K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bnạ tham khảo nha:

Hôm đó , khi đi học về, tôi chạy ngay đến bên mẹ khoe bài kiểm tra của mình. Nhìn điểm 10 đỏ chóe trên tay tôi , dường như bao vất vả, mẹt nhọc của mj đã biến đi đâu hết rồi. Mẹ ngạc nhiên, vui mừng hỏi lại : 'Con đc 10 điểm toán thật cơ à ? ' Mẹ kéo tôi vào lòng , đôi bàn tay gầy gầy, xương xương vuốt nhẹ len mái tóc của tôi. Rồi mẹ đạt đôi bài tay ấm áp đó lên 2 má rồi bảo tôi : 'CON GÁI MẸ GIỎI LẮM ! Nhưng con đừng tự thỏa mãn mà kiêu ngạo phải cố gắng nữa len nhé !' 

Hôm đó cả nhà tôi đầy ắp niềm vui và rộn rã tiếng cười. Mẹ đi nhanh nhẹn vừa dọn dẹp nhà cửa vừa vui vẻ trò chuỵện với tôi . Chuyện ở lớp , ở trường , thầy cô bạn bè , .......... mẹ tôi đều chăm chú lắng nghe. Vừa ghe mẹ vừa mỉm cưởi, vừa gật đầu trìu mến .Gương mặt mẹ rạng rỡ nụ cười , đôi môi nở nụ cười tươi tắn. Hình như bao lo toan vất vả, mệt nhọc của mẹ đẫ không còn in dấu trên khuôn mặt mẹ . ÁNH MẮT MẸ lấp lánh rạng ngời . Mẹ nhìn tôi bao dung,âu yếm , cái nhìn đó như muốn chia vui vừa như muốn động viên khích lệ tôi coos gắng thật nhiều hơn nữa. Tôi vô cùng hạnh phúc trước niềm vui của mẹ.

Giowf đây tôi đã là một cô học sinh 12 tuổi, nhưng tôi vẫn còn thích chạy nhảy, nô dùa và nghịch ngợm . Nhờ có mẹ mà tôi cũng đã phần nào khôn lớn. Tôi biết rằng hình ảnh mẹ,ánh mắt mẹ trong những lần tôi phạm lỗi như làm đc việc tốt sx luôn theo tôi, nhắc nhở tôi ko mắc sai lầm trong cuộc sống,giúp tôi có nghị lực đứng vững trên con đường đời của mình.

~Chúc bạn hok tốt~

  
7 tháng 6 2021

Trả lời : 

Gợi ý :

Bạn cảm thấy như thế nào khi đỗ vào trường THCS Đoan Hùng ? (hào hứng, vui vẻ)

Nói cho gđ bạn,không khí trở lên như nào ?

Ông bà, cha mẹ có chúc mừng bạn k ?

~HT~

10 tháng 6 2018

A. Mở bài:- Giới thiệu khái quát về một lần em thực hiện được ước mơ.
B. Thân bài: 
Tả lại diễn biến cảnh đó:
- Đi học về, em vui vẻ báo tin cho gia đình biết em đạt học sinh giỏi…
+ Bố: vui mừng, tự hào, khen...
+ Mẹ: phấn khởi, xúc động, động viên em...
+ Anh (chị, em): trêu đùa, động viên.
+ Tả thêm cả hình ảnh con vật nuôi trong gia đình cũng chia vui với em.
C. Kết bài - Suy nghĩ, tình cảm của em (vui, tự hào, sung sướng khi thấy gia đình vui vẻ...)
- Tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để luôn mang lại niềm vui cho gia đình

11 tháng 6 2018

sẽ rất vui và còn có tiếng cười cùng nước mắt

22 tháng 5 2022

Tham Khảo

 

A. Mở bài:

Giới thiệu khái quát về một lần em thực hiện được ước mơ.

B. Thân bài:

Tả lại diễn biến cảnh đó:

Đi học về, em vui vẻ báo tin cho gia đình biết em đạt học sinh giỏi… Bố: vui mừng, tự hào, khen... Mẹ: phấn khởi, xúc động, động viên em... Anh (chị, em): trêu đùa, động viên. Tả thêm cả hình ảnh con vật nuôi trong gia đình cũng chia vui với em.

