K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 10 2021

may cho bạn đó mình bị bỏng ở chân  cái ko đi được luôn như què ý

19 tháng 4 2018

* Ví dụ 1: Em bị đứt tay, vết thương nhỏ, chảy ít máu.

  - Cách sơ cứu vết thương chảy máu mao mạch và tĩnh mạch:

    + Dùng ngón tay cái bịt chặt miệng vết thương tới khi máu ngừng chảy.

    + Sát trùng vết thương bằng cồn.

    + Băng kín vết thương.

   Chú ý: Sau khi băng nếu thấy vẫn chảy máu, cần đưa đến bệnh viện cấp cứu.

* Ví dụ 2: Em bị đứt ở động mạch cổ tay, chảy rất nhiều máu.

  - Cách sơ cứu vết thương chảy máu động mạch:

    + Dò tìm vị trí động mạch phía trên vết thương (về phía gần tim).

    + Dùng ngón tay ấn mạnh vào để cầm máu tạm thời. Với vết thương ở tay chân có thể dùng biện pháp buộc dây garô ở phía trên vết thương (cứ 15 phút lại nới dây garô).

    + Sát trùng vết thương. Băng kín vết thương.

    + Đưa ngay đến bệnh viện cấp cứu.

   Chú ý: Trên khăn buộc garô cần ghi chú thời gian bắt đầu buộc garô và những khoảng cách thời gian nới garô trên đường đến bệnh viện.

6 tháng 10 2021

ko phải em ông em mất nguyên cánh tay :'(

Chào mọi người, đây là lần đầu tiên em đăng truyện nên câu cú có ko hay mong mọi người đừng ném đá em tội nghiệp. Bản thân em yêu thích thể loại tâm linh nhưng chưa bao giờ trải nghiệm ( mong sẽ ko trải nghiệp) nên chuyện em kể là của người thân em nha mọi người.• Gánh dầu gặp ma •Chuyện là vầy, mẹ em kể hồi xưa lúc mẹ mới 13t thì đã phải đi gánh dầu phụ giúp gia đình rồi....
Đọc tiếp

Chào mọi người, đây là lần đầu tiên em đăng truyện nên câu cú có ko hay mong mọi người đừng ném đá em tội nghiệp. Bản thân em yêu thích thể loại tâm linh nhưng chưa bao giờ trải nghiệm ( mong sẽ ko trải nghiệp) nên chuyện em kể là của người thân em nha mọi người.

• Gánh dầu gặp ma •

Chuyện là vầy, mẹ em kể hồi xưa lúc mẹ mới 13t thì đã phải đi gánh dầu phụ giúp gia đình rồi. Mà tại 13t thì cũng còn hơi nhỏ với hơi yếu nên mẹ chỉ gánh đổi 1 thùng dầu thôi. Bởi vậy nên đi gánh dầu mẹ thường dắt theo dì8 với dì út em để gánh thêm dầu kiếm thêm tiền.

📷

Mẹ em bán dầu ở chợ sớm nên phải đi gánh dầu từ 3h30 sáng mới kịp ra chợ mà đi giờ đó thì cũng ớn lắm. Như mọi hôm mẹ em dắt 2 dì của em đi tới nhà bác 4 Bầu lấy dầu. Tới cửa nhà thì tự nhiên mẹ em lạnh sống lưng nổi gai óc liền, mẹ em tự trấn an nghĩ là gà cũng gáy hiệp đầu rồi thì ma cũng đâu còn ( mẹ em nghĩ vậy) với có bác 4 trai ở nhà nữa có sao đâu. Thưa bác 4 rồi mẹ em vs mấy dì mới vô, dầu thì ở dưới nhà kho nên vô nhà phải đi 1 đoạn qua cửa sổ mới tới. Mẹ em đi trc mấy dì theo sau thì đang đi tới cửa số tự nhiên 2 dì em mới níu mẹ lại ôm tay mẹ cứng gắt. Mẹ nghĩ con nít thì tối quá nó nhát thôi ko nghĩ nhiều. Mà càng đi vô nhà càng lạnh … mẹ em hồi đó gan lắm vẫn đi tiếp.

Vô nhà kho lấy dầu rồi chuẩn bị đi ra tự nhiên mẹ em nghe tiếng khóc của người đàn bà gào rú rồi rên nghe man rợ lắm. Rồi tự nhiên 2 dì của em ôm nhau khóc thảm lắm. Cái mẹ em mới nhớ bác 4 gái mới chết 49 ngày chắc bả về thăm nhà thấy người lạ bả hù. Thế rồi mẹ vs mấy dì ko đam ra ôm nhau cứng gắt. Bác 4 trai thấy lâu quá ko ra ổng mới đi kiếm thì thấy ba chị em mẹ ôm nhau ở trong nhà kho, ổng biết là vậy rồi ổng dẫn ra. Về nhà rồi 2 dì mới kể là thấy bác 4 gái mới đầu ngồi bó gối ở cửa sổ tóc dài đụng sàn nhà, tay bả thì ở gân với mạch máu tím rịm móng tay đen thui nên mới sợ níu mẹ lại. Rồi lúc ở nhà kho thì định ra tự nhiên bả đi vặt vẹo cà giật cà giật tới rồi đứng trước cửa. Không những vậy bà còn gào rú nữa.

Tại mẹ em cứng vía nên chỉ nghe tiếng chứ ko thấy còn mấy dì em thì combo nghe thấy đầy đủ. Từ đó mỗi lần đi gánh dầu thì mẹ em phải đợi bác 4 trai ra dẫn vô rồi đợi đem dầu ra chứ ko có ổng thì ko dám đi nữa .

