Thơ ấu bi thương và trưởng thành đầy sẹo của sát nhân máu lạnh nhất mọi thời đại Carl Panzram
Khi tuổi thơ đã quá bất hạnh thì mọi thứ đều trở nên cực đoan.
"21 mạng người đã nằm xuống dưới tay tao, hàng nghìn ngôi nhà đã bị đôi tay này cướp bóc và phóng hỏa. Một điều cũng không kém quan trọng là tao đã hãm hiếp hơn 1,000 thằng đàn ông. Tất cả những thứ này, nhưng trong lòng tao không một chút hối hận. Lương tâm tao vứt lâu rồi nên mấy thứ này không làm tao lo lắng được. Chúa và ác quỷ, không có thứ gì tồn tại cả, tao cũng chẳng tin vào lòng tốt của con người. Tao ghét mọi người, kể cả bản thân."
Carl Panzram được sinh ra vào năm 1891 ở Minnesota trong một gia đình gốc Phổ. Ngay từ nhỏ, tuổi thơ của hắn đã không có gì đáng để nhớ về: Bố thì bỏ đi từ bé, còn bản thân thì đã sớm biết mùi những thứ tệ hại nhất của con người. Khi chỉ mới là cậu bé 12 tuổi, Panzram đã thực hiện vụ cướp đầu tiên: Bánh ngọt, táo và một khẩu súng. Vụ trộm đó đã gửi cậu thẳng vào trường cải tạo Minnesota. Tại đây, Panzram có những trải nghiệm “va chạm” đầu tiên với cuộc đời khi liên tục bị đánh đập, cưỡng hiếp tập thể bởi đội ngũ cán bộ của nhà trường. Sau khi thoát khỏi hầm địa ngục này, Panzram sớm bỏ chạy khỏi nhà mình.
Giờ là một thanh niên đường phố, Panzram đi mọi tuyến tàu điện để tìm chỗ trú ngày qua ngày, nhưng cậu lại liên tục bị những người vô gia cư trên các chuyến tàu hãm hiếp. Tất cả những trải nghiệm này đã làm cho Panzram trở thành một người hoàn toàn khác: Kẻ bị hãm hiếp nay bắt đầu muốn đi hãm hiếp người khác.
Panzram tiếp tục cuộc sống tàu điện, nhưng giờ đã bắt đầu dính vào những hành vi bạo lực như phóng hỏa những tòa nhà cũ và ăn cắp nhiều hơn. Vào năm 1908, ông ta bị kết án rồi gửi đến doanh trại kỷ luật Leavenworth. Sau khi được thả ra, ông lại tiếp tục quay trở về với lối mòn đường cũ: Ăn trộm rồi phóng hỏa. Mỗi lần bị bắt, ông luôn thừa nhận chứ chưa bao giờ trốn chạy khỏi những việc làm của mình.
Vào năm 1915, Carl Panzram bị kết án 7 năm tù giam tại nhà tù bang Oregon vì tội ăn cướp. Cuộc sống ở tù cũng không hề dễ dàng gì đối với ông. Những người làm việc ở nhà tù ngay lập tức không ưa Panzram vì thái độ của ông. Hậu quả của việc đó là Panzram liên tục bị đánh đập, tra tấn và biệt giam. Những lúc ở trong buồng một mình, ông không được ăn uống gì nhiều ngoài vài con gián.
Trong năm đầu tiên ở tù, Panzram đã giúp tù nhân Otto Hooker vượt ngục. Trên đường chạy trốn, Hooker giết một viên cai ngục và khai tên Panzram là đồng bọn. Nhưng Panzram cũng đã lên kế hoạch bỏ trốn cho riêng mình. Ông thoát được nhà tù Oregon nhưng không may bị bắt lại. 1 năm sau đó, Panzram lại một lần nữa tìm cách trốn thoát và lần này ông đã thành công.
