Một bông lúa trên đường về làng, không may bị rơi xuống vệ đường. Điều gĩ sẽ xảy ra nhỉ? Em hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
gợi ý : Bông lúa sẽ bị rơi nhưng phải viết được đoạn văn khi bông lúa rowoi sẽ như thế nào ? Ví dụ như cây lúa khao khát trở về nhà nhưng lại bị con chim sẽ quắp đi và thối rữa chứ không phải là bông lúa bị làm sao , đang hỏi hiện tượng gì sẽ xả ra cơ tớ biết lòng tốt của các bạn nhưng sai hết rồi
Từ thuở xa xưa… khi thánh thần còn dạo chơi dưới trần gian, lúc đó đất màu mỡ hơn bây giờ rất nhiều. Hồi ấy bông lúa không chỉ có năm hay sáu chục chẽ mà là bốn tới năm trăm chẽ. Lúc bấy giờ hạt lúa bám quanh nhánh lúa từ gốc đến ngọn: nhánh lúa dài bao nhiêu thì bông lúa dài bấy nhiêu. Sống trong cảnh thừa thãi nên mọi người trở nên thờ ơ với lúa. Một ngày kia có một người đàn bà đi ngang qua cánh đồng lúa chín, đứa con nhỏ con bà chạy nhảy bị té xuống vũng bùn bẩn hết quần áo. Bà mẹ bứt ngay một nắm lúa chín để gột quần áo cho con. Vừa lúc ấy, thượng đế đi ngang qua. Nhìn thấy vậy, thượng đế nổi giận và nói:
- Từ nay trở đi lúa sẽ không trổ bông nữa, loài người không biết quý lộc trời.
Những người đứng quanh đó thấy vậy rất kinh hoàng, vội cầu khẩn thượng đế thương tình cho lúa trổ ít bông. Nếu như con người không xứng đáng với nó thì hãy vì những con gà vô tội kia, kẻo chúng lại phải chết đói. Thượng đế thấy trước cảnh khổ cực của con người nên rủ lòng thương và chấp thuận lời thỉnh cầu ấy. Do vậy nên lúa chỉ còn trổ bông như ngày nay.
Từ thuở xa xưa… khi thánh thần còn dạo chơi dưới trần gian, lúc đó đất màu mỡ hơn bây giờ rất nhiều. Hồi ấy bông lúa không chỉ có năm hay sáu chục chẽ mà là bốn tới năm trăm chẽ. Lúc bấy giờ hạt lúa bám quanh nhánh lúa từ gốc đến ngọn: nhánh lúa dài bao nhiêu thì bông lúa dài bấy nhiêu. Sống trong cảnh thừa thãi nên mọi người trở nên thờ ơ với lúa. Một ngày kia có một người đàn bà đi ngang qua cánh đồng lúa chín, đứa con nhỏ con bà chạy nhảy bị té xuống vũng bùn bẩn hết quần áo. Bà mẹ bứt ngay một nắm lúa chín để gột quần áo cho con. Vừa lúc ấy, thượng đế đi ngang qua. Nhìn thấy vậy, thượng đế nổi giận và nói:
- Từ nay trở đi lúa sẽ không trổ bông nữa, loài người không biết quý lộc trời.
Những người đứng quanh đó thấy vậy rất kinh hoàng, vội cầu khẩn thượng đế thương tình cho lúa trổ ít bông. Nếu như con người không xứng đáng với nó thì hãy vì những con gà vô tội kia, kẻo chúng lại phải chết đói. Thượng đế thấy trước cảnh khổ cực của con người nên rủ lòng thương và chấp thuận lời thỉnh cầu ấy. Do vậy nên lúa chỉ còn trổ bông như ngày nay.
Vào một đêm giông bão có một người đàn ông đứng tuổi cùng bà vợ ghé vô một khách sạn nhỏ và hỏi viên thư ký: Xin anh làm ơn cho chúng tôi một phòng. Viên thư ký trả lời: Thưa ông, tất cả mọi phòng đều có người thuê, nhưng tôi không nỡ để ông bà phải ra đi vào lúc một giờ sáng như thế này. Người chồng hỏi lại: Anh nói chi? Ông bà có thể ngủ tại phòng tôi. Nhưng anh sẽ ngủ ở đâu? Tôi sẽ tìm được, xin đừng lo lắng cho tôi. Sáng hôm sau, ông khách trả tiền phòng và nói với viên thư ký: Anh là một người quản lý có tài, khả dĩ có thể làm chủ một khách sạn lớn. Rất có thể một ngày nào đó, tôi sẽ xây cho anh một cái.
Hai năm sau, viên thư ký nhận được một bức thư, kèm theo vé máy bay khứ hồi đi Nữu Ước và tấm danh thiếp của người khách trong đêm giông bão. Người khách dẫn viên thư ký tới một đại lộ, chỉ vào một ngôi nhà cao tầng và nói: Đây là khách sạn tôi đã xây để cho anh quản lý. Không nói nên lời, người thanh niên rất đỗi ngạc nhiên, ấp úng cám ơn. Mạnh thường quân của anh là Astoria, chủ nhân của một mạng lưới khách sạn tại Mỹ. Và khách sạn ông dành cho anh ta là một khách sạn tiện nghi nhất thời bấy giờ.