0
Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể lại 1 câu truyện có thật của 1 gia đình trong xóm mình.-Hôm đó cỡ tháng 8, gia đình chị Phương sinh ra được 1 đứa con nhưng tiếc thay nó không được lành lặng như bao đứa trẻ khác, khuôn mặt bị tật nguyền, tay chân thì co lại. Khi đem con về thì gia đình buồn lắm, mọi người khuyên anh chị nên bỏ đứa con đó đi rồi sinh đứa khác nhưng anh chị vẫn...
Đọc tiếp

Xin chào mọi người, hôm nay mình xin kể lại 1 câu truyện có thật của 1 gia đình trong xóm mình.
-Hôm đó cỡ tháng 8, gia đình chị Phương sinh ra được 1 đứa con nhưng tiếc thay nó không được lành lặng như bao đứa trẻ khác, khuôn mặt bị tật nguyền, tay chân thì co lại. Khi đem con về thì gia đình buồn lắm, mọi người khuyên anh chị nên bỏ đứa con đó đi rồi sinh đứa khác nhưng anh chị vẫn cố giữ lấy. Nhưng sau 2 năm 1 phần vì kinh tế khó khăn và 1 phần vì con mình bị tật nguyền phải nằm yên 1 chỗ nên anh chị nản quyết định đem vứt đứa bé đi, anh đem đứa bé lên núi rồi ném nó xuống (nhẫn tâm thế không biết). Mọi chuyện sau đó vẫn diễn ra bình thường và anh chị quên đi đứa con chính tay mình sát hại. Sau 1 thời gian chị Phương lại có thai và mọi chuyện bắt đầu xảy ra. Khi anh Khải đi làm không có nhà thì cứ tối đến chị lại nghe tiếng bát đĩa va vào nhau, quần áo thì bị lục tung lên nhưng không mất gì cả, đôi khi còn nghe thấy tiếng khóc của trẻ con. Một hôm chị đi vệ sinh (thời đó nhà vệ sinh cách nhà khoảng 5,6m) chị vừa bước ra khỏi cửa thì thấy 1 bóng trắng bị tật nguyền luôn miệng hỏi:
-“Tại sao cha mẹ lại giết con? Tại sao lại ném con xuống để con chết không được nguyên vẹn? Tại sao? Tại sao? Con có tội tình gì mà cha mẹ nhẫn tâm với con như vây?”
-Khi nghe được như vậy chị ú ớ không ra lời rồi ngất lịm đi, hôm sau tỉnh dậy thì thấy mình đã nằm trong nhà và mọi người xung quanh hỏi tại sao chị lạ ngất ngoài vườn thì chị chỉ nói đi vệ sinh mà mệt quá nên ngất đi thôi (vì cái chết của con chị anh chị nói là nó bị bệnh mà mất) khi mọi người đi về hết thì chị mới kể với anh mọi chuyện, anh kêu thôi để anh đốt nhang làm 1 con gà để cầu xin cho con để cho vợ chồng mình được yên. Sau khi làm xong mọi chuyện trở về bình thường, và ngày chị sinh nở cũng tới, chị dinh được 1 đứa con trai vô cùng kháu khỉnh, anh chị thương yêu nó lắm luôn cưng chiều và chăm sóc nó. Khi nó lên 6 tuổi anh chị dẫn nó đi chơi không biết vô tình hay cố ý mà lại lên ngay núi chỗ anh ném đứa con tật nguyền xuống. Đang ngồi chơi bỗng thấy đứa con đứng dậy và bước tới vách núi (lúc đó được rào chắn cẩn thận rồi) anh chin nghĩ con mình tò mò nên kêu là cẩn thận rớt xuống nha con. Nhưng thấy con mình cứ đứng ngó xuống thì anh chị hỏi con đang làm gì vậy? Thì cậu bé cười lên và quay lại nhìn 2 người với ánh mắt đỏ ngàu của sự giận dữ, nó quay sang hỏi:
-“Cha còn nhớ chỗ này không? Là chỗ cha đã ném con xuống đó, hơn 10 năm rồi cha nhỉ!? Bây giờ con xinh đẹp rồi cha còn muốn vứt bỏ con nữa không?” Hahaha
-Anh chị nghe vậy liền van xin
-“Cha mẹ xin lỗi, vì ngày xưa gia đình mình nghèo khó và con còn bị tật nguyền nên cha mẹ nghĩ quẩn đã vứt con đi, cha mẹ xin lỗi, con hãy tha thứ cho cha mẹ và tha cho em con đi!”
-Thì thằng bé nói với giọng giận dữ:
-“Chả nhẽ cứ tật nguyền là phải chết ư? Chả nhẽ nhà ngheo không nuôi được con cái là có quyền giết nó à? Cha mẹ đã coi mạng sống con người quá tầm thường rồi!”
-Sau đó đứa bé liền leo qua rào và nhảy xuống vực, và từ dưới vọng lên tiếng nói:
-“Đây là giá cha mẹ phải trả khi đã giết tôi”
-Truyện tuy không kinh dị cho lắm nhưng nó cho ta phải suy nghĩ 1 điều:
-“Con người có bao giờ tôn trọng sự sống của người khác chưa? Chính con cái mình cũng có thể giết được hay các thai nhi chưa kịp cất tiếng khóc chào đời mà chúng ta đã lôi ra khỏi, tự hỏi tâm con người còn hay không?”

1

tuy bạn viết khá lâu r nhg mình bây giờ mới đọc đc và nó thực sự rất hay

Chào các Bạn.M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời...
Đọc tiếp

Chào các Bạn.

M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời chiến tranh nó dùng để chôn ngươi chết.. mình nhớ lúc đào móng nhà bố mẹ mình kể là đào được 4 hay 5 cái tiểu ý. Xung quanh nhà thì 3 hướng là ao vs mương, thì do nuóc đánh sạt đất nên chỗ nào cũng lộ ra nửa cái tiểu các B ạ.

📷

Mình giờ đã trưởng thành và đang lm quản lý tại 1 siêu thị tại Hà Nội, nay ko ngủ đk nên mình nhớ ngày trc hay vào trang truyện ma có thật để đọc nên hôm nay m vào m đọc, do trc kia máy cùi nên ko kể lại truyện cho mn đuọc nên hôm nay m xin kể cho các bạn nghe.