C. Kết bài

Suy nghĩ, tình cảm của em (vui, tự hào, sung sướng khi thấy gia đình vui vẻ...) Tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để luôn mang lại niềm vui cho gia đình. Ban tham khao nha.

16 tháng 8 2016

bn chỉ cần tham khảo trên mngj rồi viét ý của mik là đc thôi

16 tháng 8 2016

A. Mở bài:

Giới thiệu khái quát về một lần em thực hiện được ước mơ.

B. Thân bài:

Tả lại diễn biến cảnh đó:

  • Đi học về, em vui vẻ báo tin cho gia đình biết em đạt học sinh giỏi…
    • Bố: vui mừng, tự hào, khen...
    • Mẹ: phấn khởi, xúc động, động viên em...
    • Anh (chị, em): trêu đùa, động viên.
  • Tả thêm cả hình ảnh con vật nuôi trong gia đình cũng chia vui với em.

C. Kết bài (1 điểm)

  • Suy nghĩ, tình cảm của em (vui, tự hào, sung sướng khi thấy gia đình vui vẻ...)
  • Tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để luôn mang lại niềm vui cho gia đình.
16 tháng 7 2018

Có thể nói trong mắt mọi người, tôi chỉ là một con bé chỉ biết ăn không ngồi rồi. Ngoài việc học và chơi tôi chẳng còn biết làm gì khác. Điều mà tôi khiến cha mẹ vui lòng cũng chỉ là mấy tờ giấy khen và những điểm số mà thôi. Nhưng có một lần tôi đã làm được một việc tốt mà cha mẹ tôi đã rất tự hào về tôi. Đến bây giờ, câu chuyện ấy tôi vẫn còn nhớ mãi.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời, bầu trời trong xanh, gió mát, tôi đang tung tăng trên con đường về nhà để khoe điểm mười với cha mẹ. Nhưng đi được một đoạn, bỗng tôi thấy một bà cụ đang đứng trên vỉa hè. Trông bà cụ tầm bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, lưng bà đã còng. Trông bà thật gầy gò và yếu ớt làm sao. Chân bà cứ bước xuống đường rồi lại rút lên. Chắc bà đang muốn qua đường nhưng lại sợ sệt trước cảnh xe cộ tấp nập dưới lòng đường. Thật tội nghiệp cho bà quá! Bỗng một ý nghĩ vụt lên trong đầu tôi: “Sao mình không giúp bà cụ qua đường nhỉ?” Tôi định chạy đến giúp bà nhưng trong lòng lại băn khoăn một điều không biết nên giúp không. Tôi lại qua đường không được giỏi lỡ xảy ra chuyện gì thì tính sao. Với lại tôi đang muốn chạy lẹ về nhà để khoe điểm với cha mẹ. Nhưng thấy bà cụ như vậy lòng tôi lại dấy lên một nỗi thương tâm. Tôi quyết định chạy đến giúp bà. Bây giờ tôi mới thấy được vẻ mặt hiền hậu của bà trông rất giống nội tôi. Tôi liền hỏi bà: "Bà ơi, bà muốn qua đường phải không? Để con giúp bà nhé!”, vẻ mặt bà đang lúng túng nhưng khi nghe tôi nói xong, bà cụ trông rất vui vẻ và trả lời: "Ồ, nếu vậy thỉ tốt quá, bà cảm ơn cháu nhé!”.Tôi liền dắt tay bà cụ bước xuống đường. Thấy cảnh xe cộ đông đúc như vậy, tôi cũng cảm thấy ngập ngừng, e sợ. Nhưng tôi lấy hết can đảm, đưa một tay lên xin qua đường, tôi chú ý nhìn qua nhìn lại rồi dắt bà bước đi. Bà cụ chắc còn sợ lắm nên nắm chặt lấy tay tôi. Qua được bên kia đường, bà cụ thở phào một cách nhẹ nhõm và nói: “Bà cảm ơn con rất nhiều”. Tới đây, tôi mới thấy đựơc bà đang xách một túi gì trông có vẻ rất nặng. Tôi liền xách dùm bà về nhà trong khi bà cụ không muốn làm phiền tôi nữa. Vừa đi, tôi vừa trò chuyện cùng bà. Thì ra bà sống một mình trong nhà còn con cháu bà ở xa và bận bịu công việc nên không thể thường tới thăm và chăm sóc bà. Nghe thế, tôi thấy ái ngại và tội nghiệp cho bà quá! Về tới nhà, bà vui vẻ cảm ơn tôi rất nhiều và bà còn cho tiền tôi mua quà vặt nhưng tôi đã từ chối không nhận. Bởi vì đối với tôi giúp được bà mới là điều quan trọng. Tôi tạm biệt bà và chạy một mạch về nhà. Ôi! Thế là tôi về trễ cả tiếng rồi. Về đến nhà, tôi thấy cha mẹ đang đi đi lại lại với vẻ mặt lo lắng. Tôi bước vào nhà, thế là cha mẹ tôi liền hớt hải chạy ra hỏi: “Sao con đi học về trễ thế?". Tôi liền xin lỗi và kể hết đầu đuôi câu chuyện cho cha mẹ nghe. Nghe xong cha tôi liền bảo: “Con làm thế là phải lắm, cha mẹ rất tự hào về con”.

