Viết một đoạn văn ngăn bằng tiếng Anh nói về một công việc tình nguyên mà bạn đã làm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Lần đầu tiên tham gia chương trình mùa hè xanh, một chuyến không dài không ngắn nhưng đủ để lại trong tôi nhiều kỷ niệm, vui có buồn có hạnh phúc có giận hờn có. Nó còn tạo cho bản thân tôi thật nhiều trải nghiệm, tình cảm bạn bè, tình anh em, lớn hơn nữa là tình cảm gia đình.
Lần đầu tiên tham gia chương trình mùa hè xanh, một chuyến không dài không ngắn nhưng đủ để lại trong tôi nhiều kỷ niệm, vui có buồn có hạnh phúc có giận hờn có. Nó còn tạo cho bản thân tôi thật nhiều trải nghiệm, tình cảm bạn bè, tình anh em, lớn hơn nữa là tình cảm gia đình. Mùa hè xanh, ba chữ này đã nghe rất nhiều nhưng tôi chưa trải nghiệm bao giờ. Đi được nửa chặng đường đại học, tôi đã quyết định tham gia chiến dịch mùa hè xanh do trường tổ chức. Tôi - một cô bé sống nội tâm, không giao du kết bạn nhiều, lại thường hay đau ốm, trong tôi luôn có một cái gì đó khiến tôi khó hòa đồng với mọi người. Khi quyết định tham gia chiến dịch mùa hè xanh tôi đã băn khoăn lo lắng rất nhiều, lo lắng không biết mình có làm được hay không, nhưng rồi một phần muốn thay đổi bản thân, sống năng động hơn đúng chất sinh viên hơn. Một phần mình muốn nói với ba mẹ rằng con đã lớn có thể làm được rất nhiều việc thay vì luôn trong vòng tay Ba mẹ. Tôi nhớ rất rõ đêm đó trước ngày đi tôi cứ thao thức mãi không ngủ được, cảm giác hồi hộp thế nào ấy. Tôi bắt đầu hình dung những gì sẽ xảy ra trong chuyến đi của mình, đeo dây phone nghe những bài hát về thanh niên rồi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ. Buổi sáng sớm nắng, trời thật đẹp, giống như tâm trạng của tôi lúc ấy vậy. Tôi trong trang phục đoàn viên tập trung tại trường bắt đầu lễ ra quân. Xe cứ thế lăn bánh và dừng lại một nơi bình yên đến lạ kỳ, đó là Thôn Vân Dương. Khi đặt chân đến Thôn Vân Dương, người tôi thật sự rất mệt (do bị say xe), nhưng tôi cảm nhận được rằng nơi đây cảnh vật thật bình yên, khác hẳn với sự xô bồ nơi tôi đang sống. Bước chân vào ngôi trường nhỏ nhỏ xinh xinh ngự dưới bóng cây, tôi có cảm giác thật lạ. Đảo mắt nhìn quanh một vòng và tôi nhận ra ngôi trường này tuy nhỏ nhưng là nơi ươm mầm cho những mầm non tương lai, là nơi bước đầu chắp cánh cho ước mơ của nhiều em nhỏ. Tuổi thơ tôi cũng như các em nhỏ ấy, ngôi trường tuy nhỏ nhưng đầy ắp tình thương. Nói đến đây mới nhớ nhé, thôn này rất nhiều trẻ em đấy. Tụi nhỏ tập trung lại cứ ríu ra ríu rít anh anh chị chị, nghe yêu lắm. Ngày đầu tiên chúng tôi những thành viên của các tổ gặp gỡ và làm quen với nhau, hầu như tất cả đều xa lạ trong suy nghĩ của tôi, rồi đâu cũng vào đấy. Đêm đến, tôi nằm mãi mà không sao yên giấc được dường như chờ ai ru mới ngủ ấy (vì lạ chỗ nên không ngủ được thôi). Nhưng chỉ một đêm thôi nhé. Những đêm còn lại thì không cần ai ru cũng ngủ rất chi là ngon giấc vì một lý do rất đơn giản đó là do cả ngày phơi nắng đã làm tôi thật sự mệt nhoài. Tôi chưa bao giờ có cái cảm giác niềm vui lẫn lộn giữa sự mệt mỏi như vậy! Một ngày… một đêm, hai ngày… hai đêm, ba ngày… ba đêm… rồi đến cái cái đêm cuối cùng, cảm giác thật buồn khi phải nghĩ đến ngày mai đêm mai và những ngày những đêm sau nữa không còn làm việc và vui chơi cùng nhau nữa, tâm trạng nó cứ tồi tệ làm sao ấy, chắc hẳn cũng có nhiều bạn tâm trạng giống tôi nhỉ. Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, những ngày tham gia tình nguyện bắt đầu trôi qua lặng lẽ như một cơn gió, khi cơn gió này đi qua thì cũng là lúc để lại nhiều dư âm trong lòng người trải nghiệm nhất. Một tuần qua đi nhanh chóng, tôi trở về với gia đình niềm vui thì ít nỗi buồn thì nhiều. Nhớ lắm cái cảm giác tụ tập hằng đêm, nhớ cái đồng hồ báo thức (hai cái loa thùng) mỗi buổi sáng, nhớ những buổi làm việc vất vả ở công trường mà vẫn nở những nụ cười hồn nhiên, nhớ cảnh xách chén đũa lon ton đi ăn cơm, nhớ những bữa cơm đạm bạc, nhớ những buổi trưa ngồi bla…bla dưới gốc bàng vui ơi là vui. Nhớ cả những giọt mồ hôi khi trời nóng bức, nhớ cả khối khói bụi nghi ngút ngoài công trường, nhớ luôn những đêm hát hò nhảy nhót, nhớ thêm những đêm nằm lê lết dưới sàn nhà mà vẫn có giấc ngủ ngon. Nhớ cả nụ cười thân thương và những lời quan tâm triều mến của người dân Thôn Vân Dương. Nhớ cái vẫy tay chào thân thương của em nhỏ lúc lên xe ra về. Những kỷ niệm như mới ngày hôm qua ngày hôm qua thôi, về nhà mà vẫn thói quen đó, buổi trưa vẫn không thể yên giấc vì sợ trễ giờ ra công trường, tối đến lại nhớ những nụ cười giòn tang của các em nhỏ trong những đêm giao lưu. Nhớ lắm, nhớ lắm, nhớ nhiều hơn những gì đã qua! Nhớ nhất là buổi trưa hôm ấy, các chàng trai Gia đình 24 dùng mềm che nắng cho các cô nàng rửa chén, ôi sao yêu thế những giây phút tình cảm ấy. À quên, còn cái cảnh nhường nhau từng miếng cơm, lát thịt nữa chứ, đầm ấm biết bao. Nhớ hơn những đêm xoa bóp vai cho nhau sau ngày làm việc mệt mỏi. Nhớ thêm những vết thương xay sát ngoài công trường, chắc gì khi ở nhà ba mẹ để các bạn làm đến bầm tím bật máu cả tay chân nhỉ, tôi biết các bạn đau nhưng tôi cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc trong đôi mắt và nụ cười của các bạn - điều đó làm chúng tôi cảm thấy ấm lòng hơn. Nhớ thêm cái đêm đau ốm được mọi người lo lắng mua cho từng gói cháo, rót cho từng ly nước. Nhớ luôn những đêm nhậu thâu đêm, hát hò, tự trao giải cùng Gia đình 24, nhớ đến cái cảm giác cùng cả nhà đi trên đoạn đường bê tông đã hoàn thành, dù trời rất nắng nhưng ai cũng cười vui. Nhớ gấp nhiều lần những tiếng gọi nhau đầm ấm thân thương và những nụ cười sảng khoái của Gia đình 24. Nhớ, tôi nhớ nhiều hơn những gì tôi đã viết. Cảm ơn Gia đình 24 của tôi nha. Cảm ơn những lúc quan tâm khi tôi ốm đau, cảm ơn những lời nhắc nhở khi tôi thiếu sót, cảm ơn những lúc giận hờn để hiểu nhau hơn, cảm ơn vì chúng ta là bạn của nhau, cảm ơn những giây phút đầm ấm để tôi cảm nhận được hạnh phúc thật sự là đây… Bây giờ cuộc sống đang dần trở lại bình thường, đang dần đi vào khuôn khổ của nó, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên mùa hè năm nay đâu, cái mùa hè ý nghĩa nhất, nhiều kỷ niệm nhất, đáng nhớ nhất. Gia đình 24 ơi, hãy sống thật vui vẻ, luôn giữ liên lạc với nhau nhé, hẹn mùa hè năm sau chúng ta lại cùng sát cánh bên nhau làm thật nhiều việc ý nghĩa. Tôi cũng như các bạn, tôi luôn tự hào là sinh viên Duy Tân năng động, sáng tạo, ham học hỏi và luôn làm việc hết mình!!! Sẽ nhớ mãi nhớ mãi khi chúng ta bên nhauTham khảo:
