàn tít tận chân trời là chiếc ca lô trắng của Lượm. Em băng qua đường, lội qua những cánh đồng đưa lá thư tới tay chỉ huy. Thế nhưng, bất ngờ một quả bom từ máy bay địch thả xuống. Đùng! Lượm ngã xuống. Chiếc ca lô văng ra xa. Khuôn mặt em lấm lem bùn đất, bộ quần áo nhuốm sắc đỏ tươi của máu. Đôi tay em nắm chặt bông lúa non còn thơm mùi sữa. Đôi mắt từ từ nhắm lại....Thôi rồi, Lượm ơi!
Viết một đoạn văn ngắn khoảng mười dòng miêu tả chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của Lượm.
Trong bài thơ Lượm, hình ảnh chú bé liên lạc nhanh nhẹn, thông minh, gan dạ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Lượm làm nhiệm vụ giao liên, hằng ngày phải đối mặt với mưa bom bão đạn nhưng với trí thông minh, tinh thần gan dạ “sợ chi hiểm nghèo”. Trong một lần đưa thư “thượng khẩn” cũng như bao ngày, sau khi bỏ thư vào bao, Lượm băng qua những mặt trận “đạn bay vèo vèo” nguy hiểm, ác liệt. Bỗng đạn nổ “một dòng máu tươi”… Lượm ngã xuống trong tay vẫn nắm chặt bông lúa. Lượm hi sinh giữa cánh đồng lúa chín, hóa thân vào dáng hình xứ sở.
Bài làm :
Lượm nhận bức thư thượng khẩn từ tay anh cán bộ rồi xin phép ra về. Ngoài mặt trận súng nổ vang trời, máy bay địch rè rè lượn trên bầu trời. Giữa trưa, đường làng vắng vẻ. Lúa trên đồng xanh mướt, đã bắt đầu trổ bông. Thấp thoáng trên cánh đồng xanh bạt ngàn tít tận chân trời là chiếc ca lô trắng của Lượm. Em băng qua đường, lội qua những cánh đồng đưa lá thư tới tay chỉ huy. Thế nhưng, bất ngờ một quả bom từ máy bay địch thả xuống. Đùng! Lượm ngã xuống. Chiếc ca lô văng ra xa. Khuôn mặt em lấm lem bùn đất, bộ quần áo nhuốm sắc đỏ tươi của máu. Đôi tay em nắm chặt bông lúa non còn thơm mùi sữa. Đôi mắt từ từ nhắm lại....Thôi rồi, Lượm ơi!
2.
Lượm nhận bức thư thượng khẩn từ tay anh cán bộ rồi xin phép ra về. Ngoài mặt trận súng nổ vang trời, máy bay địch rè rè lượn trên bầu trời. Giữa trưa, đường làng vắng vẻ. Lúa trên đồng xanh mướt, đã bắt đầu trổ bông. Thấp thoáng trên cánh đồng xanh bạt ngàn tít tận chân trời là chiếc ca lô trắng của Lượm. Em băng qua đường, lội qua những cánh đồng đưa lá thư tới tay chỉ huy. Thế nhưng, bất ngờ một quả bom từ máy bay địch thả xuống. Đùng! Lượm ngã xuống. Chiếc ca lô văng ra xa. Khuôn mặt em lấm lem bùn đất, bộ quần áo nhuốm sắc đỏ tươi của máu. Đôi tay em nắm chặt bông lúa non còn thơm mùi sữa. Đôi mắt từ từ nhắm lại....Thôi rồi, Lượm ơi!
3.
Trời tảng sáng. Tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới đã đến. Xa xa, từng vệt năng màu đào đang dần dần hiện rõ. Ông mặt trời từ từ nhô lên phía cuối đường chân trời. Từng tia nắng sớm tỏa ra bốn phía. Làn sương mỏng bao quanh làng tan biến dần, thay vào đó là cái ấm áp của nắng. Nắng chiếu xuống cánh đồng lúa vàng ươm, trĩu bông khiến cho nó như được dát thêm một lớp mật vàng sánh đậm. Bầu trời trong, sáng hẳn lên. Tiếng chim hót râm ran trong khu vườn ven sông, tiếng ong bướm đuổi nhau trên những bông hoa chớm nở, tiếng mọi người xôn xao rủ nhau ra đồng tạo nên một bản nhạc bình yên của buổi sớm mùa hạ. Trên những luống rau xanh còn đọng lại hạt sương sớm, long lanh như hạt ngọc, đang phản chiếu màu của nắng, lấp lánh như sắc cầu vồng. Ông mặt trời đã thức giấc. Một ngày mới bắt đầu.