Hồi đó mình nhớ vào năm 2009 hay là 2010 ý, lúc đó m đang ôn thi lên lớp 10 nên m học rất nhiều, m thường dậy học vào tầm 2h 3h sáng ý. Khi đó là mùa hè nên cả nhà mình lên tầng 2 ngủ cho mát, vì ở quê nên mn biết buổi tối mà mở cửa ngủ thì thích ntnao r đấy. Hôm đó 2h sáng m xuống nhà để học, vừa bước xuống đến lan can giữa tầng 2 vs tầng 1 thì m nghe thấy tiếng gõ cửa “ h mình kể lại mà tay mình nổi hết cả da gà r đây này”. Lúc đó m cũng rất sợ r nhưng do tò mò nên mình bước từng bước xuống, càng xuống thì tiếng gõ càng to, khi bước gần đến cửa cách khoảng còn 2 bậc thang thì m thấy 1 cánh tay đen sì đang gõ cửa, m khi đó sợ đến mức ko đi đk nữa. M định chạy lên tầng để gọi bố nhưng sợ quay lại thì nó ở đằng sau nên mình đánh liều bước xuống đối diện nó xem là nó là ma hay là trộm trêu mình..khi mình đứng đối diện cái cửa “ nhà mình cửa kính nhé các bạn” thì ko thấy ai hết, cánh tay đen sì kia cũng biến mất, nhưng tiếng gõ cửa thì vẫn còn..lúc đó m sợ quá chạy 1 mạch lên tầng 2 gọi bố mình. Bố mình vs mình xuống mở cửa thì ko thấy gì hết. Bố mình bảo mình mơ ngủ nên thấy linh tinh nhưng m ko hề mơ ngủ hay hoa mắt. Mà trong khi đó con chó nhà mình nó vẫn nằm ngay ngoài cửa đó luôn, mà nó cũng ko sủa câu nào. Đièu kỳ lạ là con chó nhà m từ hôm đó trở đi nó như bị ốm mất 1 tuần, ko ăn uống gì suốt ngày chỉ nằm.

Từ đó trở đi m ko gặp cảnh tượng nào như v nữa. Nhưng cũng từ hôm đó trở đi mình hôm nào cũng bị bóng đè, ngày 30 hôm thì cả 30 hôm bị bóng đè. M bị nhiều đến nỗi là để dao ở đầu giường mà vẫn bị. Có 1 lần mình đang ngủ thì có cảm giác bị bóng đè nhưng lần này mình lại cử động được, mình ngồi dậy vẫn thấy bố mình nằm ngủ bên cạnh nhưng khi mình nhìn lại chỗ mình nằm thì vẫn thấy mình đang nằm ở đó.. thật sự lúc đó mình rất rất là sợ mình cứ nghĩ lần này chắc mình chết thật r . Trong đầu mình khi đó chỉ biết nằm lại xem nhỡ đầu hồn lại nhập vào xác , khi m nằm lại chỗ cũ thì trong ng mình cảm giác rất khó tả như kiểu cảm giác bị bóng đè ý. Lần này mình tỉnh dậy thì mới biết m còn sống. Chuyện này cũng hơi sợ nên m ko dám kể cho b mẹ mình biết sợ bme mình lại lo lắng.. có 1 hôm bố mẹ mình dậy đi cấy từ 2h sáng vì trưa rất nắng nên bố mẹ mình đi sáng sớm để còn về sớm.

M dậy mở cửa cho bố mẹ mình đi cấy xong mình lại lên giường nằm ngủ, m nhớ m đang ngủ thì có tiếng ng gọi văng vẳng trên trần nhà, m sợ quá chùm chăn ngủ đến sáng, khi bố mẹ mình về gọi cửa thì thấy mình ngã xuống đất từ bao h r. Còn nữa có lần mẹ mình ngủ trưa thì lúc đó 2 ae mình vẫn đang xem tivi, mẹ mình bảo vẫn đang nghe tivi mà bị bóng đè gọi ko gọi đk mà dậy ko dậy đk, lúc đó mẹ mình nhìn ra cửa sổ thì thấy 1 thằng tây mặc bộ quần áo nguỵ đang đứng chỗ cửa sổ. Đấy là mình còn chưa kể vụ toàn bộ hàng xóm nhà mình vs nhà mình cả dãy toàn bị mất trộm quần áo con của phụ nữ. Hôm sau mấy nhà sợ mất nên phơi ở trong nhà nhưng sáng hôm sau vẫn mất. Mấy bà đi sang nhà nhau kể về vụ đấy thỉ nhà nào cũng bị kêu mất như vậy.

Hôm đó cả xóm nhà mình đi xem bói thì thầy bảo ở xóm Mả Chùa nhà mình có 1 con ma nó hay đi trêu người. Sau nhà mình là có 1 ngồi nhà nhỏ, cây vải thiều mọc um tùm quanh ngôi nhà đó, đó là ngôi nhà của bác nuôi vịt ngủ để trông vịt. Mấy hôm sau thì con gái bác chăn vịt kê lại cái giường thì thấy dưới gầm giường có 1 tổ chuột to, lôi ra thì toàn là cóc xê vs quần con..thật sự mình kể lại mà rủn hết cả người. Mình nhớ có lần bác nuôi vịt sang cho nhà mình chùm vải thiều kể răng có lần bác ý đang ngủ thì có 1 ô già gọi dậy bảo s lại ở trên đất của ô ý, thì Bác này cũng bảo là đây là đất của địa phương tôi đã mua và có giấy tờ đàng hoàng.. nói xong bác tỉnh dậy biết là bị ma gọi nên dậy thắp hương r hôm sau khấn bái thì ko gặp vấn đề như v nữa.

Mình cũng xin dừng bút ở đây, mọi chuyện m vừa kể đều là sự thật 100%. Lần sau rảnh thì m xin kể về 1 vài câu chuyện về ngôi đền thiêng của làng mình. M cảm ơn.

0
Cha và mẹ e thôi nhau lúc còn trẻ nhưng vẫn cho tụi e liên lạc và thường xuyên lên thăm hỏi. E nhớ rất rõ năm đó cha mướn cái nhà ở gần kiên lương mà đối diện là núi buổi tối sương xuống lạnh lắm. Cònphía sau nhà là một con sông nhìn đẹp lắm nước trong mà xanh có đá ở dưới nữa khúc gần bờ rất cạn vậy mà cha dặn ngay từ lúc e mới lên thăm là k đc xuống đó tắm ở khoảng 1...
Đọc tiếp

Cha và mẹ e thôi nhau lúc còn trẻ nhưng vẫn cho tụi e liên lạc và thường xuyên lên thăm hỏi. E nhớ rất rõ năm đó cha mướn cái nhà ở gần kiên lương mà đối diện là núi buổi tối sương xuống lạnh lắm. Cònphía sau nhà là một con sông nhìn đẹp lắm nước trong mà xanh có đá ở dưới nữa khúc gần bờ rất cạn vậy mà cha dặn ngay từ lúc e mới lên thăm là k đc xuống đó tắm ở khoảng 1 tuần mọi việc bình thường, đến chiều hôm nọ cha nói với e là hôm nay cùng mẹ( kế) đi xuống nội chắc khuya mới về tới con ở nhà vs a 2 a3 ngủ trước đi. Xong cha đi; e ở nhà chỉ biết coi ti vi còn a hai a ba dặn khi nào ngủ thì kéo miếng cao su trước cửa tiệm lại rồi nào tụi a về tụi a kéo rào lại khóa cho giờ hai a đi đánh bida. Vì tiệm làm ăn nên k có cửa, dùng cửa rào vừa tiện với lại diện tích tiệm rộng nên mn đừng thắc mắc s không có cửa nhé. Em lúc đấy cũng 9 10t rồi đủ hiểu biết về ma.

