K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

                                                          HELP ME  Nắng chiều mỏng manh sợi chỉ Chuồn kim khâu lá trong vườn Hoa chuối rơi như tàn lửa Đất trời được ướp bằng hương Con chim dấu chiều trong cánh Để rơi tiếng hót khi nào Hoàng hôn say về chạng vạng Lục bình líu ríu cầu ao Dòng sông mát lành tuổi nhỏ Nước tung tóe ướt tiếng cười Con bò mải mê gặm cỏ Cánh diều ca hát rong chơi Lúa bá vai nhau chạy...
Đọc tiếp

                                                          HELP ME 

Nắng chiều mỏng manh sợi chỉ
Chuồn kim khâu lá trong vườn
Hoa chuối rơi như tàn lửa
Đất trời được ướp bằng hương Con chim dấu chiều trong cánh
Để rơi tiếng hót khi nào
Hoàng hôn say về chạng vạng
Lục bình líu ríu cầu ao Dòng sông mát lành tuổi nhỏ
Nước tung tóe ướt tiếng cười
Con bò mải mê gặm cỏ
Cánh diều ca hát rong chơi Lúa bá vai nhau chạy miết
Dừa cầm gió lọt kẽ tay
Mây trốn đâu rồi chẳng biết
Chiều lo đến tím mặt mày! Không gian lặn vào ngòi bút
Bé ngồi phác họa mùa thu
Quê hương hiện lên đậm nét
Buổi chiều rung động tâm tư 
 Đề bài : viết 1 đoạn văn khoảng một trang giấy chia sẻ cảm nhận của em về bài " chiều thu quê em "

1
22 tháng 11 2022

1)Nắng chiều mỏng manh như sợi chỉ

2)-Khổ thơ 2:Giau chiều trong cánh,để rơi tiếng hót,say chạng vạng,líu ríu

-Khổ thơ 3:Dòng sông,con bò,cánh diều

4)-Nghĩa:Cảnh mùa thu quê hw đc thể hiện qua ngòi bút vẽ của bé.

-Bức tranh mùa thu hiện ra rất sinh động

5)Bài thơ cho ta biết:

Quê hương là cái nôi đầu tiên đón nhận tiếng khóc chào đời, những bước đi chập chững, gắn với kí ức tuổi thơ không thể nào quên. Đó là nơi mà cuối cùng ai cũng muốn trở về và gắn bó.Tình yêu quê hương luôn gắn liền với yêu gia đình, làng xóm, luôn mong ngóng về quê hương dù ở nơi xa xôi. Mỗi con người sau khi lớn lên, trưởng thành, vươn mình đến những vùng đất mới nhưng tấm lòng luôn hướng về nơi mình đã sinh ra và lớn lên.

6)Nếu vẽ em sẽ vẽ cảnh thả diều vì như bản thân mình quay ngược lại quá khứ

 

 

 

 

 
CÂU CHUYỆN ỐC SÊN Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!" "Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh" - Ốc sên mẹ nói. "Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?" "Vì chị sâu róm sẽ biến...
Đọc tiếp

CÂU CHUYỆN ỐC SÊN

Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: "Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!"

"Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh" - Ốc sên mẹ nói.

"Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy".

"Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?"

"Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy".

Ốc sên con bật khóc, nói: "Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta".

"Vì vậy mà chúng có cái bình!" - Ốc sên mẹ an ủi con - "Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta".
câu 1:phân tích cấu tạo cụm động từ"sẽ chui xuống đất"
câu 2:Em có đồng ý với lời động viên của ốc sên mẹ không?Vì sao?
câu 3:từ câu chuyện trên em rút ra được bài học gì cho bản thân(trình bày 2 đến 3 câu văn)
Giúp mình với nghen

0