Tôi cũng thấy rất vui vì đã làm được việc tốt và khiến cha mẹ vui lòng. Tôi cũng thấy rất hãnh diện về mình. Tuy là câu chuyện đã xảy ra khá lâu nhưng nó mãi in sâu vào tâm trí tôi.

Mk chỉ cho bn dàn ý thôi nhé!

A. Mở bài:

Giới thiệu khái quát về một lần em thực hiện được ước mơ.

B. Thân bài:

Tả lại diễn biến cảnh đó:

  • Đi học về, em vui vẻ báo tin cho gia đình biết em đạt học sinh giỏi…
    • Bố: vui mừng, tự hào, khen...
    • Mẹ: phấn khởi, xúc động, động viên em...
    • Anh (chị, em): trêu đùa, động viên.
  • Tả thêm cả hình ảnh con vật nuôi trong gia đình cũng chia vui với em.

C. Kết bài 

  • Suy nghĩ, tình cảm của em (vui, tự hào, sung sướng khi thấy gia đình vui vẻ...)
  • Tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để luôn mang lại niềm vui cho gia đình.
10 tháng 6 2018

mk chỉ có dàn ý thui ! 

A. Mở bài:

- Giới thiệu khái quát về một lần em thực hiện được ước mơ.

D.vn

B. Thân bài:

Tả lại diễn biến cảnh đó:

- Đi học về, em vui vẻ báo tin cho gia đình biết em đạt học sinh giỏi...

+ Bố: vui mừng, tự hào, khen...

+ Mẹ: phấn khởi, xúc động, động viên em...

+ Anh (chị, em): trêu đùa, động viên.

+ Tả thêm cả hình ảnh con vật nuôi trong gia đình cũng chia vui với em.

C. Kết bài (1 điểm)

- Suy nghĩ, tình cảm của em (vui, tự hào, sung sướng khi thấy gia đình vui vẻ...)

- Tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để luôn mang lại niềm vui cho gia đình.

hok tốt

10 tháng 6 2018

A. Mở bài:

- Giới thiệu khái quát về một lần em thực hiện được ước mơ.

B.Thân bài:

Tả lại diễn biến cảnh đó:

- Đi học về, em vui vẻ báo tin cho gia đình biết em đạt học sinh giỏi...

+ Bố: vui mừng, tự hào, khen...

+ Mẹ: phấn khởi, xúc động, động viên em...

+ Anh (chị, em): trêu đùa, động viên.

+ Tả thêm cả hình ảnh con vật nuôi trong gia đình cũng chia vui với em.

C. Kết bài (1 điểm)

- Suy nghĩ, tình cảm của em (vui, tự hào, sung sướng khi thấy gia đình vui vẻ...)

- Tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để luôn mang lại niềm vui cho gia đình.

trước giải sau~~~~~~ko khỏi giải~~~~ ^^

27 tháng 3 2022

Có thể nói trong mắt mọi người, tôi chỉ là một con bé chỉ biết ăn không ngồi rồi. Ngoài việc học và chơi tôi chẳng còn biết làm gì khác. Điều mà tôi khiến cha mẹ vui lòng cũng chỉ là mấy tờ giấy khen và những điểm số mà thôi. Nhưng có một lần tôi đã làm được một việc tốt mà cha mẹ tôi đã rất tự hào về tôi. Đến bây giờ, câu chuyện ấy tôi vẫn còn nhớ mãi.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời, bầu trời trong xanh, gió mát, tôi đang tung tăng trên con đường về nhà để khoe điểm mười với cha mẹ. Nhưng đi được một đoạn, bỗng tôi thấy một bà cụ đang đứng trên vỉa hè. Trông bà cụ tầm bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, lưng bà đã còng. Trông bà thật gầy gò và yếu ớt làm sao. Chân bà cứ bước xuống đường rồi lại rút lên. Chắc bà đang muốn qua đường nhưng lại sợ sệt trước cảnh xe cộ tấp nập dưới lòng đường. Thật tội nghiệp cho bà quá! Bỗng một ý nghĩ vụt lên trong đầu tôi: “Sao mình không giúp bà cụ qua đường nhỉ?” Tôi định chạy đến giúp bà nhưng trong lòng lại băn khoăn một điều không biết nên giúp không. Tôi lại qua đường không được giỏi lỡ xảy ra chuyện gì thì tính sao. Với lại tôi đang muốn chạy lẹ về nhà để khoe điểm với cha mẹ. Nhưng thấy bà cụ như vậy lòng tôi lại dấy lên một nỗi thương tâm. Tôi quyết định chạy đến giúp bà. Bây giờ tôi mới thấy được vẻ mặt hiền hậu của bà trông rất giống nội tôi. Tôi liền hỏi bà: "Bà ơi, bà muốn qua đường phải không? Để con giúp bà nhé!”, vẻ mặt bà đang lúng túng nhưng khi nghe tôi nói xong, bà cụ trông rất vui vẻ và trả lời: "Ồ, nếu vậy thỉ tốt quá, bà cảm ơn cháu nhé!”.Tôi liền dắt tay bà cụ bước xuống đường. Thấy cảnh xe cộ đông đúc như vậy, tôi cũng cảm thấy ngập ngừng, e sợ. Nhưng tôi lấy hết can đảm, đưa một tay lên xin qua đường, tôi chú ý nhìn qua nhìn lại rồi dắt bà bước đi. Bà cụ chắc còn sợ lắm nên nắm chặt lấy tay tôi. Qua được bên kia đường, bà cụ thở phào một cách nhẹ nhõm và nói: “Bà cảm ơn con rất nhiều”. Tới đây, tôi mới thấy đựơc bà đang xách một túi gì trông có vẻ rất nặng. Tôi liền xách dùm bà về nhà trong khi bà cụ không muốn làm phiền tôi nữa. Vừa đi, tôi vừa trò chuyện cùng bà. Thì ra bà sống một mình trong nhà còn con cháu bà ở xa và bận bịu công việc nên không thể thường tới thăm và chăm sóc bà. Nghe thế, tôi thấy ái ngại và tội nghiệp cho bà quá! Về tới nhà, bà vui vẻ cảm ơn tôi rất nhiều và bà còn cho tiền tôi mua quà vặt nhưng tôi đã từ chối không nhận. Bởi vì đối với tôi giúp được bà mới là điều quan trọng. Tôi tạm biệt bà và chạy một mạch về nhà. Ôi! Thế là tôi về trễ cả tiếng rồi. Về đến nhà, tôi thấy cha mẹ đang đi đi lại lại với vẻ mặt lo lắng. Tôi bước vào nhà, thế là cha mẹ tôi liền hớt hải chạy ra hỏi: “Sao con đi học về trễ thế?". Tôi liền xin lỗi và kể hết đầu đuôi câu chuyện cho cha mẹ nghe. Nghe xong cha tôi liền bảo: “Con làm thế là phải lắm, cha mẹ rất tự hào về con”.

Tôi cũng thấy rất vui vì đã làm được việc tốt và khiến cha mẹ vui lòng. Tôi cũng thấy rất hãnh diện về mình. Tuy là câu chuyện đã xảy ra khá lâu nhưng nó mãi in sâu vào tâm trí tôi.