Nằm xem ti vi một hồi thì ngủ lun k biết, đến khi mở mắt ra thấy cha nằm cạnh rồi mà k thấy mẹ đâu nên lạ em hỏi mẹ đâu cha nói khuya rồi ngủ đi. E con nít mà cảm thấy k an toàn là khóc ngay vì từ bé đến lớn chẳg bao h cha nc với e như vậy cha e nc nhẹ nhàng mà từ tn lắm ấy thế mà, hôm nay nạt làm e sợ nên khóc. E nói con nhớ mẹ quá mai cha cho con về nha.( đến giờ vẫn vậy, bị ăn hiếp là nhớ mẹ ngay). Ổng kiu ngủ đi hoài e k ngủ mà nằm thút thít,thì nghe tiếng cửa sau mở cái ầm mà rõ ràg e nhớ đóng từ lúc cha đi rồi. Cái cửa bật ra e thấy rõ chẳg dốc chút nào, cái đầu nó to hơn người bình thường tóc tai ướt men đen thui,cái bụng nó to lắm như có bầu vậy,mà nó ở trần quấn cái khăn ngang lưng màu trắg như kiểu quần của ng khmer vậy, cái chân nó chỉ nhìn thấy ống quyển mà nhỏ xíu so vs người nó, mình nó đen thui ướt nhem đi từ cửa sau ra cửa trước trong vòng vài giây.

e trố mắt nằm im k dám khóc nữa cái đó vượt quá sức chịu đựng của e. Nào ngờ, xoay qua cái ông nằm ôm e nãy giờ k phải cha e mặt ổng biến đổi tích tắc từ mặt tròn thành mặt dài,ổng vừa kiu e nín vừa chỉ tay lên 1 cục thịt dư to đùng ngay trán ổng. Ổng nói nín đi hùi đó cha khóc nó cũng cắn cha bị vậy nè. Mặt e xanh lè , khóc hết nổi , phóng cái vèo ra cái cửa rào vừa chạy vừa quay lại nhìn, ổng k rượt theo e mà e thấy ổng nhìn e trìu mến lắm. E vẫn sợ chạy như bay ra ngoài đường cũng may cái tiệm cf kế bên chưa đóng cửa qa đó ngồi tạm, nhìn đồng hồ cũng mới 11h , người e run cầm cập cứ nhìn qa nhà sợ ổng đi theo. Đợi lúc sau thì thấy cha về vs mẹ a 2 a3 cũng về. E mừng rỡ khóc sướt mướt ôm cha kể lại cha kiu mai đi về sớm. Về tới nhà nghe mẹ nói là cha m đt xuốg nói cái thằg đi dưới sông lên ổng biết vì nó mới chết. Còn cái ông ôm e ổng k biết. e xin kể mn nghe về cái ông tự nhận là cha em. Sau chiện đó hơn cả năm e lên thăm cha , cha chuyển chỗ mới nênk sợ nữa.

Thăm cha về thì tối đó e nằm mơ, thấy cái ông hôm bữa e thấy nằm ôm e đấy. Hôm nay trg mơ ổng đeo một sâu chuỗi to trên cổ nhìn ổng e sợ lắm, giống như thầy luyện bùa v mà khuôn mặt thì y hệt cha e. Có điều đầu ổng hói để hàm râu ở trc miệng nữa nhìn ổng như mấy ông ở nước khác vậy. Ông vào nhà e ôm e nói e con ổng. Bắt e về, e sợ lắm mà thấy e cầm cây dao tự tay đâm chết ổng máu ổng màu xanh như lá cây.. e nằm mơ thấy vậy mấy lần thì k thấy nữa. Sau này lớn e kể lại thì bị ngoại nói là tổ bùa chọn m sao m không theo m đâm ổng vậy nên ổng k kiếm m nữa đó. Mà v cũng tốt vì tổ bùa này k phải của nhà mình theo học chỉ thành ma lại thoi. Chắc nhờ e đâm ổng mấy nhát ổng tha e chứ k thì giờ thành thày bùa rồi chứ đâu thày bóinunữa hihi

0
8 tháng 4 2017

- Sơ cứu vết thương chảy máu dộng mạch:

+ Dò tìm vị trí động mạch phía trên vết thương (về phía gần tim).

+ Dùng ngón tay ấn mạnh vào để cầm máu tạm thời. Với vết thương ở tay chân có thể dùng biện pháp buộc dây garô ở phía trên vết thương (cứ 15 phút lại nới dây garô).

+ Sát trùng vết thương. Băng kín vết thương.

+ Đưa ngay đến bệnh viện cấp cứu.

Chú ý: Trên khăn buộc garô cần ghi chú thời gian bắt đầu buộc garô và những khoảng cách thời gian nới garô trên đường đến bệnh viện.

- Sơ cửu vết thương chảy máu mao mạch và tĩnh mạch:

+ Dùng ngón tay cái bịt chặt miệng vết thương tới khi máu ngừng chảy.

+ Sát trùng vết thương bằng cồn

. + Bãng kín vết thương.

8 tháng 4 2017

Em bị đứt tay trong lúc nấu ăn. Vết thương nhỏ, chảy ít máu nên em từ dùng gạc để cầm máu. Vết thương sau khi được băng đã ngừng chảy máu.

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma...
Đọc tiếp

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.

Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma ám.Nay rảnh rỗi mình xin gửi đến các bạn câu chuyện thật của mình đây là chuyện thật mình đã trải qua mình xin kể lại đúng như vậy không thêm bớt chi tiết hay hư cấu gì cả, các bạn nào ở cần thơ thì mình cho địa chỉ lại kiểm chứng luôn.