Vừa nhận được mệnh lệnh của cấp trên, Lượm bất chấp hiểm nguy, băng qua mặt trận đỏ lừ lửa đạn. Những viên đạn bay vèo vèo như muốn xới tung những thửa ruộng vàng rực trước mặt. Lượm thận trọng bỏ thư vào cái xách nhỏ vắt chéo ngang trước ngực rồi phóng như bay về phía trước. Kẻ thù tàn ác đã chĩa nòng súng theo hướng chiếc mũ ca lô nhấp nhô đang tiến lại gần. Một tiếng nổ vang dội cả đất trời, Lượm đã ngã xuống trên một cách đồng quê sực nức mùi lúa chín. Lượm đã hoá thân vào thiên nhiên và trở thành bất tử…
Vừa nhận được mệnh lệnh của cấp trên, Lượm bất chấp hiểm nguy, băng qua mặt trận đỏ lừ lửa đạn. Những viên đạn bay vèo vèo như muốn xới tung những thửa ruộng vàng rực trước mặt. Lượm thận trọng bỏ thư vào cái xách nhỏ vắt chéo ngang trước ngực rồi phóng như bay về phía trước. Kẻ thù tàn ác đã chĩa nòng súng theo hướng chiếc mũ ca lô nhấp nhô đang tiến lại gần. Một tiếng nổ vang dội cả đất trời, Lượm đã ngã xuống trên một cách đồng quê sực nức mùi lúa chín. Lượm đã hoá thân vào thiên nhiên và trở thành bất tử…
Vừa nhận được mệnh lệnh của cấp trên, Lượm bất chấp hiểm nguy, băng qua mặt trận đỏ lừ lửa đạn. Những viên đạn bay vèo vèo như muốn xới tung những thửa ruộng vàng rực trước mặt. Lượm thận trọng bỏ thư vào cái xách nhỏ vắt chéo ngang trước ngực rồi phóng như bay về phía trước. Kẻ thù tàn ác đã chĩa nòng súng theo hướng chiếc mũ ca lô nhấp nhô đang tiến lại gần. Một tiếng nổ vang dội cả đất trời, Lượm đã ngã xuống trên một cách đồng quê sực nức mùi lúa chín. Lượm đã hoá thân vào thiên nhiên và trở thành bất tử…
Lượm- một chú bé nhỏ tham gia hoạt động liên lạc qua ngòi bút của nhà thơ Tố Hữu đã trở thành một cậu bé vui tươi, hồn nhiên, dũng cảm. Nhưng thật đáng tiếc, Lượm đã hy sinh trong một lần đi liên lạc. Một hôm nọ, vẫn như mọi ngày. Chú bé Lượm hồn nhiên, yêu đời lại bỏ thư vào bao và tham gia liên lạc. Lượm phải băng qua một cánh đồng toàn bom đạn. Nhưng cậu bé vẫn vui vẻ vụt qua nó với một tốc độ rất nhanh. Nhìn thoáng qua chỉ thấy cái bóng và ca lô của em nhấp nhô trên cánh đồng vàng. Dù công việc liên lạc rất vất vả nhưng Lượm vẫn vui tươi vì được làm việc để giúp đất nước, quê hương. Bỗng một tiếng ''đùng''. Thôi rồi, Lượm ơi! Một viên đạn đã cướp đi sinh mạng của em rồi. Lượm nằm gục xuống cánh đồng. Tay nắm chặt những bông lúa vẫn còn thơm mùi sữa. Em như hóa thân vào cánh đồng vàng vậy. Lượm đã ra đi một rất thanh thản. Em thật dũng cảm. Nhưng viên đạn, quả bom có thể cướp đi mạng sống của em. Nhưng chúng không bao giờ có thể cướp đi được trái tim nhân hậu của em, không thể cướp đi lòng yêu nước và sự dũng cảm trong con người em. Em như hòa mình vào cánh đồng, vào thiên nhiên quê hương. Lượm sẽ luôn là động lực giúp các chiến sĩ còn ở lại để bảo vệ tổ quốc. Lượm đã hi sinh anh dũng khi đang làm nhiệm vụ trong cảnh mưa bom bão đạn, cậu đã hi sinh trên đất mẹ quê hương – 1 sự hi sinh thiêng liêng cao cả, một tấm gương sáng mà thế hệ chúng ta phải noi theo. Lượm đã ra đi mãi mãi!
