Cuộc thi kể truyện HÀI
Giải 1 : 3 tk
Giải 2 : 2 tk
Giải 3 : 1 tk
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
đường đi tây trúc thỉnh kinh
yêu tinh thì ít,gái xinh thì nhiều
giá như sư phụ làm liều
thì tây du kí chắc nhiều cảnh hay
Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .
Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ
Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường
Được đứa bạn cùng lớp giới thiệu, mình thuê nhà ở cùng 1 gia đình người TQ. Ấn tượng đầu tiền khi bước vào nhà là xung quanh nhà yểm đầy bùa, nhà lúc nào cũng thắp hương mặc dù ông bà chủ nhà sang bên này từ bé, chỉ nói tiếng Anh thôi, tiếng Trung k thạo lắm. Lúc đó mình nghĩ k vấn đề gì vì người TQ mà, k hương khói bùa chú mới là lạ. Nhưng từ hồi mình về đó ở, tuần nào ít cũng 3,4 đêm bị bóng đè, lúc ấy mình thấy đầu rất tỉnh táo nhưng k tài cử động đc dù cố gắng vùng vẫy, mình thấy có rất nhiều người đứng xung quanh giường nhìn, mình rất sợ nhưng k biết làm sao, 1 lúc sau thì cũng hết. Có nhiều lần khi mình vừa chợp mắt thì thấy như có ai đó đang mở cửa phòng mình dù mình đã khóa trái cửa, mình muốn mở mắt nhưng k thể nào mở đc, rồi bóng ng cứ đi đi lại lại trong phòng, bình thg thì k làm gì mình cả, nhưng có vài lần bóng đó dí sát mặt vào mặt mình, lúc thì dọa lúc thì cười, nhìn mặt rất kinh khủng, mình hét lên rồi giật mình ngồi bật dậy, mỗi lần như thế mình k dám ngủ lại nữa. Có những đợt phải thức đêm làm csw, vừa gục xuống bàn đã cảm giác như có ai kéo rèm cửa sổ ngó vào, mà cửa sổ eurowindow các mẹ biết rồi đấy, chỉ 1 lớp cửa kính trong suốt. Từ hồi về đấy chưa đêm nào mình đi ngủ mà tắt đèn cả, nhưng có điều là ở đây mình rất hay mơ thấy bà ngoại và mẹ mình dù trước đó từ hồi bà mất mình chưa bao giờ mơ thấy, đây cũng là điều an ủi mình nhất khi ở đây. doc truyen 14
Thời gian đầu mình rất sợ, có khi còn k dám ngủ, nhưng dần thành quen rồi cũng k còn để ý và nhớ nữa nếu như hnay k vào topic này. Nhưng từ khi về VN đến giờ, k thấy bị bóng đè lại cũng k còn thấy bóng ma nào cả nhưng cũng chưa 1 lần mình được mơ lại thấy bà ngoại và mẹ. Mình đã nghĩ hay Thổ Công Thổ Địa nhà mình cai quản chặt chẽ, k cho vong lảng vảng vào nên nhà k bị quấy rối, nhưng chắc các Ngài cũng k cho cả bà và mẹ vào thăm mình nên mình cũng k thấy 2 người nữa.
Chuyện thứ 2
VC mình k ở chung với BMC nên thỉnh thoảng 1,2 tháng lại cho con về thăm ông bà nội. Có 1 điều lạ là mỗi khi đặt chân vào nhà, nếu vc mình mà k đưa con lên gác thắp hương các Cụ là y như rằng nó khóc ngặt cả ngày lẫn đêm. Mới đầu mình k để ý đâu, hồi con đc 1 tháng mình cho về thăm ông bà, 2 ngày đầu nó khóc suốt như bị ai cấu í, mới đầu nghĩ nó lạ nhà nhưng mãi vẫn thế mới lên thắp hương khấn các cụ, vừa khấn xong xuống đến nơi đã thấy cu cậu lại chơi như k có gì xảy ra. Mấy tháng sau về, nhà mình quên k lên thắp hương, mọi việc lại lặp lại y như thế, vc thắp hương lại hết. Cho đến bây giờ bé nhà mình gần 3 tuổi rồi mà có lần về vc mình thử để từ từ chưa lên vội thì chơi 1 lúc con lại lăn đùng ra khóc y như hồi đầu. Đợt trước tết vc mình chỉ về 1 ngày để biếu quà tết ông bà rồi lên luôn, có cho cả bé về, chỉ ở nhà có 2 tiếng rồi đi, cũng k nhớ gì cả, lúc đang lái xe thì bị cảnh sát tuýt còi còn k biết lỗi ở đâu, hỏi ra thì chú cs bảo “lỗi vượt phải k xi nhan” hic, xã bảo có quên đâu nhỉ mà bao nhiêu xe thế, vượt 2 cái đi liền nhau thì cũng chỉ xi nhan xin 1 lần thôi chứ, rồi chú cs lại bảo k đc vượt phải, k vượt phải thì đi đến đêm mới về à. Từ trc đến giờ đi đi về về bao nhiêu có làm sao đâu, nộp 200k. Đi 1 lúc 2 vc mới nhớ ra hay tại hnay về vội k lên chào các cụ nên các cụ giận.