📷

Cách đây hơn năm rồi,lúc đấy mình ở trọ học cần thơ thời gian đầu mình ở với bạn bên trần văn hoài hẻm tên gì lâu rồi thì mình cũng không nhớ nữa, cái hèm đó đi đến cuối đường thì hẻm cụt quẹo phải có cái nhà mồ của gia đình chủ nhà trọ, đi thẳng vào thì có dãy nhà trọ dãy nhà trọ này không có cổng xây 2 mặt quay lưng vào nhau nhìn có vẻ vắng vẻ lắm dãy sau thì là dãy mình ở,nhưng vì không tìm được nhà trọ nào khác nên mình đành ở tạm chứ thấy cái đường ra phải đi qua cái nhà mồ là mình cũng ớn ớn rồi nên đi đêm thì mình chỉ đi với bạn thôi chứ không dám đi một mình nhưng cái nhà trọ này thì cũng còn kém xa cái sau này mình chuyển đi (cái này mình sẽ kể sau).cái nhà trọ này mất trộm thì nhiều chứ ma quỷ cũng ít thôi (vì không có cổng mà) không lang mang nữa mình xin đi vào vấn đề chính chuyện là hôm đó nhỏ ở với mình về quê mình ngủ mình đang ngủ thì nghe bước chân đi qua đi lại ngoài cửa vì mình trải chiếu ngủ trước đất phòng để đèn ngủ nên nhìn qua khe thì không thấy bóng người,nhưng bước chân thì càng lúc càng rõ và to (lúc này em hơi lạnh rồi), nằm niệm nam mô a di đà phật! một lát thì thiếp đi luôn.
Sáng dậy rồi cũng quên mất luôn,sau này em và nhỏ bạn không hợp nữa nên chuyển ra ở mình, nó thì qua ở với nhỏ kia, đêm đó vì chưa chuyển đồ đi hết nên ngủ lại đợi mai thì chuyển đi luôn lại một đêm sợ hãi của em, tối đó ngủ sớm nhìn phòng thấy trống trống cũng hơi lạnh rồi .mình đang ngủ thì có cảm giác sợ hải tim đập mạnh cái này mình ngủ cũng hay bị lắm(người ta nói thường bị bóng đè gì đó nhưng đó giờ mình không bị vậy khi nào ngủ mà có biến là ngủ sâu,đang ngủ nhưng thấy được xung quanh như thức vậy trong lòng sợ hải ,tim đập mạnh và cố gắng thức dậy bằng mọi cách) đêm đó đang ngủ thì mình cũng bị vậy cố gắng mở mắt ra thì phải mất 2 – 3 phút gì đó trong khi cố gắng mở mắt thì mình nghe tiếng cười rồi nói gì đó nhưng không rõ lắm tại đang mơ mang hay sau áh.Nhưng thôi em xin tạm biệt nhà trọ này và di cư đến cái nhà trọ khác cơn ác mộng của em cũng bắt đầu kể từ đây và nó ám ảnh mình đến tận bây giờ.
Mình xin kể qua cái nhà trọ này nó tọa lạc ở hẻm 188 đường 3/2 quận ninh kiều các bạn chạy vào hẻm đi khoảng 20m nhìn bên phài có cái cầu đi qua cái cầu ,bên trái có cái nhà nghỉ nhìn xéo một tí là thấy cái nhà trọ ,nhà bà chù o trước có lối đi thẳng vào bên trong nhà trọ này cũng xây 2 mặt đối lưng vào nhau dãy trước quay ra ngoài ,dãy trong thì quay mặt vào nhà bà chù, nhà bà chủ này thì có 2 gian,gian trên thì bà chủ ở,gian dưới thì gia đình con gái bà ngủ,phòng cùa mình thì tách biệt với 2 dãy đó tức là có một lối đi từ cổng vào trong phòng mình o cuối dãy đi đó từ cửa có thề nhìn thẳng ra cổng luôn.
Mình ờ đó khoảng 7-8 tháng gì đó ,àh có một chi tiết nữa mà mình đã bỏ qua có thể nó đã góp phần vào cơn ác mộng của mình sau này là cái cửa sổ mờ ra sau vườn là một chòm mả híc , lúc đầu mình cũng không nghĩ gì cả nhưng sau này mình đã đóng luôn cái cửa sổ đó lại và không bao giờ mở ra thêm một lần nào nữa.
Phòng cũng rộng rãi, lúc mình vào xem phòng thì trong phòng có để 2 cái giường khung sắt lót gỗ phía trên, chỗ rửa chén cũng khá rộng rãi, còn ái nhà tắm thì cũng nhỏ nhìn từ ngoài vào cũng âm u lắm vì quay cửa vào trong mà nên đi vệ sinh lúa nào cũng phải bắt đèn cả ,bà chủ nhà có gắn cái đèn tròn ở cửa màu vàng ấy nhưng mình vì sống một mình nên đi tắm chẳng bao giờ đóng cửa cả không hiểu sau cứ nhìn vào cái nhà tắm là mình đã thấy rờn rợn cả người rồi.mình sống ở đó thời gian đầu thì không thấy gì bất ổn cả,khoảng 3-4 tháng tiếp theo thì bắt đầu có biến.chuyện là vầy tối đó mình cũng như thường ngày online chát chít đã đời thì 10h hơn bắt đầu đi ngủ mình thì khó ngủ lắm nằm thì nằm vậy chứ cũng 11h hơn mới ngủ, đang ngủ thì nghe tiếng rõ cửa mình nghĩ là trộm chắc nó đang thăm dò mình ngủ chưa để biết đường mà làm ăn thôi..Mình ở một mình nên cũng hơi sợ nên dậy ra chốt cửa chặt lại rồi trở vào ngủ,cũng không nghĩ gì nữa.sau đó thì mình cũng quên luôn,Chuyện đó lại tiếp tục tái diễn vào cách đó mấy hôm nhưng lần này mình nằm im để nghe tiếng chân của nó xem có phải vậy không ,nhưng các bác ạ! Mình nghe rõ cửa 3 lần sau đó thì không nghe tiếng chân rời đi ,mình thấy hơi sợ rồi cố gắng trấn an rồi ngủ luôn,sáng dậy mình hỏi cái thằng ở cạnh bên thì nó bảo tối qua nó không nghe gì cả huhu dù đêm nào nó cũng thức rất khuya .Mình đem chuyện này nói lại với bạn trai mình thì anh bảo chuyển trọ đi ,mình thì cái tật làm biếng lại phải lang thang tiềm kiếm rồi chuyển đồ nữa nên mình bảo thôi cũng còn mấy tháng nữa thì ra trường rồi gắng ở chắc cũng không sao đâu,(nếu thời gian có thể quay lại mình sẽ đi ngay và luôn).
Thế là bạn mình bảo tối ngủ thì cài dao ở cửa,vậy là mình làm theo mấy tháng tiếp theo lại binh an mà sống sót nhưng chuyện chỉ thật sự bắt đầu khi mình về nhà thực tập và một tháng sau lên học chuẩn bị cho đợt tốt nghiệp thì mọi chuyện thật tệ. mình lên được 3 ngày thì ngày nào cũng học sáng-chiều –tối nên cũng rất mệt về là ngủ luôn nhưng hôm ấy không hiểu sau mình không ngủ được nằm mãi khoảng 11-12h gì đó quay qua quay lại chợt thấy 2 cái bóng in lên trên tường ngay giường mình nằm luôn mình tưởng minh hoa mắt nên gắng nhìn kĩ lại thì mẹ ơi! Đúng thật rồi một cái bóng hình người đàn ông, một cái bóng hình người đàn bà. Người đàn bà tóc ngắn không dài nha cắt kiều thập niên 80 vây trên vai đuôi thì vảnh ra ngoài, người đàn ông thì không thấy tóc.lúc này mình hoảng thật sự rồi nói trong bụng thôi chết mịa ! gặp rồi!