Hi, my name is Anh Phan, and I am a SEOer. You might be asking what does SEOer mean? Don’t worry. I am about to tell you one of my favorite jobs. It is SEO. If you want to know about SEO, feel free to enter “SEO” on your Google search box. However, long story short, SEO means search engine optimization.
Being a SEOer gives me a good opportunity to learn how search engine works. Furthermore, I also learn to write better in English or Vietnamese for SEO purposes. You might be thinking that SEO is such a good job, but it is sometimes boring, interesting, and challenging, too.
If you’ve asked me why do I love this job? My answer will just be simple as “well, you know, because it is SEO”. (“ét xờ” “i” “âu”). Of course, it can’t be fortold.
tham khảo
My dream is to become an English teacher. I chose this job because English is my favorite subject. Also, my parents are teachers and they hope I will be like them. Today, English is extremely important to find job opportunities in a good environment. It gradually became a second language. I feel that being an English teacher is the right thing to do. I will teach students how to learn English well. I will help you develop four skills: listening, speaking, reading, and writing. I am trying hard to study well to pass the university exam. I will try my best to become an English teacher in the future.
Bài làm
I want to raise funds for street children. I want to do it because we will be able to provide them with food and books. They will no longer be hunrgy. They will be able to read. I will ask my friends to help me. We will make postcards and sell them.
In Vietnam, almost everyone, has been a volunteer work and I have too. At my age, I have not been donate blood so I often donate books, toys and clothes for street children and homeless people. I often do this work with my mother. Latest here on Sunday, I with my mother was used to donate books and clothes for a charity organization. In here, I met the orphans children. I played with them. Then I gave candies to them. They were all very happy.Some people think doing volunteer work is waste of time but in my opinion, doing volunteer work help me relax after school and it help me healthy. When I doing this work, I feel very happy to bring happiness to them
. I’m calling on behalf of the Save the Children Foundation. Tôi đại diện cho Tổ chức Bảo vệ Trẻ em gọi điện đến. 832. We are a legally registered charity. Chúng tôi là 1 tổ chức từ thiện hợp pháp. 833. What kind of contribution are you asking for? Anh muốn chúng tôi đóng góp thế nào? 834. Your contribution is completely tax deductible. Đóng góp của anh được khấu trừ thuế hoàn toàn. 835. Can
Tham khảo
Yesterday, I was at home. Because it was Saturday so I didn’t go to school. In the morning, I visited my grandparents with my brother. In the afternoon, I played badminton with my friend. In the evening, I watched TV with my family.
Every years in my school , there are many volunteer works . And I always join it . First , I don't understand that : '' What is the volunteer work ? '' . But when a volunteer explains , I understood . Then I donate many things such as : pens , books , shoes , clothes , ...... I think it is very useful for many people need them . I love doing volunteer works very much , because I can help people poor , ..........