Đỉnh điểm là hôm tết về chơi mấy hôm, nửa đêm cả nhà đang ngủ, con ngồi bật dậy cứ chắp tay nói “con chào các cụ ạ” nó nói lảm nhảm 1 hồi, cười khanh khách như bị ma làm í rồi lại nói“các cụ lên nhá, bye bye các cụ” 2 vc mặt xám ngoét, quay ra hỏi nó các cụ đâu, nó chỉ chỗ này chỗ kia 1 lúc rồi nói “các cụ đi rồi” xong nằm xuống ngủ tiếp. Hôm sau kể chuyện, ông bà bảo chắc các cụ về thăm cháu đích tôn vì nhà có mỗi nó là cháu đích tôn nên các cụ chăm sóc cẩn thận hic. Từ đó cứ khi nào về hay trc khi đi mình đều cho con lên thắp hương, thấy tâm bình an và thoải mái hơn nhiều.
Câu chuyện cười nha :
Mk sẽ kể cho bạn nghe nếu bạn ko cười
bạn sẽ chết đấy hãy cười đi ko bạn sẽ chết
: )
Đêm qua mơ được về nhà
Được hôn cô bé hóa ra hun nhầm
Hôm sau cả bọn cười ầm
Hôm qua thằng ấy hôn nhầm phải tao
Bài 1
Jiggbe jiggbe....ma gõ cửa nhà em...em đi ra....phi xe ga ....tông chết 5 con gà.
Ahihu
2. y = cot g(x2 + 2x)
Ta có: ( cot gu)' = - \(\frac{u^'}{sin^2u}\)
y' = - \(\frac{\left(x^2+2x\right)}{sin^2\left(x^2+2x\right)}=-\frac{2.\left(x+1\right)}{sin^2\left(x^2+2x\right)}\)
4. y = (1 + tgx)3
y = 3.(1 + tgx)2 (1 + 1gx)' (tgx)' = 1 + tg2x
= 3.(1 + tgx)2 (1 + tg2x) (un) = n.un-1 .u'
5. y = \(\sqrt{1+3cos^2x}\)
\(y=\frac{\left(1+3cos^2x\right)}{2.\sqrt{1+3cos^2}x}=\frac{-3.2.sĩn.cosx}{2.\sqrt{1+3cos^2}x}=\frac{-3sinx.cosx}{\sqrt{1+3cos^2}x}\)
bài văn là
Thấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập .
Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ : “Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng” được làm bằng đá hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào , bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường.
Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng , mệt mỏi . Sân trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ.
Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ , lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sác màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.
Em yêu ngôi trường này lắm . Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.
các cặp từ là:
1. nhỏ >< to
2. ít >< nhiều
3. nhanh ><chậm
4. muộn >< Sớm
5. cao >< thấp
6. đẹp >< xấu
7.lạnh >< nóng
8.lạnh >< nóng ( thời tiết)
9. mát mẻ >< ấm áp
10. tốt >< xấu
11. ồn ào >< im lặng
12. thông minh >< ngốc, đần
13. ướt >< khô
14. nặng >< nhẹ
15. : cứng >< mềm
16. :nông >< sâu
17. mới >< lâu , cũ 다
18. hạnh phúc >< bất hạnh
19. buồn >< vui
20. trẻ >< già
21. ài >< ngắn
22. đắt ><rẻ
23. dày >< mỏng
34. hẹp >< rộng
35. nhạt ><đậm
36. dễ >< khó
37. mạnh mẽ >< yếu
38. nghèo >< giàu, phong phú
39. quen >< lạ lẫm
40. bán >< mua
mk chọn LTVC nha bn
30 cặp từ trái nghĩa là:
to-nhỏ; lớn -bé;trên-dưới;trái -phải;thiện -ác;cao -thấp;vinh-nhục;sống-chết;ngày-đêm;sáng -tối;đục -trong;đèn-sáng;rách-lành;dở-hay
hẹp-rộng;đẹp-xấu;hòa bình-chiến tranh;thương yêu-ghét bỏ;đoàn kết-chia rẽ;giữ gìn-phá hoại;ít-nhiều;chìm-nổi;nắng -mưa;trưa-tối;
trẻ-già;khéo-vụng;sớm-khuya;béo-gầy;buồn-vui;lạc quan-bi quan
1 + 1 = 2
2 + 2 = 4
3 + 3 = 6
4 + 4 =8
5 + 5 = 10
có một câu tryện rất buồn cười
HAHAHAHAHAHAHAH
hết
tôi đã cười
vui ko mn
Cảm nghĩ của các thí sinh 99 sau ngày thi đầu tiên >>> ĐỘC GIẢ LÀNG CƯỜI BÌNH LUẬN
- Sao anh vắng mặt 3 ngày liền mà không xin phép?
- Thưa sếp, tôi bị một con bò tót rượt đuổi, phải leo lên cây tránh suốt 3 ngày đấy ạ.
- Thế anh không ăn uống gì à?
- Có chứ. Mỗi ngày 3 lần vợ tôi mang đồ ăn cho tôi.
*
Sếp quát nữ thư ký:
- Ai nói với cô là chỉ vì tôi hôn cô và phát vào mông cô mấy cái mà cô có quyền thay đổi lịch hẹn của tôi, lại còn ngồi không hàng giờ trong phòng?
- Thưa sếp, luật sư của tôi ạ.
*
Một cơ quan thay hệ thống ống dẫn nước mới. Trong lúc lắp đặt, anh nhân viên báo cáo:
- Thưa sếp, ống nước không đủ.
- Vậy các anh không biết đặt cách quãng nó ra cho đủ à?