Với tay định lấy điện thoại điện cứu binh nhưng xui thay cho em nó là điện thoại tối nay giục dưới chân vì bạn em nói điện thoại tối ngủ không được để gần đầu nằm sóng hại não,lúc bạn em noi thì cũng trước đó lâu rồi nhưng mình không làm tự nhiên hôm đó rãnh rỗi sinh nong nỗi, quăng 2 cái điện thoại dưới chân luôn mà cái bóng đó nó đứng ngay công tắc điện ,có cho vàng em cũng chả dám ngồi dậy mà bắt lỡ nó hiện ra hay nắm tay nắm chân là em đứng tim chết tại chổ luôn.cuối cùng thì chỉ còn cách với tay lấy cái mền chùm đầu lại ôi mịa ơi! Lúc trùm cái chăn lại thì nguyên một bóng đen cái bàn tay để lên chăn em,rồi em mở mắt qua nhòm thì một cái bóng đen từ từ bay lên phủ lên cái chăn cũng tức là người em luôn( xin thề có chúa trời chứng dám con mà chém gió cho chó nó cắn chết con) như không tin vào mắt mình nữa em nhìn theo cái bóng đang lướt qua thì…..một cặp mắt đang ở ngoài nhìn chằm chằm vào em ,không hiểu sao em có thể nhìn qua cái chăn mà thấy được chứ! Nhưng em đã thấy và ngay lập tức em đã nhắm mắt luôn thề không mở ra nữa,nhiêu đó đã quá đủ.rồi thì em không dám ngủ luôn cứ nằm như vậy một hồi thì nghe tiếng bước chân đi qua đi lại trên đầu mình, rồi tiếng giấy rơi lộp bộp crying….nằm mãi đến 5-6h sáng gì đó thì em cũng thiếp luôn lúc ấy cũng chắc mình an toàn rồi 6h30 em thay đồ đi học nhìn em lúc ấy cũng khủng hoảng lắm rồi, cũng may vô trường thì hôm ấy không học, em phi xe đến chổ bạn em làm luôn và sau đó là màn tường thuật và 2 đứa đi kiếm nhà trọ ,chuyển ngay và luôn.Lúc về chuyển đồ thì gặp bà chủ nhà em cũng nói với bả mọi chuyện,rồi bả cười và phán một câu còn xanh hơn rau nữa “ vợ c.a mà cũng sợ ma àh” D.M ! lúc ấy em muốn giết người lắm rồi.Rồi bà nói “thôi ở đi mua đồ về cúng thường mùng 2 là bả cúng ah mà hôm nay chưa đến ngày,để mai bả cúng.em sợ bả luôn.2 đứa vô chuyển luôn cái nhà trọ tiếp theo em dừng chân là ở đường 30/4 đối diện đại học cần thơ khu 1 thì phải.nhà trọ này thì có 2 tầng em ở tầng trệt.lại một lần nữa sai lầm, số em nó đen thì phải.em ở tầng trệt phòng cuối cùng, ở cầu thang em thấy bà chủ có dán hình quan âm và phật gì đó vì em ít đi chùa chiền nên cũng không rõ lắm. nhưng có lẽ cái sai lớn nhất của em là lúc dọn đi đã không cúng kiến xin người ta đừng ám mình nên dọn chỗ mới cũng không khá là bao.Vì ám ảnh và sợ hãi nên tối thì em không dám ngủ phải thức mòn mỏi rồi thiếp đi thì thôi,mấy lần như vậy thì lúc tỉnh lại giữa đêm em nhìn quanh không thấy đồ đạc trong phòng đầu cả khỏng 2,3p gì thì thấy lại (không biết có hoa mắt không) ,nhưng hôm đó 11h hơn em nhắm mắt rồi mở ra lúc ấy chưa ngủ nha thì vẫn vậy đồ trong phòng cũng không thấy đâu cả.rồi mọi thứ lại trở lại .nhưng có lẽ đi làm em thật sự sợ hãi là hôm đó đang ngủ trưa thì em ngủ rất sâu như đã nói ở trên trước giờ em không bị bóng đè, ma đè gì cả chỉ là những lúc ngủ sâu thỉnh thoảng lại rất sợ như có cái gì đó nhưng không biết là cái gì ,đang ngủ thì em cũng thấy mình nằm ngủ như vậy nữa sau đó thì có một “người “ mặt bộ đồ trắng tóc rất dài che kín hết mặt đi lại nằm xuống cạnh em ,em cố gắng xoay qua thì không thề được ,lúc này em sợ rồi cố gắng cố gắng mở mắt thì phải hơn 5p mới mở ra được.sợ quá, em lấy điện thoại điện cho bạn em qua bạn em lại ngồi canh cho em ngủ híc.
Rồi có mấy lần em đang soi gương chải đầu thì thấy xẹt ngang có người đứng sau mình nhưng rất nhanh nhìn kĩ đã không thấy gì.ở được 1 tháng hơn thì bà chị qua ở cùng em những ngày an bình giờ mới bắt đầu,tối em đã an tâm mà ngủ.
Vài tuần sau em có đi gội đầu cái tiệm cũng gần nhà trọ củ,nhưng nó nằm phía ngoài này chưa qua cầu, chị chủ hỏi em sao dạo này xanh xao vậy thì em kể chị nghe chuyển đó và nói em dọn đi rồi .Lúc này chị mới nói, lúc trước chị nghe em nói ở đó chị không dám nói vì nói ra sợ em sợ,giờ em đi rồi chị mới dám nói.Chổ em đang ở trước là một cái vườn những năm 199x gì đó,lúc đó có mấy người vào đó tự vẫn cụ thể là thắt cổ chết híc.rồi chổ vườn đó là nơi chôn mồ mả gì gì đó của một gia đình ,sau này thì chủ trước bán lại cho bà chủ hiện tại ,bà ấy mới xây nhà và khu nhà trọ,hôm trước có con nhỏ đó ở giờ nó cũng chuyển đi rồi ,nó có ra nói với chị là tối ngủ thì thấy một người đứng ở đầu giường luôn,chân hỏng đất .Sáng sợ quá dọn đi luôn.Nói đến đây thì em chợt nhớ lại một chuyện là hôm em lên ,qua hôm sau sáng dậy thì thấy 3 phòng cạnh nhau nó chuyển đi một lượt luôn..rồi thấy bà chủ đốt 1 thau lửa để trước cửa mọi phòng ,lúc này em hơi nghi nghi rồi,nhưng nghĩ mình ở hơn tháng nữa chắc không sao nên thôi.
Sẵng đây em cũng kể mọi người nghe chuyện hồi nhỏ em gặp ma luôn,em nhớ hồi em tầm 9-10 tuổi gì đó,thời đó thì nghèo đó ,nhà nào có tivi là cũng khá lắm rồi,em thì mê phim lắm cách nhà em có khoảng đất trống đi hơn 200m thì có nhà bà chị đi chơi cùng có tivi tối em thường qua xem ké lắm hôm đó xem xong thì 9h hơn em về ,lúc đi ngang qua cái cơ quan xéo nhà em ,tự nhiên em nhìn lên bồn nước cơ quan thì thấy một người con gái mặc nguyên bộ đồ trắng,tóc dài lắm che kín mặt,ngồi trên bồn mà chải tóc ,lúc nhỏ cũng không sợ nhiều tại chưa biết nhiều ,em thấy vậy nên chạy về nhà chui vào nằm giữa ba mẹ rồi ngủ luôn.
Ở quê em ngày xưa mỗi khi đến tháng 7 mọi người hay lấy vỏ trái đào tiên đem phơi khô ,rồi khắc hình này hình kia cho trẻ con đeo lắm nói là chống tà ma gì đó,năm nào em cũng đeo cả.Năm đó cũng tháng 7 nhà em nghèo lắm không có điện ,không tivi nên 7h là ba mẹ em ngủ rồi em thì đi chơi hơn 8h cũng về ngủ ,đang nằm chưa ngủ thì em nghe có người gọi cửa sau đó là “ cô ơi! Tôi đói quá cho tôi xin bát cơm” huhu giọng nghe thê lương lắm ,em nằm im không dám nhúc nhích luôn cứ gọi như vậy 3 lần thì em không nghe nữa.Sáng dậy em nói với ba mẹ thì mẹ nói không nghe gì cả bảo em ảo tưởng sức mạnh.Nhưng em thề là em nghe rất rõ luôn.
Rồi có một lần em ngủ thì thấy một người đàn bà ăn mặc rất nghèo ,áo nâu đã sờn màu trông rất khắc khổ tay ẳm 1 đứa nhỏ đen nhẻm cứ đứng nhìn em, em đi ngang qua bà ấy nhưng khi nhìn bà ấy thì gương mặt là một màu đen như không có vậy không thể thấy được mặt muỗi đâu cả.Em mới nói với mẹ mẹ em đi coi thầy thì thầy bảo về cúng kiến sau này thì em ngủ cũng không thấy gì nữa.
Em viết văn không được hay nhớ được gì thì em kể vậy ,xin mọi người đừng ném đá em tội nghiệp.Nếu mọi người ủng hộ hôm nào em sẽ kể tiếp chuyện nơi em ở và chuyện của ba và ông em …em bị đau lưng không ngồi lâu được híc mọi người thông cảm em.