Từ câu chuyện trên, chúng ta đi vào Lời Chúa phán với chúng ta qua đoạn Tin Mừng hôm nay: Hạt lúa rơi xuống đất, có mục nát, thì mới sinh nhiều hoa trái. Anh chàng thư ký đã chôn vùi những tiện nghi của mình, bằng cách nhường lại căn phòng ấm cúng cho hai vợ chồng người khách lạ. Và sự hy sinh ấy đã đem lại phần thưởng cho anh. Anh được quản lý một khách sạn sang trọng và nổi tiếng trên thế giới.
Hạt giống phải chết đi, phải mục nát trước khi nẩy mầm, đâm bông và kết trái. Điều đó cũng đúng cho bình diện thiêng liêng. Bởi vì, chúng ta, những người tin theo Chúa đều biết rằng mọi cố gắng, mọi hy sinh, mọi gian khổ của chúng ta rồi sẽ sinh hoa kết trái, nhất là khi những cố gắng, những hy sinh và gian khổ ấy được thi hành vì lòng mến đối với Thiên Chúa và tình thương đối với anh em đồng loại. Chính Chúa Giêsu cũng đã chấp nhận những hy sinh gian khổ vì chúng ta, bằng cách chịu chết trên thập giá, để rồi từ đó Ngài đã có được hoa trái của sự phục sinh vinh quang.
Mùa chay sắp kết thúc, nhưng cũng chưa quá muộn để chúng ta chôn vùi bản thân, từ bỏ chính mình vì Đức Kitô và vì anh em, bởi vì có cùng chết với Đức Kitô, thì rồi chúng ta mới sẽ được sống lại trong vinh quang với Ngài.
Mình mong bài này có thể giúp bạn biết làm dù nó ko đc đúng đề cho lắm.....
mình ko thể viết ra cả bài sorry nha nhưng mà mình chỉ neeu dc ý chính thôi
bối cảnh là 1 bác nông dân đi gặt về sau đó 1 b0ng lúa bị rơi xuống dng .sau đó có trò chuyện với anh đường nói về mình trải qua bn tháng ngày năm giữa trời mây có nắng có rét và mong tới ngày đc thành những hạt hào trắng ngần ,giúp cho bà con nông dân đc ấm no.nhưng lại bị bỏ rơi nên buông và khóc kê minh rat so suýt bi xe may dap o to va vao nhung sau do nam thang troi qua thi bong lúa da tan
p/s do la kt ko có hậu nếu bn k có hậu thì lm cách khác nhé
hjhjhj
MB: Nói về hoàn cảnh, thời gian nhìn thấy cuốn sách
TB: - Cuốn sách không biết bị ai đánh rơi.
- NHiều ngưòi qua đuờng ko quan tâm mà chỉ phớt lờ, đi qua càng mau càng tốt.
- Thế nhưng vẫn có một số ngưòi biết nhặt nó lên và cố tìm địa chỉ để trả cho người mất
- Cuối cùng thì cuốn sách cngf về đc với chủ của nó
KB: Nêu cảm nghĩ về những hành động của ngưòi qua đg, qua đó rút ra bài học kinh nghiệm cho bản thân.
DÀN Ý:
I:Mở bài:
Giới thiệu về bản thân mình. ( đóng vai quyển sách đó).
Gợi ý: Tôi là một cuốn sách giáo khoa, thường ngày, tôi được cậu chủ của mình là một học sinh lớp 6 sử dụng. Tuần nào, cậu chủ cũng cho tôi và chiếc ba lô để mang tới trường. Có rất nhiều câu thơ, thành ngữ,... ca ngợi họ hàng sách chúng tôi và vì thế, tôi rất hãnh diện và đầy tự hào về vai trò của mình. Và rồi, hôm nay là buổi học thêm Toán của cậu chủ, tôi được mang theo nhưng vì có một cậu bn đã rủ cậu chủ đi chơi nên cậu chủ đã vội quẳng tôi xuống vệ đường và chạy đi chơi với người bạn kia.
II: Thân bài:
- Nêu cảm xúc, tâm trạng của mik khi bị bỏ rơi.
- Miêu tả thêm về chuyện mik bị người khác giẫm lên.
- Có một cậu bé nghèo đã nhặt tôi lên và mừng rỡ thốt lên:" A, có sách rồi, có sách rồi" . Và cậu bé đó đã cầm lấy và đưa tôi đi đâu, tôi cx thấy hơi lo sợ, ko biết mik sẽ đc đến đâu.
-Cậu chủ mới của tôi luôn quan tâm, chăm chút cho tôi, hằng ngày, cậu mang tôi sang nhà ông hàng xóm để ông ấy dạy cho cậu chủ của tôi học. Bởi lẽ, cậu là con trong một gia đình nghèo,( nói về hoàn cảnh của cậu chủ mới) cậu ko được đi học như những bn cùng trang lứa.
III: Kết bài:
- Cảm nghĩ của mik khi giúp cho cậu chủ mới có kiến thức.
- Lời khuyên nhủ các bn nhỏ nên trân trọng những cuốn sách có ích.
se die
chả hiểu