Vào năm 1920, Panzram mua một con thuyền và đặt tên nó là Akiska. Trong khoảng thời gian này, ông bắt đầu dụ những người lính say rượu ở một bar gần đó về chiếc thuyền rồi hiếp dâm họ sau đó giết và bỏ xác họ ở một cửa sông gần Đại Tây Dương. Chiếc Akiska cũng hư hại dần theo thời gian rồi cuối cùng bị chìm. Panzram sau đó hướng đến châu Phi. Ông hạ cánh ở Angola, hãm hiếp và giết một thanh niên. Về vụ việc này, ông viết rằng:
"Não thằng bé đang chảy từ từ ra khỏi tai nó khi tao bỏ đi. Nó không thể nào chết được hơn như vậy nữa đâu."
Nhưng Panzram vẫn chưa dừng lại ở đó, hắn muốn nhiều máu hơn, nhiều cái chết hơn, nhiều sự đau buồn hơn. Vài ngày sau sự việc với cậu bé châu Phi, ông giết 6 hướng dẫn viên địa phương khi họ đang chuẩn bị dẫn ông đi xem cá sấu. Ông ném xác của họ cho lũ cá sấu ăn trong thích thú.
Ở lại cũng đã lâu, Panzram bắt đầu chán châu Phi và đang tìm một địa điểm mới để tiếp tục hoành hành. Lần này, con tim gọi ông đến Lisbon. Tuy nhiên, cảnh sát ở Bồ Đào Nha đã biết về những vụ án ở châu Phi và đang tích cực tìm ông. Cảm thấy gò bó, Carl Panzram quay trở về với đất Mỹ thân yêu.
Tự nhiên như ở nhà, Panzram tiếp tục con đường hãm hiếp và giết hại thanh niên. Toàn bộ cuộc đời đã rèn luyện Panzram trở thành một con người cực kỳ khỏe mạnh, từ trai trẻ đến những lực sĩ khỏe mạnh, ông không hề ngán một ai cả. Nhưng như chúng ta đã biết, có thể Panzram giỏi việc giết người, nhưng trộm cắp hoàn toàn không phải sở trường của ông.
Vào năm 1928, Carl Panzram bị bắt vị tội ăn cướp và được gửi đến nhà tù liên bang Leavenworth. Lần này, án tù lên đến 25 năm vì ông đã thừa nhận giết 2 thanh niên.
Nhà tù không phải là nơi yêu thích của Carl Panzram, đặc biệt là cái tên Leavenworth. Ông đã cố gắng bỏ trốn nhưng không thành công. Có lần, những cai ngục đánh Panzram đến bất tỉnh. Với tất cả những nỗi hận thù này trong người, ông giết nhân viên giặt đồ ở đó bằng một thanh sắt. Và điều này đã khiến Panzram nhận án tử hình.
Đối với những tên tội phạm khác, án tử hình có nghĩa là họ sẽ không bao giờ có thể tiếp tục hành trình gây án của mình. Nhưng đối với Panzram, đây lại là một ước mơ thành hiện thực. Khi những nhà hoạt động nhân quyền cố gắng giành quyền sống cho ông, ông chửi mắng họ và nói rằng ước gì ông có thể giết cả lũ.
Trong khi đợi lên giàn, Panzram bằng cách nào đã có được một người bạn, cai ngục Henry Lesser. Lesser cảm thấy tiếc cho Panzram nên đã cho ông 1 USD để mua thuốc lá, và cả hai đã trở thành bạn bè.
Lesser thường đưa giấy bút cho Panzram và bảo ông hãy kể lại câu chuyện đời mình, và Panzram đã làm vậy, viết ra toàn bộ câu chuyện đời mình bằng mực đen giấy trắng, không chừa ra một chi tiết nào. Lesser đã xuất bản toàn bộ mọi thứ dưới dạng một cuốn sách tên Panzram: A Journal of Murder. Những chi tiết trong cuốn sách thật sự rất khó để đọc.
Lời cuối cùng Panzram buông ra trước khi lãnh án?
"Nhanh lên hộ. Tao đã có thể giết cả tá người trong lúc chờ lũ lề mề chúng mày rồi."
Nguồn bài: tổng hợp
~ mn đọc vui vẻ ~ ^.^
Chắc k ai biết r :(
bài nào