co anh co nhung no ko hien len ☹️ ☝️ ✌️ ✍️ ☘️ ☀️ ☂️ ☔️ ⚡️ ❄️ ☃️ ☄️ ⚓️ ✈️ ☠️ ⌛️ ⌚️ ☎️ ⌨️ ✉️ ✒️ ✏️ ✂️ ⚔️ ⚖️ ⚗️ ⚒️ ⚙️ ❤️ ❣️ ♨️ ♠️ ♣️ ♦️ ♥️ ➡️ ↗️ ☣️ ☢️ ⚠️ ↘️ ↙️ ↖️ ↕️ ↔️ ↩️ ↪️ ⤴️ ⤵️ ⚛️ ✡️ ☸️ ☯️ ✝️ ☦️ ☪️ ☮️ ♈️ ♉️ ♊️ ♋️ ♌️ ♍️ ♎️ ♏️ ♐️ ♑️ ♒️ ♓️ ▶️ ◀️ ⏏️ ⚜️ ♻️ ✔️ ☑️ 〽️ ✖️ ✳️ ✴️ ❇️ ®️ ™️ #️⃣ *️⃣ 0️⃣ 1️⃣ 2️⃣ 3️⃣ 4️⃣ 5️⃣ 6️⃣ 7️⃣ 8️⃣ 9️⃣ Ⓜ️ Ⓜ️ ㊙️ ㊗️ ▪️ ▫️ ◼️ ◽️ ◾️ ⚪️ ⚫️

1
21 tháng 1 2022

Sao thấy level của mình z

 

Mình viết trên điện thoại nên đôi khi lỗi chính tả có sai xót mong mọi người hiểu giúp mình nha .Hồi mình đi thi đại học năm 2010 , điểm thi của mình là ở 1 trường tiểu học , nằm trên đường Bắc Hải , bạn nào ở Said Gòn chắc đều nghe qua con đường này. Mình không nhớ rõ địa chỉ nhà đó , không biết giờ còn cho thuê khôngMình đi cùng với mẹ lên sg thi , không người thân nên nhờ...
Đọc tiếp