Cuộc kháng chiến chống Pháp xâm lược đang vào giai đoạn khốc liệt và quan trọng nhất. Ở Huế, cuộc chiến cũng đang diễn ra sôi nổi và ác liệt với những trận đánh quan trọng. Như mọi ngày, chú bé liên lạc nhỏ - Lượm vẫn thực hiện nhiệm vụ của mình, nhưng hôm nay chú nhận được nhiệm vụ chuyển thư thượng khẩn. Trong bom đạn mịt mù, chú bé lao đi như một mũi tên, không sợ hiểm nguy, quyết tâm trao tận tay người chỉ huy trận đánh lệnh của cấp trên. Vẫn với dáng vẻ nhanh nhẹn, hồn nhiên đó, nhưng 1 viên đạn đã bắn vào em. Em ngã xuống giữa đồng lúa thơm mùi sữa đang lên đòng, ngã xuống trên quê hương của mình. Lượm đã hi sinh rồi nhưng những hình ảnh sống động của bé vẫn luôn hiện lên trong lòng mỗi người, em chỉ như dừng lại nghỉ chân một chút ngắm nhìn quê hương của mình. Những hình ảnh đầu đội lệch mũ ca lô, cái chân thoăn thoắt, vừa đi vừa nhảy, miệng huýt sáo vang, dáng vẻ hồn nhiên ấy chưa bao giờ chết.
học tốt
cậu nên tự nghĩ vì trên nhiều trường hợp khác nhau không ai có thể làm.Tùy vào mỗi giáo viên nha,có giáo viên dạy thế này có giáo viên dạy thế kia.
Mình chỉ góp ý thôi!
Có tiếng huýt sáo véo von văng vẳng ở đâu đây, trên cánh đồng vàng của lúa chín và của nắng. Ồ, thì ra là Lượm! Lượm vẫn đang làm liên lạc. Cái dáng người nhỏ nhắn, loắt choắt, đeo cái xắc xinh xinh, đội mũ ca lô lệch đang thoăn thoắt chân nhảy trên đồng như chú chim chích nhỏ đáng yêu vậy! Chuyến liên lạc này, vẫn như bao chuyến khác, Lượm có trách nhiệm là phải chuyển thư tình báo. Những gì em sẽ phải đối mặt là bom đạn, là kẻ thù. Nhưng lạ chưa! Lượm vẫn cười nói tung tăng, vẫn huýt sáo, đôi má thì luôn giữ màu bồ quân chín. Lượm không sợ. Chỉ cần là đóng góp cho Tổ quốc, việc gì em cũng sẽ làm! Cái bóng của chiếc mũ ca lô vẫn nhấp nhô trên cánh đồng làng quê thân thương...Bỗng từ đồn địch, một chớp đỏ lóe lên làm sáng rực cả một bầu trời, tiếng nổ vang trời dội đất. Cái mũ ca lô bỗng biến đâu mất. Lượm đã hi sinh. Máu đỏ thấm ướt ngực. Nhưng có lẽ đó không phải là tất cả. Nét mặt vẫn thanh thản như đang ngủ, tay nắm chặt bông lúa trên đường. Ôi chao! Dù thân xác đã ngã xuống vì quê hương, đất nước, nhưng linh hồn Lượm thì còn mãi. Lượm chưa chết. Lượm sẽ còn mãi với Tổ quốc, với nhân dân. Và khi đất nước giành lại độc lập, người ta sẽ tưởng nhớ Lượm như là một người chiến sĩ nhỏ tuổi, một tấm gương tiêu biểu cho tuổi trẻ yêu nước của Việt Nam thời bấy giờ...
P/s: Tự viết nên có chút không hay, mong bạn thông cảm :3
Vừa nhận được mệnh lệnh của cấp trên, Lượm bất chấp hiểm nguy, băng qua mặt trận đỏ lừ lửa đạn. Những viên đạn bay vèo vèo như muốn xới tung những thửa ruộng vàng rực trước mặt. Lượm thận trọng bỏ thư vào cái xách nhỏ vắt chéo ngang trước ngực rồi phóng như bay về phía trước. Kẻ thù tàn ác đã chĩa nòng súng theo hướng chiếc mũ ca lô nhấp nhô đang tiến lại gần. Một tiếng nổ vang dội cả đất trời, Lượm đã ngã xuống trên một cách đồng quê sực nức mùi lúa chín. Lượm đã hoá thân vào thiên nhiên và trở thành bất tử…Vừa nhận được mệnh lệnh của cấp trên, Lượm bất chấp hiểm nguy, băng qua mặt trận đỏ lừ lửa đạn. Những viên đạn bay vèo vèo như muốn xới tung những thửa ruộng vàng rực trước mặt. Lượm thận trọng bỏ thư vào cái xách nhỏ vắt chéo ngang trước ngực rồi phóng như bay về phía trước. Kẻ thù tàn ác đã chĩa nòng súng theo hướng chiếc mũ ca lô nhấp nhô đang tiến lại gần. Một tiếng nổ vang dội cả đất trời, Lượm đã ngã xuống trên một cách đồng quê sực nức mùi lúa chín. Lượm đã hoá thân vào thiên nhiên và trở thành bất tử…