Mình viết trên điện thoại nên đôi khi lỗi chính tả có sai xót mong mọi người hiểu giúp mình nha .
Hồi mình đi thi đại học năm 2010 , điểm thi của mình là ở 1 trường tiểu học , nằm trên đường Bắc Hải , bạn nào ở Said Gòn chắc đều nghe qua con đường này. Mình không nhớ rõ địa chỉ nhà đó , không biết giờ còn cho thuê không
Mình đi cùng với mẹ lên sg thi , không người thân nên nhờ mấy anh chị trong đội thanh niên tình nguyện dẫn đi kiếm phòng trọ giá rẻ ở , 1 phần gần điểm thi , lỡ dậy muộn còn chạy mà kịp , 1 phần thuê giá rẻ ở 2 ngày , thi xong môn tiếng anh cuốn đồ về luôn.
Ngay đầu đi xe mệt quá , trưa nắng , đi bộ các thứ xách đồ linh tinh nên vào nhận phòng là mệt rã rời , phòng mình thuê là ở cùng với 2 chị gái nữa nhé ,2 chị này dễ thương nói chuyện vui vẻ lắm , kể sơ qua phòng trọ cho các bạn dễ hình dung : nhà 2 lầu cũ rồi các bạn , không có cửa sổ , âm u tối thui , nhìn lạnh lẽo lắm , 1 lầu chia ra 2 phòng ván ép , sd chung 1 toilet thui

📷

Phòng mình là phòng đầu , kế bên có 1 gd anh chị kia thuê , chị đó có bầu nên tối nào đi toilet vài bận nhà thì cũ , nằm ngủ dưới sàn thì nghe tiếng chân đi lẹp xẹp , Chưa quen cứ trằn trọc mãi., còn mẹ mình ngủ từ lúc nào .
Tối mẹ mình hỏi thăm 2 chị ở cùng , kể linh tinh xong thì có 1 chị bảo , mấy ông anh ở lầu trên nói nhà này ngày xưa có người con gái treo cổ tự tử , chị ấy vừa kể vừa cười , còn bảo mấy ông ấy hù dọa tui con để tụi con đi chơi về sớm .
Nghe xong mẹ mình và mình cũng tưởng nói giỡn nên thôi không nghĩ ngợi gì ngủ sớm mai đi thi 2 môn , toán và văn
Tối hôm đó mình lạ chỗ gặp chị kế bên phòng đi toilet miết , mà đi toilet phải đi ngang qa phòng , gặp 2 bà chị ở chung ngủ mà chả thèm đóng cửa vì phòng không cửa sổ nên hơi ngộp , mấy bả kêu để vậy ngủ cho thoáng
Đang thui thui ngủ nghe mẹ mình la lên , mà cứ la ú ớ , lúc đó mình hoảng luôn , nghe y như mẹ đang bị bốp cổ vậy , lật đật quay sang kêu mẹ mình , mẹ ơi sao vậy mẹ . Sao mẹ la dữ vậy
Mẹ mình nhìn sang bảo , thôi ngủ đi mai đi thi nữa , mình sợ ma chúa , lúc nhỏ mỗi lần đi vệ sinh kêu mẹ dẫn đi là mẹ cứ bảo , ma cỏ đâu ra mà sợ .
Mẹ mình cứng vía lắm , hồi trẻ đi làm rẫy , cái rẫy đó ai vào cũng bị ma ghẹo , nào là chọi đá , nào là lôi té giường , giấu đồ .,,, còn mẹ mình vào làm chưa bao giờ bị gì luôm , mẹ mình chưa từng sợ hay gặp ma
Qua hôm sau đi thi về nghỉ trưa tiếp môn văn thì tự nhiên thấy mẹ cầm bịch trái cây , mà mẹ banh bọc ra để giữa phòng , lẩm bẩm gì , mình lo ăn bánh mì xong còn chuẩn bị đi thi nữa nên không quan tâm , ăn xong đi chộp tay lấy trái cây ăn thì mẹ bảo thôi này k ăn được bỏ đi , tối mẹ mua cái khác cho ăn , mình nghĩ sao nay mẹ lạ dữ vậy ta
Nhưng lần này thì khác , mình k dám nghi ngờ mà thấy mẹ khác hẳn , lần này đi tắm thì rủ mình theo., mình đói rủ mẹ xuống đường kiếm hủ tiếu gõ ăn thì mẹ kêu rán nhịn đi con , sáng mẹ dậy mua cho ăn
Tối hôm đó ngủ ngon ơi là ngon say không biết gì luôn , sáng 5h mẹ mình xếp đồ chào 2 chị ở cùng phòng , thi xong 2 mẹ con ra bến xe về quê không về phòng nữa
Vừa về tới nhà , mẹ mình nói ông nội mình , ba ơi con đưa nó đi thi mà gặp ma ba ơi
Tối đang ngủ con thấy ( mẹ mình nằm sát vách) 2 bàn tay thò qua , đè người con , mà con không thấy mặt nó , biết là con gái vì từ khuỷu tay tới cổ tay mặc áo bông bông
Mà con niệm kinh phật nó không buông , tới khi con la lên được nó buông ra.
Mẹ mình sợ mình biết có ma k dám ở nên rán nhịn không dám kể , nên mẹ mình có khấn là cho 2 mẹ con tôi ở đây 2 hôm , cho con tôi thi , mai tui cúng trái cây cho
Trưa đó mẹ mình mua , không dám thắp nhan sợ mình nghi ngờ , nên nói lẩm bẩm trong miệng .
Mẹ mình nói chắc ngta không ý xấu nhát đâu , tại ngta đói , biết mình có lòng thành nên xin vậy thôi , mẹ mình thì cúng kiếng ở nhà kỹ lắm , lúc nào bông hoa , trái vây tơm tất.
Kể từ ngày bị nhát ma mẹ mình sợ tới giờ luôn haha đi đâu tối tối tí mẹ mình bảo mẹ mình lười. Chứ thật ra còn sợ tới giờ
Truyện mình kể có thật 100% nhé các bạn , không tin thì tùy.

0
Chuyện ma đêm khuya đây !!!Muahahahahahahahahah!!!!Bóng người cuối lớp họcChuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo ....
Đọc tiếp

Chuyện ma đêm khuya đây !!!
Muahahahahahahahahah!!!!

Bóng người cuối lớp học

Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .

Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ

Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường ./.

 

Thôi ko viết nữa đâu , phải đi thay bỉm cái đã :D

6

Sợ quá phải thay bỉm đúng ko, haha, cũng ko đáng sợ mấy đâu

Bởi vì cái bà ma sơ là cái bà dell j t cx ko bt

:>